Ở gần nơi đó có thật nhiều thi thể dị hình, thậm chí còn có thi thể sáu con dị
hình lục giai. Dị hình lục giai đều bị Ngân Sương trực tiếp dùng nắm tay oanh
bạo, Sí Liệt Viên đương nhiên không muốn mình biến thành một thành viên bị bạo
đầu bên trong.
Ngân Sương cười ngọt ngào nói:
– Hì hì, ngươi cũng thích tên này sao? Tên của ta đặt rất êm tai đi? Trình độ
rất cao đi? Nói cho ngươi biết, ta học được từ chỗ ba ba nha. Ngân Sương thích
cha nhất!
Sí Liệt Viên nghe vậy, trong lòng rướm máu. Loại tên thô tục như vậy nó không
cần! Nó thật muốn lớn tiếng chỉ vào ba ba của Ngân Sương chửi ầm lên, nhưng
trên mặt nó chỉ có thể lộ ra dáng tươi cười nịnh hót, liên tục gầm rú tỏ vẻ
vui sướng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngân Sương phồng lên, trong mắt chớp động vẻ hung lệ
cuồng bạo làm lòng người sợ hãi, một cỗ sát ý kinh khủng từ tron thân thể nhỏ
xinh của nàng phóng lên cao, khuếch tán khắp bốn phương:
– Ba ba vì sao còn chưa trở lại? Ngân Sương mất hứng, muốn giết thứ gì đó
đâu!
Ngân Sương vốn là một loại sinh mệnh thể trí tuệ hung thi từ trong cự hình mẫu
thể cảm nhiễm sinh ra, thiên phú tiến hóa của nàng cực kỳ biến thái cùng mạnh
mẽ, đồng dạng trong thân thể nàng cũng chảy xuôi dòng máu giết chóc hung hãn
cuồng bạo. Chỉ có Nhạc Trọng được nàng xem là người thân mật nhất mới có thể
áp chế được dòng máu hung hãn này trong thân thể nàng.
Con Sí Liệt Viên cảm thụ được sát ý khủng bố phát ra từ trong thân thể Ngân
Sương, trong lòng cực kỳ sợ hãi, tự mình quỳ dưới đất, thân thể lạnh run, chỉ
sợ chủ nhân của nó vỗ một cái tát đem nó chụp chết.
Đúng lúc này phương xa xuất hiện mười hai cự hạm khổng lồ như thành thị di
động trên không trung đang hướng bên này trực tiếp bay tới.
Ngân Sương ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong mắt hiện lên chiến ý hung bạo, bỗng
nhiên tay phải của nàng nóng lên, bên trên hiện ra hình chiếu của Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng nhìn Ngân Sương ôn nhu nói:
– Ngân Sương, là cha! Cha đang ở trong chiến hạm, cha đã trở về. Mấy ngày nay
vất vả cho con!
Mấy ngày nay hoàn toàn nhờ Ngân Sương trấn thủ Địa Ngục Môn, làm dị hình trong
Ô La tinh không thể thông qua Địa Ngục Môn tiến vào địa cầu.
Nếu không có Ngân Sương, thật nhiều dị hình sẽ xuyên qua Địa Ngục Môn tiến vào
Hoa Hạ, làm Hoa Hạ vốn đã gặp phải vô số kiếp nạn sẽ bị thêm đả kích nặng nề.
– Ba ba, con tới!
Ngân Sương nhìn Nhạc Trọng cười ngọt ngào, nhẹ nhàng nhảy lên, đạp không mà
đi, hướng mười hai cự hạm trên bầu trời nhảy tới.
Nhạc Trọng nhìn thấy Ngân Sương đạp không mà đi, trong mắt chấn động, toát ra
vẻ kinh hãi:
– Đạp không mà đi, thao túng thiên địa nguyên khí. Đây là năng lực của Thần
chiến sĩ thất giai, không ngờ nàng cũng đã trở thành Thần chiến sĩ thất giai
sao? Bảo châu kia đúng là kiện bảo bối siêu cấp!
Lúc trước khi Nhạc Trọng chia tay với Ngân Sương, nàng chỉ đạt tới lục giai
cấp cao. Nhưng hai người chỉ chia tay vài ngày, Ngân Sương đã liên tiếp đột
phá cổ bình tiến hóa thành Thần chiến sĩ thất giai, tốc độ tiến hóa của nàng
còn nhanh hơn Nhạc Trọng có được ấn ký Thần Ma hệ thống vài phần.
Thiên phú của Ngân Sương tuy rằng yêu nghiệt nhưng cũng không thể nào so sánh
được với Thần Ma thân thể cùng ấn ký Thần Ma hệ thống của Nhạc Trọng. Nàng
tiến hóa nhanh hơn hắn chỉ vì nàng cắn nuốt bảo châu còn sót lại từ thời kỳ
viễn cổ của địa cầu.
Nhạc Trọng nhìn Ngân Sương đi tới, trong mắt toát ra tia vui sướng:
– Nhưng cũng tốt, có Ngân Sương cùng ta, Hoa Hạ quốc đã có được hai cao thủ
thất giai. Lại có thêm mười hai Thánh Địa Thủ Hộ Giả, rốt cục có được chút
thực lực sống yên!
Tuy rằng Nhạc Trọng đã tiến hóa thành thất giai, cơ hồ đã vô địch trên địa
cầu, nhưng trên thế giới này vẫn còn thật nhiều khủng bố đang tồn tại.
Bá Long Hoàng trong thế giới thứ ba, dị hình thất giai trong Ô La tinh, thánh
chủ thất giai đều là những quái vật thực lực cực kỳ khủng bố. Đồng thời Nhạc
Trọng thập phần rõ ràng mặc dù hắn là cao thủ thất giai, nhưng trên hắn còn có
bát giai, cửu giai càng thêm khủng bố.
Bên trong chiến hạm, Nhạc Trọng thầm nghĩ:
– Thất giai có thể thao túng thiên địa nguyên khí, bát giai lĩnh ngộ lĩnh
vực, cửu giai nắm giữ không gian. Ở trong thế giới thứ ba tồn tại khủng bố kia
có thể vượt qua thế giới công kích ta, như vậy phải là Thần chiến sĩ cửu giai
nắm giữ không gian. Tồn tại như vậy uy lực ngập trời, có lẽ có thể so được với
thần linh. Chỉ khi nào trở thành cửu giai đỉnh phong mới có thể nhảy ra khỏi
bàn tay của kẻ tự xưng là thần kia. Nếu không chúng ta mãi mãi vẫn là đồ chơi
trong tay hắn, sinh tử hoàn toàn nằm trong một ý niệm của hắn!
Sau khi đột phá trở thành thất giai, vô số tin tức thần bí dũng mãnh tràn vào
trong thức hải của Nhạc Trọng, vì hắn chỉ dẫn con đường tu luyện kế tiếp. Đồng
thời giống như có vô số lão sư chỉ điểm hắn rốt cục bát giai cùng cửu giai là
sự tồn tại như thế nào.
Trong lòng Nhạc Trọng nghĩ thầm:
– Thân thể Thần Ma của ta, cùng ấn ký Thần Ma hệ thống trên tay có vô số bí
mật. Nhân loại Ô La tinh không biết đã có bao nhiêu thiên tài bị cổ bình ngăn
chặn, không thể đột phá thẳng tới lúc chết già. Mà ta chỉ cần giết đủ số lượng
cường giả là có thể thông qua ấn ký Thần Ma hệ thống hấp thu sinh mệnh nguyên
lực tinh thuần của bọn hắn, trực tiếp biến chất tiến hóa, một khi biến chất là
có thể nắm giữ đủ loại năng lực. Thiên phú như thế quá mức yêu nghiệt cùng
nghịch thiên, tuyệt đối phải có đại bí mật. Đáng tiếc lấy thực lực hiện tại
của ta, căn bản không thể phân tích ra được bí mật bên trong. Hiện tại việc ta
phải làm chính là dẫn dắt đồng bào sống sót, nỗ lực sống sót!
Trong lúc Nhạc Trọng còn đang suy tư, mười hai Thánh Địa Thủ Hộ Giả liền hướng
chỗ Địa Ngục Môn bay qua.
Ngay lúc mười hai chiến hạm vừa đến gần Địa Ngục Môn, trong cửa bắn ra từng
đạo hắc sắc quang mang bao phủ mười hai chiến hạm.
Mười hai chiến hạm khổng lồ không ngừng thu nhỏ lại, nhân loại bên trong cũng
theo tỉ lệ mà thu nhỏ, cuối cùng bay vào trong Địa Ngục Môn.
Nhạc Trọng đứng trong chiến hạm nhìn thấy mình không ngừng thu nhỏ lại, kinh
ngạc tán thán:
– Thật sự là thần kỳ, Địa Ngục Môn chính là cánh cửa không gian liên đón giữa
hai tinh cầu. Người tự xưng là thần kia, thực lực quả nhiên vô cùng nghịch
thiên. Có được loại năng lực này xưng là thần cũng chưa đủ!
Những nhân loại khác trên chiến hạm đại bộ phận không có cảm giác gì, bởi vì
họ đều ở trong chiến hạm, căn bản không biết cả chiến hạm lẫn bản thân mình
thu nhỏ lại.
Trên địa cầu, lúc này bên ngoài Địa Ngục Môn đã trải rộng chiến sĩ tinh nhuệ
của đệ nhất sư trung ương quân Hoa Hạ.
Hai mươi Thu Hoạch Giả đang giữ vững trận tuyến.
Mấy trăm chiếc xe pháo la-de đang đem họng pháo ngắm chuẩn vào trong cửa.
Trên bầu trời, Bạo Phong chiến hạm khổng lồ lơ lửng, lúc này Bạo Phong chiến
hạm cũng đang đem chủ pháo Lôi Thần Pháo nhắm ngay Địa Ngục Môn, phòng ngự cực
kỳ sâm nghiêm.