– Chạy xe ra khỏi trường học không có vấn đề gì chứ?
Nhạc Trọng tiếp tục hỏi, hắn cần người hỗ trợ lái xe.
Trần Dao tự tin nói ra:
– Không có vấn đề!
– Chìa khóa xe trong trường học các cô biết nằm ở nơi nào không?
Nhạc Trọng tiếp tục truy vấn. Không có chìa khóa thì cho dù tìm được xe cũng
không dùng được.
Trần Dao nhanh chóng nói ra:
– Phòng của lái xe Trương Tiếu nằm ở giữa phòng giáo vụ và phòng hành chính
tổng hợp. Nếu như không có bất ngờ xảy ra thì có thể tìm được nó ở ngay nơi
đó.
Trần Dao là hội trưởng hội học sinh cho nên thường xuyên liên hệ với lãnh đạo
trường học, cũng thường xuyên theo xe nhà trường đi tới các nơi khác nhau, cho
nên nàng biết rõ phòng của lái xe Trương Tiếu nằm ở nơi nào.
Nhạc Trọng mở hộp báu màu trắng trong ba lô quần áo của mình ra, một đạo quang
mang chớp động, một thanh Đường đao sắc bén hiện ra trước mặt của hắn.
– Phảng Chế Đường Đao cấp 1. Công kích 5-8. Đây là thanh bảo đao vô cùng sắc
bén, có thể dễ dàng chém đứt xương đầu người, là lợi khí vô cùng mạnh mẽ.
– Hảo đao, có chuôi bảo đao này thì chém giết tang thi cũng trở nên dễ dàng
hơn rất nhiều.
Nhạc Trọng vuốt ve chuôi Đường đao sắc bén này, một cỗ khí lạnh của kim loại
từ trên thân đao truyền lên tay của hắn.
Nhạc Trọng dùng cây gậy gỗ tân thủ đánh bay tang thi, làm như vậy lực phản
chấn lớn cũng truyền lại. Nếu như có thanh Phảng Chế Đường Đao sắc bén này
trong tay, Nhạc Trọng có thể dễ dàng chém giết tang thi.
Nhạc Trọng đem sách kỹ năng về Tiểu Hỏa Cầu Thuật đưa cho Trần Dao trịnh trọng
nói ra:
– Bọn em có lẽ đã nghe qua âm thanh kia rồi. Tôi nói cho bọn em nghe một
chút tình báo, chỉ cần săn giết tang thi đạt tới số lượng nhất định thì các cô
sẽ thăng cấp, hơn nữa còn được cường hóa. Mà Bạch Cốt khô lâu này chính là
kỹ năng của anh, đây là sách kỹ năng cấp 1, Tiểu Hỏa Cầu Thuật, phía trên có
ghi tác dụng của kỹ năng. Trần Dao, tôi giao sách kỹ năng này cho em, nhưng mà
anh hy vọng em đáp ứng với anh, sau khi an toàn phải giúp anh chém giết tang
thi.
Có bản Tiểu Hỏa Cầu Thuật này đối với Nhạc Trọng mà nói là một gân gà, nếu như
có thể dùng nó tăng thực lực một người bên cạnh mình, Nhạc Trọng căn bản sẽ
không keo kiệt làm gì. Lúc này Nhạc Trọng chỉ có một tâm nguyện duy nhất là
đào thoát khỏi nơi này, sau đó tìm được bạn bè của hắn.
Tuy Trần Dao nhìn thì thập phần nhu nhược, sức chiến đấu cũng không được,
nhưng mà nàng thập phần giỏi giang, biết rõ cũng nhiều. Trong lòng Nhạc Trọng
cũng hy vọng đám bạn của mình cũng có khả năng sống sót.
Trần Dao thập phần quyết đoán, trong ánh mắt ghen ghét và hâm mộ của ba nữ
sinh khác cầm lấy sách kỹ năng:
– Tốt! Em đáp ứng anh, sau khi an toàn thì sẽ giúp anh tìm kiếm bạn của anh.
Một đạo quang mang chớp động, bản sách kỹ năng liền hóa thành một đạo quang
mang chui vào người của Trần Dao.
– Thật thần kỳ!
Vẻ mặt của Trương Tuyền bên kia hâm mộ nhìn qua Trần Dao, nàng lần đầu tiên
thấy có người nhận được truyền thừa từ sách kỹ năng.
– Thật sự là! Vì cái gì vật tốt đều được cô ta nhận được. Ông trời cũng quá
chiếu cố cô ta rồi!
Vương Phương nhìn qua Trần Dao hấp thu sách kỹ năng thì trong mắt tràn ngập
ghen ghét và ghen ghét mà thôi.
Trần Dao chẳng những vóc người thập phần xinh đẹp, hơn nữa gia thế cũng rất
không tồi, trong trường đại học có rất nhiều nam sinh theo đuổi nàng. Tuy
Vương Phương cũng là một nữ hài có phần xinh đẹp, nhưng mà khi so sánh với
Trần Dao thì nàng còn kém thật xa. Nàng vẫn không ngừng hâm mộ đố kỵ Trần Dao
quá may mắn. Hiện tại thế giới đã bắt đầu sụp đổ thì Trần Dao thực sự thoáng
cái đã được Nhạc Trọng tặng sách kỹ năng, tỷ lệ sinh tồn đề cao thật lớn làm
nàng càng ghen ghét hơn trước.
– Như thế nào đây? Trần Dao! Phóng một ma pháp cho bọn mình nhìn xem nào!
Trương Tuyền ở bên cạnh hiếu kỳ quấn quít lấy Trần Dao nói ra.
Trần Dao cũng có bộ dáng vô cùng kích động, nàng vừa mới đạt được năng lực như
thế, cũng biết được kỹ năng của mình mạnh như thế nào.
Nhạc Trọng tiến lên ngăn cản lại, nói:
– Không được! Dùng trạng thái trước mắt của em thì một ngày chỉ có thể phóng
ra một quả Hỏa Cầu Thuật. Nhất định phải dùng vào thời điểm mấu chốt, không
được tùy tiện sử dụng như vậy.
Một quả Hỏa Cầu Thuật có lẽ có thể cứu được tính mạng của mọi người vào thời
điểm mấu chốt, Nhạc Trọng tuyệt đối không cho phép Trần Dao tùy tiện sử dụng.
Trần Dao rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, gật đầu nói:
– Em biết rõ.
Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ nói:
– Thanh Vũ, thể lực của cô khôi phục như thế nào rồi?
Kỷ Thanh Vũ không có chút giấu diếm, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:
– 6 điểm, hạn mức thể lực của tôi cao nhất hiện giờ là 12. Hiện tại rất khó
khôi phục, xem ra thân thể của tôi đã rất mệt mỏi rồi.
– Bọn em ở nơi này trông coi học tỷ. Anh nghỉ ngơi một chút, lập tức đi ra
ngoài tìm kiếm chìa khóa. Kỷ Thanh Vũ, năm phút đồng hồ sau gọi cho tôi.
Nhạc Trọng nói xong lập tức lấy ra một quả táo sức sống rồi ngồi lên giường,
hai mắt nhắm lại. Làm như vậy hắn có thể khôi phục thật tốt.
Nhìn qua Nhạc Trọng nằm ở trên giường, nữ sinh gương mặt em bé Trương Tuyền
nhìn qua và gò má hơi ửng đỏ một chút, nhỏ giọng thầm nói:
– Đó là giường của mình!
Nhạc Trọng thật sự quá mức mệt mỏi, đầu của hắn dính vào gối thì lập tức ngủ
say sưa.
Bên ngoài đám tang thi không ngừng đụng chạm vào cánh cửa ký túc xá nữ sinh
này, trừ Kỷ Thanh Vũ ra thì các nữ sinh khác đứng bên người của Nhạc Trọng, lo
lắng hãi hùng, không biết lúc nào ký túc xá bị công phá.
Năm phút đồng hồ sau, Kỷ Thanh Vũ đẩy đẩy Nhạc Trọng nói:
– Đứng lên đi! Năm phút đồng hồ.
– Năm phút đồng hồ sao? Đúng là quá nhanh.
Nhạc Trọng mở to mắt nhìn Kỷ Thanh Vũ một cái, khẽ cười khổ nói ra. Hắn tiến
hành chiến đấu cường độ cao từ trưa tới bây giờ, mặc dù có quả táo sức sống
tẩm bổ, thể lực của hắn đã khôi phục tới 11 điểm.
Nhạc Trọng nhanh chóng từ trên giường đứng lên, hắn cột một sợi dây thừng thật
chắc vào một gốc cột, sau đó buông xuống dưới đất.
– Nếu như bọn em thật sự không chịu được có thể từ chỗ này chạy đi.
Nhạc Trọng nhìn qua nữ sinh nói một câu, nhanh chóng dọc theo dây thừng bò
xuống phía dưới.
Bạch Cốt cũng thập phần nhanh nhẹn đi theo Nhạc Trọng từ trên dây thừng bò
xuống phía dưới.
Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất, thi đàn chung quanh lập tức lao tới gần chỗ của
hắn.
Nhạc Trọng cầm Đường đao trong tay nhanh chóng lao về phía trước, một đao chém
bay đầu của một tang thi, đầu của tang thi này nhanh chóng bị Nhạc Trọng trảm
bay, máu đen văng khắp nơi.
– Hảo đao!
Một đao chém giết một đầu tang thi, Nhạc Trọng lúc này khen ngọi trong lòng.
Phảng Chế Đường Đao này cực kỳ sắc bén Nhạc Trọng sử dụng chuôi Phảng Chế
Đường Đao này sử dụng lực lượng cần thiết giảm đi 50% so với trước kia, chuyện
này có ý nghĩa hắn sẽ hao phí ít thể lực hơn khi chiến đấu với tang thi.
Nhạc Trọng cầm lấy Phảng Chế Đường Đao cùng Bạch Cốt phối hợp nhanh chóng
chém giết sạch bốn đầu tang thi ở nơi này, lập tức chạy vội vã về phía phòng
giáo vụ và phòng hành chính tổng hợp.
Nhìn thấy Nhạc Trọng xuất hiện thì đám tang thi chung quanh cũng lập tức đi
qua, lao thẳng truy đuổi theo sau lưng Nhạc Trọng.