– Bây giờ là thời điểm nhất trí đối ngoại, nói những chuyện này không có ý nghĩa gì!
Lăng Tiếu ứng một tiếng, hắn lại nói:
– Các vị tiền bối nên nghĩ làm sao đối địch đi.
Lăng Tiếu vốn định ôm công, hắn định bố trí ảo trận tập sát ở đây, nhưng mà nghĩ lại vẫn không làm vậy.
Thứ nhất là chưa chắc người nơi đây tin tưởng, thứ hai hắn cũng không muốn bạo lộ át chủ bài của mình trước mặt nhiều người, việc này xem ra chỉ có thể do hắn nói với lão tổ tông.
Mọi người lại đi vào không gian ngồi xuống, mà Lăng Thái Mông kéo Lăng Tiếu qua một bên và nói:
– Đội ngũ chúng ta không ở chỗ này, ngươi nên đi cùng ta thôi, vốn định kết minh với bọn họ tiêu diệt Diệt Long Hội, xem ra bản thân bọn họ khó bảo toàn rồi.
Lăng Tiếu do dự và nói:
– Dạ lão tổ tông, nhưng mà ta phải nói với hai vị điện chủ đã.
Lăng Tiếu cảm thấy người của Thiên Hổ địa vực không dễ dàng tấn công chính diện, người của Thiên Nguyên địa vực cũng không phải ăn chay, nếu hai phe đại chiến nhất định có kết quả lưỡng bại câu thương, người của Thiên Hổ địa vực ăn không ngon, bằng không lúc trước an bày Khương Ám Quang ở đây gài bẫy Thiên Nguyên địa vực làm gì?
– Ân đi thôi, nói chúng ta tiêu diệt Diệt Long Hội sẽ trợ giúp một tay.
Lăng Thái Mông đáp.
Lăng Tiếu gật gật đầu, hắn đi qua gặp Liên Hạo Công cùng Trác Hưng Hồng nói rõ tình huống.
Liên Hạo Công cùng với Trác Hưng Hồng cũng hiểu, hiện tại Kim tộc cũng đang thụ địch, không có khả năng giúp bọn họ bao nhiêu, bọn họ cổ vũ Lăng Tiếu vài câu sau đó cho Lăng Tiếu rời đi.
Lăng Tiếu theo Lăng Thái Mông đi, Vũ Bất Phàm tự nhiên đi theo Lăng Tiếu.
Lăng Thái Mông lúc trước tới đây chỉ mang ba người theo, ba người này đều là cao thủ nhất đẳng của Kim tộc.
Bọn họ sáu người đi vào trong ngoại vực, đi tới hướng đóng quân của Thiên Long Minh.
Nhưng mà mấy người đi được một đoàn đường, thần sắc Lăng Thái Mông biến hóa quát:
– Đáng chết, người của Diệt Long Hội tới tìm chúng ta, cũng mang người vây giết Thiên Long địa vực, nhất định là do nội gián Minh Quang truyền tin tức chúng ta rời khỏi cho người Hổ tộc, bọn chúng định cầm Kim tộc chúng ta khai đao, các ngươi đi nhanh lên, chỉ bằng lão Lạc căn bản không chịu nổi.
Nói xong Lăng Thái Mông cho chân long hiện ra, hóa thànhmột thần long dài vạn mét bay đi.
Kim long này tăng chiến lực lên cực hạn, tốc độ nhanh tới tận cùng bay về.
Trong không gian ngoại vực phương xa, Lạc Đông Thăng dẫn theo người Thiên Long Minh đại chiến Diệt Long Hội.
Vốn ngăn cản người Diệt Long Hội không có chuyện gì, nhưng bây giờ đột nhiên có người từ Thiên Hổ địa vực tới trợ giúp, khiến cho Thiên Long Minh lâm vào hiểm cảnh, chết không ít người.
Lạc Đông Thăng bất đắc dĩ đành hạ lệnh cho mọi người trốn đi, không thể bị đối phương một mẻ hốt gọn.
Khi đám người Lăng Thái Mông mang theo Lăng Tiếu trở về, rốt cuộc tụ hợp với Lạc Đông Thăng.
Hơn một trăm Chí Tôn đã tổn thất một phần ba.
Nếu như không trốn chỉ sợ chết hơn phân nửa.
– Thái Mông đi mau, bọn chúng thế lớn!
Lạc Đông Thăng nhìn Lăng Thái Mông hoảng sợ nói.
– Đáng giận, chúng ta tụ hợp tại Thiên Nguyên địa vực!
Lăng Thái Mông cả kinh mắng một tiếng, không thể không đồng ý cách làm của Lạc Đông Thăng.
Bọn họ không hy vọng trong tộc tông xảy ra chuyện gì.
– Các ngươi đi được sao? Tất cả phải chết!
Tốc độ của Ảnh Mã nhanh nhất, hắn hung hăng cười to.
– Ta cản phía sau, các ngươi rút lui đi!
Lạc Đông Thăng quát.
Dứt lời hắn cưỡi hắn Hỏa thần điểu bay qua phía Ảnh Mã.
Lúc này Lăng Thái Mông muốn hạ lệnh rút đi thì Lăng Tiếu bên cạnh hắn cưỡi chân long bay lên.
– Ảnh Mã, tử kỳ của ngươi tới rồi.
Dứt lời Lăng Tiếu đã triệu hoán thần ma thi ra ngoài.
Ảnh Mã nghe được giọng của Lăng Tiếu thì thân hình ngừng lại, sắc mặt tức giận nói:
– Ngươi… Tiểu tạp chủng ngươi cũng tới, đáng chết.
Ảnh Mã biết rõ tùy thân của Lăng Tiếu mang theo không ít Chí Tôn Thủy Thần, hơn nữa Lăng Tiếu thần hồn thực lực vô cùng cường đại, hắn một người căn bản không địch nổi, đang suy nghĩ lui lại.
Lúc này quát một tiếng dọa lùi một tên Chí Tôn đỉnh phong, đương thời chỉ có Lăng Tiếu mà thôi.
Lạc Đông Thăng vf Lăng Thái Mông cũng không ngờ tới Lăng Tiếu có lực chấn nhiếp cỡ này, nhưng mà vừa nhìn thấy tám mươi thần thi ma thì ánh mắt của bọn họ sáng ngời.
Bọn họ cảm thấy Ảnh Mã rút đi có liên quan lớn lao tới thần thi ma.
– Hảo hảo, không nghĩ tới Lăng Tiếu ngươi có khôi lỗi này, chúng ta không lo nữa, lập tức quay trở lại, giết sạch đám tạp chủng kia!
Lạc Đông Thăng vô cùng hưng phấn nói ra.
Cộng thêm thần thi ma của Lăng Tiếu thì nhân số không thua gì đối phương, cho nên Lạc Đông Thăng mới có tin tưởng này.
Lăng Thái Mông cũng tin tưởng mười phần nói:
– Đúng vậy, khó trách tiểu tử ngươi tự tin như vậy, rõ ràng có bực thủ đoạn này, chúng ta có lòng tin tất thắng rồi.
Lăng Tiếu nhạt cười một tiếng nói:
– Ta nghĩ bọn chúng sẽ không lập tức đuổi theo, chúng ta cũng không nóng nảy đi tìm bọn chúng, chúng ta trước đổi vị trí đi, ta có biện pháp khiến chúng có đi không về.
– Có thật không?
Lạc Đông Thăng và Lăng Thái Mông hoảng sợ nói ra.
Nếu như trước đó Lăng Tiếu nói lời này, bọn họ sẽ nghĩ khác, không cho rằng là như vậy.
– Ảo trận!
Lăng Tiếu nói.
– Ảo trận bình thường tác dụng với Chí Tôn tác dụng không lớn!
Lăng Thái Mông nói ra.
– Tự nhiên không phải ảo trận bình thường, đợi lát nữa các ngươi sẽ tinh tường, ta tuyệt đối có thể xoay chuyển thế cục hiện tại!
Lăng Tiếu tin tưởng mười phần nói.
– Tiểu tử này rất tà môn, cho hắn thử đi, có lẽ chúng ta có thể không cần chết thêm người nào, có thể tiêu diệt Diệt Long Hội này đấy!
Lạc Đông Thăng liếc mắt nhìn Lăng Tiếu nói.
– Tốt, theo ý ngươi nói đi, dù sao có nhiều khôi lỗi của ngươi như vậy, ngược lại cũng không sợ đám người kia!
Lăng Thái Mông gật gật đầu đáp.
Nói xong bọn họ lui tới không gian khác, cho Lăng Tiếu bố trí ảo trận nghịch thiên.
Ở xa có một trăm sáu chục tên Chí Tôn đuổi tới, trong đó Ba Mạc là tồn tại trên Chí Tôn, còn có một nhân vật trên Chí Tôn bảng của Thiên Hổ địa vực Chí Tôn tên là Điêu Phong Chí Tôn đỉnh phong.
Ba Chí Tôn đỉnh phong cường đại cở nào, nếu không phải kiềm chế Lạc Đông Thăng cùng Lăng Thái Mông, thắng bại không cần nói, nếu như không có Lăng Tiếu, người Thiên Long Minh không có phần thắng.
Ảnh Mã sợ hãi quay về đội ngũ.
– Ảnh Mã, sao ngươi bối rối như vậy!
Ba Mạc cau mày nhìn qua Ảnh Mã.
– Đừng… Đừng đuổi theo, tên tiểu tạp chủng kia đến rồi!
Ảnh Mã kinh hồn chưa định nói ra.
– Tiểu tạp chủng nào?
Ba Mạc trầm giọng nói.
– Chính là Kim tộc Lăng Tiếu, là kẻ được truyền thừa của Hồn tộc, có thể lợi dụng hồn lực công kích, cũng có thể khống chế khôi lỗi, bên cạnh của hắn tùy thời có một đống lớn khôi lỗi vừa rồi hắn còn triệu hoán ra gần trăm thần thi ma, hắn một người có thể đấu trăm người của chúng ta, hơn nữa Lăng Thái Mông đã quay về, lại đuổi theo sợ không lạc quan!
Ảnh Mã giải thích.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com