Thần Khống Thiên Hạ – Chương 2629: Ta Đúng Là Muốn Thử Một Chút. (1) – Botruyen

Thần Khống Thiên Hạ - Chương 2629: Ta Đúng Là Muốn Thử Một Chút. (1)

Trong lúc Khương Liệt Văn cho rằng cấp bậc của Lăng Tiếu mặc dù cường đại hơn Vũ Bất Phàm nhưng mà hắn vẫn cho rằng Lăng Tiếu không mạnh bằng Vũ Bất Phàm.

Luyện Dược Sư chính là Luyện Dược Sư, căn cơ làm sao bằng hỗn độn ciến thể được.

Nhưng mà hắn đâm tới một đâm này lực lượng mười phần, hắn muốn chém giết Lăng Tiếu ngay, làm cho Kim tộc cùng Thiên Long Môn đau lòng một phen, lại hợp lực bắt lấy hỗn độn chiến thể này.

Nhưng mà hắn không biết Lăng Tiếu so với Vũ Bất Phàm còn là đối thủ kinh khủng hơn.

Hắn nhìn thấy Hổ Qua muốn đấm vò mặt Lăng Tiếu, Lăng Tiếu đã lại tiến lên công kích Hổ Qua!

– Cái gì!

Khương Liệt Văn kinh hô trong lòng.

Hắn tuyệt đối không nghĩ tới Lăng Tiếu lại dám lấy tay không tiếp quyền của Hổ Qua, đây quả thực là phải chết không thể nghi ngờ.

Ba!

Nhưng mà bàn tay của Hổ Qua cùng Lăng Tiếu tiếp xúc với nhau thì tay của Hổ Qua bị gãy.

Thần sắc của hắn đại biến, thời điểm hắn định lui ra phía sau thì tay của Lăng Tiếu đã đấm thẳng vào ngực của hắn rồi!

Phanh!

Ngực của Khương Liệt Văn lồng ngực bị Lăng Tiếu đánh một chưởng, hắn kêu lên thảm thiết, thần thể giống như sắp vỡ tung!

Khương Liệt Văn bị dọa đến hồn phi phách tán, hắn muốn gầy dựng lại thân thể và bỏ chạy thật mau, đồng thời còn kêu Hắc Ma Hổ lao lên ngăn cản giúp hắn.

Hắc Ma Hổ là thập nhất giai trung giai, nó gào thét xông qua phía Lăng Tiếu.

Chỉ là Lăng Tiếu triển khai thân pháp như bão tố, hắn muốn tiêu diệt Khương Liệt Văn trước.

– Không, không nên giết ta!

Khương Liệt Văn lúc này thần sắc khủng hoảng hét to lên.

– Yên tâm đi, ta sẽ không giết ngươi!

Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, một băng quyền đánh ra đóng băng Khương Liệt Văn.

Trước tiên cứ đóng băng đối thủ đã, qua lát nữa khống chế dễ dàng hơn nhiều lắm.

Về phần Hắc Ma Hổ thì Lăng Tiếu cũng không có giết, hắn trực tiếp đóng băng nó lại.

Lúc này này minh tuyết hàn kính và thiên châu đều là lực lượng bổn nguyên chí cực, bất kể là người hoặc thú, không quản thủ đoạn cường hãn thế nào, đừng mơ tưởng có thể phá phong thoát ra được.

– Vũ huynh đừng hạ sát thủ, ta muốn hắn sống!

Lăng Tiếu lúc này nhìn qua Vũ Bất Phàm quát lên.

Thời điểm Vũ Bất Phàm đã áp tên Chí Tôn kia vào tuyệt cảnh, đánh đối phương chật vật không chịu nổi.

– Tốt, cho ngươi sống!

Vũ Bất Phàm ứng một tiếng, tăng lực công kích lên, hắn đánh nổ thân thể của đối thủ, mà chính hắn cũng bị không ít vết thương, nhưng mà tốc độ khôi phục của hắn không kém gì Lăng Tiếu.

Mà tên Chí Tôn trung giai sớm khí thế yếu đi, lúc đối chiến đã bó tay bó chân, cuối cùng bị Vũ Bất Phàm bắt giữ lại giao cho Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu cũng không khách khí đóng băng tên này lại, nhìn qua Vũ Bất Phàm nói:

– Vũ huynh hộ pháp thay ta, ta muốn thu phục bọn chúng.

Vũ Bất Phàm có vài phần kỳ dị, hắn không có hỏi nhiều mà gật gật đầu, liền rời xa Lăng Tiếu và hộ pháp cho Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu không có làm lỡ thời gian bao nhiêu, hắn khống chế hai người trước mắt lại.

Sau đó Lăng Tiếu lập tức đọc trí nhớ của hai người này, biết rõ trên đường đi nam vực đã xảy ra chuyện gì.

– Thì ra Diệt Long Hội có được ủng hộ của Ma Hổ tộc, khó trách Thái Mông lão tổ cùng Lạc lão không cách nào diệt trừ chúng, thế lực của Ma Hổ tộc dùng tây vực làm chủ, nam vực không có bao nhiêu người, nhung mà hiện tại chuyển qua hướng nam vực, muốn tiêu diệt toàn bộ Chí Tôn của Thiên Nguyên địa vực, thuận tiện giải quyết Thiên Long Môn, bọn chúng mới từ hai hướng xâm lấn tới, quả nhiên là dã tâm quá lớn mà!

Lăng Tiếu lúc này ngưng trọng lẩm bẩm.

Hắn hoàn toàn không nghĩ tới Ma Hổ tộc đã cường đại đến mức này, nhưng mà ý định tiêu diệt Chí Tôn của Thiên Nguyên sau đó khống chế Thiên Nguyên địa vực và toàn bộ Luyện Dược Sư, lại chậm rãi xâm chiếm địa vực khác.

Ma Hổ tộc có khẩu vị bực này là do người của Ma Hổ tộc đã càng ngày càng mạnh, càng có lão tổ tông vốn đã chết quay về, khiến cho bọn chúng tin tưởng tăng lên gấp đôi.

– Thì ra Ma Hổ Tông đã cường đại đến bực này, nhất định phải mang tin tức này báo cho tam điện chủ cùng Thái Mông lão tổ tông mới được!

Lăng Tiếu đột nhiên lo lắng.

Ngay sau đó hắn gọi Vũ Bất Phàm lại, bắt đầu đuổi gấp qua khu vực Chsi Tôn của Thiên Nguyên địa vực tập hợp.

Hai người phi hành mấy ngày sau, gặp gỡ một ít Chí Tôn Thủy Thần đang giao chiến.

Bọn họ nhìn thấy là người của Thiên Nguyên địa vực người và Thiên Hổ địa vực giao phong.

Lúc này người của Thiên Nguyên địa vực đang lâm vào khốn cảnh, chiến lực phổ biến không phải đối thủ củ Thiên Hổ địa vực.

Cũng may Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm kịp thời xuất hiện, có hai đại thiên kiêu này gia nhập nên chậm rãi khôi phục nguyên khí.

Cuối cùng mười hai người của Thiên Hổ địa vực bị giết chết, thần hồn của bọn chúng bị Lăng Tiếu hấp thu, thần hồn cũng tăng lên một chút.

Tám người của Thiên Nguyên địa vực có hai người chết, còn có sáu người còn sống, nhưng đều bị thương không nhẹ.

– Đa tạ phó điện chủ và bằng hữu này giúp đỡ!

Sáu người của Thiên Nguyên địa vực này có một người nhận ra Lăng Tiếu, hắn tiến lên cảm tạ Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm.

Lăng Tiếu khoát khoát tay nói:

– Ngô trưởng lão khách khí, ngươi có thể dẫn ta đi gặp tam điện chủ không?

– Không có vấn đề, nhưng mà đường này không hổ, đám tạp chủng Thiên Hổ địa vực càng ngày càng hung tàn, một khi chúng ta có dị động, bọn chúng giống như sớm biết rõ, ta hoài nghi trong chúng ta có nội gian!

Tên Ngô trưởng lão vỗ ngực đáp.

– Những chuyện này gặp tam điện chủ rồi nói sau.

Lăng Tiếu khoát tay nói ra.

Trong lòng của hắn nói thầm:

– Cho dù có nội gian cũng không nên lớn tiếng như vậy, đây không phải đánh rắn động cỏ sao!

Sau đó được mấy người này dẫn dắt, Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm rốt cuộc đi tới căn cứ địa của Thiên Nguyên địa vực.

Đây là không gian lục địa không lớn, ở gần có không ít Chí Tôn đang dò xét ngừa địch nhân xâm phạm.

Có người dẫn đường, Lăng Tiếu tự nhiên thuận lợi đi vào không gian này.

Lăng Tiếu cảm ứng được khí tức người trong đây có không ít người hỗn loạn, hiển nhiên là trọng thương chưa khỏi.

Lúc này rốt cuộc Lăng Tiếu rốt cục phát hiện Liên Hạo Công, Trác Hưng Hồng vài tên Chí Tôn đỉnh phong đang ngồi cùng nau, trong đó có một người chính là lão tổ tông Lăng Thái Mông.

– Bái kiến Thái Mông lão tổ, hai vị điện chủ!

Lăng Tiếu mừng rỡ nói.

– Ngươi tiểu tử này sao chạy tới đây? Không phải cho ngươi ở trong tộc sao?

Lăng Thái Mông không khách khí trách móc Lăng Tiếu.

Lúc trước hắn rời khỏi trong tộc đã phân phó đám người Lăng Bác không được cho Lăng Tiếu ra ngoài.

Bởi vì thân phận của Lăng Tiếu quá mức trọng yếu, đối với phát triển của Kim tộc không cần nói cũng biết, cho nên bọn họ tuyệt đối không hy vọng Lăng Tiếu đến ngoại vực này, nếu xảy ra chuyện gì, đây tuyệt đối là tổn thất cực lớn.

Lăng Tiếu đi chuyến này không có nói cho đám người tộc trưởng.

Lăng Tiếu cười khan nói:

– Ta cũng muốn xuất lực cho tộc ta, bảo ta yên tĩnh trong tộc thì ta không làm được, kính xin lão tổ tông thứ lỗi!

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.