Thần Khống Thiên Hạ – Chương 2607: Băng Long Đại Nhân Có Lời Hảo Hảo Nói! (2) – Botruyen

Thần Khống Thiên Hạ - Chương 2607: Băng Long Đại Nhân Có Lời Hảo Hảo Nói! (2)

Đầu Băng Long muốn trùng kích mà đến này quả nhiên là dừng lại thân thể, hai khỏa long nhãn phát tán ra quang mang băng hàn triệt cốt.

Khí huyết của Kim Long, ngươi cắn nuốt qua huyết mạch của tộc ta!

Băng Long kia không giống với trong suy nghĩ của Lăng Tiếu là sẽ giảm đi sát ý đối với hắn, ngược lại là rống giận một tiếng, triệt để đem phiến không gian mấy vạn dặm này đóng băng lại, để cho Lăng Tiếu lại không có nửa điểm cơ hội chạy trốn giữ mạng.

Đồng thời long thủ của nó hướng về phía Lăng Tiếu đánh tới, muốn ngạnh sinh sinh cắn nuốt Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu bị tức đến hộc máu, hắn vốn dĩ cho là đối phương sẽ cảm thấy hắn là đồng tộc, sẽ thả cho hắn một lần, bây giờ ngược lại là làm ra phản tác dụng rồi.

– Băng Long đại nhân có lời hảo hảo nói, ta nhưng là không có cắn nuốt qua Kim Long nhất tộc, ta cùng với chúng nó, còn có Thủy Long nhất tộc nhưng là hảo bằng hữu, đã vào qua Hóa Long Trì a!

Lăng Tiếu vội vàng giải thích nói.

Cùng lúc đó hắn đem Long Nữ triệu hoán ra.

Long Nữ là thuộc về Thủy thuộc tính, nhìn trên bản chất thì tương tự với Băng Long khổng lồ ở trước mắt này, nhưng mà bất kể là ở trên độ dài hoặc là thể tích thì Long Nữ ở trước mặt Băng Long liền lộ ra không được lớn lắm.

Chỗ này băng hàn tràn ngập, liền ngay cả Long Nữ cũng chịu đựng không nổi, đem Long châu thổ nạp ra, miễn cưỡng khiến cho thân thể không bị đống kết lại.

Nhưng mà thủy gặp hàn mà kết, nó ở trong hoàn cảnh này thủy chung là cảm thấy vô cùng khó chịu.

Bất quá nó cảm ứng đến lão Đại của nó gặp phải phiền toái, phát hiện ra đầu Băng Long kia tồn tại, không khỏi hướng về phái Băng Long kia gầm thét mấy tiếng, hộ vệ ở bên cạnh Lăng Tiếu.

Đầu Băng Long khổng lồ này lại một lần nữa tạm dừng thân hình, long nhãn quang mang đại thịnh, long tị (mũi rồng) nhẹ hít mấy cái mới sâu xa nói:

– Công chúa của Thủy Long nhất tộc?

– Ra mắt Băng Long Vương!

Long Nữ cũng là cảm nhận được áp lực khổng lồ kia đến từ Băng Long, huyết mạch đồng tộc đang sôi sục lên, không khỏi là trả lời một tiếng.

– Nhân loại ngươi ngược lại cũng không lừa ta!

Sau khi Băng Long nói một tiếng, long khẩu mở ra, lập tức đem băng tinh mười mấy vạn dặm này nhất nhất hút vào trong bụng, giải trừ phong tỏa ở chỗ này.

– Ha hả, bổn cung hào xưng là thành thật tiểu lang quân, làm sao lại lừa Băng Long đại nhân được!

Lăng Tiếu thở ra một hơi miễn cưỡng cười nói.

Vừa mới rồi thần thể bạo liệt đối với hắn thương hại không nhỏ, hắn phải vận khởi Cổ Hoàng thần công nhanh chóng khôi phục trạng thái.

– Nhân loại ngươi quấy rối giấc ngủ của bổn vương, vốn là đáng chết, nhưng mà ngươi cùn tộc ta có huyết duyên chi thân, tạm tha ngươi một mạng, đợi ta hỏi Thủy Long công chúa một tiếng, xem nó có phải bị ngươi khống chế hay không, Long tộc ta tuyệt không thể luân lạc làm bộc thú cho nhân loại!

Băng Long nói một tiếng, trong nháy mắt hóa thành hình người.

Bộ dạng nó biến thành là nam nhân trung lão niên, thể phách anh tuấn kiện tráng lại là một điểm không giảm, quanh thân vẫn đang phát tán ra một cỗ khí tức băng hàn.

Nó từng bước từng bước mà hướng về phía Long Nữ đi qua, trong miệng phát ra trận trận long ngữ, giống như đang câu thông với Long Nữ.

Long Nữ cũng là hóa thành một tuyệt thế mỹ nữ, phát ra từng đạo thanh âm để cho Lăng Tiếu nghe mà không hiểu.

Phải một lát sau chúng nó mới ngừng trao đổi, mà sắc mặt của Băng Long cũng hơi hơi hòa hoãn lại.

– Một giấc ngủ này đã có trăm vạn năm rồi, nguyên lai các chi mạch khác của tộc ta còn tồn tại không ít, ngược lại là Băng Long nhất tộc ta chỉ sợ chỉ còn lại lão long tầm thôi!

Băng Long đột nhiên dùng tiếng người có chút cảm khái mà nói.

– Trăm vạn năm!

Lăng Tiếu trong nháy mắt chặc lưỡi rồi.

Hắn sớm suy đoán Băng Long này có thể ở trong băng sơn này ngủ say mấy vạn năm hoặc trên mười vạn năm rồi, nhưng mà không nghĩ đến đã dài tới trăm vạn năm!

Đây chính là đạt tới thời đại thượng cổ, vô hạn điện gần viễn cổ rồi a!

Hắn bây giờ cuối cùng hiểu được Băng Long này vì cái gì mà kinh khủng như thế rồi.

Chỉ sợ nó đã đạt tới đỉnh phong của cái thế giới này rồi, không có người nào có thể hang fphucj được tồn tại như nó.

Băng Long cũng là không có chú ý tới Lăng Tiếu kinh ngạc, mà tiếp tục nói với Long Nữ:

– Hôm nay có Thủy Long nhất tộc cùng với Kim Long nhất tộc tồn tại, lão long ta cũng sẽ không tịch mịch rồi, mang theo ta trở về nhìn xem một chút lão bằng hữu còn sống không!

Nói xong nó lại không để ý tới Lăng Tiếu, muốn kéo lấy Long Nữ trực tiếp rời khỏi.

– Uy uy, Băng Long đại nhân, ngươi không thể như vậy được!

Lăng Tiếu vội vã kêu lên.

– Như thế nào, ngươi có ý kiến?

Băng Long trùng mắt nhìn Lăng Tiếu phát ra hai đạo quang mang hãi nhân mà quát lên.

Thanh âm của nó ông ông chợt vang, hết sức chấn nhĩ điếc tai, khiến người ta máu huyết phiên đằng không ngừng, người bình thường còn chịu không nổi thanh âm này của nó trùng kích.

Lăng Tiếu liên tục khoát khoát tay nói:

– Không không, làm sao lại như vậy được, ta chỉ là cảm thấy do ta mang theo ngươi đi đến Kim Long nhất tộc tộc địa thì tốt hơn, Kim tộc nhân chúng ta cùng chúng nó sinh hoạt chung một chỗ!

– Hắn nói là sự thật?

Băng Long hướng về phía Long Nữ hỏi.

Long Nữ liên tục gật đầu nói:

– Lão Đại nói thật, hắn còn là khách khanh tướng quân của Thủy Long nhất tộc chúng ta, đối với Long tộc chúng ta còn có ân!

Long Nữ tự nhiên là hướng về Lăng Tiếu mà nói chuyện rồi.

Sau khi Băng Long nghe xong, thần sắc hơi hòa hãn lại một chút nói:

– Nhân laoij các ngươi giảo hoạt đa biện, bất quá lời của hài tử này hẳn là không giả, vậy thì do hắn thay lão long dẫn đường đi, có thể miễn tội quấy rối!

– Có thể vì Băng Long đại nhân dẫn đường là vinh hạnh của Lăng Tiếu ta!

Lăng Tiếu lập tức mừng rỡ nói.

Nếu có thể được Băng Long này vì ta mà hộ thân, vậy liền có thể đủ oai phong rồi!

Trong lòng Lăng Tiếu vui thích mà nói.

Chỉ là Băng Long tựa như nhìn một cái có thể xuyên thủng tâm tư của Lăng Tiếu nói:

– Nhân loại ngươi đừng đánh chủ ý lên lão long, ngươi còn không có tư cách để lão long chiếu cố ngươi, nếu như dám lừa lão long, chắc chắn sẽ nuốt sống ngươi!

Lăng Tiếu liên tục khoát tay nói:

– Không, Băng Long đại nhân ngươi hiểu nhầm rồi, ta chỉ là cảm thấy cùng Băng Long đại nhân rất thân thiết, ngài giống như là trưởng bối của ta, tương đối uy vũ bất phàm, có thể sống cùng một chỗ với ngươi, cả đời này của ta đều cảm thấy thoải mái thản nhiên.

Mấy Băng tộc Chí tôn vừa mới xông ra kia nghe được lời này của Lăng Tiếu thiếu chút nữa nôn ra tại chỗ.

– Tên choáng đầu này có thể lại vô sỉ một chút nữa không?

Trước lúc Lăng Tiếu mang theo Băng Long rời khỏi chỗ này còn không quên hướng Băng tộc đòi những thứ Băng Phách Hồi Xuân tuyền, Băng Thụ Tham Quả cùng với rất nhiều thần vật Băng thuộc tính.

Đương nhiên Lăng Tiếu muốn lôi kéo bọn họ còn là ân uy cùng làm, cho bọn họ hai khỏa Chí tôn thần đan.

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.