Lúc Băng Tuyết Lang Vương muốn phá phong mà ra, Lăng Tiếu càng không ngừng tăng lực lượng, từng tầng băng tinh càng không ngừng bao trùm tới, mà băng hàn chí khí hắn thu được từ trong lòng thập vạn năm băng sơn cũng là càng không ngừng quán chú ra.
Liền ở lúc này Băng Cực Hùng Vương kia tê hống lên nói:
– Giết nhân loại này, cứu ra Lang Vương!
Nó dẫn dầu hướng về phía Lăng Tiếu trùng kích qua, đồng dạng uẩn hàm băng hàn chí khí phong tỏa lực lượng hướng về phía Lăng Tiếu phiên áp xuống.
Hàn khí của Lăng Tiếu chợt thu lại, hắn cảm nhận được băng hàn chí khí cực hạn của Băng Cực Hùng Vương kia chính là tương tự với loại Minh Tuyết băng kình của Băng Minh, nhưng mà so với Minh Tuyết băng kình của Băng Minh càng thêm nồng đậm hơn, lực sát thương càng cường đại, đông cứng đến thân thể có một loại cảm giác không chịu nổi.
– Liền là ngươi rồi!
Lăng Tiếu hiện lên vẻ cười lạnh, tất cả chiến lực rốt cuộc là tăng lên, sinh sôi tránh thoát phong tỏa, đem hàn khí khu tán, chiêu thức bỗng biến đổi, Cửu Dương Phần Thiên quyền hướng về phía Băng Cực Hùng Vương oanh tới.
Quyền ý mang theo thiên hỏa nồng đậm này lan tràn ra bốn phía, từng cái thiên quyền giống như diễm dưỡng đánh ra, đem mấy đầu thánh thú chạy tới trực tiếp oanh đánh đi ra ngoài.
Chỉ có Băng Cực Hùng Vương là có thể tiếp được cường chiêu mang theo thiên hỏa nồng liệt cùng với quyền ý tràn đầy này của Lăng Tiếu.
Không chỉ có như thế, ở dưới đối oanh Lăng Tiếu lại sinh sôi bị Băng Cực Hùng Vương này một chưởng đánh đến lùi lại ngàn thước.
– Ha ha, sảng khoái, không hổ là thánh thú lấy lực nổi danh.
Sau khi Lăng Tiếu cười sang sảnh một tiếng, lần nữa trùng tập đi tới.
Bất quá một lần này hắn nhưng không có cứng đối cứng với đối phương, mà là lợi dụng lợi thế tốc độ vòng qua thân thể khổng lồ của đối phương, cấp cho nó oanh tập mãnh liệt!
Tốc độ của Băng Cực Hùng Vương thủy chung là không dùng được, nó không cách nào sau một chiêu đem Lăng Tiếu phong tỏa tập sát, nó liền rơi vào trong khốn cảnh, liên tục ăn mãnh chiêu của Lăng Tiếu, khiến cho nó liên tục tê khiếu lên.
Lăng Tiếu ỷ lấy lợi thế của tốc độ liên tục mà oanh sát Băng Cực Hùng Vương, nhưng mà phòng ngự của đầu Hùng Vương này tương đối biến thái, hỏa quyền của Lăng Tiếu lại cũng không phá được phòng ngự của nó, những thiên hỏa kia cũng là không cách nào đối với nó tạo thành thương hại quá lớn, bị những bổn nguyên băng hàn chi khí của nó triệt tiêu hết.
Băng Cực Hùng Vương cực kỳ tức giận, nhưng mà lại không cách nào bắt được thân hình của Lăng Tiếu, chỉ có thể hướng các đồng bạn khác cứu trợ.
Trong lúc nhất thời mười mấy đầu thánh thú đồng thời hướng về phía Lăng Tiếu bao vây phác giảo mà tới.
Chúng nó đều là Băng thuộc tính, ở trên phiến băng sơn mạch này có ưu thế tuyệt đối, rất nhiều băng lực hướng về phái Lăng Tiếu bao trùm đóng băng mà đến.
– Xem ra chỉ có tốc chiến tốc quyết rồi!
Lăng Tiếu thầm nghĩ một tiếng, thần hồn phân thân lập tức chợt hiện.
Thần hồn Lăng Tiếu trong nháy mắt bộc phát ra bảy mươi lần chiến lực, hướng về phía Băng Cực Hùng Vương kia trực tiếp chấn áp xuống.
Hắn phải lấy tốc độ nhanh nhất khống chế được Băng Cực Hùng Vương mới có thể đủ để cho những thánh thú khác dừng lại.
Bằng không hắn chỉ có thể hạ sát thủ, đem chúng nó nhất nhất đều trảm sát.
Băng Cực Hùng Vương này là thập nhất giai cao cấp thánh thú, tiến công, phòng ngự đều không thua kém so với Chí tôn đỉnh phong, đáng tiếc nhược điểm của nó vẫn là ở trên tốc độ di động!
Thần hồn Lăng Tiếu mang theo U Ảnh thần kiếm sinh sinh phá ra chí hàn phòng ngự của Băng Cực Hùng Vương, đem rất nhiều băng hàn chi khí trảm bay ra.
Băng Cực Hùng cảm nhận được ý uy hiếp nồng đậm, lực lượng của nó kích phát đến cực điểm, băng hàn chi khí đáng sợ kia đủ để đóng băng bất kỳ Chí tôn Thủy Thần nào.
Thần hồn phân thân của Lăng Tiếu giống như hắc sắc phong bạo để cho người ta căn bản không thể nào bắt được sự hiện hữu của hắn, rất nhiều hắc sắc phong nhận tập quyển Băng Cực Hùng Vương.
Đinh đương đinh đương!
Rất nhiều hắc sắc phong nhận đem những băng hàn chi khí kia hoàn toàn hủy diệt, mà rất nhiều kiếm nhận giảo sát đến da lông quanh thân Băng Cực Hùng Vương văng tung tóe, trên nhục thân kia rất nhiều đạo huyết ngân tiên hồng!
Mặt khác những thánh thú phong sát Lăng Tiếu mà đến kia căn bản là không cách nào chạm được tới Lăng Tiếu chút nào, bởi vì tốc độ của hắn nhanh tới cực điểm, cho dù thánh thú Phong thuộc tính cũng đừng nghĩ có thể đuổi theo được hắn.
Lăng Tiếu rất muốn đem thần thú, thánh thú của mình triệu hoán ra để chúng nó tác chiến một phen, nhưng mà sau khi nghĩ một chút vẫn là bỏ qua.
Bởi vì chỗ này nhưng là địa bản của những thánh thú kia, những băng hàn chi khí này nhưng không phải là thánh thú bình thường có thể chịu đựng được.
Chân thân Lăng Tiếu nhanh chóng chớp động, thỉnh thoảng lại thi triển ra Băng Hà quyển, đem quyền pháp càng đánh càng thuần thục, đã là đem tinh túy của Băng Hà quyền từng cái lĩnh ngộ đến sâu sắc rồi.
Chân thân Lăng Tiếu tạm thời sẽ không có nguy hiểm gì, nhưng mà Băng Cực Hùng Vương lại là nguy hiểm.
Thần hồn phân thân của Lăng Tiếu không ngừng phá phòng ngự của nó, còn đem lực lượng của Tiên thiên âm phong châu đánh nhập vào bên trong thân thể nó, hắc sắc tử sát chi khí nồng đậm kia uy lực không thua kém với những băng hàn chi khí này, vùi dập đến thân thể khổng lồ của nó đều xuất hiện từng tia hủ thực thương thống, để cho nó đã có cảm giác tê dại rồi.
Băng Cực Hùng Vương bị trảm đến cực kỳ buồn bực không thôi, quanh thân đã là rất nhiều vết thương, mà hắn lại vẫn không thể thương đến đối phương một chút nào, thật sự là quá biệt khuất
Lúc này nó đã có ý rút lui.
Bởi vì cứ kéo dài một chút như vậy cũng không phải là biện pháp, đối với nó không có nửa điểm chỗ tốt.
Băng Cực Hùng Vương hùng chưởng loạn vũ một phen, sinh sôi đem thần hồn phân thân của Lăng Tiếu bức bách tránh ra, tiếp theo gào thét một tiếng, cư nhiên muốn hướng về phái dưới băng sơn mà lướt xuống.
Những thánh thú khác nghe được tiếng kêu này cư nhiên liên tục bắt đầu trốn chạy rồi.
– Bây giờ mới muốn chạy trốn, không dễ dàng như vậy!
Lăng Tiếu dữ tợn mà cười một tiếng, U Ảnh thần kiếm lăng không trảm xuống.
Một kiếm này tụ tấp tất cả lực lượng của hắn, sinh sinh đem thiên không trảm ra thành hải nửa, xé ra hắc sắc cự ngân dài dài!
Băng Cực Hùng Vương kia cảm nhận được uy hiếp trước nay chưa từng có, liên tục gào thét lên, rất nhiều băng thạch hướng về phía nó hội tụ lại, từng trận khí kình minh lam chi sắc không ngừng tràn lan ra.
– Nhân loại là ngươi ép ta đấy!
Băng Cực Hùng Vương kia giận dữ hét lên.
Chỉ thấy ở trước Băng Cực Hùng Vương ngưng tụ ra một cỗ băng hàn lực lượng kinh khủng, khiến cho phiến không gian này đều trở nên vặn vẹo lay động lên.
Cỗ băng hàn lực lượng đáng sợ này ở trên hùng chưởng của nó sinh sôi vỗ ra, cùng với một kiếm kia của Lăng Tiếu đối oanh lại với nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com