Băng tộc lão tộc trưởng gật gật đầu, lập tức mang theo mấy người hướng về phương hướng Lăng Tiếu lướt qua.
Bọn họ hiểu rõ những Băng Cực Hùng này, chúng nó cũng không chỉ là một đầu mà thôi, ở trong phiến băng sơn mười vạn năm này nhưng là ngủ say không dưới mười mấy đầu đạt tới tồn tại thập nhất giai.
Một khi chúng nó đều bị kinh động tỉnh lại, Băng tộc tộc địa bọn họ cũng tuyệt đối không dễ qua.
Băng Cực Hùng cũng phát hiện ra có nhân loại khác đến, lập tức ngửa mặt lên trời gào thét lên.
– Không xong, các ngươi nhất nhất cút đi cho ta!
Lăng Tiếu có thể cảm ứng được Băng Cực Hùng đây là đang gọi về đồng bạn, không khỏi hướng về phía những người Băng tộc giận dữ hét lên.
Lăng Tiếu cũng không nghĩ ở chỗ này đại động can qua, hắn chỉ muốn hảo hảo xem xét chưởng ý lực lượng của Băng Cực Hùng một chút, loại lực lượng phong tỏa huyền diệu kia đối với hắn mà nói hết sức trọng yếu.
Nhưng mà bây giờ bị mấy người này chạy tới kinh động đến những Băng Cực Hùng khác, hắn liền không cách nào bình tĩnh mà hảo hảo thể ngộ chỗ kỳ diệu của chưởng ý phong tỏa này một chút rồi.
Mấy người kia của Băng tộc đều là sửng sốt, cũng không rõ bọn họ là trêu chọc người nào rồi!
Bọn họ bất quá là muốn đến giúp một chút, không cảm kích cũng thì thôi đi, lại còn mắng người!
Sau một khắc bọn họ đều hiểu được là chuyện gì xảy ra rồi.
Chỉ thấy từng đạo thanh âm thú rống kinh khủng vang lên, từng đạo thú ảnh từ trong băng sơn kia phá băng mà ra.
Trừ vài đầu Băng Cực Hùng ra còn có Băng Tuyết Lang Vương, Băng Sư Vương… Những thánh thú này đều là một mực sinh tồn ở chỗ này, tổng cộng có mười sáu đầu.
Số lượng này đối với Lăng Tiếu mà nói đều không coi vào đâu, ngược lại là mấy người của Băng tộc kia bị sợ đến thần sắc có chút xanh lè.
Bởi vì trong mười mấy đầu thánh thú này thì có ba đầu đạt tới tồn tại thập nhất giai cao cấp, nhất là Băng Cực Hùng Vương kia, bọn họ nhưng là kiến thức qua uy lực của nó, không có đỉnh cấp Chí tôn thần khí đừng mong có thể thương tổn tới nó.
– Các ngươi đều trở về đi thôi, hết thảy chỗ này đã có ta, bất kể phát sinh chuyện gì các ngươi đều không cần lại đây!
Lăng Tiếu hướng về phía những người của Băng tộc kia phất phất tay nói.
Người của Băng tộc do dự một chút, lập tức hết tốc lực rút lui.
Không phải là bọn họ không muốn giúp Lăng Tiếu, mà là sợ chọc giận những thánh thú này, đến lúc đó chính là tai nạn của toàn tộc bọn hắn rồi.
Lăng Tiếu nhìn những thánh thú này bình tĩnh nói:
– Ta không có ý làm địch thú với các ngươi, ta chỉ muốn vào trong lòng băng sơn tìm một chút đồ vật, toàn bộ tránh ra, ta lưu các ngươi một mạng!
– Ha ha, thật là nói mà không biết thẹn, nhân loại ngươi hiện tại ta liền ăn ngươi!
Một đầu Băng Tuyết Lang Vương phát ra tiếng cười tê hống.
Ngay lập tức nó hóa thành một cỗ tuyết quang hướng Lăng Tiếu kích xạ mà đến, tốc độ kia tựa hồ không thua kém bao nhiêu so với thánh thú Phong thuộc tính.
Thân thể nó như sơn nhạc di động mang theo trận trận băng hàn chi khí, miệng sói mở ra thật to mang theo thị huyết hung ý nồng đậm!
Đầu Băng Tuyết Lang Vương này rõ ràng đã đạt tới tầng thứ thập nhất giai trung cấp đỉnh phong, cách cảnh giới cao giai đã không xa rồi.
Động tác của Băng Tuyết Lang Vương mặc dù nhanh nhưng mà nó chỉ bất quá đánh trúng tàn ảnh của Lăng Tiếu mà thôi.
– Ngươi muốn tìm cái chết ta liền thành toàn cho ngươi!
Lăng Tiếu không biết từ khi nào đã đến trên đỉnh của đầu Băng Tuyết Lang Vương này rồi, hắn hét lên một tiếng rốt cuộc là tự mình động thủ rồi.
Băng Hà quyền đệ thập nhị thức!
Lăng Tiếu vừa lúc mượn cơ hội đến diễn luyện Băng Hà quyền vừa mới học một chút, chỉ thấy hắn quyền xuất kinh thiên, như có băng hà từ trên chín tầng trời đảo xuống, băng hàn chi khí thâm thâm kia để cho người ta vì đó mà chặc lưỡi!
Mấy người Băng tộc ở chỗ xa còn chưa phản hồi về bên trong tộc lập tức lọ ra vẻ vô cùng chấn kinh!
– Băng Hà quyền, Lăng… Lăng dược thần làm sao biết được Băng Hà quyền của tộc ta?
Băng Hàn Phương vô cùng kinh ngạc mà kinh hô.
– Không sai, chính là Băng Hà quyền của tộc ta, xem ra hắn lợi dụng cái bí pháp gì đó từ trong thần hồn của Băng Nguy Vũ tìm ra được.
Băng tộc lão tộc trưởng nhẹ thở dài nói, trong mắt lão thoáng qua vài phần phức tạp!
– Lúc này mới qua được bao lâu, Lăng dược thần không chỉ là học được Băng Hà quyền của tộc ta, còn lĩnh ngộ ra quyền ý, thật là yêu nghiệt bất thế!
Băng Minh có một loại khâm phục từ tận đáy lòng mà nói.
Băng Tuyết Đông thì là bất mãn nói:
– Băng Hà quyền là bí mật bất truyền của tộc ta, hôm nay bị hắn học được, ngày sau nếu như bị truyền ra há không phải là… thất vọng với liệt tổ liệt tông!
– Cái gì cũng đừng nói, xem thật kỹ một chút đi, hắn quá mạnh, không phải là chúng ta có thể chống lại được!
Băng tộc lão tộc trưởng có chút ít nhận mệnh mà nói, ngừng một chút lão lại nói:
– Bất quá chúng ta nếu là chân tâm cùng hắn giao hảo, có thể kiếm thêm mấy khỏa Chí tôn thần đan đối với bên trong tộc cũng là một kiện đại hảo sự!
Những người khác đều không lại nói chuyện nữa rồi, đều hiểu được lời nói của lão tộc trưởng bọn họ là không sai.
Biết rõ chuyện không thể làm được, không bằng thuận thế mà làm, có lẽ có thu hoạch không tưởng được.
Giờ phút này Lăng Tiếu sử dụng Băng Hà quyền đột nhiên vung nhanh, từng cái băng quyền lực lượng tựa hồ đều không thua kém uy lực của Cửu Dương Phần Thiên quyền, chỉ là khi sử dụng lên còn chưa được thuần thục như Cửu Dương Phần Thiên quyền.
Nhưng mà thuận theo kịch chiến của Lăng Tiếu cùng Băng Tuyết Lang Vương càng đánh càng thấu đáo, động tác của hắn cũng dần dần trở nên mượt mà hơn, lực lượng đã từng phần mà tăng cường.
Băng Tuyết Lang Vương kia càng lúc càng cảm nhận được áp lực, nhưng mà nó lại nhận thấy nhân loại này không giết được nó, bởi vì hàn khí của nhân loại này đối với nó mà nói không có bao nhiêu lực phá hoại.
Băng Hà quyền đệ nhị thập nhất thức!
Lăng Tiếu đối mặt với Băng Tuyết Lang Vương dùng lợi trảo hướng tới hắn trảo xuống, chiêu thức lần nữa biến đổi.
Lợi trảo kia của Băng Tuyết Lang Vương tựa như hoạch phá phương thiên địa này, mà một quyền này của Lăng Tiếu lại tựa như có rất nhiều băng trùy từ trên trời hạ xuống đột nhiên tập kích mà ra, từng căn mang theo băng trùy bén nhọn hướng về phía Băng Tuyết Lang Vương trùng kích mà đi.
Ba lạp ba lạp!
Dưới hai đại cường chiêu đối đụng, vô số băng tinh ở bốn phía tản mát bay ra, hóa thành băng vũ đầy trời, lộ ra vẻ huyễn lệ dị thường!
Băng Tuyết Lang Vương kia thủy chung không phải là đối thủ của Lăng Tiếu, bị băng trùy đột kích tới hung hăng đâm lên trên người nó, da lông kiên hậu của nó cũng bị đâm xuyên, vẩy xuống rất nhiều máu tươi.
Lăng Tiếu một chiêu được thế, tốc độ tăng lên hướng về phía Băng Tuyết Lang Vương đang lùi lại kia truy kích mà qua, băng quyền lần nữa xuất kích.
Phiến lớn băng tinh hướng về phía Băng Tuyết Lang Vương bao trùm xuống, sinh sinh đem Băng Tuyết Lang Vương đóng băng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com