Thần Khống Thiên Hạ – Chương 2589: Xin Ngài Giơ Cao Đánh Khẽ. (1) – Botruyen

Thần Khống Thiên Hạ - Chương 2589: Xin Ngài Giơ Cao Đánh Khẽ. (1)

Nhưng những Tử Hỏa này rõ ràng không triệt để đốt hủy được băng kình, có một bộ phận vẫn trùng kích qua.

Những lực lượng này bí mật mang theo hàn ý gấp mấy chục lần băng kình bình thường, vừa mới đến trước Lăng Tiếu đã đông cứng thân thể hắn lại.

– Hắc hắc, muốn ngăn lại Minh Tuyết Băng Kình của ta, sao có thể chứ!

Băng Minh lộ ra thần sắc vô cùng tự tin nói.

Những Minh Tuyết Băng Kình này được xưng là lực lượng băng hàn nhất thế giới, được luyện ra từ trong Thập Vạn Niên Băng Phúc trong tộc bộn hắn, đối thủ cùng giai một khi bị dính cũng phải biến thành băng điêu, không có chút thủ đoạn đặc thù thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Lăng Tiếu lập tức bị những lực lượng này đóng băng lấy, tầng tầng băng tinh mang theo một tầng màu xám, giống như Địa Ngục minh hàn chi khí, triệt để rót vào trong thân thể Lăng Tiếu, khiến kinh mạch, huyết lạc, cốt cách. . . của hắn đều bị đông thanh băng, không được một hồi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

– Minh Tuyết Băng Kình của Minh trưởng lão quả nhiên lợi hại, trấn áp tiểu tử kia trong Băng tộc chúng ta thôi!

Băng Nguy Vũ cung kính nói.

Băng Đường Thủy cũng nói:

– Đúng vậy, Minh Tuyết Băng Kình này coi như là bổn nguyên hỏa diễm bình thường cũng bị dập tắt, tiểu tử này hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

– Ai, nếu thế chỉ sợ Kim tộc sẽ không chịu để yên ah!

Băng tộc lão tộc trưởng thở dài nói.

Nhưng đúng lúc này, vạn dặm không gian bị đông lại kia lại lặng yên rạn nứt ra, một vòng ánh lửa lập tức xông tiêu mà lên, hóa thành một đầu hỏa hoàng vang vọng không ngừng.

– Băng kình này của ngươi không tệ, nhưng muốn làm tổn thương đến Lăng Tiếu ta còn không có khả năng!

Một giọng nói truyền ra, một đạo thân hình cực tốc lướt động, kiếm quang hóa Long lăng không chém xuống.

Lăng Tiếu quả thật bị Minh Tuyết Băng Kình kia tổn thương, nếu không phải thân mang có Si Mị Thiên Hỏa Châu, hơn nữa lực lượng đã đạt đến thập nhất giai thì hắn quả thật không cách nào khu trừ băng chi thuộc tính bổn nguyên lực lượng kia được.

Hiện giờ lực lượng Lăng Tiếu rốt cục cũng bộc phát tới cực điểm.

Bảy mươi lần chiến lực toàn bộ triển khai, lực lượng đạt đến trung giai đỉnh phong, hơn nữa bằng vào tốc độ vô song của hắn thì dù cao giai Chí Tôn cũng có thể chém giết.

Hắn lăng không chém xuống một kiếm, như có một đầu hỏa hoàng đánh ra, lực lượng bàng bạc bức thẳng đến Băng Minh.

Biến cố bất thình lình khiến người bất ngờ.

Cảnh giới Băng Minh kia trên Lăng Tiếu, lúc những kiếm quang của Lăng Tiếu rơi xuống đỉnh đầu hắn đã kịp thời lợi dụng trường thương ngăn chặn lại.

Đinh đương!

Tốc độ ánh sáng vẩy ra, lực lượng một hỏa một băng tung bay ra.

Băng Minh sinh sinh bị đánh bay ra mấy mét, trường thương chém cho phải rời tay, hổ khẩu tóe ra vết máu.

Lăng Tiếu cũng không dễ dàng bỏ qua, tốc độ biến hóa tới cực điểm, lại một lần nữa đuổi theo Băng Minh, mũi kiếm lần nữa chém ra.

Bá bá!

Mấy đạo hỏa kiếm ảnh phân ra mấy phương hướng bọc tới Băng Minh, mỗi một đạo hỏa diễm đều mang theo xu thế Liệt Hỏa hừng hực, một khi dính vào thì đừng mơ dễ dàng thoát được.

Băng Minh sợ hãi rống một tiếng, trong tay khẽ vẫy, lần nữa nắm trường thương trong tay, rất nhiều thương ảnh hóa thành hình xoáy, từng đạo Minh Tuyết Băng Kình lượn lờ mà ra, tạo thành từng đoàn từng đoàn băng lực bọc kín lấy thân hình hắn.

Một gã cao giai Chí Tôn muốn toàn lực phòng thủ, cho dù là Lăng Tiếu cũng dừng mơ dễ dàng phá được.

Thiên Hỏa cũng lần đầu gặp được băng hàn kình lực lực lượng ngang nhau, hai bên đều không thể làm gì được đối phương.

– Lão tộc trưởng, nếu không chúng ta đồng loạt ra tay giết hắn đi!

Băng Nguy Vũ thấy một màn này, trong nội tâm hàn ý, lập tức đề nghị với lão tộc trưởng.

Lão tộc trưởng Băng tộc chỉ liếc qua Băng Nguy Vũ không nói thêm gì, trong mắt lộ ra vài phần phức tạp.

Lăng Tiếu và Băng Minh kịch chiến hơn một ngàn hiệp, Lăng Tiếu ỷ vào tốc độ chiếm lấy tiện nghi lớn, nhưng cấp bậc hắn vẫn kém một chút, cũng không chiếm được chỗ tốt quá lớn từ Băng Minh.

– Trên kiếm kỹ không có ưu thế gì, muốn phá phòng ngự của hắn chỉ sợ không dễ, chỉ có Đế Long Diệt Thiên Quyết mới có thể phát huy ra chiến lực đỉnh phong của ta!

Lăng Tiếu thầm tính toán, thu băng hỏa kiếm vào, đổi thành dùng Đế Long Diệt Thiên Quyết xuất kích

Chỉ thấy hắn như biến thành một đầu Chân Long vạn mét bay lên không mà ra, tiếng Long ngâm chấn vỡ Thiên Địa, kim chưởng lăng thiên đập xuống, sinh sinh đánh cho những hàn kình đóng băng kia nát bấy.

BA~ BA~!

Rất nhiều băng sơn kiên cố trước người Băng Minh đều bị sinh sinh đánh vỡ, kim mang đánh thẳng về phía Băng Minh.

Những lực lượng này đã đạt đến cấp độ cao giai Chí Tôn trung kỳ chi cảnh ngang với Băng Minh rồi, một khi Băng Minh bị đánh trúng thì thân thể cũng phải nát bấy.

Chỉ là lúc này trên mặt Băng Minh lại lộ ra vẻ dữ tợn, trường thương quét ngang mà ra, đầu thương mang theo băng trùy sắc bén chọc tới bàn tay Lăng Tiếu.

– Lại dám lấy thân thể cận chiến, minh thương của ta đã đạt tới cấp độ trung giai, nhất định có thể đâm tiểu tử này dưới thương!

Băng Minh ở trong lòng đắc ý thầm nói.

Băng Minh đã quyết tâm muốn giết chết Lăng Tiếu, Minh Tuyết Băng Kình càng không ngừng rót vào trường thương, từng đợt lực lượng băng hàn tới cực điểm tán phát ra, Chí Tôn cùng giai một khi tới gần chỉ sợ cũng bị đông thành băng điêu ngay.

Ngay khi kim chưởng của Lăng Tiếu đi tới trước trường thương hắn, Băng Minh mừng rỡ không thôi.

Lăng Tiếu liếc mắt đã nhìn thấu suy nghĩ của Băng Minh, trong nội tâm cười lạnh:

– Trung giai Cổ Thần khí sao? Toái cho ta!

Lực lượng Lăng Tiếu đạt tới đỉnh phong, hóa chưởng thành quyền, lực lượng kim mang chuyển hóa thành hỏa diễm đậm đặc, nắm đấm sinh sinh đánh vào trên trường thương.

Những hỏa quyền này như diễm dương mang theo chí dương chi lực mênh mông xua tan Minh Tuyết Băng Kình, nắm đấm rơi xuống phần đầu thương bén nhọn nhất.

– Hừ, rõ ràng dám trực tiếp đánh tới đầu thương, quả thực là muốn chết!

Băng Minh hừ lạnh một tiếng, bàn tay gấp gáp phóng ra kình lực, thủ chưởng hung hăng vỗ vào đuôi thương, lực lượng lại tăng lên thêm một tầng!

Nắm đấm va chạm đầu thương, thân thể cùng thần khí đụng nhau, ai cũng sẽ cho rằng nắm đấm kia tất bị xuyên thủng không thể nghi ngờ.

– Ha ha, thật sự là vô lễ, minh thương của Minh trưởng lão chính là trung giai Cổ Thần khí, tiểu tử này rõ ràng dám đối chiêu, xem ra là chết chắc!

Băng Nguy Vũ cuồng tiếu nói.

Băng Tuyết Đông, Băng Đường Thủy cùng với Băng Hàn Phương cũng đều đồng ý với lời Băng Nguy Vũ, trên mặt đều lộ nét vui vẻ.

Sự cường đại của Lăng Tiếu đã ép khiến bọn hắn không thở nổi, nếu hôm nay không thể loại bỏ hắn, chỉ sợ ngày sau chính là tai nạn của Băng Tộc rồi.

Chỉ là sau một khắc, bọn hắn lại hoàn toàn trợn tròn mắt!

Chỉ thấy trường thương Băng Minh lúc tiếp xúc với kim quyền của Lăng Tiếu rõ ràng phát ra tiếng loong coong, đầu thương, thân thương rõ ràng đều sinh sinh rạn nứt ra.

Băng Minh chỉ cảm thấy như thần thương của mình chọc vào một vật cứng rắn nhất thế giới, một cổ phản chấn cường đại khiến cánh tay hắn run lên không thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.