Những linh lực này mất đi trói buộc muốn hướng bốn phía khuếch tán, trở
về tự nhiên, mà tinh thần lực lại có thể ngăn cản linh lực khuếch tán,
bắt chúng nó tập trung lại với nhau.
Những linh lực này ở dưới sự khống chế của tinh thần lực tựa như một con cừu nhỏ ôn thuần, tùy ý để tinh thần lực thao khống, chỉ cần tinh thần
lực vừa động, những linh lực kia cũng sẽ theo đó mà động, rất hiển nhiên tinh thần lực có thể thao túng linh lực.
Một phần tinh thần lực còn hướng đến một nửa thú đan chưa luyện hóa cảm
ứng tới, ở trung ương nhất của thú đan mới là chỗ cuồng bạo nhất, là nơi mà linh lực Hỏa thuộc tính cường đại nhất, chỉ cần hơi không cẩn thận
sẽ gặp phải bạo tạc.
Lăng Tiếu một bên dùng lửa đốt, một bên thử nghiệm lợi dụng tinh thần
lực tập trung vào nơi trung ương nhất kia, đem những linh lực này phân
cách ra ngoài, như vậy sẽ đem thời gian luyện hóa thú đan rút ngắn lại,
hơn nữa còn có thể phòng ngừa thú đan nổ tung.
Ý nghĩ của Lăng Tiếu không thể nghi ngờ là to gan, bất quá lại là có tính sáng tạo.
Thức hải của bản thân Lăng Tiếu so sánh với thường nhân thì lớn hơn rất
nhiều, hơn nữa lại tu luyện Khống Thần quyết nửa năm, tinh thần lực so
với Tam phẩm Luyện dược sư bình thường còn cao hơn, huống chi hắn còn có thể cảm ứng được ba động của tinh thần lực, lợi dụng tinh thần lực đi
công kích, những điều này đều là các Luyện dược sư khác không thể có
được.
Tinh thần lực là tồn tại vô ảnh vô hình, muốn tập trung vào trong nội bộ thú đan quả thực là dễ dàng.
Lăng Tiếu nghĩ tới là làm, đem tinh thần lực ngưng tụ thành năm thành
tiểu lợi nhận, ở trong thú đan bắt đầu phân cắt năng lượng, đem năng
lượng của thú đan tách ra thành từng mảnh nhỏ.
Năng lượng bị phân hóa đi ra như vậy rất nhanh đã bị luyện hóa chiết xuất ra ngoài.
Như thế lặp lại không ngừng, một ít khối lớn thú đan rất nhanh liền biến thành một đoàn năng lượng nồng nặc.
Viên Bình nhìn chằm chằm vào gò má mồ hôi chảy ròng ròng của Lăng Tiếu, vẻ mặt rất là kinh hãi.
Bởi vì hắn phát hiện hỏa hầu trong song chưởng của Lăng Tiếu không hề
giống như được nâng lên tới lớn nhất, ngược lại là vẫn duy trì hỏa hầu
cân bằng từ từ đốt cháy, mà năng lượng ở trong dược đỉnh từng điểm phân
hóa ra, để cho hắn giật mình nhất chính là những linh lực kia phân hóa
ra lại không có dấu hiệu nửa điểm tràn lan, thật giống như là có đồ vật
gì đó đem chúng nó đều giam cầm lại, khiến cho chúng nó đều dừng lại ở
trong dược đỉnh.
– Không thể nào, hắn rốt cuộc là làm sao làm được?
Trong lòng Viên Bình lật lên kinh đào hải lãng, ở trong lòng lẩm bẩm nói.
Mặc dù Lăng Tiếu khống chế tinh thần lực phân giải thú đan, nhưng mà
ngưng hình khống chế đối với tinh thần lực hao tổn thật lớn, đang ở khi
thú đan sắp bị phân giải xong, tinh thần lực xuất hiện trạng thái cung
ứng không đủ, nếu như lại tiếp tục, chỉ sợ ngay cả tinh thần lực bao
quanh linh lực cũng phải hao tổn hết, như vậy những linh lực kia bị mất
đi trói buộc sẽ toàn bộ tiêu tán.
Lăng Tiếu ý thức được tình huống này vội vàng kéo hồi lại từng chút tinh thần lực còn sót lại, hai tay lập tức tung bay đánh ra từng đạo hỏa
long thiêu đốt ở trên dược đỉnh, đáng tiếc hắn chẳng qua là trung giai
Huyền Sĩ, huyền lực cũng xuất hiện cảm giác không liên tục, lúc này lại
ăn vào vìa viên Hồi Khí đan.
Hiện nay Tam Phân Quy Nguyên Khí đệ nhị tầng Thác Mạch chi cảnh đã gần
tới đại thảnh ồi, phân giải hấp thu đan dược chỉ là chuyện trong nháy
mắt.
Lấy được năng lượng bổ sung, song chưởng của Lăng Tiếu hội tụ tất cả huyền lực, thúc dục hỏa diễm cường đại bao trùm dược đỉnh!
Một chút năng lượng cuối cùng của viên thú đan này cũng bị luyện hóa.
– Ngưng đọng cho ta!
Lăng Tiếu quát to một tiếng, lợi dụng điểm tinh thần lực cuối cùng đem
tinh hoa linh thảo cùng năng lượng thú đan hội tụ lại với nhau, hai tay
liên tục đánh ra thủ ấn rưỡm rà, cuối cùng đôi thủ chưởng trùm lên dược
đỉnh, áp chế những linh lực rất nhanh muốn khuếch tán kia.
Nhưng mà linh lực của Tam phẩm đan dược cực kỳ cường đại, căn bản không phải là Lăng Tiếu có thể áp chế được.
Ầm!
Lại một lần nữa xuất hiện tiếng nổ vang do tạc đỉnh.
– Tiếu nhi!
Lăng Thương ở trên khán thai không nhịn được kinh hô lên, mà vợ chồng
Lăng Chiến ở bên ngoài đều là hai tay nắm chặt lại với nhau.
Bọn họ nhưng là biết sự đáng sợ của tạc đỉnh, coi như Viên đại sư thân
là trung giai Linh Sư cũng phải bị thương, mà Lăng Tiếu chẳng qua là
trung giai Huyền Sĩ, ở dưới bạo tạc cường đại như vậy chỉ sợ dữ nhiều
lành ít.
Bọn họ đều chỉ có thể mong đợi Thái tượng trưởng lão ở giữa không trung.
Bất quá Thái tượng trưởng lão ở giữa không trung cũng không phải rất lo
lắng đối với Lăng Tiếu, lão tin tưởng Lăng Tiếu có thể dựa vào Kim Cương Ngũ Biến quyết gánh vác được uy lực của tạc đỉnh, huống chi cho dù lão
muốn gánh vác hộ Lăng Tiếu cũng không thể ra sức được, bởi vì lão còn
phải lợi dụng linh lực khống chế phạm vi nổ tung, không thể để cho sóng
xung kích lan đến Lăng gia đệ tử.
Lăng Tiếu bị oanh bay ra mười mấy thước, một ngụm tiên huyết phun ra
ngoài, toàn thân trở nên rách tả tơi giống như là một tên khất cái.
Tất cả mọi người cho là Lăng Tiếu chỉ sợ sẽ phải chết đi, trong lòng đều đang thay hắn cảm thấy tiếc hận.
Song, sau một khắc bọn họ lại thấy Lăng Tiếu từ trên mặt đất đứng dậy.
Bọn họ như thế nào cũng không nghĩ tới hắn làm sao chịu được bạo tạc có
thể so với một kích toàn lực của Linh Sư giai, Lăng Tiếu lại không có
chết, hơn nữa còn có thể đứng lên, đây cũng quá để cho bọn họ khó có thể đón nhận rồi.
Viên Bình có thể ở dưới bạo tạc mà bị thương không chết, bọn họ có thể
tiếp nhận, bởi vì Viên đại sư là trung giai Linh Sư, mà cao giai Huyền
Sĩ ở dưới bạo tạc đoán chừng cũng phải bỏ mạng tại chỗ, nhưng Lăng Tiếu
chẳng qua là trung giai Huyền Sĩ, chính diện bị bạo tạc lại chỉ bị đả
thương mà thôi, đây quá không thể tưởng tượng nổi đi.
– Con mẹ nó, thiếu chút nữa liền ngoẻo rồi.
Lăng Tiếu mắng một câu, lại ném mấy viên đan dược vào trong miệng, sau đó hướng dược đỉnh đi tới.
Chỉ thấy hắn đi tới chỗ dược đỉnh lúc nãy, có hai khỏa đan dược hiện lên quang mang chói mắt, linh lực Hỏa thuộc tính kia tản ra nóng rực, tất
cả mọi người ở chung quanh đều cảm ứng được.
– Đây… Đây là Tam phẩm đan dược sao?
– Tuyệt đối sẽ không sai, ngưng kết ra hai khỏa a, Hỏa thuộc tính đan dược, ta… Ta nhất định phải lấy được chúng.
– Ta cũng muốn, người nào dám đoạt với ta, ta liều mạng với hắn.
…
Mấy vị Lăng gia trưởng lão cùng với tộc trưởng, trưởng lão đời trước của một ít tiểu gia tộc có Hỏa thuộc tính đang ở trên khán thai giống như
là gặp ma đều trở nên điên cuồng, bọn họ đều đứng dậy muốn hướng về phía hai viên đan dược kia lướt qua.
– Đều ngồi lại cho ta!
Thanh âm của Thái tượng trưởng lão vang lên giữa không trung giống như
là hồng chung, để cho những trưởng lão, gia chủ mất đi lý trí kia đều
liên tục dừng động tác, ngoan ngoãn trở lại chỗ ngồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com