Việc này còn thật để cho Lăng Tiếu buồn bực không thôi!
NẾu là để cho người khác biết Lăng Tiếu có ý nghĩ này chỉ sợ thật lòng là muốn cầm khối đậu hũ đập chết hắn.
Người khác còn sợ có người đến truy sát, tên choáng đầu này lại còn hi vọng có người đến truy sát, đơn giản là một tên chịu hành hạ cuồng a!
Hai người đi gần một năm, đi qua không ít không gian trạm của lục địa, lại trải qua không ít hiểm địa.
Tình cảm của hai người là một ngày ngàn dặm, đã là lộ ra tùy ý hơn nhiều.
Mặt khác, các đại thánh thú cùng đi với Lăng Tiếu đều đã có đề thăng rõ ràng, nhất là Tiểu Kim cùng Mãnh Nam, chúng nó đều là Kim Phong song thuộc tính, nhận được Kim Long Phong thạch trợ giúp, ngày đêm thổ nạp tinh hoa Thủy Nguyên khí, lại dùng rất nhiều thú đan, phân biệt đã đạt tới thập giai cao cấp cùng với thập giai đỉnh phong, cũng là đuổi theo được cảnh giới của Bại gia tử rồi, Long Mã cũng là vượt qua một giai đạt tới tồn tại thập giai cao cấp.
Mấy đầu thánh thsu này liền nhìn ai càng trước một bước đạt tới thập nhất giai, đến lúc đó có thể tùy ý phi hành ở vực ngoại này rồi!
Bất quá đến loại đẳng giai mấu chốt này, chúng nó muốn bước qua một bước rất không dễ dàng.
Lăng Tiếu cũng không muốn nuông chiều, cho nên để cho chúng nó trầm ổn xuống vài năm nữa lại để cho chúng nó dùng thập nhất giai thú đan, bằng không chúng nó chịu không được.
Bất quá Bại gia tử như cũ là biến thái, nó đã là có thể cắn nuốt được thập nhất giai thú đan rồi, đã là từng chút một cắn nuốt những tử hác hỏa diễm kia tăng cường hỏa lực, nhưng mà vẫn không thấy nó đột phá đến thập nhất giai, nó chính là một quái thai!
Về phần Long Ngũ cũng bắt đầu gia tăng lực lượng, trước kia nó cảm thấy rất cường đại, nhưng mà kể từ sau khi đại chiến với mấy đại cao cấp Chí tôn nhân loại, nó mới biết được đã xem thường những nhân loại đó, xem thường những chủng tộc khác của thế giới này.
Lực lượng Kim thuộc tính ở vực ngoại này rất nhiều, đều là bị nó nhất nhất hấp thu, nhưng mà vẫn không thấy thực lực của nó tăng lên.
Nhu cầu của thần thú không phải là những thánh thú khác có thể so sánh được, Long NGũ muốn nhanh chóng tiến giai cũng sẽ không làm được trong thời gian ngắn như vậy.
Về phần Lăng Tiếu, hắn trước đây chiếm được lực lượng tặng lại của Tiên thiên âm phong châu, cũng là đạt tới cảnh giới đê cấp Chí tôn đỉnh phong, hắn đã có năng lực tùy thời đột phá trung cấp ròi.
Nhưng mà hắn đang đợi một cơ hội, cũng muốn vững chắc thêm một chút thời gian, như vậy đột phá mới sẽ càng thêm an toàn bảo hiểm!
Trong bất tri bất giác, Lăng Tiếu cùng Liễu Phiêu Phiêu đã đi ra rất xa.
Lăng Tiếu phát hiện vẫn chưa đến địa phương mà Linh Lung diệp chỉ dẫn, nội tâm không khỏi lộ ra có chút lo lắng rồi.
– Lăng Tiếu ngươi rốt cuộc là muốn đi đâu? Phương hướng này đã là đến gần Quang Minh không gian chi địa của Dực Nhân tộc rồi, chẳng lẽ ngươi muốn đến đây đoạt Thủy Nguyên thạch Quang thuộc tính của bọn họ hay sao?
Liễu Phiêu Phiêu hỏi.
– A? Quang Minh không gian của Dực Nhân tộc là ở phương hướng này sao?
Lăng Tiếu có chút kinh ngạc mà hỏi.
Hắn biết Dực Nhân tộc ở Đông vực lộ này đoạt lấy không gian chi địa mà sinh tồn, nhưng mà hắn lại không biết vị trí cụ thể ở chỗ nào.
– Ừ, ta từng nghe được những người khác nói là ở bên này.
Liễu Phiêu Phiêu đáp.
Bởi vì nàng đén vực ngoại sớm hơn Lăng Tiếu mấy chục năm, hiểu rõ so với Lăng Tiếu nhiều hơn một ít cũng là bình thường đấy!
– Dực Nhân tộc sao? Thật muốn đi kiến thức một chút a!
Lăng Tiếu thoáng qua sát cơ nồng đậm nói.
Vừa nghĩ đến lão thái gia hắn bị người của Dực Nhân tộc giết chết, trong lòng hắn liền cảm thấy vô cùng khó chịu, thật hận không được lập tức xông tới đem bọn họ giết cái sạch sẽ!
Chỉ là Lăng Tiếu nghe được Phong Thanh Dương đều cố ý giao phó, không có nắm chắc tuyệt đối nhất thiết đừng chọc vào những người này, rất hiển nhiên Dực Nhân tộc còn thật là tồn tại không đơn giản.
Hết thảy đợi sau khi hắn đạt tới thực lực trung cấp Chí tôn lại làm tiếp ý định.
Lăng Tiếu không phải là tiểu hỏa vọng động nghĩa khí giống như năm ấy, hắn đã là hiểu được ẩn nhẫn, cho nên sẽ không lại đi làm chuyện vọng động liều mạng này.
Hắn mang theo Liễu Phiêu Phiêu muốn tránh qua địa bàn của Dực Nhân tộc, đi tới cái lục địa không gian tiếp theo.
Mỗi khi hắn trải qua một cái lục địa không gian đều sẽ dừng lại mấy ngày, tìm kiếm giao dịch một chút Chí tôn thần tài, đây là thói quen từ trước đến giờ của hắn!
Những lục địa không gian này đều sẽ có không ít Chí tôn Thủy Thần dừng lại, thần tài mà bọn họ có nhưng là đều có đủ loại thuộc tính, thỉnh thoảng còn kinh hiện một chút thần vật mà Lăng Tiếu đặc biệt mừng rỡ.
Chỉ là Lăng Tiếu không có ý đi trêu chọc đối phương nhưng mà có một số việc hết lần này tới lần khác chính là đúng dịp như vậy, muốn trốn cũng trốn không qua.
Đang ở lúc Lăng Tiếu phát hiện phía trước xuất hiện một chút thần vật Quang thuộc tính, chính là muốn đem nó thu về lại là vừa vặn gặp được hai tên Dực Nhân tộc.
– Hắc hắc, tiện dân đem Quang chi thạch để xuống cho chúng ta, đó là vật độc hữu thuộc về thần tộc chúng ta, không phải là những bò sát cấp thấp như các ngươi có thể chạm tới!
Một gã Dực Nhân tộc có thực lực trung cấp Chí tôn phát ra cười lạnh nói.
Hai tên Dực Nhân tộc này là một nam một ữ, nam tuấn lãng bất phàm, nữ mỹ diễm dụ nhân, trên người bọn họ đều có một đôi vũ dực tuyết bạch, trên đầu còn ngưng đọng một cái quang hoàn phát tán ra quang mang chói mắt.
Ánh mắt bọn họ nhìn Lăng Tiếu cùng Liễu Phiêu Phiêu tràn đầy vẻ khinh bỉ cùng khinh thường.
Bởi vì Lăng Tiếu cùng Liễu Phiêu Phiêu đều chỉ là thực lực đê cấp, mà bọn họ đều đã là trung cấp rồi, muốn đối phó với hai người Lăng Tiếu là dễ dàng, huống hồ chỗ này cũng coi như là địa bàn của bọn họ rồi!
Lăng Tiếu trực tiếp không đếm xỉa đến hai cái điểu nhân này, đem Quang chi thạch kia thu vào.
Những Quang chi thạch này có thể dùng để chú tạo thần khí Quang thuộc tính, đối với võ giả Quang thuộc tính cũng là đồ vật hữu dụng lớn, ở trong loạn lưu không gian cũng không phải là có thể xuất hiện nhiều.
– Tiện dân ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Lại không nghe lời của Kiệt Phất đại nhân ta, có phải là muốn chết hay không a!
Nam dực nhân kia mang theo vẻ mặt tức giận hướng Lăng Tiếu quát lên, đồng thời một cỗ khí thế trung cấp hướng về phía Lăng Tiếu như thái sơn áp đỉnh mà xông tới.
Liễu Phiêu Phiêu đối với Lăng Tiếu nhẹ hô:
– Chúng ta nhanh đi thôi!
Nàng dù biết Lăng Tiếu chiến lực cường đại, nhưng mà ở địa bàn của người khác tuyệt đối phải cẩn thận mới được.
Lăng Tiếu không đếm xỉa đến khí thế của Dực Nhân tộc này mà đối với Liễu Phiêu Phiêu nói:
– Không vội, ta thật lâu chưa động thủ rồi, có chút ngứa ngáy, vừa lúc đem bọn họ ra khai đao!
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com