Một lúc lâu, một trận gió nhẹ nhàng thổi qua, hai người cùng lúc mở mắt, đồng thời hai tay bắt đầu bay múa.
Hai người cũng riêng mình đem linh thảo bất đồng ném vào trong dược đỉnh, hỏa diễm lập tức bay đến đốt ở bốn phía vách đỉnh.
Linh thảo trong nháy mắt bị nung khô, tinh hoa rất nhanh đều bị chiết xuất ra.
Động tác của hai người cũng rất nhanh, lại thành thạo, chỉ bất quá thủ
pháp của Viên Bình thoạt nhìn càng thêm già dặn, càng thêm mượt mà tự
nhiên. Chỉ thấy hỏa diễm kia ở dưới sự khống chế của hắn từ lớn biến
thành nhỏ, lại từ nhỏ biến thành lớn, quá trình trong đó không xuất hiện bất kỳ nhầm lẫn nào; mà Lăng Tiếu thoạt nhìn rất tùy ý dễ dàng, bàn tay hóa thành từng đoàn chưởng ảnh, ngọn lừa vù vù động vang, thao túng đến hết sức huyễn lệ đẹp mắt, hắn giống như là đang chơi đù với một bộ
chưởng pháp huyền ảo, khiến cho người nhìn đến say sưa hứng thú.
Lăng gia trưởng lão cùng với khách quý được mời đến trên khán thai đều
là ánh mắt cũng không nháy một cái nhìn chằm chằm vào hai người ở trong
sân, loại luyện đan công khai này nhưng là trăm năm khó gặp, bọn ho tự
nhiên muốn kiến thức một phen.
Nhìn thủ pháp khống hỏa của một già một trẻ ở giữa sân không khỏi thầm
than, Luyện dược sư quả nhiên không hổ là nghề nghiệp khó tu luyện nhất.
Từ bước đầu tiên nhanh chóng lấy ra linh thảo đều phải tốn hao đại lượng thời gian cùng tính nhẫn nại, còn có khống chế đối với hỏa diễm, chỉ
cần hơi không cẩn thận liền sẽ lập tức hủy hoại linh thảo, đây cũng là
một khảo nghiệm tính kiên nhẫn thật lớn đối với mọi người.
Mọi người cũng không biết hai người này đang luyện chế đan dược gì, lại
đều đang vẫn không ngừng đề luyện tinh hoa của linh thảo, hơn nữa những
linh thảo ở trong kia phần lớn là nhị giai linh thảo trở lên, còn có nhị giai cao cấp linh thảo hiếm thấy.
– Chẳng lẽ đều đang luyện chế nhị giai cao cấp đan dược sao?
Mọi người đều không hiểu đạo luyện đan, mặc dù biết lai lịch của những
linh thảo này nhưng mà không biết nhiều linh thảo như vậy tập trung ở
cùng một chỗ có thể luyện ra được dạng đan dược gì!
Viên Bình thấy Lăng Tiếu cùng hắn cùng không ngừng chiết xuất tinh hoa,
rất hiển nhiên cũng là muốn luyện chế cao cấp đan dược, trong lòng có
chút điểm thất thần, một gốc linh thảo không được đề luyện ra, bị hỏa
diễm thiêu hủy rồi.
Viên Bình vội vàng thu liễm tâm thần, lần nữa đầu nhập vào một gốc linh thảo khác, lần nữa đề luyện.
Lăng Tiếu đối với cái này hồn nhiên không phát giác ra, hắn tận tình huy sái Diễm Ảnh Chưởng, ở trên tiết tấu khống chế hỏa hầu tương đương ổn
định, Lăng Tiếu không thể không bội phục một bộ chưởng pháp này mà Dược
Tông sáng chế được nhắc tới trong Luyện Đan quyết, đây quả thực là một
huyền kỹ là căn cứ vào khống hỏa luyện đan mà diễn biến thành, khó trách Viên Bình cũng muốn đánh chủ ý vào nó.
Hai canh giờ đã qua, trên khuôn mặt hai người mồ hôi như tắm, chỉ là vẻ mặt chuyên chú như cũ, không dám có chút chậm trễ nào.
Mọi người ở bên tràng tất cả đều kiềm chế nóng lòng động tâm, yên lặng chờ đợi kết quả cuối cùng.
Bỗng nhiên, Viên Bình khẽ thở phào nhẹ nhõm, hiển nhiên trình tự đề luyện dược lực tinh hoa của hắn sắp kết thúc rồi.
Tiếp theo, hắn móc ra mọt gốc linh thảo màu xanh thẳm, linh thảo này có
hình dáng đặc biệt hấp dẫn người ta, nhất là ở chỗ cành của nó có chi
chít gai nhỏ, mỗi một cái gai nhỏ đều mang theo mấy cái lam điểm, giống
như là trái cây do gai nhỏ kết, lộ ra vẻ rất thần kỳ.
– Đây… Đây là tam giai đê cấp Thứ Lam thảo.
Một gã gia chủ ở trên khán thai rõ ràng nhận ra lai lịch của linh thảo ở trong tay Viên Bình, không nhịn được thở nhẹ nói.
– Đúng là Thứ Lam thảo, chẳng lẽ Viên đại sư muốn luyện chế tam giai đan dược?
Tên đi theo còn lại kinh hô lên.
– Có khả năng, Viên đại sư luyện đan nhiều năm, không chừng đã sớm trở
thành tam phẩm Luyện dược sư ròi, chỉ là chúng ta đều không biết thôi.
– Xem ra Lăng đại sư ở tràng tỷ thí này phải thua rồi, bất quá hắn còn trẻ, tiền đồ vô lượng a!
…
Viên Bình không chút do dự đem Thứ Lam thảo ném vào trong dược đỉnh, vẻ
mặt càng thêm chuyên chú, hỏa diễm trong tay khống chế vô cùng cẩn thận, sợ không cẩn thận đem Thứ Lam thảo thiêu cháy.
Tam giai đê cấp linh thảo hắn tàng trữ cũng không nhiều, chỉ có rải rác
vài gốc, hơn nữa mỗi một gốc đều có giá trị không rẻ, nếu như lãng phí
một gốc chỉ sợ hắn cũng phải thịt đau muốn chết rồi, cho nên hắn phải
cẩn thận vạn phần.
Sau khi thấy Thứ Lam thảo được đề luyện xong, hắn lần nữa thở phào nhẹ nhõm.
Ngay sau đó, hắn lần nữa lấy ra một gốc tam giai đê cấp linh thảo Mạn
Nhu Hoa, cũng là linh thảo Thủy thuộc tính giống như Thứ lam thảo, phẩm
cấp cùng giá trị đều không thua kém Thứ Lam thảo.
Đã có hai gốc tam giai đê cấp linh thảo xuất hiện, tất cả mọi người trên đài đều xác định Viên Bình nhất định là muốn luyện chế tam phẩm đan
dược.
Đúng lúc này, Lăng Tiếu bên này cũng khẽ buông lỏng một chút, hắn liếc
mắt một cái thấy Mạn Nhu Hoa ở trong tay Viên Bình, không khỏi ngẩn ra,
bất quá rất nhanh lại phục hồi tinh thần lại.
– Xem ra phải nghiêm túc một chút mới được.
Lăng Tiếu ở trong lòng thầm hô một tiếng, trong tay cũng xuất hiện một gốc tam giai đê cấp linh thảo Hỏa Linh Chi.
Hỏa Linh Chi cùng Hắc Linh Chi rất tương tự, chỉ bất quá Hỏa Linh Chi là linh thảo Hỏa thuộc tính, toàn thân hiện lên một cỗ hỏa khí, lộ ra vẻ
đặc biệt chói mắt.
Gốc Hỏa Linh Chi này chính là một trong những chiến lợi phẩm mà Lăng Tiếu lấy được trong tàng khố của Lý gia.
– Tam giai Hỏa Linh Chi a, hai năm trước ở trên buổi đấu giá bị Lý gia
đấu giá đoạt được, không nghĩ tới lại rơi vào trong tay Lăng đại sư!
Một gã Thái tượng trưởng lão của tiểu gia tộc kinh hô.
– Chẳng lẽ Lăng đại sư cũng đạt tới cảnh giới Tam phẩm rồi, cái… Cái này không thể nào đi?
– Tràng tỷ thí này càng ngày càng có ý tứ rồi.
– Tên tiểu tử này quả nhiên vẫn là tham ô không ít thứ tốt!
Thái tượng trưởng lão khẽ cười khổ thầm nghĩ.
Sau khi Lăng Tiếu đề luyện Hỏa Linh Chi xong, lại alays ra một gốc linh thảo đỏ ngầu, tam giai trung cấp ngàn năm xích quả.
Ngàn năm xích quả này cũng không phải là lấy được từ Lý gia, mà là ở trong không gian giới của cường giả Địa Hoàng giai cất trữ.
Ngàn năm xích quả vừa hiện, ánh mắt Lăng Trần ngồi ở phía trên cũng trở lên nóng cháy lên.
Hắn nhưng là võ giả Hỏa thuộc tính, nếu như hấp thu một gốc ngàn năm
xích quả như vậy nhất định có thể khiến cho Linh Sư chi cảnh của hắn
càng thêm viên mãn, đây đối với ngày sau đột phá với Vương giai cũng có
chỗ tốt không nhỏ a!
– Đại trưởng lão…
Lăng Trần nhẹ giọng kêu lên với Thái tượng trưởng lão ở một bên.
Thái tượng trưởng lão nhìn Lăng Trần một cái thản nhiên nói:
– Đợi sau khi tỷ thí kết thúc rồi hãy nói.
Thái tượng trưởng lão dĩ nhiên biết Lăng Trần đang suy nghĩ gì, chẳng
qua hiện tại chuyện đang liên quan đến tỷ thí của Lăng Tiếu, hắn tự
nhiên không thể để cho Lăng Tiếu đem ngàn năm xích quả giao ra, cuộc tỷ
thí này không chỉ có riêng quan hệ với một mình Lăng Tiếu, còn quan hệ
đến tương lai của Lăng gia, tự nhiên không thể vì tư lợi của bản thân
Lăng Trần mà ảnh hưởng đến đại cục.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com