– Ha ha, coi như là tiểu tử ngươi thức thời, bây giờ cảm thấy gia nhập Thanh Phong minh là rất tự hào hay không a?
Phong Thanh Dương cười nói.
– Ha hả!
Lăng Tiếu cười cười, nhẹ gật gật đầu coi như trả lời.
Trung thực mà nói, hắn bây giờ thật lòng đối với gia nhập cái thế lực gì đều không có hứng thú, chỉ là không tiện làm mất mặt mũi của Phong Thanh Dương, hắn trước đáp ứng cũng chỉ là treo cái tên mà thôi.
Vực ngoại dù là có vô số thiên tài địa bảo, có vô số tư nguyên có thể khai thác, nhưng mà hắn một mực muốn trở về cuộc sống ở Thiên vực.
Mục tiêu hôm nay của hắn đã trở nên có chút bất đồng rồi, hắn muốn vấn đỉnh con đường đỉnh phong nhưng là không nhất định phải đi tới những địa phương không muốn tới khác mới có thể làm được.
Hắn càng muốn vĩnh viễn thủ hộ ở bên cạnh những thân nhân kia của hắn, không muốn lại cùng bọn họ phân khai!
Xông pha sinh tử của những năm này đã để cho hắn sản sinh ra cảm giác buồn chán mệt mỏi.
– Xem ra tiểu tử ngươi còn có chút nghĩ một đằng nói một nẻo rồi, bất quá không khẩn yếu, thời gian dần dần ngươi sẽ hiểu được không có chỗ dựa thế lực thì ở vực lộ này tuyệt đối là nửa bước khó đi!
Phong Thanh Dương nói một tiếng, liền mang theo Lăng Tiếu đến bên trong Minh chủ đại điện.
Những người kia thấy Lăng Tiếu đi theo Phong Thanh Dương mà đến, từng người đều là tràn đầy vẻ tò mò, đồng dạng lại mang theo ánh mắt vô cùng hâm mộ.
Bọn họ đều đang tò mò người trẻ tuổi này là ai lại có thể được Minh chủ bọn họ tự mình tiếp đãi, ở loại tình huống này bình thường đều là những đỉnh cấp nhân vật kia mới có loại tư cách này đi, người trẻ tuổi này có tài đức gì lại có thể có được đãi ngộ như vậy!
Lăng Tiếu căn bản không nghĩ đến đi theo Phong Thanh Dương vào trong Thanh Phong minh còn gặp được một người quen cũ, càng gặp phải một chút chuyện phiền toái!
Thanh Phong minh, bên trong Minh chủ tổng điện!
Phong Thanh Dương ngồi ở trên vị trí Minh chủ, ở dưới hắn lại có mấy Chí tôn Thủy Thần thâm tàng bất lộ.
Bọn họ đều là những người ở lúc đầu tiên cùng nhau sáng lập Thanh Phong minh với Phong Thanh Dương, là nhân vật cấp bậc nguyên lão, còn có hai người là tồn tại Phó minh chủ.
Mấy người bọn họ đối với Lăng Tiếu được mang theo trở về cảm thấy hết sức hiếu kỳ.
Bọn họ đang hoài nghi:
– Tiểu tử này chẳng lẽ là con tư sinh của Minh chủ? Hoặc là đệ tử mới thu nhận hay sao?
Lăng Tiếu nếu là nghe được lời này chỉ sợ đều bị té xỉu ngay tại chỗ rồi!
– Đến đến, ta giới thiệu cho các ngươi, tiểu tử Lăng Tiếu này là hậu bối tử tôn của Thái Sơ huynh đệ, đến từ Kim tộc trong Thiên vực chúng ta, là một tiểu tử thú vị mà ta gặp được ở trong Bạo Phong không gian, sau này ta liền để hắn gia nhập Thanh Phong minh chúng ta, các ngươi liền chiếu cố hắn nhiều hơn một chút!
Phong Thanh Dương hướng lấy những người khác giới thiệu nói.
Nghe Phong Thanh Dương giới thiệu, mấy tên lão giả ở tràng liền có hứng thú.
Bọn họ cùng Phong Thanh Dương kỳ thật đều là đến từ Thiên vực, nhưng mà bọn họ cũng đã có nhiều năm chưa trở về, một là bọn hắn ở bên kia đã không còn vướng mắc, hai thì chính là đã quen cuộc sống ở trong Thanh Nguyệt không gian này.
Những năm này Chí tôn Thủy Thần từ Thiên vực đi đi ra cũng không ít, nhưng mà đáng giá để Minh chủ bọn họ mang trở về nhưng chỉ có một người Lăng Tiếu, mà hắn lại là tử tôn của huynh đệ Lăng Thái Sơ của bọn họ, mỗi người bọn họ liền lộ ra nhiệt tình nhiều lắm.
Trong đó có một lão nhân tên là Ninh Thần Cương lại càng đối với Lăng Tiếu lộ ra thân thiết nhiều lắm, hơn nữa hướng Phong Thanh Dương thỉnh để cho lão tự mình hảo hảo đối với Lăng Tiếu nói một chút quy củ ở bên trong minh.
Phong Thanh Dương biết dụng tâm của Ninh Thần Cương, liền gật đầu đồng ý yêu cầu của Ninh Thần Cương.
– Lăng tiểu tử, ngươi liền cùng Thần Cương hảo hảo nói một chút, trước quen thuộc hoàn cảnh ở chỗ này!
Phong Thanh Dương đối với Lăng Tiếu nói.
Lăng Tiếu theo Ninh Thần Cương đi xuống, lấy một cái huy chương bên trong minh gắn lên hiển lộ thân phận của hắn mới tốt đi lại tự do ở bên trong minh, đồng thời có thể ở trên vực lộ liên hệ với bất kỳ đồng minh, đồng bạn nào ở bên trong minh.
Ở trong ngoài minh, bất kể là người nào muốn người khác làm việc đều phải trả tiền thu lao đầy đủ, hoặc là thiếu nợ nhân tình, ngày sau lúc người khác cần trợ giúp ngươi phải thay đồng minh xuất thủ tương trọ.
Tóm lại ở bên trong liên minh hoặc là bang hội có thể giúp đỡ lẫn nhau, hai bên tương hỗ, nhưng mà đề phải dưới động cơ lợi ích mới được, bằng không sẽ không có người nào vô duyên vô cớ đi trợ giúp, cũng có rất ít người vô tư cống hiến!
Trừ phi đã ở bên trong liên minh trở thành thành viên cao cấp, giống như là tồn tại cấp bậc Phó minh chủ như Ninh Thần Cương mới có thể dựa vào uy danh trực tiếp ra lệnh cho những Chí tôn khác vô điều kiện đi làm việc.
Đương nhiên ở lúc thấy người của liên minh chính mình gặp phải nguy hiểm, bất luận ở dưới cái tình huống gì đều phải tận lực đi tương trợ minh hữu của mình.
Đây coi như là tiêu chuẩn đồng minh cơ bản nhất, nếu như không làm được một điểm này lập tức sẽ bị người của liên minh bang hội chế tài trừng phạt!
Những chuyện này đều là Ninh Thần Cương nói cho Lăng Tiếu, mà Lăng Tiếu kỳ thật cũng từ trong ký ức của những người Hồng Xà hội mà thu hoạch được những tin tức này, lại nghe lời nói của Ninh Thần Cương coi như là hiểu rõ chỗ khác biệt giữa đại thế lực và minh hội bang quy!
Chẳng qua là Lăng Tiếu lại không rõ Ninh Thần Cương lại vì cái gì đói với hắn nhiệt tình như vậy, chuyện nhỏ này chỉ cần tùy tiện an bài một hai người đến đây nói cho hắn biết là được rồi, làm sao cần phải mất công đại giá như Phó minh chủ hắn đây.
Ninh Thần Cương cũng nhìn thấy nghi hoặc trong ánh mắt của Lăng Tiếu, lập tức cười nói:
– Lăng Tiếu, có phải hay không cảm thấy ta đối với ngươi nhiệt tình quá độ rồi?
Lăng Tiếu vội vã khoát tay nói:
– Làm sao lại như vậy được, chỉ là cảm thấy loại chuyện nhỏ này không dám làm phiền Ninh phó minh chủ mà thôi!
– Ha hả, nếu như là người khác thì ta tự nhiên không thích đi ngó ngàng tới, nhưng mà ngươi là hậu bối tử tôn của Thái Sơ đại ca, lão thái gia như ta tự nhiên muốn đi quan chiếu nhiều hơn một chút, ta cũng không có nói dối ngươi, nếu như không có Thái Sơ đại ca thì đã sớm không có Ninh Thần Cương ta rồi, lại càng sẽ không có hết thảy hôm nay của ta, Thái Sơ đại ca không chỉ là lão đại kết bái của ta, lại càng là ân nhân cứu mạng ta nhiều lần, cho nên ta vì ngươi làm chút chuyện này cũng không có cái gì, còn có ngươi nếu như cảm thấy lão tao đầu như ta còn được, liền gọi ta là Ninh lão hoặc lão thái gia cũng được, ta là sữ không để ý, ngày sau cho dù Phong lão đại không bảo kê ngươi, ta cũng sẽ nhất định bảo họ cho ngươi!
Ninh Thần Cương lộ ra vẻ trìu mến cười nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com