– Muốn chạy trốn sao?
Phong Thanh Dương ở phía xa cười lạnh một tiếng, ngón tay điểm nhẹ, một đạo thanh sắc chỉ mang trực tiếp xuyên qua khoảng cách không gian, đánh thẳng tới trước Hướng Quang Minh.
Hướng Quang Minh bị sợ đến lập tức dùng Thần Kính ngăn cản lại, đáng tiếc đây căn bản không đủ để ngăn cản một kích này của Phong Thanh Dương, Thần Kính kia bị xuyên thủng hủy diệt, hướng vào bên trong thần thể Hướng Quang Minh bạo liệt.
Thần thể Hứa Quang Minh bị trọng thương, nhưng còn chưa có triệt để chết hẳn, hắn vẫn muốn vùng vẫy trước khi chết, nhất định phải sống sót!
Nhưng hắn đột nhiên lại phát hiện, thần thể hắn mới tổ hợp cự nhiên lại không chịu khống chế của mình, mà là bị một cỗ phong bạo cường đại cuốn ngược về phía sau.
Hướng Quang Minh bị phong bạo này làm cho nghiêng trời lệch đất, đầu váng mắt hoa, căn bản không cách nào khống chế được thân hình.
– Lăng tiểu tử, người bắt cho ngươi rồi, là người đến xử trí hay là để ta giúp ngươi trực tiếp giải quyết!
Phong Thanh Dương hướng về Lăng Tiếu cười nhạt nói.
– Ách… Nếu có thể thì cứ giao cho tiểu tử đến xử lý đí!
Lăng Tiếu xoa xoa đôi bàn tay đáp.
Hắn một mực có thể cảm giác được sự bất phàm của Phong Thanh Dương, nhưng vẫn không nghĩ đến lại cường đại đến mức này, càng là đem lực lượng Phong thuộc tính vận dụng đến đăng phong tạo cực, đơn giản là để cho hắn đều vì thế mà nhìn lên không thôi!
– Tốt, ngươi đã có hứng thú, liền đem hắn để cho ngươi xử trí!
Phong Thanh Dương nói một tiếng, thuận tay vẫy một cái liền đem đoàn long quyển phong đang vây khốn Hướng Quang Minh khống chế lại đây.
Khi thanh phong biến mất, thân thể của Hướng Quang Minh còn giống như một cái vòng xoáy cấp tốc xoay tròn không ngừng.
Lăng Tiếu không chút khách khí đối với Hướng Quang Minh cuồng oanh một trận, đem thần thể của hắn đánh đến lại khó có thể tu phục được hết sức chính là lúc khống chế hắn!
Chỉ là sau một phen ra sức đánh của Lăng Tiếu, ngược lại là để cho Hướng Quang Minh khôi phục không ít thanh tỉnh, hắn vụng trộm lộ ra nụ cười tuyệt nhiên dữ tợn nói:
– Muốn giết ta, vậy ngươi liền chết cùng ta đi!
Hướng Quang Minh tự biết là khó chạy thoát rồi, cho nên liều mạng dùng một điểm năng lực tự bạo cuối cùng cũng muốn đồng quy vu tận với Lăng Tiếu!
Lăng Tiếu cũng là không nghĩ đến Hương Quang Minh sẽ đột nhiên sắp chết mà vùng vẫy, hắn còn chưa tránh ra, Hướng Quang Minh đã là triệt để tự bạo rồi.
Oanh long!
– Lăng tiểu tử!
Phong Thanh Dương hơi chút không chú ý liền nghe thanh âm tự bạo để hắn kêu lớn lên!
Chỉ là cho dù hắn là thần lực vô biên cũng đừng mong có thể ở một khắc này trợ giúp được Lăng Tiếu.
Uy lực tự bạo của cao cấp Chí tôn nhưng là vô cùng đáng sợ, may mắn là Hướng Quang Minh đã bị trọng thương không nhẹ, lực lượng là có chỗ giảm bớt, nhưng mà cũng đủ để tạc chết bất kỳ người nào dưới cao cấp Chí tôn rồi.
Phong Thanh Dương cũng cảm thấy thực lực đê cấp Chí tôn của Lăng Tiếu há lại có thể còn sống được?
– Thật là đáng chết!
Phong Thanh Dương vô cùng tự trách mà phẫn nộ quát!
Lăng Tiếu bị giết ngay trước mắt chính mình, như thế chính là ô nhục lớn nhất đối với hắn a!
Khi hết thảy khói bụi đều tiêu tán, Lăng Tiếu rõ ràng không bị chết!
Chỉ bất quá thần thể của ahwns đều bị triệt để tạc hủy, đầu vẫn đầy đủ vô khuyết, hắn chính là đang nổ lực tu phục thần thể.
Lăng Thái Sơ, vị này nhưng là tồn tại bài danh trước hai mươi trên Chí tôn bảng của Kim tộc, chỉ kém lão tổ tông Lăng Hồng Vũ của Kim tộc hai đời, coi như là tồn tại cấp bậc lão tổ tông của Kim tộc.
Vị này từng được coi là thiên tài xuất sắc sau Lăng Hồng Vũ, ở sau khi đi lên Chí tôn bảng liền đi ra vực ngoại, nhiều năm qua cũng chưa từng trở về.
Lăng Tiếu cũng là từ trong tộc phổ chi địa mà biết được một chút tin tức tài liệu của vị lão tổ này bên trong tộc.
Hắn không nghĩ đến lại ở chỗ này gặp được một vị đỉnh cấp Chí tôn nhận thức được một trong những lão tổ của hắn, đây cũng được coi là thu hoạch ngoài ý muốn!
– Nguyên lai đại nhân cùng Thái Sơ lão tổ nhà ta quen biết nhau, đây thật đúng là duyên phận a!
Lăng Tiếu lập tức trở nên thân thiết mà nói.
Nếu là từ trong miệng của Phong Thanh Dương biết được hạ lạc của lão tổ tông, đây ngược lại coi như là một kiện hảo sự, có lẽ vị lão tổ tông này có những Thủy Nguyên thạch thuộc tính khác, có thể càng thêm nhanh cứu lão tổ tông Lăng Hồng Vũ của hắn ra.
– Ha hả, đúng vậy, đây là duyên phận, bất quá… Tiểu tử ngươi ngược lại là cổ quái đến hận a, lại đa trọng thuộc tính đồng tu, còn có cái thần cô đeo ở trên đầu của ngươi nhưng là bảo bối, không nghĩ đến nó còn có ngày lại được nhìn thấy ánh sáng, hi vọng ngươi không nên lại để cho nó đi theo con đường cũ rồi!
Phong Thanh Dương cười nhạt nói.
Ánh mắt cơ trí kia của lão phảng phất đều đã xuyên thủng tất cả bí mật trên người Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu sờ sờ mũi cười khan nói:
– Đây cũng là tiểu tử tình cờ có được!
Ngừng một chút hắn lại nói:
– Đúng rồi, đại nhân ngươi đã là huynh đệ của tổ tiên ta, ta đây chung quy nên xưng hô ngài như thế nào đây? Một mực gọi đại nhân, đây lộ ra quá thất lễ rồi!
– Ừ, tiểu tử ngươi đã nói như vậy rồi, vậy lão phu liền cho ngươi biết là tốt, lão phu gọi là Phong Thanh Dương!
Phong Thanh Dương hết sức tự ngạo mà nói.
Danh đầu Phong Thanh Dương của hắn nhưng là vang xa ở vực ngoại, người không biết cũng không nhiều.
Xác thật sau khi Phong Thanh Dương nói ra tên của lão, ánh mắt của Lăng Tiếu trợn lên thật lớn, miệng cũng là trương lên thật to, thần sắc tràn đầy vẻ khoa trương.
Phong Thanh Dương, ba chữ này Lăng Tiếu nhưng là như sấm bên tài rồi!
Kể từ sau khi Lăng Tiếu đến Thiên vực, đối với những nhân vật thành danh kia đều đã có một cái hiểu biết căn bản, trong đó bao gồm những danh hào của Thiên Thần Vương cùng với trăm tên đỉnh cấp Chí tôn trên Chí tôn bảng đều là nhất nhất ghi nhớ ở trong lòng.
Mà Phong Thanh Dương chính là một người được bài danh trước mười trên Thiên vực Chí tôn bảng, xếp hạng còn ở trên Thái Sơ, thành danh còn phải sớm hơn nhiều so với Thái Sơ, coi như là nhân vật cấp Thượng cổ cùng thời đại với lão tổ tông Lăng Hồng vũ!
Đương nhiên những cái này cũng không phải là chỗ mà Lăng Tiếu đối với Phong Thanh Dương “Như sấm bên tai”, mà là ở trong ký ức thần hồn của những vực ngoại Chí tôn hắn hấp thu được cơ hồ đều có đại danh của Phong Thanh Dương cùng với tài liệu về hắn!
Trên Đông vực lộ, trong tất cả các bang hội, Thanh Phong minh tiếng tăm lừng lẫy nhất trong đó chính là Phong Thanh Dương một tay sáng lập, cũng đem nó phát dương quang đại, trở thành đại liên minh, đại bang hội số một số hai trên Đông vực lộ!
Có thể nói Thanh Phong minh nhưng là thế lực cấp bá chủ ở trên Đông vực lộ, so với Hồng Xà hội thì cường đại hơn nhiều lắm, mà Phong Thanh Dương thân làm minh chủ tự nhiên là uy danh truyền xa, người không biết hắn nhưng là đã ít lại càng ít.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com