Lăng Tiếu đã gặp qua không biết bao nhiêu lần sinh tử, vào lúc này hắn cũng không quá bối rối, trong nháy mắt lập tức phát ra cảm ứng trước tiên gọi Long Ngũ và Quỷ Hồn trở về, tuyệt đối không thể lạc nhau được.
Bọn hắn tuy cường đại, nhưng sau khi lạc đường lực lượng sẽ bị phân tán, nguy cơ gặp phải tất nhiên sẽ không thể dễ giải quyết, mà muốn lại lần nữa tụ lại thì đã khó càng thêm khó.
Lăng Tiếu lập tức bị những bạo phong kia chà xát khiến đầu óc choáng váng, mà thần thể hắn lại bị xoắn khiến đau nhức không thôi.
Nếu không phải thân thể hắn biến thái hơn Chí Tôn bình thường rât nhiều thì chỉ sợ vừa vào đây đã bị xoắn thành một vũng máu rồi.
Mặc dù như thế nhưng thần thể hắn vẫn bị lực lượng bạo phong đáng sợ phá hủy lấy, cũng may hắn còn Long Phượng Thần Cô cùng với một kiện Long Lân Thần Giáp, dưới tình huống nhiều tầng phòng ngự, mới khiến cho hắn có thể bảo vệ chỗ hiểm, mà không đến mức lập tức tiêu đời.
– Bà mẹ nó i, đây rốt cuộc là không gian quái quỷ gì, lực lượng gió ở đây lại khủng bố như thế!
Lăng Tiếu ở trong lòng mắng thầm.
Hắn như một chiếc thuyền nhỏ trong mưa to gió lớn, thân thể một chút lực khống chế cũng không có, bị cuốn vào trong một không gian không biết tên.
Hắn cực lực giãy dụa muốn ổn định thân hình, nhưng vẫn cảm thấy không làm nên chuyện gì, đầu chóng mặt không chịu nổi, bụng cực kỳ khó chịu, cơ hồ như muốn phun ra cả tạng phủ.
Ngay khi Lăng Tiếu muốn ổn định lại thần thể thì Tiên Thiên Âm Phong Châu trong thức hải hắn cuối cùng cũng bắt đầu phát huy ra thần hiệu của mình, Phong thuộc tính chi lực đồng nguyên bắt đầu gia thân trên người Lăng Tiếu, khiến thân hình hắn nhẹ chậm lại, có thể một lần nữa ổn định thân thể, không bị xóc nảy nữa.
Cùng lúc đó, Tiên Thiên Âm Phong Châu còn hướng ra bốn phía điên cuồng hấp lực lượng Phong thuộc tính, châu thể tản mát ra quầng trăng mờ, nó “Boong boong” phát ra tầng suất âm thanh kỳ lạ lộ ra vô cùng hưng phấn và tham lam.
Tam đại dị vật đi theo Lăng Tiếu đều trước sau có cơ duyên của mình, đạt được cơ hội tiến giai.
Nhưng trong tam đại dị vật thì Tiên Thiên Âm Phong Châu lại lộ ra yếu kém hơn rất nhiều.
Si Mị Thiên Hỏa Châu cũng không cần nói, trước đây hút đi đại bộ phận lực lượng của Niết Bàn Thiên Hỏa Châu có thể tiến một đại giai, mà Bất Tử Thụ cũng đạt được bảo địa thích hợp cho nó sinh trưởng, có thể lạc địa sinh căn rồi.
Mà Tiên Thiên Âm Phong Châu nhiều năm qua lại chưa từng được tiến giai mạnh mẽ.
Hôm nay trong bạo phong không gian này có Phong thuộc tính bổn nguyên lực lượng độc nhất vô nhị mà nó cần, có thể khiến nó thỏa thích hấp thu trở nên mạnh mẽ rồi.
Lăng Tiếu tự nhiên không có tâm tư đi quản đến nó, nó hấp thu được càng nhiều, đối với hắn cũng có càng nhiều chỗ tốt hơn nữa.
Hắn hiện giờ đang tận lực hồi phục lại cảm giác chóng mặt buôn nôn ban nãy.
Sau khi qua trọn vẹn một canh giờ, Lăng Tiếu mới cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Lúc này, hắn chú ý tới khu vực gió bão tàn sát bừa bãi này vô cùng rộng rãi, trên cơ bản không thấy được vật gì ở ngoài ngàn mét cả.
Có lẽ ở nơi này cũng không có bất cứ vật gì cả, dù sao muốn sinh tồn trong hoàn cảnh khắc nghiệt thế này quả thật rất khó khăn.
Cho dù là Chí Tôn hoặc sinh vật Phong thuộc tính cũng đừng mơ yên ổn tu luyện ở chỗ này.
– Sao lại lọt vào nơi quỷ quái này chứ, nếu không có Tiên Thiên Âm Phong Châu, chỉ sợ lúc này không biết đã bị cuốn đi nơi nào rồi, thật sự là quá không may mắn!
Lăng Tiếu thập phần xui xẻo mắng.
Lăng Tiếu nhìn bốn phía một hồi, sau đó liền nghĩ cách rời khỏi nơi này.
Không ngờ, Tiên Thiên Âm Phong Châu giống như biết rõ ý đồ của Lăng Tiếu, không ngừng phát ra tín hiệu, tựa như nói muốn Lăng Tiếu lưu lại, cũng muốn giãy dụa ra khỏi thức hải của hắn.
– Đúng rồi, trong không gian thế này, nói không chừng sẽ có Thủy Nguyên Thạch Phong thuộc tính cũng nên, ta có thể ở chỗ này tìm tòi một phen, cũng để cho Tiên Thiên Âm Phong Châu hấp thu lực lượng ở đây, để nó tiến giai rồi nói sau, dù sao hiện giờ đi ra ngoài cũng sẽ bị người Hồng Xà Hội nhắm vào!
Lăng Tiếu linh quang lóe lên nói.
Tuy nói hắn nóng lòng chạy tới chỗ Cửu Thải Linh Lung Thụ, nhưng cũng không vội, dù sao nó còn có thể trụ được trăm năm nữa, mà hắn đuổi tới Ngoại Vực đến nay mới chỉ có ba năm thôi, vẫn còn không ít thời gian.
Hơn nữa cho dù giờ hắn quay về vực lộ cũng chỉ có đường chạy trốn, không bằng lưu lại đây, hắn cũng tiện đi tìm kiếm những loại Thủy Nguyên Thạch khác.
Sau khi hạ quyết định, Lăng Tiếu bắt liên lạc với Tiên Thiên Âm Phong Châu, hắn cũng không thể để Tiên Thiên Âm Phong Châu rời khỏi thức hải hắn được, bằng không hắn sẽ lại cực kỳ chật vật.
Hắn chỉ cho Tiên Thiên Âm Phong Châu biết rõ hắn tạm thời sẽ không rời khỏi đây, bảo nó cứ thỏa thích hấp thu Phong thuộc tính bổn nguyên lực lượng, đồng thời cũng hi vọng nó có thể cho hắn chỉ thị, tìm được chỗ Phong thuộc tính nồng nặc nhất nơi này, xem thử có Thủy Nguyên Thạch hay không.
Tiên Thiên Âm Phong Châu tự nhiên lập tức đáp lại Lăng Tiếu, nó chỉ cần có thể ở tại chỗ này trở nên mạnh mẽ thì cái gì cũng nguyện ý cả.
Vì vậy, Lăng Tiếu liền từ mặc cho Tiên Thiên Âm Phong Châu ở chỗ này điên cuồng hấp lực lượng, mà hắn cũng chuyển hóa không ít lực lượng vào trong thần kiều, khiến thần lực được tích lũy thêm nhiều
Tốc độ chuyển hóa hấp thu quả thật cực kỳ kinh người, so ra vượt qua tốc độ lúc hắn hấp thu bình thường đến mấy chục lần.
Tiên Thiên Âm Phong Châu giống như một con sói hoangđã đói bụng rất lâu, điên cuồng thôn phệ những lực lượng kia, loại thiên tài địa bảo như nó không có hạn chế cổ chai gì cả, cũng sẽ không có hạn chế dung nạp, chỉ cần có lực lượng liền có thể thu lấy toàn bộ.
Cái này cũng khiến cho Lăng Tiếu thu được lợi ích rất lớn, khiến cho hắn cũng muốn ở lại chỗ này, tĩnh tu thêm một thời gian ngắn.
Chỉ là ý nghĩ này chỉ chợt lóe lên liền biến mất, hắn cũng không thật sự làm như vậy, mà xâm nhập theo hướng mà Tiên Thiên Âm Phong Châu cảm ứng được.
Ở chỗ này phi hành cũng không gian nan như ở tiêu thạch không gian, tiêu thạch không gian có trọng khí lực tràng, lại có tiêu thạch nện tới, nhưng ở đây lại có vòi rồng khủng bố, chỉ cần không dùng thần lực ổn định thân thể thì rất nhanh sẽ bị cuốn đi mất tăm ngay.
Cho nên, Lăng Tiếu thời khắc đều cực kỳ cẩn thận, không dám có chút chủ quan!
Cứ như thế, hắn liền hành tẩu theo sự chỉ dẫn của Tiên Thiên Âm Phong Châu.
Đi lần này liền mất suốt một tháng, Lăng Tiếu không biết đã đi bao xa, cũng may hắn đã sớm trải qua loại nhàm chán này rồi, bằng không hắn đã sớm không thể chịu nổi loại tra tấn thế này rồi.
Một đường mà đến, tạm thời không có phát hiện gì cả, ngược lại Tiên Thiên Âm Phong Châu đã sắp tiến giai, tin tưởng qua không bao lâu nữa nó liền có thể tiến giai rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com