– Không thể nào đâu, Lăng Tiếu thiếu gia mới bao nhiêu, 18 tuổi đã làm
Nhị phẩm Luyện dược sư, vậy vị Viên đại sư kia ở Linh thảo đường chắc là phải đập đầu vào tường mà chết rồi.
– Ta cũng không tin a, bất quá là ta có một vị bằng hữu làm hộ vệ ở Lăng gia nói cho, tin tưởng hắn sẽ không lừa gạt ta lung tung a.
– Đây nhưng là khó nói, bất quá hiện tại Thái tượng trưởng lão của Lăng
gia đã trở thành siêu cấp cường giả Vương giai, Vẫn Thạch thành sau này
chính là thiên hạ của Lăng gia rồi, La gia cũng chỉ có thể cúi đầu xưng
thần thôi.
– Điều này cũng đúng.
…
Trong nhà Lăng gia Lăng Tiếu.
Hôm nay nhà của Lăng Tiếu được phân phối một cái đình viện hết sức rộng
rãi, hoàn cảnh đình viện bố trí so với nhà lúc trước không biết tốt hơn
gấp bao nhiêu lần.
Đình đài hiên các, giả sơn lưu thủy, trúc lâm thanh u, cả tòa đình viện lộ ra vẻ đại khí, lại không mất vẻ u nhã.
Đây là Lăng gia trả cái giá thật lớn, mời tất cả kiến trúc sư trong thành ở trong vòng nửa tháng hoàn toàn mới chuẩn bị xong.
Loại đình viện này cũng chỉ có cấp bậc trưởng lão mới có thể vào ở.
Giờ phút này, Lăng Tiếu đang ở gian phòng của mình nghiên cứu Thanh cấp huyền kỹ Liệt Viêm chỉ kia lấy được từ chỗ Lý gia.
Lăng Tiếu cùng Thái tượng trưởng lão đi diệt Lý gia, đồng thời cũng dò
xét tất cả nội tình, huyền kỹ, vũ khí, linh thảo… của Lý gia. Đem hết
thảy những vật có giá trị toàn bộ thu lấy.
Lăng Tiếu tự nhiên đem một vài đồ tốt lựa chọn ra, còn lại những thứ kia đối với hắn không dùng được mới giao cho gia tộc tịch thu.
Thứ tốt nhất mà Lăng Tiếu 'Tham ô' dĩ nhiên là Thanh cấp huyền kỹ Liệt Viêm Chỉ.
Số lượng của Thanh cấp huyền kỹ ở Vẫn Thạch thành chẳng qua là đếm được
trong lòng bàn tay, đủ thấy độ trân quý cùng giá trị của Thanh cấp huyền kỹ.
Lăng Tiếu ở trên gia tộc đại bỉ gặp Lý Viêm thi triển qua, uy lực kia có thể so với Nhất Dương Chỉ mà kiếp trước hắn biết, hai cái là có cách
thi triển khác nhau nhưng lại là cùng công hiệu.
Nếu như có thể luyện thành Liệt Viêm Chỉ này mình cũng nhiều hơn một
hạng huyền kỹ bên người, hơn nữa uy lực của Liệt Viêm Chỉ bất phàm, ở
dưới lúc xuất kỳ bất ý tuyệt đối có thể vượt cấp giết người, ở dưới cấp
bậc ngang hàng tuyệt đối có thể một chiêu tất sát.
– Liệt Viêm Chỉ này chủ yếu là lợi dùng huyền lực toàn thân tập trung ở
trên một ngón tay, lại bức ra bên ngoài cơ thể để công kích, đạt tới
hiệu quả xuất kỳ bất ý, thoạt nhìn rất đơn giản nhưng khi luyện lại cũng không phải là đơn giản như vậy a!
Lăng Tiếu đem cuốn sách ghi lại huyền kỹ thu vào, lẩm bẩm một chút, đồng thời cũng vận khởi huyền lực, tập trung ở trên ngón trỏ của mình.
Hưu!
Một đạo hỏa diễm thật nhỏ bắn ra ngoài, đáng tiếc hỏa diễm này cũng
không thể như tập trung như Lý Viêm từng đánh ra Liệt Viêm Chỉ, hơn nữa
lực lượng cùng tốc độ khác biệt một trờ một vực.
Một ngón tay này của hắn chỉ có thể nói là chiêu thức huyền lực ngoại phóng bình thường, lực sát thương không lớn.
Lăng Tiếu biết muốn tu luyện Liệt Viêm Chỉ cũng không phải một sớm một
chiều là có thể luyện thành, đầu tiên nhất định phải cường hóa ngón trỏ
của mình, khiến cho ngón trỏ có thể thừa nhận được càng nhiều huyền lực, như vậy mới có thể một lần thôi phát công kích thuộc tính cường đại.
Hiện nay Lăng Tiếu cũng không nóng nảy tu luyện chỉ pháp hạng nhất này,
hắn còn có nửa tháng sẽ phải rời đi Vẫn Thạch thành đến Tử Thiên tông
rồi, thời gian kế tiếp hắn muốn hảo hảo bồi tiếp người trong nhà mới
phải.
Lăng Tiếu vừa định ra khỏi phòng đã nghe được tiếng gõ cửa.
– Thiếu gia, La tiểu thư tới.
Thanh âm của Độc Ưng ở bên ngoài vang lên.
Lăng Tiếu mở cửa, liền thấy La Khinh Sương, Bạch Vũ Tích cùng với Vi Đại Nhi líu ríu hàn huyên ở chung một chỗ.
Nửa tháng trước, thời điểm Lý, Lam hai nhà tiến công Lăng gia, Lăng Tiếu đem Bạch Vũ Tích đưa cho Độc Ưng, mà Độc Ưng lại đem nàng giao cho Vi
Đại Nhi, sau lại Lý, Lam hai nhà bị Lăng gia tiêu diệt, Lãnh Xà huynh
muội lại dẫn Bạch Vũ Tích trở lại, bọn họ kỳ thật vẫn nấp ở Vẫn Thạch
thành, căn bản không có rời đi.
Mặt khác đám người Lăng Phong đi tham gia gia tộc đại bỉ tất cả đều liên tục nghe được tin tức hai nhà bị diệt, cũng cùng nhau trở lại trong gia tộc.
Lăng Tiếu thấy tam nữ hòa hợp như vậy, tâm tình rất thư sướng, nếu như
các nàng ba người thủy hỏa không dung, đó mới thật là khó chịu.
La Khinh Sương thấy Lăng Tiếu lập tức cười nghênh đón, kêu to nói:
– Tiếu ca!
Lăng Tiếu sờ sờ đầu của La Khinh Sương nói:
– Sương nhi, ngươi dứt khoát dời qua chỗ của ta là được rồi, cùng Vũ
Tích đồng dạng là thiếp thân nha hoàn của ta mới tốt, đỡ phải ngươi chạy tới chạy lui.
– Tiếu ca, chẳng lẽ Sương nhi thật không có tư cách làm vợ của ngươi
sao, nếu như ngươi thật cảm thấy Sương nhi có cái gì làm không tốt, có
thể nói với ta được chứ, ta nhưng sẽ thay đổi?
La Khinh Sương đôi mắt đẹp hiện lên hơi nước nhàn nhạt nhìn Lăng Tiếu nói.
Lăng Tiếu không khỏi đau nói, lúc này nhẹ nhàng nắm eo nhỏ của nàng ôn nhu nói:
– Sương nhi, không nói gạt ngươi, Tiếu ca không phải là một nam nhân
tốt, Vũ Tích, Vi Đại Nhi cùng với ngươi, ta đều thích, ta là ai cũng
không nỡ, ở trong lòng ta các ngươi đều là nữ nhân tốt của ta, bất quá
ta còn chưa có tính toán lập gia đình, huống chi ngươi cũng biết, nửa
tháng sau ta liền phải đi Tử Thiên tông rồi, cũng không biết lúc nào có
thể trở về.
– Bất kể ngươi lúc nào trở về, chúng ta nhất định đều sẽ chờ ngươi.
Vi Đại Nhi cùng Bạch Vũ Tích đi tới kiên định nói.
Bạch Vũ Tích gật đầu lia lịa nói:
– Đại Nhi tỷ tỷ nói đúng, vô luận thiếu gia ngươi khi nào trở lại, chúng ta cũng sẽ chờ ngươi.
Nhìn tam nữ tâm ý kiên định như thế, trong lòng Lăng Tiếu sinh ra nồng
đậm ý không thôi, chỉ bất quá trong lòng hắn còn có lý tưởng cao hơn
muốn theo đuổi, tự nhiên không thể bỏ qua được.
Tỉnh chưởng thiên hạ quyền, say nằm gối mỹ nhân!
Chờ một ngày kia chính mình cường đại lên, thành lập một phương thế lực
thuộc về mình, tin tưởng cũng sẽ không chia lìa với các nàng nữa.
Vào đêm, gió mát như nước.
Lăng Tiếu nhảy lên trên nóc nhà nhìn trăng đẹp trên bầu trời, trong lòng một mảnh suy nghĩ tung bay.
– Đang suy nghĩ gì đấy?
Vi Đại Nhi mặc một bộ tơ lụa mỏng như cánh ve ngồi ở bên cạnh hắn.
Một trận mùi thơm nhàn nhạt của nữ nhân để cho Lăng Tiếu một trận mê
say, hai vú cao vút kia của nàng dâng lên khiến lụa mỏng kia cơ hồ rách
ra rồi, đùi đẹp thon dài nhác lên phía trước, bắp chân mượt mà tinh oánh ở dưới ánh trăng càng lộ ra vẻ hấp dẫn.
Lăng Tiếu híp mắt nhìn bắp chân kia, cổ họng nuốt một chút nước miếng nói:
– Đại Nhi tỷ tỷ, ngươi đây là đang hấp dẫn ta phạm tội có biết không?
Vi Đại Nhi phong tình vạn chủng nhéo Lăng Tiếu một cái, sau đó đầu nhẹ nhàng mà tựa vào bả vai của Lăng Tiếu nói:
– Ta thích ngươi gọi ta là Đại Nhi, ta không muốn làm tỷ tỷ của ngươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com