Thần Khống Thiên Hạ – Chương 237: Lăng Gia Khó Khăn. (1)​ – Botruyen

Thần Khống Thiên Hạ - Chương 237: Lăng Gia Khó Khăn. (1)​

– Gia gia, chúng ta đuổi theo!

Lăng Tiếu cưỡi Kim sắc Lang Vương liền muốn đuổi theo.

– Tiếu nhi chậm đã!

Lăng Thương lên tiếng quát lên.

Lăng Tiếu biết điều một chút để Kim sắc Lang Vương dừng lại.

– Ngươi mang theo thúc thúc của ngươi cùng Lăng Phong bọn họ rời đi Vẫn Thạch thành đi.

Lăng Tiếu thần sắc khó coi nói.

– Gia gia ( tộc trưởng )…

Lăng Tiếu cùng với mấy tên thanh niên tới dự thi nhìn Lăng Thương run giọng nói.

– Nhị trưởng lão nhân cơ hội đoạt vị, Lý, Lam hai nhà nhân cơ hội đến
xâm phạm, Lăng gia lần này gặp phải đại nạn, ta không cảm giác được khí
tức của Thái thượng trưởng lão, nói vậy lão nhân gia hắn… Cho nên các
ngươi nhanh trốn đi, thoát được càng xa càng tốt, miễn cho bị đối phương một lưới bắt hết, chờ các ngươi một ngày cường đại lên rồi trở về báo
thù.

Lăng Thương bàn giao một phen, rồi hướng Lệ Không nói:

– Lệ đại sư, lần nay có ngươi tương trợ, Lăng Thương vô cùng cảm kích,
Lăng gia lần này không vong, ngươi liền là khách quý của Lăng gia chúng
ta, ngay sau có chỗ cần đến Lăng Thương giúp, Lăng Thương nhất định sẽ
dốc toàn lực tương trợ.

– Lăng huynh lời này khách khí rồi, ban đầu nếu như không phải Tiếu nhi
cứu Dương nhi nhà ta, chỉ sợ ta đã là người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh
rồi, hôm nay ta liền coi như là liều cái mạng già này cũng đứng ở bên
phía Lăng gia các ngươi.

Lệ Không đại nghĩa lẫm nhiên nói.

Lăng Thương cảm kích nhìn Lệ Không một cái, hướng về phía Lăng Tiếu lại quát một tiếng:

– Đi mau!

Tiếp theo liền hướng về phương hướng gia tộc lướt đi.

Lăng Thương cùng Lệ Không cùng nhau rời đi, Lăng Tiếu cũng không có lập
tức đuổi theo, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, tâm tình của hắn thập phần dâng cao.

– Lăng Tiếu chúng ta theo tộc trưởng cùng nhau giết trở về.

Lăng Phong lên tiếng nói.

– Đúng vậy a, chúng ta thề cùng gia tộc cùng sống chết.

Lăng Dũng tán thành đáp.

– Đúng, chúng ta giết trở về, nhất định phải để cho những tạp chủng của
hai nhà Lý, Lam kia biết được kết quả dám xâm phạm Lăng gia chúng ta.

– Giết trở về, chúng ta thề sống chết cùng gia tộc.

Bảy người thanh niên Lăng gia ở tại tràng từng người sát khí đằng đằng,
không một chút bởi vì gia tộc khó khăn mà lùi bước, bởi vậy có thể thấy
được lòng trung thành của bọn họ đối với gia tộc đều vô cùng coi trọng,
có lẽ bọn họ cũng biết, Lăng gia một khi bị hai nhà Lý, Lam xâm chiếm,
như vậy bọn họ sẽ trở thành người lưu lạc không có nhà để về.

– Lăng Phong, ngươi mang theo mọi người trốn đi.

Lăng Tiếu âm u nói.

– Cái gì, ngươi cho rằng Lăng Phong ta là người sợ chết sao?

Lăng Phong che vết thương chỗ bị thương hướng về phía Lăng Tiếu quát.
Hắn cảm thấy lời này của Lăng Tiếu giống như là đang ô nhục hắn.

– Ta không có ý này, ta cảm thấy được các ngươi trở về cũng là chịu
chết, lần này Lý Lam hai nhà đồng thời xuất động toàn bộ là tinh anh,
nhất định phải đem Lăng gia chúng ta nhổ tận gốc, các ngươi phải sống
sót, ngày sau vì gia tộc báo thù.

Lăng Tiếu nhàn nhạt nói, hắn hiện tại phát hiện Lăng Phong này coi như là một người không tệ.

– Gia tộc mất rồi, chúng ta sống tạm thì có ý tứ gì.

Lăng Phong như cũ cố chấp nói.

– Đúng vậy, Lăng Tiếu ngươi đừng nói, chúng ta mọi người cùng nhau trở về, giết một người không lỗ, giết hai là đủ vốn rồi.

Lời này là Lăng Dũng nói ra.

– Đủ rồi, các ngươi liều chết hết, ngày sau còn có ai báo thù cho gia tộc!

Lăng Tiếu phẫn nộ quát, lại nói tiếp:

– Ta một người trở về là được, người nào đi theo ta, ta sẽ giết người đó, Độc Ưng ở đâu?

– Độc Ưng có mặt!

Độc Ưng bước lên hai bước đáp.

– Ngươi mang theo Vũ Tích đi, nhất định phải bảo vệ tốt an toàn của nàng, nếu như ta không chết, chắc chắn sẽ tìm các ngươi.

Lăng Tiếu sâu kín dặn dò.

– Không… Thiếu gia, ta không đi… Ta muốn cùng thiếu gia ở chung một chỗ.

Bạch Vũ Tích nước mắt rơi như mua nhào tới trong ngục Lăng Tiếu nói.

Lăng Tiếu khẽ thở dài một hơi, một tay khẽ vuốt mái tóc của nàng, sau đó nhẹ nhàng ở phần gáy nàng đụng một cái, đem nàng đánh hôn mê bất tỉnh,
giao cho Độc Ưng.

Tiếp theo, Lăng Tiếu nhìn thoáng qua Lãnh Xà huynh muội nói:

– Lãnh đại ca, Đại Vi tỷ tỷ, các ngươi bảo trọng rồi.

Dứt lời, Lăng Tiếu nhảy lên trên lưng Hỏa Kỳ Lân hướng phương hướng gia tộc phi trở về.

Kim sắc Lang Vương cũng đi theo Lăng Tiếu phi nhanh quá.

– Lăng Phong, chúng ta cũng cùng nhau trở về.

Lăng Dũng nhìn thấy Lăng Tiếu đã quyết ý, ánh mắt đều có chút ươn ướt.

Thật không hổ là đàn ông Lăng gia!

Lăng Phong trầm mặc một chút, trong mắt hiện lên thần sắc kiên định nói:

– Lăng Tiếu nói đúng, chúng ta phải lập tức rời đi, đợi ngày sau có thực lực rồi trở về.

Dứt lời, đem thân thể trọng thương xoay người hướng ngoài thành đi tới.

Lăng Dũng do dự một chút, nhìn người ở phía sau mình một cái, cắn răng nói:

– Đều đi thôi, ngày khác trở lại Vẫn Thạch thành nhất định huyết tẩy tạp chủng hai nhà Lý, Lam.

Giờ khắc này, bọn họ biết lưu lại cũng chỉ là gánh nặng, không chỉ có
không giúp được gì còn tặng không mạng, chết không đáng giá.

Chỉ có rời đi, tránh thoát khỏi Lý, Lam hai nhà đuổi giết, ngày sau mới có cơ hội báo thù.

Lúc này, Độc Ưng đem Bạch Vũ Tích giao cho Vi Đại Nhi nói:

– Vi Đại Nhi, Vũ Tích tiểu thư do ngươi chiếu cố, ta phải trở về giúp thiếu gia.

Lãnh Xà nhìn thân ảnh Độc Ưng đi xa thản nhiên nói:

– Thật là một hán tử, đi thôi, chúng ta trở về cũng không giúp đỡ được gì.

Vi Đại Nhi nhìn phương hướng Lăng Tiếu rời đi, ánh mắt cũng đã ươn ướt.

Lăng Tiếu ngồi ở trên người bại gia tử trực tiếp bay trở về gia tộc, bất quá hắn cũng không phải là hướng đến bên trong nội các mà đi, mà là bay trở về bên phía cha mẹ mình, bởi vì Lăng gia đến bây giờ được Lăng Tiếu quan tâm cũng chỉ có mấy thân nhân này, những người khác sống hay chết
hắn không có tâm tư đi để ý tới.

Người luôn là ích kỷ, Lăng Tiếu cũng không ngoại lệ, ở trước cái gì đại nghĩa, vẫn là trước bận tâm đến thân nhân của mình.

– Cha, mẹ các ngươi phải chịu đựng.

Lăng Tiếu càng không ngừng cầu nguyện.

Kiếp trước hắn vốn chính là một cô nhi, cả đời này có quan ái của thân
tình, dĩ nhiên không muốn để cho loại cảm giác ấm áp này biến mất.

Tốc độ của bại gia tử rất nhanh, chỉ ở trong mấy cái chớp mắt liền đến trên bầu trời của gia đình mình.

Lăng Tiếu không có mạo hiểm đi xuống, mà là ở trên bầu trời nhìn xuống
tình huống phía dưới, vừa vặn thấy rõ tình thế lại giết địch cứu người.

Song để cho Lăng Tiếu ngoài ý muốn chính là, ở trong gia môn đình viện
của hắn tụ tập Lăng gia tinh anh, Ngũ hành sứ giả, 24 Hổ vệ cùng với hơn mười người chấp sự toàn bộ ở chỗ này.

Giờ phút này, đại bá của hắn Lăng Viễn cùng một danh Hổ vệ đang cùng ba tên võ giả của hai nhà Lý, Lam chiến đấu.

Lăng Viễn ở nửa năm trước đã thành công đột phá đê giai Linh Sư, thực
lực xưa đâu bằng nay, cùng đại bá của hắn sóng vai chiến đấu chính là Hổ Nhất đứng đầu Hổ vệ, thực lực đồng dạng là đê giai Linh Sư, mà Lý, Lam
hai nhà bên này đồng dạng là ba tê đê giai Linh Sư, phía sau còn có vài
chục tên Huyền Sĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.