Đúng lúc này Lão Quỷ kia nói:
– Lăng Mạc trước không vội, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, đem thù lao mà ta muốn giao ra đây rồi hãy nói.
– Đây là đến lúc nào rồi, sau khi giúp ta đánh lui kẻ địch tự nhiên sẽ giao cho ngươi.
Lăng Mạc hừ lạnh nói.
– Hừ, chuyện này liên quan tới lão phu cái rắm, ta chỉ phụ trách luyện
chế tử sĩ cho ngươi, đoạt lại vị trí tộc trưởng, chẳng lẽ ngươi hiện tại muốn trở mặt.
Lão Quỷ không mua lỗ nói.
– Lớn mật!
Hắc Bạch trưởng lão đời trước hét lớn một tiếng, muốn ra tay dạy dỗ Lão Quỷ.
– Sớm biết Lăng gia các ngươi là vương bát đản qua cầu rút ván rồi!
Lão Quỷ mắng một câu, hai tay nhanh chóng vận kình cùng Hắc Bạch trưởng lão đối oanh một cái.
Ba!
Lão Quỷ bị oanh thối lui ra ngoài cửa, mà hai gã Hắc Bạch trưởng lão kia là mỗi người đều bị đẩy lui lại sáu bảy bước.
Có thể thấy thực lực của ba người bọn họ đều không sai biệt lắm, liền ở
thời điểm hai người đuổi theo đi ra đánh chết Lão Quỷ, lại phát hiện bàn tay của mình lại hiện lên vẻ xanh đậm.
– Có độc!
Hai người kinh hô một tiếng, lập tức vận kình bức độc.
Đúng lúc này Lăng Ngôn phía trên truyền đến một tiếng về phía Lăng Mạc, tiếp đó thần sắc của Lăng Mạc biến đổi.
– Chuyện này là thật?
Lăng Mạc hỏi.
– Ta tận mắt nhìn thấy làm sao còn giả được.
Lăng Ngôn nghiêm túc đáp.
– Không may rồ, Lão Quỷ chết tiệt lúc bắt đầu cũng không có hảo tâm gì.
Lăng Mạc tựa hồ nghĩ tới điều gì, thần sắc trở nên ngưng trọng, tiếp theo thân thể hướng ngoài phòng lướt ra.
Lăng Mạc tính toán muốn nhất cử đem Lão Quỷ bắt được, nếu không đợi
cường viện Nửa bước Vương giai của đối phương chạy tới thì càng thảm,
lúc này trong lòng hắn càng là hi vọng Thái thượng trưởng lão cùng Nửa
bước Vương giai của đối phương lưỡng bại câu thương.
Lão Quỷ thân là cao giai Linh Sư, cùng với thực lực của Lăng Mạc sàn sàn như nhau, hai người đều là lợi dụng linh lực đối oanh với nhau, chỉ ở
trong chốc lát đem chung quanh Lăng gia nội viện phá đến không chịu nổi.
Đang ở thời điểm Ngũ trưởng lão muốn gia nhập vào vòng chiến, hơn mười đạo nhân ảnh từ bên ngoài lướt vào.
– Ai dám xông vào nội viên Lăng gia.
Một đạo tiếng quát kinh thiên từ chỗ sâu Lăng gia truyền đến, tiếp theo vài đạo nhân ảnh từ phía sau nội các lướt đi ra ngoài.
– Ha ha, Lăng Trần đã lâu rồi chưa gặp a, chẳng lẽ ngay cả lão bằng hữu cũng không nhận ra sao?
Trong nhân ảnh từ phía ngoài bay vào, một gã lão giả trong đó quanh thân bốc lên hỏa mang quát lên.
Hắn chính là trưởng lão đời trước của Lăng gia cùng với Hắc Bạch huynh
đệ đồng bối, năm tên lão giả ở phía sau đều là trưởng lão đời trước.
Bọn họ một mực ở trong động phủ sau nội các bế quan tiềm tu, nếu không
phải cảm gác được nhóm lớn khí tức cường đại, cũng sẽ không phá quan mà
ra.
Mỗi một vị trưởng lão đời trước đều có thực lực Linh Sư giai đỉnh phong, đây chính là nội tình mà Lăng gia có.
Ở Lăng gia chỉ có Thái thượng trưởng lão là sống qua ba đời, hơn nữa
thực lực cao nhất, cho nên mới được gọi là Thái thượng trưởng lão, là
cột trụ chân chính của Lăng gia.
Võ giả của Lý gia cùng Lam gia từ ngoài lướt vào tổng cộng có 30 người,
từng người cũng đã qua 50 tuổi, mỗi một người đều có được thực lực Linh
Sư giai, mà Lý Thâm Báo là phụ thân của Lý Thiên Trọng, chính là tộc
trưởng đời trước của Lý gia, năm người còn lại bên cạnh hắn là trưởng
lão đời trước của Lý gia, còn có ba tên trưởng lão đời trước của Lam
gia.
Tất cả cường giả Linh Sư giai của Lý gia cùng Lam gia dốc toàn bộ lực
lượng, muốn lần này nhất định phải đem Lăng gia nhổ tận gốc.
Lý Thâm Báo nhìn Lăng Trần cười nói:
– Thừa dịp Lăng gia các ngươi tranh đấu nội bộ, chúng ta dĩ nhiên muốn đi qua tham gia náo nhiệt a!
Lăng Trần nhướng mày, lúc này thấy được Lăng Hắc, Lăng Bạch huynh đệ tử trong nội các đi ra hỏi:
– Cuối cùng là xảy ra chuyện gì? Đại trưởng lão đau rồi?
Đại trưởng lão trong miệng Lăng Trần chính là Thái thượng trưởng lão của Lăng gia, hắn cùng với Thái thượng trưởng lão chẳng qua là cách một
thời đại, cho nên cùng đám người Lăng Mạc xưng hô có điều khác nhau.
Lăng Hắc cùng Lăng Bạch nhìn lẫn nhau một cái, đều là cười khổ nói:
– Trần lão đại, bây giờ không phải là thời điểm truy cứu trách nhiệm, trước tiên đánh lui kẻ địch rồi nói sau.
– Hừ!
Lăng Trần hừ lạnh một tiếng, sau đó lại đưa ánh mắt để vào trên người
Lăng Mạc cùng Lăng Ngôn, tựa hồ đoán được cái gì, bất quá hiện tại hắn
cũng biết rõ tịnh không phải là thời điểm xử lý bên trong, lúc này quay
đầu hướng về phía Lý Thâm Báo nói:
– Lý Thâm Báo ngươi thật muốn cùng Lăng gia chúng ta liều cái cá chết
lưới rách sao? Chờ đại trưởng lão nhà ta tới, các ngươi những người này
căn bản không đủ nhìn.
– Ha ha, Lăng Trần xem ra ngươi những năm này bế quan đều bế đến u mê
rồi, không có mười phần nắm chắc ta nào dám tới khiêu khích Lăng gia các ngươi, mọi người lên cho ta. Diệt bọn hắn, Lăng gia liền không đủ gây
sợ rồi.
– Tốt, mọi người của Lăng gia, giết cho ta, giết một người không lỗ, giết hai người liền buôn bán lời rồi!
Lăng Trần vung ống tay áo, hét lớn một tiếng, đẫn đầu đối mặt với Lý Thâm Báo.
Trưởng lão đời trước lấy Lăng Trần cầm đầu liên tục xuất thủ, người của
Lý gia cùng Lam gia lập tức tạo thành xu thế vây quanh, đại chiến hết
sức căng thẳng.
Lăng Ngôn không biết làm sao hỏi Lăng Mạc:
– Đại ca, nên làm cái gì bây giờ, Lão Quỷ này nhất định là cùng Lý gia đã sớm thông đồng rồi.
– Còn có thể làm sao, cơ nghiệp ngàn năm của Lăng gia lại làm sao hủy ở
trên tay hai huynh đệ chúng ta được, cho dù chết cũng muốn giết chết Lão Quỷ ghê tởm này.
Lăng Mạc hơi có chút hối hận nói.
Hắn mặc dù mỗi thời mỗi khắc đều muốn ngồi lên vị trí tộc trưởng, nhưng
mà không có nghĩa là hắn đối với Lăng gia cũng không có tình cảm, ngược
lại, hắn vấy lấy là đệ tử của Lăng gia mà vẻ vang. Hắn tuyệt đối không
cho phép ngời khác nhúng chàm vào cơ nghiệp của Lăng gia. Hôm nay sai
lầm lớn cũng đã mắc phải, lại hối hận cũng vô dụng, chỉ có thể liều mạng đánh một trận.
Lấy tình thế trước mắt mà nói, tại trường bất luận kẻ nào đều biết, Lăng gia lần này chỉ sợ là dữ nhiều lành ít rồi.
…
Song trước lúc Lăng gia đại chiến, ở trên quảng trường của Vẫn Thạch thành, thập cường tỷ thí vòng thứ nhất đã kết thúc.
Năm người chiến thắng theo thứ tự là : Lam Kiếm Nhân, Lý VIêm, La Tề,
Lăng Tiếu cùng với Lý Thiên Hào; năm người thua trận đương nhiên là Lăng Dũng, Lăng Phong, Tiết Cường, Lam Diễm cùng với Tần Lễ.
Vòng tỷ thí thứ hai đầu tiên là để cho năm người thua sau khi phục dụng
đan dược, lại rút thăm quyết lấy năm xếp hạng của năm người.
Bởi vì ở vòng thứ nhất Lăng Dũng cùng Lăng Phong bị thương thảm trọng,
cho dù phục dụng đan dược cũng khôi phục không đến trạng thái đỉnh, cho
nên hai người bọn họ chỉ đứng hàng thứ 8 cùng thứ 9, thứ 10 là Lam Diễm, mà Tiết Cường cùng Tần Lễ theo thứ tự là thứ 6 cùng thứ 7.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com