Thần Khống Thiên Hạ – Chương 217: Lăng Thương Khiếp Sợ. (2)​ – Botruyen

Thần Khống Thiên Hạ - Chương 217: Lăng Thương Khiếp Sợ. (2)​

Loại đan dược mặt hàng này cũng không biết xấu hổ mà bán ra, thật sự là mất mặt.

Biểu lộ của Lăng Tiếu lọt vào mắt Lăng Thương, Lăng Thương cho là hắn không hiểu đan dược, vì vậy giải thích nói:

– Một lọ là Sinh Cơ Đan, là đan dược chữa thương cao giai hơn Hồi Lộ
Đan, một bình khác là Tật Phong Đan, lúc tỷ thí gặp phải đối thủ không
thể địch lại được có thể phục dụng, bất quá ngươi ngàn vạn không thể
khinh thường, tin tưởng hai nhà Lý, La đều chuẩn bị đan dược này.

Lăng Tiếu đắp kín chai lại, đặt trên mặt bàn nói:

– Gia gia, hai bình đan dược này tỉ lệ quá kém, hiệu quả cũng không tốt lắm, ta thấy ngài vẫn nên giữ lại đi.

– Ngươi tiểu tử này, ta biết rõ thái thượng trưởng lão che chở ngươi,
có lẽ cũng cho ngươi đan dược dự bị, nhưng nhị giai đan dược chỗ thái
thượng trưởng lão cũng không nhiều, ngươi rõ ràng không cần, có phải là
muốn tức chết gia gia hay không?!

Lăng Thương căm tức nói.

Lăng Tiếu lắc đầu, từ trong Không Gian Giới lấy ra hai bình đan dược bỏ vào trước mặt Lăng Thương:

– Gia gia ngươi xem đây là cái gì?

Lăng Thương nghi hoặc nhận lấy đan dược Lăng Tiếu đưa, sau đó mở ra xem xét, tiếp theo lại đóng lại nói:

– Nguyên lai ngươi đã sớm có hai loại đan dược này, bất quá, gia gia đưa cho ngươi thì cứ nhận lấy đi, để ngừa ngày sau sẽ dùng đến.

– Không phải gia gia, ngài cầm hai bình của ngài so với hai bình của ta một chút đi.

Lăng Tiếu nói.

Lăng Thương theo hắn nói, mở cả bốn bình đan dược ra, dưới đối lập như
thế mới phát hiện tỷ lệ hai bình đan dược kia quả thực quá mức rác rưởi.

– Xem ra vẫn là thái thượng trưởng lão sưu tầm được thứ tốt, đã như vậy, ta sẽ thu lại.

Lăng Thương cười khổ một cái, sau đó cất kỹ hai bình đan dược của mình lại.

– Gia gia, ngài ngay cả hai bình của ta cũng nhận lấy đi, dù sao ta cũng không cần!

Lăng Tiếu nói.

– Hỗn đãn, ngươi có biết hai bình đan dược này giá trị bao nhiêu kim tệ
không, coi như trong tộc cũng chỉ có tầm mười bình, huống hồ đây chính
là thái thượng trưởng lão tặng cho ngươi, lão nhân gia ông ta cũng không hi vọng ngươi ở trên đại bỉ có gì sơ xuất, ngươi đưa cho gia gia ta làm gì chứ!

Lăng Thương lớn tiếng quát trách móc nói.

Nhị giai đan dược ở Vẫn Thạch Thành cực kỳ trân quý, hắn cho rằng Lăng
Tiếu không biết lợi hại trong đó, lúc này mới nghiêm khắc khiển trách
Lăng Tiếu, để tránh hắn kiêu ngạo quá độ.

– Gia gia ngài trước đừng nóng giận, người xem những cái này là gì.

Lăng Tiếu như ảo thuật lập tức cầm hơn mười bình đan dược đặt ở trước mặt Lăng Thương.

Lúc này Lăng Thương đã bị khiếp sợ, hắn liên tục mở ra xem những đan
dược này, rõ ràng tất cả đều là nhị giai đan dược, ngoại trừ Sinh Cơ Đan và Tật Phong Đan ra, còn có Tinh Khí Đan, Tăng Sĩ Đan…

– Ngươi… Ngươi sao có nhiều đan dược như vậy, chẳng lẽ đây là sưu tầm cả đời của thái thượng trưởng lão sao?

Lăng Thương chấn động lẩm bẩm nói, tiếp theo hắn ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Tiếu hỏi:

– Tiếu nhi nhi ngươi nói thực ra, thái thượng trưởng lão làm sao vậy?

– Cái gì làm sao?

Lăng Tiếu bị hỏi đến mạc minh kỳ diệu.

– Lão nhân gia ông ta có phải đã… Giá hạc Tây Du rồi không?

Lăng Thương lộ ra vẻ thống khổ hỏi.

– Gia gia ngươi nói gì sai thế, ta mặc dù có một thời gian ngắn không
gặp lão thái gia rồi, nhưng ta cảm thấy lão thái gia sẽ không dễ dàng
Tây… Tây Du như vậy đâu nha?

Lăng Tiếu im lặng đáp.

– Vậy ngươi vì sao có nhiều đan dược như vậy, còn Không Gian Giới trên
tay ngươi là sao, chẳng lẻ không phải đều là do thái thượng trưởng lão
truyền cho ngươi sao?

Lăng Thương hỏi.

Lăng Tiếu giật mình, nguyên lai gia gia của hắn cho rằng thái thượng
trưởng lão qua đời, sau đó truyền hết tài sản cho hắn, gia gia của hắn
nghĩ cũng thật là xa.

– Gia gia, ngươi đã hiểu lầm, những đan dược này đều là tự ta luyện.

Lăng Tiếu thẳng thắn nói.

– Ngươi… Ngươi luyện?

Cái này Lăng Thương cực kỳ khiếp sợ, trong ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc nồng đậm .

Vì vậy, Lăng Tiếu liền kể lại một lần chuyện làm sao hắn trở thành Luyện Đan Sư.

Lăng Thương ở bên càng nghe càng kinh hỉ, cuối cùng phá lên cười ha ha:

– Tốt… Tốt, không nghĩ tới Lăng gia ta lại có thể ra một Luyện Dược Đại Sư, thật sự là thiên hữu Lăng gia ta.

– Trước kia tiền bối Lăng gia chúng ta cũng có người là Luyện Dược Sư sao?

Lăng Tiếu hỏi ngược lại

Lăng Thương hai tay phụ sau lưng nói:

– Tổ tộc sớm có kỳ tai, vào hơn tám trăm năm trước Lăng gia chúng ta
từng xuất hiện qua một vị tam phẩm Luyện Dược Đại Sư, lúc ấy thời gian
Lăng gia chúng ta huy hoàng nhất ở Vẫn Thạch Thành, Lăng gia chúng ta
cũng quật khởi vào lúc đó, ất cả gia tộc lớn nhỏ đều phải nịnh bợ Lăng gia chúng ta, lúc ấy Lăng gia chúng ta uy phong bực nào chứ, chỉ là hôm nay lại dần xuống dốc rồi.

– Gia gia ngài cũng không nên nản chí, ta tin tưởng gia tộc dưới sự dẫn dắt của gia gia nhất định có thể tái hiện huy hoàng.

Lăng Tiếu an ủi nói.

– Vốn ta cũng là nghĩ như vậy, nhưng gia gia già rồi, lực bất tòng tâm
rồi, cho nên Tiếu nhi, ngươi là hi vọng một đời Lăng gia chúng ta, dùng thân phận Luyện Dược Sư của ngươi, tuyệt đối có thể trùng chấn uy
danh của Lăng gia.

Lăng Thương vỗ bả vai Lăng Tiếu phi thường hiền lành nói, trong mắt tràng đầy viễn cảnh tương lai.

– Gia gia ngài quá coi trọng ta, nói thực ra ta đối với cái gì trưởng
lão tộc trưởng cũng không có hứng thú, nhìn xem ngài và Nhị trưởng lão
bọn hắn đấu đi đấu lại, ta cũng cảm thấy mệt mỏi.

Lăng Tiếu đáp, lại dừng một chút hỏi:

– Đúng rồi bọn hắn gần đây không có động tĩnh gì sao?

– Tiếu nhi, những chuyện này ngươi không cần để ý tới, gia gia đều có
chủ trương, hiện giờ ngươi trở thành Luyện Dược Sư còn có bao nhiêu
người biết rõ?

Lăng Thương hỏi.

– Chỉ có ngài biết.

– Vậy là tốt rồi, chuyện này tạm thời không nên công khai, chờ ngươi đột phá đến Linh Sư giai lại công khai cũng không muộn, còn cái Không Gian
Giới kia của ngươi ở trước mặt người ngoài tuyệt đối không thể biểu hiện ra được, biết không?

Lăng Thương dặn dò nói.

– Tiếu nhi biết rõ.

Lăng Tiếu đáp.

Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ.

Thất phu vô tội, hoài bích có tội.

Đạo lý kia Lăng Tiếu vẫn hiểu được.

– Tiếu nhi, đại bỉ lần này ngươi ngàn vạn cẩn thận, ta nghĩ Lý gia sẽ không bỏ qua cơ hội đối phó ngươi đâu.

Lăng Thương khuyên bảo nói.

– Tiếu nhi biết rõ.

Lăng Tiếu đáp. Kỳ thật, trong lòng hắn lại có chút không cho là đúng,
chẳng lẽ Lý gia còn xuất hiện cao thủ Linh Sư giai sao? Dưới Linh Sư
giai, không phải hắn nói mạnh miệng chứ hắn hoàn toàn có thể miểu sát

Vì vậy, ông cháu hai người mật đàm một lúc lâu Lăng Tiếu mới trở về.

Lăng Thương nhìn thân ảnh khí vũ hiên ngang kia của Lăng Tiếu, khẽ thở dài:

– Tương lai Lăng gia đều nhờ vào ngươi đấy.

Ba ngày thời gian chỉ một thoáng đã qua, ngày các đại gia tộc đại bỉ rốt cục cũng đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.