– Cha ngươi yên tâm đi, thù của đại ca ta sẽ giúp hắn báo
Thiếu nữ ở trong lòng yên lặng nói.
Bởi vì sự góp mặt của Lam gia nên nhuyễn vệ giáp đã lên đến hai mươi vạn .
– Thiếu gia nhà ta ra hai mươi lăm vạn kim tệ.
Lúc này, ghế lô số 8 lại truyền ra tiếng đấu giá.
Lúc này, mọi người trong đấu giá hội càng thêm hiếu kỳ với thiếu gia thần bí ở ghế lô số 8.
Đến tột cùng là thiếu gia nhà ai, rõ ràng không cho Lý gia mặt mũi, hiện giờ lại cùng Lam gia đấu.
Ghế lô Lam gia lại truyền ra
– Hai mươi sáu vạn kim tệ.
Ghế lô số 8 rất nhanh cũng tăng giá.
Không được một lá, ghế lô số 8 đã ra giá 30 vạn kim tệ.
Lúc này, Lam gia cũng không tăng giá nữa, nhuyễn vệ giáp thuộc về ghế lô số 8.
Trong rạp Lam gia, Lam Đinh Sơn bị tức giận đến xanh mặt
– Đến cùng là người nào, rõ ràng dám đồng thời tát vào mặt hai nhà Lý
Lam, người tới, theo dõi kĩ cửa ra vào ghế lô số 8 cho ta, đợi đấu giá
hội chấm dứt, lập tức giết chết người cho ta.
– Vâng!
Hai gã hộ vệ lập tức lên tiếng thối lui ra khỏi ghế lô.
– Diễm Nhi, ngươi yên tâm, đợi đấu giá hội chấm dứt, kiện nhuyễn vệ giáp kia vẫn là của ngươi
Lam Đinh Sơn mở miệng an ủi con gái.
Thiếu nữ không có nửa điểm thất vọng, ngược lại nhu thuận đáp:
– Cảm ơn, cha.
Bên này, trong rạp Lý gia, Lý Nguyên Hóa cũng gọi hộ vệ đi giám thị ghế lô số 8.
Lúc này mới bắt đầu mà ghế lô số 8 đã khiến người chú ý.
Ngay từ đầu, đấu giá hội ghế lô số 8 đã khiến mọi người chú ý.
Bất quá theo ngày càng nhiều vũ khí tinh phẩm đấu giá, lực chú ý mọi
người đều đặt vào đấu giá hội, ghế lô số 8 cũng không có bất kỳ động
tĩnh gì nữa, tất cả mọi người cũng không quá để ý nữa.
Vũ khí vòng đấu giá thứ nhất tổng cộng có mười hai kiện, tất cả đều là
tinh phẩm nhị giai cao giai, hơn phân nửa là do các tiểu gia tộc đấu
được, Lăng gia và Lý gia đều không tham dự đấu giá, ngược lạ Lam gia đấu được một thương một đao.
Lăng gia và Lý gia nội tình đủ, nhị giai vũ khí bình thường căn bản
không lọt vào mắt bọn hắn, mà tiểu gia tộc lại không thế, trong quá
trình bọn hắn tích lũy rất cần một ít đồ vật cao giai để củng cố căn
cơ, đánh trụ cột vững chắc cho ngày sau.
Vũ khí đấu giá xong, kế tiếp chính là đấu giá linh thảo rồi.
Linh thảo bất kể là đại tiểu thế gia đều là đồ vật trân quý thiếu khuyết, cho nên đấu giá còn kịch liệt hơn cả võ khí.
Bất luận võ giả nào muốn tiến giai nhanh chóng, nhất định phải có linh thảo hoặc đan dược phụ trợ tu luyện.
Chỉ cần đạt được linh thảo phù hợp với thuộc tính của mình liền có khả năng khiến tu vị tiến thêm một bước, đây là việc bất luận kẻ nào cũng
nghĩ đến.
Đầu tiên đấu giá chính là hai cây linh thảo nhị giai trung giai hỏa thuộc tính, một vạn kim tệ khởi điểm.
Cuối cùng do một tiểu gia tộc kêu giá tám vạn kim tệ đấu giá đoạt được.
Linh thảo đấu giá tiếp theo ngày càng nhiều, hào khí cũng dần dần tăng vọt.
Lăng gia, Lý gia đều nhao nhao ra tay, mà ngay cả chủ nhà La gia cũng có người đi ra đấu giá.
Đấu giá hội tuy rằng là địa bàn La gia, nhưng người bán ngay từ đầu
không bán cho La gia bọn hắn cũng không có cách nào, bọn hắn không có
khả năng cưỡng ép chiếm đồ của người ta được, loại hành vi này sẽ phá hư quy củ, bọn hắn quả thật không làm được, cho nên bọn hắn muốn đạt được
nhất định phải đấu giá với gia tộc khác.
Theo đấu giá thời gian trôi qua, dần dần đã đến khâu cuối, đồ vật đưa lên sau này cũng ngày càng trân quý.
– Đấu giá tiếp theo chính là nhị giai cao giai linh thảo Thanh Mao Nhĩ,
công hiệu Thanh Mao Nhĩ tin tưởng mọi người đều biết, nó là linh thảo
mộc thuộc tính, có thể trực tiếp dùng được, võ giả Huyền Giả giai phục
dụng có thể tăng lên một giai tu vị, võ giả Huyền Sĩ giai phục dụng có
thể tăng cường lĩnh ngộ đối với mộc thuộc tính cùng với gia tăng nửa
giai tu vị, giá khởi điểm mười lăm vạn kim tệ
Thiếu phụ chỉ vào một cây linh thảo kỳ dị giới thiệu nói.
Thiếu phụ vừa mới báo giá, Lăng Trùng ở chính giữa ghế lô Lăng gia đã không thể chờ đợi được mà hô giá:
– Lăng gia chúng ta ra hai mươi vạn kim tệ
Lăng Trùng một nhà đều tu luyện mộc thuộc tính, hôm nay gặp phải linh
thảo thuộc tính giống nhau tự nhiên sẽ không buông tha, chỉ cần hắn đạt
được gốc Thanh Mao Nhĩ này thì có thể tăng tu vị lên tới Huyền Sĩ giai
đỉnh phong, đột phá Linh Sư giai chỉ trong tầm tay.
Nhưng chỗ này ai cũng biết sự trân quý của Thanh Mao Nhĩ, Lăng gia ở Vẫn Thạch Thành là lão đại, nhưng dưới hấp dẫn tuyệt đối, người một ít tiểu gia tộc cũng không quản nhiều như vậy.
Rất nhanh, giá Thanh Mao Nhĩ đã nâng lên tới 30 vạn.
Tiếp theo Lý gia, Lam gia lần lượt gia nhập đấu giá.
Trong rạp số 8, một gã thiếu niên áo trắng lại không quá thấy hứng thú
với Thanh Mao Nhĩ, chỉ nhắm mắt dưỡng thần nằm trên giường nghỉ ngơi,
tựa hồ bất cứ chuyện gì cũng không quan hệ đến hắn vậy
– Tiểu hữu, tỉnh, có thể giúp lão phu đoạt gốc Lục Châm Căn kia tới tay được không?
Trong thức hải thiếu niên, có một gốc cây Tiểu Thụ truyền lại tin tức.
– Lục Châm Căn? Đó là cái gì?
Thiếu niên khó hiểu hỏi lại.
Thiếu niên này không cần phải nói chính là Lăng Tiếu rồi, giữa thức hải hắn đúng là vạn niên thụ linh Lục Ông.
– Hiện giờ linh thảo màu xanh mà nhân loại các ngươi muốn đoạt, nó căn
bản không phải Thanh Mao Nhĩ, mà là Lục Châm Căn, đối với lão phu có tác dụng lớn.
Lục Ông ngữ khí thập phần bức thiết, xem bộ dáng có vẻ nó đối với gốc linh thảo kia cảm thấy tương đối hứng thú.
Lăng Tiếu cũng không vội ra tay, huống chi hắn còn không biết mình có đủ kim tệ mua được gốc linh thảo này hay không.
– Ngài trước tiên nói thử Lục Châm Căn nàu là vật tốt gì?
Trước kii, Lăng Tiếu ở trong sơn mạch đã nhiều lần lâm vào hiểm cảnh, vô luận hắn gọi Lục Ông thế nào cũng không hiện thân, hôm nay vì một gốc
linh thảo, Lục Ông lại chủ động hiện thân, gốc linh thảo này khẳng định
có chỗ nào đó kinh người, hắn điều tra Linh Thảo Lục một chút, trong
cũng không có “Lục Châm Căn”
– Lục Châm Căn là một loại căn loại châm thụ, loại cây này cực kỳ hiếm
thấy, nhưng lớn lên khác biệt rất lớn với mộc thụ bình thường, bởi vì nó lớn lên còn thấp bé hơn cả cỏ dại, nhưng rễ của nó phi thường đặc biệt, dài như hình lông, rất giống Thanh Mao Nhĩ, nó tuy rằng là linh thảo
mộc thuộc tính, nhưng không thể trực tiếp dùng, nếu như trực tiếp dùng
thì chỉ sợ người nọ sẽ lập tức bị vạn châm đâm thủng mà vong, huống hồ
đối với võ giả nhân loại các ngươi tác dụng cũng không lớn.
Lục Ông giải thích nói .
– Vậy ngài còn muốn đoạt làm gì.
Lăng Tiếu khó hiểu hỏi ngược lại.
– Tiểu hữu đừng quên ta là vạn niên thụ linh, ta cần hấp thu linh khí
nó để khôi phục Tinh Nguyên của ta, cho nên xin tiểu hữu nhất định phải
đoạt nó tới tay.
Lục Ông dùng ngữ khí cầu xin nói.
Lăng Tiếu trầm tư một chút, giá giờ đã lên đến bốn mươi vạn kim tệ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com