– Lãnh ca, Đại Nhi
Tên cao giai Huyền Sĩ kia không để ý đến sự tồn tại của Lăng Tiếu, chằm chằm vào Lãnh Xà huynh muội sau lưng Lăng Tiếu hỏi.
Lãnh Xà từ sau đi ra cười nói:
– Cuồng Đao lão đệ, hiện giờ lăn lộn coi như không tệ.
Lúc này, Độc Ưng một bên ghé vào tai Lăng Tiếu thấp giọng nói:
– Người này tên là Cuồng Đao, trước khi giống ta, đều là mạo hiểm giả tự do, bất quá người này trời sinh cao ngạo, thực lực bất phàm, tự xưng là Vẫn Thạch Thành đệ nhất đao, là một nhân vật hung ác, cũng là người
theo đuổi Vi Đại Nhi, không nghĩ tới lại đầu phục Lý gia.
Cuồng Đao lạnh lùng đáp:
– Lãnh ca, chúng ta cũng là bằng hữu cũ rồi, hôm nay ta lần nữa mời
ngươi và Đại Nhi có thể gia nhập Lý gia chúng ta, tộc trưởng tất nhiên sẽ thiện đãi với những hảo thủ như các ngươi.
Lãnh Xà lắc đầu cự tuyệt nói:
– Cuồng Đao, trước kia chúng ta nói rõ rồi, hảo ý của ngươi ta tâm lĩnh, hai huynh muội chúng ta đã có nơi đi, về sau cũng đừng nói nữa.
Cuồng Đao thần sắc trở nên âm trầm thêm vài phần, lúc này ôn nhu nói với Vi Đại Nhi sau lưng Lăng Tiếu:
– Đại Nhi, ngươi thực không cân nhắc đi cùng ta sao? Ngươi nên biết tâm ý của ta đối với ngươi, chỉ cần ngươi và ta cùng gia nhập vào Lý gia,
chúng ta tương lai nhất định có thể rất tốt, rất hạnh phúc, đây không
phải là điều ngươi vẫn muốn sao?
Tình địch!
Trong đầu Lăng Tiếu t lập tức hiện lên hai chữ, trong nội tâm một đoàn lửa đố kị dần dần bùng phát.
Vi Đại Nhi thiên tính nhiệt tình như lửa, nhưng một khi gặp gỡ người
mình thích, cũng khó tránh khỏi sẽ bị quấy nhiễu và ảnh hưởng.
Trước kia, trong tất cả nam nhân theo đuổi nàng, Cuồng Đao là đẹp trai
nhất có thực lực nhất, trong nội tâm nàng sớm đã liệt Cuồng Đao vào danh sách trượng phu tương lai. Nhưng về sau nàng cảm thấy Cuồng Đao làm
người quá mức cứng nhắc, không hiểu tư tưởng, cho nên một mực không đáp
ứng ở cùng hắn. Về sau, gặp được Lăng Tiếu, thời gian dần qua cũng bị cá tính vô lại lại không mất cơ trí kia của Lăng Tiếu hấp dẫn; ở trong sơn mạch sau khi Lăng Tiếu từ trên tay huyễn yêu cứu được nàng thì trong
nội tâm nàng đã sớm sinh ra tình cảm với Lăng Tiếu.
Chỉ nàng cũng là một nữ nhân, nữ nhân đều ích kỷ, nàng mặc dù biết nam
nhân ba vợ bốn nàng hầu không có gì, nhưng khi nàng đối mặt thì trong
nội tâm lại khó mà chấp nhận.
Hiện giờ, Cuồng Đao mở miệng mời, nội tâm của nàng dao động, nàng muốn
biết trong nội tâm Lăng Tiếu rốt cục có nàng tồn tại hay không.
– Đao ca, không biết Lý gia an bài cho ngươi thế nào, ngươi nói xem thử, nếu như không tệ thì ta có thể cân nhắc một chút.
Vi Đại Nhi nhoẻn miệng cười dịu dàng nói, tự hồ ngay lập tức liền khôi
phục lại cá tính của nàng trước kia, chỉ là nụ cười của nàng khó mà dấu
đi cảm xúc thất lạc.
Ngũ Hành Sứ Giả bên người Lăng Tiếu đều nháy mắt, tự hồ chỉ cần Vi Đại
Nhi thật sự đi theo Lý gia thì liền lập tức ra tay đánh chết.
Cuồng Đao cho rằng Vi Đại Nhi thật sự có ý với hắn, lúc này mở cờ trong bụng cười nói:
– Gia chủ đối với ta hứa cấp cho vị trí chấp sự, còn có thể đến huyền kỹ các tùy tiện chọn Hoàng giai huyền kỹ để tu luyện, vũ khí và đan dược
tự nhiên đều không ít .
Vi Đại Nhi cắn đôi môi cố tình suy nghĩ nói:
– Nghe không tệ lắm.
– Đó là đương nhiên, nếu như Đại Nhi ngươi nguyện ý thì hiện giờ ta sẽ
mang ngươi đi gặp mặt tộc trưởng, đến lúc đó chúng ta có thể vĩnh viễn ở cùng một chỗ.
Cuồng Đao không thể chờ đợi được nói, trong mắt lộ ra vẻ chiếm hữu nồng
đậm, phảng phất như đã thấy Vi Đại Nhi hầu hạ dưới háng của hắn vậy.
Lãnh Xà ở một bên thần sắc khó coi nhìn chằm chằm vào Vi Đại Nhi nói:
– Tiểu muội, đừng tùy hứng nữa.
Hắn sớm đã phát giác được thần sắc của Ngũ Hành Sứ Giả, nếu như lúc này
Vi Đại Nhi thật sự lựa chọn đi cùng Cuồng Đao thì chỉ sợ Vi Đại Nhi sẽ
lập tức hương tiêu ngọc vẫn.
– Ca, ta có quyền tự do lựa chọn.
Vi Đại Nhi đáp, ánh mắt lại liếc trộm Lăng Tiếu vẫn bất động thanh sắc ở một bên.
Cuồng Đao lúc này lại nói:
– Đúng vậy, Lãnh ca ngươi cũng gia nhập vào Lý gia đi, thật sự, gia chủ
hùng tài vĩ lược, lễ ngại hạ sĩ, tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi
đâu.
Lãnh Xà đang muốn nói chuyện thì Lăng Tiếu ở bên rốt cục bắt đầu bão nổi rồi, mẹ nó, rõ ràng ở trước mặt hắn đào góc tường nhà hắn, thật sự là
có thể nhẫn nhưng không thể chịu nhục.
– Chó ngoan không cản đường, đừng ở chỗ này sủa bậy nữa, khiến bản thiếu gia thật khó chịu.
Lăng Tiếu mắng một câu, còn làm ra động tác móc tay buồn nôn.
Điều này thật sự là khinh miệt và ô nhục rất lớn với Cuồng Đao.
Cuồng Đao nắm chặt hai đấm, hai mắt trừng trừng nhìn Lăng Tiếu, một cổ sát khí vô hình nổi lên.
Ngũ Hành Sứ Giả lập tức phân tán chắn phía trước Lăng Tiếu để phòng ngừa vạn nhất.
Lăng Tiếu gạt Ngũ Hành Sứ Giả ra, nhìn Cuồng Đao nói:
– Chẳng qua là một con chó thôi, thiếu gia ta còn không đặt vào mắt.
– Hừ, nhị thế tổ.
Cuồng Đao hừ lạnh một tiếng, tiếp theo lại nói với Vi Đại Nhi:
– Đại Nhi chúng ta đi thôi, loại nhị thế tổ này thật sự không đáng để ngươi và Lãnh ca đi theo.
– Đúng vậy, ta chính là nhị thế tổ, nhưng ngươi lại là chó, ngươi chỉ là một con chó không xứng nhúng chàm nữ nhân của bản thiếu gia.
Lăng Tiếu thập phần sảng khoái đáp.
Dứt lời, hắn lui về phía sau một bước, trực tiếp nắm lấy eo thon của Vi Đại Nhi.
Vi Đại Nhi muốn giãy dụa, tuy nhiên lại cảm nhận được cánh tay mạnh mẽ
hữu lực kia không hề buông lỏng, cảm giác khó chịu trong lòng lập tức
biến mất. Trong đầu nàng chỉ quanh quẩn câu “nữ nhân của bản thiếu gia! ” kia, trong nội tâm chảy một cổ cảm giác ngọt ngào khác thường.
Cuồng Đao lập tức nổi điên rồi, trọng đao sau lưng hắn lập tức ra khỏi vỏ, chỉ vào Lăng Tiếu quát to:
– Buông ra Đại Nhi ra, bằng không thì ta giết ngươi!
Hắn thích Vi Đại Nhi không phải chuyện một hai ngày, hôm nay nữ nhân
mình yêu thích bị người khác ôm, không nổi giận thì cũng không phải là
nam nhân nữa.
– Ha ha…
Lăng Tiếu nghe xong lời Cuồng Đao cũng không tức giận, ngược lại nở nụ
cười, cười rất lớn tiếng, bộ dạng như phi thường vui vẻ vậy.
– Ta thấy đầu óc ngươi có vấn đề rồi, nữ nhân của ta lúc nào đến phiên ngươi múa tay múa chân thế!
Lăng Tiếu thập phần khinh miệt nói, trong tay ôm Vi Đại Nhi càng chặt
hơn. Bộ ngực lớn của Vi Đại Nhi ép vào cánh tay khiến trong lòng của hắn thầm hô
– Thật co dãn!
– Ngươi… Có giỏi cùng ta quyết đầu, ta thắng, Đại Nhi sẽ theo ta đi, ngươi thua thì không được dây dưa Đại Nhi nữa.
Cuồng Đao trọng đao chỉ về phía Lăng Tiếu. Hắn tuy rằng rất muốn bổ sống tên nhị thế tổ trước mắt, nhưng hắn cũng biết đối phương người đông thế mạnh, hơn nữa mỗi người thực lực đều bất phàm, nếu chính thức động thủ
thì hắn chỉ có nước chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com