Bạch Vũ Tích bị Lăng Tiếu vỗ bờ mông, một cổ cảm giác mềm mại đánh úp
lại, khiến cho nàng thiếu chút nữa đã mềm nhũn ngã vào trong ngực Lăng
Tiếu, nàng hiện giờ đối với Lăng Tiếu càng ngày càng không muốn xa rời,
cũng không còn rụt rè thẹn thùng như trước kia, lúc này đến lượt Bạch Vũ Tích nói:
– Thiếu gia, ta. . . Ta muốn.
Lăng Tiếu bị cô nàng này một câu khơi gợi lên dục sơn, không nói hai
lời, ôm lấy cô nàng này lần nữa về tới trong phòng, trước tiết hỏa đã
rồi nói sau.
Lần này lại bỏ ra một ngày một đêm, cơ hồ giày vò khiến Bạch Vũ Tích
vô lực cầu xin tha thứ mới thôi. Nếu như không phải nàng hiện giờ đã là
Huyền Giả thì đã sớm không chịu được Lăng Tiếu rồi.
Một sáng sớm, Lăng Tiếu bị nha hoàn của mẫu thân kêu to, nói mẫu thân có việc gọi hắn đi qua.
Lăng Tiếu mới lưu luyến ra khỏi chăn, đi ra ngoài trước vẫn không quên vỗ một cái vào ngực Bạch Vũ Tích:
– Cô gái nhỏ, thoải mái đủ rồi chứ.
– Thiếu gia, Vũ Tích đã đủ rồi. . . Thật sự đã đủ rồi. . .
Bạch Vũ Tích ở trong chăn mặt đỏ bừng liên tục đáp.
– Hắc hắc, đã biết sự lợi hại của thiếu gia chưa?
Lăng Tiếu sau khi cười một câu mới ra khỏi gian phòng.
Lúc đến đại sảnh thì phụ thân hắn Lăng Chiến và Tam thúc hắn Lăng Thao đều ở đó.
– Tam thúc, ngọn gió nào thổi ngươi tới đây thế?
Lăng Tiếu cười nói với Lăng Thao.
– Hảo tiểu tử, chẳng lẽ không muốn gặp Tam thúc sao?
Lăng Thao cười mắng.
– Đương nhiên không phải rồi, ta chỉ đau lòng thay rượu nhà ta thôi!
Lăng Tiếu ngồi xuống trêu ghẹo nói ra.
– Ngươi tiểu tử này thật nhỏ mọn
Lăng Thao sau khi cười nói một câu liền hỏi tiếp:
– Tiếu nhi, gần đây có thấy thái thượng trưởng lão không?
– Không có, ta cũng có một đoạn thời gian không gặp lão nhân gia ông ta rồi!
Bị Lăng Thao hỏi, Lăng Tiếu mới nhớ tới dường như đã có một thời gian dà không gặp lão thái gia lão nhân gia ông ta rồi.
– Chẳng lẽ thái thượng trưởng lão xuất ngoại du lịch rồi sao?
Lăng Thao nghi ngờ nói.
– Tam thúc, ngươi tìm lão nhân gia ông ta làm gì vậy?
Lăng Tiếu hỏi.
– Là thế này, các đại gia tộc tỷ thí nửa tháng nửa sẽ bắt đầu rồi,
chúng trưởng lão đã nhất trí hi vọng thái thượng trưởng lão lão nhân gia ông ta có thể ra mặt cổ vũ huấn đạo đám tiểu bối Lăng gia đại biểu
gia tộc tham gia thi đấu một chút.
Lăng Thao đáp.
Lăng Tiếu lúc này mới nhớ tới.
Chỉ là vừa nghĩ tới rõ ràng không thấy lão thái gia lão nhân gia ông ta
đâu thì không biết vì sao tâm thần luôn luôn có chút bất an.
Sau khi tiễn Lăng Thao về, Lăng Tiếu lại gọi Độc Ưng đến
– Ngày mai La gia cử hành đấu giá hội?
Lăng Tiếu hỏi. Thông qua báo cáo của Độc Ưng trước kia, Lăng Tiếu biết
rõ đấu giá hội duy nhất ở Vẫn Thạch Thành là do La gia khống chế.
Đấu giá hội có thể trợ giúp người khác đấu giá cao giai linh thảo, đan dược, vũ khí. . .
Độc Ưng gật đầu nói:
– Đúng vậy, chính là ngày mai.
– Tốt, hiện giờ theo ta đi xem đấu giá hội.
Lăng Tiếu nhẹ gật đầu nói.
Độc Ưng cũng không nhiều lời, lập tức đi theo Lăng Tiếu cùng nhau ra khỏi nhà.
Một khi Lăng Tiếu r khỏi nhà, Ngũ Hành Sứ Giả sẽ lập tức đi theo sau lưng Lăng Tiếu.
Cho dù hôm nay Vẫn Thạch Thành gió êm sóng lặng, nhưng Ngũ Hành Sứ Giả
lại tuân theo phân phó của thái thượng trưởng lão, chỉ cần Lăng Tiếu ra
khỏi phạm vi Lăng gia phải lập tức thời khắc duy trì an toàn cho hắn.
Ngũ Hành Sứ Giả dĩ nhiên đã trở thành loại như hộ vệ riêng của Lăng
Tiếu, đây là đãi ngộ mà trong lớp trẻ Lăng gia không ai có được cả.
Ngay lúc Lăng Tiếu vừa ra khỏi phạm vi gia tộc rõ ràng thấy được hai
người quen, thình lình chính là Lãnh Xà và Vi Đại Nhi đã nửa năm không
gặp.
Lăng Tiếu đang muốn tiến lên chào hỏi, bất quá lại phát hiện bọn hắn tựa hồ gặp phải phiền toái gì đó.
Lại nói lúc trước Lãnh Xà và Vi Đại Nhi sau khi ra khỏi Mê Huyễn Cốc
vẫn một mực truy tìm nơi hạ lạc của Thanh Lang, hy vọng có thể giết
Thanh Lang để báo thù cho các huynh đệ.
Thế nhưng bọn hắn dù tìm thế nào vẫn một mực không tìm được Thanh Lang.
Về sau, bọn hắn nghe nói Lăng Tiếu trở về Vẫn Thạch Thành, vì vậy định
đầu nhập vào Lăng Tiếu, nhưng Lăng gia đã tiến vào trạng thái đề phòng,
không có người Lăng gia dẫn tiến, bất luận người xa lạ nào cũng không
được bước vào phạm vi Lăng gia nửa bước.
Bọn hắn còn chưa tiến vào phạm vi Lăng gia đã bị người chặn đường, bất
kể bọn hắn có nói mình là bằng hữu của Lăng Tiếu nhưng vẫn không ai chịu thả đi.
Bởi vì hộ vệ Lăng gia đều sợ hai người này là sát thủ mà hai nhà Lý Lam
thuê, vạn nhất thả bọn họ đi vào ám sát Lăng Tiếu thiếu gia, vậy thì tội bọn hắn sẽ rất lớn.
Cho nên, nửa năm qua Lãnh Xà và Vi Đại Nhi thỉnh thoảng xuất hiện ở phụ
cận phạm vi Lăng gia, hy vọng có thể gặp được Lăng Tiếu đi ra ngoài rồi.
Hôm nay, bọn hắn cũng mang tâm lý may mắn đến phụ cận Lăng gia đi dạo, ai biết lần này lại trở thành đối tượng bị hiềm nghi.
Hiện giờ, mang theo hộ vệ hỏi bọn hắn đúng là cháu trai của Ngũ trưởng lão, Lăng Duệ.
Lăng Duệ và Lăng Tiếu từng có quan hệ, lúc trước bởi vì buổi nói chuyện
của Lăng Tiếu trong nội các thiếu chút nữa đã khiến hắn bị trục xuất gia tộc, thù này hắn cả đời vẫn nhớ kỹ.
Chỉ là theo địa vị của Lăng Tiếu ở gia tộc tăng vọt, Lăng Duệ hắn tự nhiên sẽ không dám Lăng Tiếu gây phiền toái.
Ai ngờ hôm nay ra đi du ngoạn, lại gặp phải Lãnh Xà huynh muội.
Hắn lần đầu tiên thấy khuôn mặt đầy mê hoặc, tư thái xinh đẹp của Vi
Đại Nhi đã lập tức thần hồn điên đảo, trong nội tâm nổi lên ý niệm xấu
xa.
Vì vậy mang theo hộ vệ đang thủ hộ ở phụ cận đi qua thăm hỏi bọn hắn.
Ai biết hai người này rõ ràng đến tìm Lăng Tiếu, cái này khiến trong
lòng hắn cực tức giận, cho nên mới gán cho bọn hắn một cái thân phận
hiềm nghi sát thủ, muốn bắt bọn họ về.
Hắn đang tưởng tượng, chỉ cần bắt về thì nữ nhân này còn không phải tùy ý hắn bài bố sao?
Thế nhưng Lăng Duệ lại không để ý đến thực lực của Lãnh Xà huynh
muội, bằng hai gã trung giai Huyền Giả và một gã cao giai bên cạnh hắn
đã muốn bắt nhân gia trở về, thật sự là nói chuyện hoang đường viển
vông.
Lãnh Xà và Vi Đại Nhi không muốn dây dưa, nhưng Lăng Duệ lại sai người ngăn cản đường đi của bọn hắn.
– Hai người các ngươi vẫn nên ngoan ngoãn cùng ta trở về đi, chỉ cần nói cho rõ ràng, chứng minh các ngươi không phải sát thủ, ta có thể tha cho các ngươ irowif đi.
Lăng Duệ híp mắt dừng lại trên bộ ngực của Vi Đại Nhi, nước miếng cũng sắp trào cả ra ngoài.
– Vị thiếu gia này, chúng ta đã nói rất nhiều lần, chúng ta chỉ là đến
tìm Lăng Tiếu thiếu gia thôi, chúng ta là bằng hữu của hắn, không phải
sát thủ gì cả.
Lãnh Xà lần nữa nhẫn nại giải thích nói..
Nếu như đây không phải là địa bàn của Lăng gia, chỉ sợ hắn đã lập tức
phế tên trung giai Huyền Giả nho nhỏ này rồi, nói nhảm nhiều như vậy với hắn làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com