Huyền tinh là cái gì?
Lăng Tiếu xem qua không ít điển tịch ghi lại, đây là tiền tệ giao dịch
của đại tông môn cùng cường giả trên đại lục, cũng giống như đồng, ngân, kim tệ vậy, có thể dùng huyền tinh đi mua linh thảo, cho dù là linh
thảo, đan dược cao giai và thú đan cao cấp vẫn có thể dùng huyền tinh
mua sắm.
Vì cái gì huyền tinh có thể mua sắm linh thảo, đan dược cùng với thú đan, mà kim tệ thì không thể?
Đó là vì huyền tinh còn có một trọng dụng khác, chính là trong mỗi khối
huyền tinh có ẩn chứa linh lực cường đại, hơn nữa còn là linh lực không
thuộc tính, chỉ cần đạt tới Linh Sư giai là có thể hấp thu huyền tinh
tăng cao tốc độ tu luyện của mình. Cũng chính bởi vì như thế cho nên
huyền tinh là thứ mơ ước của quá nhiều võ giả, cũng là đồ vật thiết yếu.
Huyền tinh cũng chia trên dưới, nó phân thành thượng trung hạ, cũng
không khác gì đồng, ngân, kim tệ cả, một khối thượng phẩm huyền tinh
tương đương một ngàn khối trung phẩm huyền tinh, một khối trung phẩm
huyền tinh tương đương một ngàn khối hạ phẩm huyền tinh.
Trước mắt Lăng Tiếu đạt được huyền tinh chỉ là hạ phẩm huyền tinh,
khoảng chừng hơn mười vạn khối, trung phẩm huyền tinh cũng có gần ngàn
khối, thượng phẩm huyền tinh thì chừng trăm khối.
Những huyền tinh này với bất cứ võ giả gì cũng là tài phú to lớn, quả thực có thể dùng vật báu vô giá mà hình dung.
Nếu như Lăng Tiếu đột phá tới Linh Sư giai, hắn hoàn thành có thể lợi
dụng những huyền tinh này đột phá lên Vương giai, nói không chừng còn
chưa dùng hết. Tài phú của hắn hiện tại còn hơn tài phú của gia tộc
nhiều lắm.
Chuyện này cũng khó trách Lăng Tiếu lại hạnh phúc muốn ngất đi.
Lăng Tiếu mở to mắt, hít sâu mấy hơi bình tĩnh nội tâm của mình, lại tiếp tục nhìn qua nơi hẻo lánh.
Chỗ đó chồng chất các vật phẫm lẫn lộn, như Thiên Niên Hắc Huyền Thiết,
Thâm Hải Ngân Thạch… Rõ ràng đều là tài liệu luyện huyền binh hiếm
thấy.
Còn có một ít thứ lộn xộn khác, chúng đều có giá trị xa xỉ, nhưng mà hiện tại Lăng Tiếu tạm thời chưa dùng tới mà thôi.
Cuối cùng hắn nhìn thấy một bình nhỏ đan dược cùng một quyển sách cùng với một tấm da thú.
Trong bí cảnh của sơn mạch, Lăng Tiếu vẫn cho là mình ngay cả chút chỗ tốt cũng không đạt được.
Lam giai công pháp, huyền binh và truyền thừa đều bị Vân Mộng Kỳ đoạt được.
Cho dù hắn trời sinh tính rộng rãi, nhưng trong nội tâm vẫn có cảm giác không cam lòng.
Bí Cảnh mà mình thiên tân vạn khổ tìm được, kết quả cái gì cũng không đạt được, đổi lại ai cũng sẽ có chút khó chịu.
Cũng may hắn ở bên ngoài Bí Cảnh đã lấy được Tiên Thiên Âm Phong sát
khí, còn có một đống lớn Âm Phong Thao, còn có cân tùy của Ấu Kỳ Lân,
chút khúc mắc trong nội tâm cũng biến mất không thấy gì nữa.
Thế nhưng hắn không nghĩ tới Không Gian Giới hắn nhặt được dưới Địa
Hoàng giai Hoàng Cốt mới là trọng bảo, ở đó có sưu tầm cả đời của Địa
Hoàng giai, quả thực khiến hắn sướng ngất trời.
Cao giai linh thảo, thú đan, huyền tinh, không loại nào mà không khiến nhân tâm vui mừng như điên.
Kế tiếp, còn có mấy cái bình nhỏ, một quyển sách và một tấm da thú vẫn chưa dò xét.
Lăng Tiếu cho rằng, mấy thứ này tuyệt đối không phải loại đơn giản.
Hắn ngừng thở chậm rãi nhìn về phía mấy cái bình nhỏ kia, vừa nhìn đã
biến là bình đựng đan dược, hắn chọn lấy một cái lấy ra xem.
Hắn chậm rãi mở nắp bình ra, tiếp theo một cổ vị thuốc hương thơm thấm lòng người tán phát ra, tràn ngập cả gian phòng.
Lăng Tiếu để vào sát mũi ngửi một chút, chỉ cảm thấy huyền lực của mình
đột nhiên vận chuyển nhanh chóng lên, khiến hắn có một cổ xúc động muốn
xuất ra đan dược bên trong, ăn hết toàn bộ
Lăng Tiếu đè nén xúc động, đậy nắp bình lại, sau đó lại ném vào trong Không Gian Giới.
– Tuyệt đối là cao giai đan dược, chỉ là không biết gọi là gì, dược lực thực đậm đặc.
Lăng Tiếu thì thào tự nói, trong nội tâm thở dài, mình không nhận ra đây là đan dược gì, bởi vì hắn không có kiến thức về phương diện này lắm.
Tiếp theo, hắn lại mở bình khác ra xem, mỗi một khỏa đều lưu chuyển lấy
dược lực cường đại, theo hắn thấy thì đây tối thiểu cũng là đan dược tứ
giai, bằng không dược lực sẽ không nồng đậm như vậy
– Nuốt một khỏa không biết có thể khiến mình đạt tới Linh Sư giai không nữa.
Lăng Tiếu suy đoán nói. Bởi vì hắn biết rõ một ít đan dược nghịch thiên
không những được công hiệu hoạt nhân bạch cốt, càng có thể đề cao huyền
lực, đột phá giai vị cũng không phải việc gì khó khăn.
Lăng Tiếu nghiêng đầu qua một chút, tạm thời không để ý tới những đan
dược này nữa, đợi sau này mình hiểu rõ đan dược rồi tự nhiên sẽ biết rõ
đây đan dược gì,
Cuối cùng chỉ còn lại một quyển sách và một tấm da thú, Lăng Tiếu một lần lấy ra cả hai thứ quan sát.
– Sẽ không trùng hợp như vậy chứ!
Lăng Tiếu nhìn quyển sát, biểu lộ khoa trương kêu lên.
Chỉ thấy ở trên bìa quyển sách có viết mấy chữ phong cách cổ xưa: Luyện Đan Quyết.
Vừa rồi Lăng Tiếu vẫn còn vì không có kiến thức đan dược mà buồn rầu,
không nghĩ tới trước mắt lập tức liền xuất hiện một quyển sách về đan
dược, cái này cũng thật trùng hợp a.
Theo ghi lại, trên đại lục này Luyện Khí Sư và Luyện Dược Sư đều phi
thường hi hữu, mỗi khi xuất hiện một vị cao giai Luyện Khí Sư hoặc Luyện Dược Sư đều sẽ danh chấn một phương, có vô số người đi theo và sùng
kính.
Hai chức nghiệp này thực tế Luyện Dược Sư tôn quý hơn chút, chủ yếu là
vì đan dược mà Luyện Dược Sư luyện chế có thể cứu người mạng sống, lại
có thể giúp người tăng huyền lực đột phá giai vị. Chỉ bằng hai điểm
này, đủ để cho bất luận kẻ nào cũng tôn kính Luyện Dược Sư rồi.
Lăng Tiếu hai mắt trở nên nóng bỏng, sau đó liếm liếm đầu lưỡi, để tấm da thú kia qua một bên, mở ra Luyện Đan Quyết xem xét.
Lăng Tiếu vừa xem liền mất mấy ngày, hắn đã bị tri thức mênh mông của Luyện Đan Quyết hấp dẫn thật sâu rồi.
. . .
Liên tiếp mấy ngày, thành bắc Lý gia không truyền đến bất luận phong thanh nào, Lam gia cũng không có gì dị thường.
Theo lý thuyết, Lăng Tiếu phế đi tay Lý Nguyên Long, Lý gia vô luận thế
nào cũng phải làm ra chút phản ứng mới đúng, chẳng lẽ Lý gia thật sự sợ
Lăng gia sao? Hiển nhiên không có khả năng, bằng không thì Lý gia cũng
không có khả năng phát triển thành đại gia tộc có quy mô như hiện giờ
được.
Tất cả mọi người cảm thấy, khác thường tất có trá!
Lý gia nhất định là đang bí mật tìm cách hành động gì đó mới đúng.
Về phần, Lăng gia thì tương đối bình thường hơn chút, phòng vệ sâm
nghiêm hơn lúc thường, ở các sản nghiệp cũng gia tăng thêm võ giả bảo
hộ, sợ Lý gia tới làm loạn.
Mặc kệ bên ngoài xảy ra chuyện gì, tất cả tựa hồ đều không có bất cứ quan hệ nào đến Lăng Tiếu cả.
Giờ phút này, hắn vẫn đang trong phòng chính cầm Luyện Đan Quyết lật xem, thần sắc chuyên chú dị thường.
Thật lâu sau, Lăng Tiếu rốt cục khép sách lại, đã xem xong Luyện Đan Quyết.
Lạc khoản ở cuối quyển sách này có ghi hai chữ “Dược Tông”, nghĩ đến
sách này hẳn là được xuất ra từ đó. Lăng Tiếu không khỏi hoài nghi tên
cường giả Địa Hoàng giai kia có phải là người Dược Tông không? Nhưng hắn là võ giả thủy thuộc tính, căn bản không có khả năng luyện đan a!
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com