– Lam huynh ngứa tay ta biết rõ, nhưng mà trước khi tìm được bí cảnh,
chúng ta nên bảo trì thực lực đi, lần này Lăng gia cùng La gia xuất động không ít người đấy.
Lý Nguyên sinh không đồng ý nói ra.
– Lý huynh nghĩ thật chu đáo, cho thủ hạ ra tay đi.
Lam Đinh Sơn hiểu ý gật đầu.
– Con Phong Lang màu vàng sẽ là của Lý gia!
Lý Nguyên Long nhàn nhạt nói với Lam Đinh Sơn.
Lam Đinh Sơn sẽ không để ý, gật đầu nói:
– Đây là tự nhiên, con Thanh Viêm Lang chúng ta nhận!
Người của Lý Lam hai nhà đã tới gần hai con sói, tất cả mọi người vây hai con sói vào giữa.
Ngay sau đó Lý Nguyên Long phái hai tên Huyền Sĩ đi ra, một tên tu vị
cao giai, một gã tu vị trung giai, Lam Đinh Sơn cũng phái hai gã Huyền
Sĩ, hai gã đều có tu vị trung giai.
Lý Nguyên Long lên tiếng nói:
– Lý Minh, Lý Quân, các ngươi hợp lực dùng thời gian nhanh nhất tiêu
diệt Phong Lang, nếu để cho nó trốn thì khấu trừ nửa năm bổng lộc của
các ngươi.
Hai gã Lý gia Huyền Sĩ ra khỏi hàng, ứng lời Lý Nguyên Long.
– Vâng.
Bên Lam Đinh Sơn cũng phái Huyền Sĩ ra, nói:
– Đều có nghe hay không, các ngươi cũng không thể làm yếu khí thế Lam gia chúng ta.
– Vâng!
Hai gã Huyền Sĩ của Lam gia ứng một tiếng.
Ngay sau đó bốn người xông qua hai con linh thú.
Lý Lam hai nhà động tĩnh khiến tất cả dong binh cùng với mạo hiểm giả chú ý.
Mà ở khu vực đóng trại của Lăng gia thì yên tĩnh.
Dẫn đầu Lăng gia chính là trung niên nhân chưa từng xuất hiện qua, nhưng mà bộ dáng có vài phần tương tự cha của Lăng Tiếu là Lăng Chiến.
Nếu như Lăng Tiếu ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra vị này chính là Lăng
Viễn đại thống lĩnh của hai mươi bốn hổ vệ, đồng thời hắn cũng có thân
phận khác, đại bá của Lăng Tiếu.
Lăng Viễn lần này nghe lệnh mang theo hai mươi bốn hổ vệ đến tìm kiếm bí cảnh, đủ thấy coi trọng bí cảnh cỡ nào.
Phải biết rằng hai mươi bốn tên hổ vệ tại thành Vẫn Thạch có uy danh lan xa, chỉ có đạt tới ngoài Huyền Sĩ giai và tuyệt đối trung thành với
Lăng gia nhân mới làm hổ vệ được.
Lăng Viễn thân là đại thống lĩnh của hổ vệ, kỳ thật thực lực cũng không
cần nói, dưới tay hắn còn có năm hổ tướng mạnh mẽ, theo thứ tự là Hổ
Đại, Hổ Nhị, Hổ Tam, Hổ Tứ, Hổ Ngũ, năm người này đều có thực lực Huyền
Sĩ cao giai, hổ vệ còn lại tu vị là Huyền Sĩ thấp giai đến Huyền Sĩ
trung giai.
Lăng Viễn nhìn qua người hai nhà Lý Lam, lẩm bẩm nói:
– Lý Nguyên Long, Lam Đinh Sơn đã đi, xem ra bọn chúng đúng là nể mặt
Tiếu nhi, nhưng mà muốn mạng của người Lăng gia chỉ sợ không dễ như vậy.
Bên La gia cũng phái ra không ít hảo thủ, có hai mươi tên Huyền Sĩ, chỉ hơi yếu hơn hai nhà Lăng, Lý một chút.
Địa bàn của La gia có một nữ tử che mặt, ăn mặc lụa đỏ, cách ăn mặc diễm lệ chói mắt.
Giờ phút này nàng nhìn qua động tĩnh hai nhà Lý Lam và ngưng trọng.
Bên người của nngf còn có một lão nhân gia, lão nhân gi tay cầm quải trượng, đầu đội khăn thoa.
– Hảo khuê nữ của ta, ngươi bảo bà bà theo ngươi đi xa như vậy, thực là muốn mạng của bà bà mà!
Lão nhân gia đi tới bên cạnh thiếu nữ phàn nàn.
Cô gái kia đong đưa cánh tay của lão nhân gia làm nũng.
– Nãi nãi, ngươi thân thể rất cường tráng, ít nhất còn có thể sống ngàn năm đấy.
Lão bà bà cười nói
– Khuê nữ ngốc, nếu bà bà còn sống nhiều hơn vài năm là thỏa mãn rồi, đến lúc đó ta còn muốn nhìn thấu cháu chắt ra đời đấy.
– Bà bà!
Thiếu nữ có chút nhăn nhó nói ra.
Hiển nhiên nói tới chuyện nuôi dưỡng con cái, thiếu nữ cực kỳ thẹn thùng.
– Chẳng lẽ bà bà nói sai sao, ngươi không phải vì tính lang mà kéo bà bà tới đây à?
Lão bà bà trêu chọc.
– Ai nói tình lang của ta á…, ta chỉ là muốn tới sơn mạch xem linh thú, sau đó lịch lãm rèn luyện mà thôi.
Thiếu nữ lúc này phủ nhận.
– Ha ha, như thế là tốt rồi, vạn nhất Lý gia cùng Lam gia tìm được tình
lang của ngươi, đừng trách bà bà không ra tay giúp đỡ đấy!
Lão bà bà trêu ghẹo cười nói.
– Bà bà, người ta không để ý tới ngươi!
Thiếu nữ kêu to một tiếng, dậm chân một cái chạy tới trước vài bước, nhìn Lý gia cùng Lam gia vây giết linh thú.
Lý, Lam hai nhà tổng cộng phái bốn gã Huyền Sĩ, cầm vũ khí trong tay chém giết Lang Vương kim sắc cùng Thanh Viêm Lang.
Lý gia Huyền Sĩ có một tên kim thuộc tính, một tên hỏa thuộc tính, hai
người này ngay từ đầu dùng đại chiêu chém giết Lang Vương kim sắc.
Lang Vương kim sắc nhe răng nanh dữ tợn, nó phun ra một đạo kim quang qua tên Huyền Sĩ cao giai.
– Súc sinh ngoan ngoãn nhận lấy cái chết!
Lý gia Huyền Sĩ cao giai hét lớn một tiếng, vung đao khí cấp hai trung
giai chém vào kim sắc quang mang của Lang Vương kim sắc phun.
Ầm ầm!
Hai đạo kim mang va chạm nhau, Lý gia Huyền Sĩ trung giai thừa cơ chém vào phần bụng của Lang Vương kim sắc.
Hỏa khắc Kim, Lang Vương kim sắc không dám ngạnh kháng, lợi dụng tốc độ
bản thân nhanh nhẹn, mở to miệng táp thẳng vào Huyền Sĩ trung giai.
– Tốc độ thật nhanh!
Tên Huyền Sĩ trung giai hoảng hốt, nhanh chóng đánh ra mấy đạo hỏa quang đánh lên người Lang Vương kim sắc.
Lý gia Huyền Sĩ cao giai tụ tập toàn lực, từng đạo kim quang ngưng tụ
trên trọng đao lóng lánh, sau khi ngưng tụ xong chém vào lưng của Lang
Vương kim sắc.
Lang Vương kim sắc phản ứng cực nhanh, lúc này buông tha tên Huyền Sĩ
trung giai, nó phun mấy đạo kim quang ngăn cản công kích của đao mang.
Nhưng mà thực lực Huyền Sĩ cao giai dường như rất mạnh, đao mang màu
vàng không hao tổn gì, chưa từng dừng lại chém thẳng vào Phong Lang.
Phong Lang muốn tránh, nhưng mà Huyền Sĩ trung giai lại dùng hơn mười đạo hỏa diễm đánh tới..
Một chiêu này của Huyền Sĩ trung giai lập tức dùng toàn bộ huyền lực của hắn, mục đích chính là nhờ đồng bạn chém giết Lang Vương kim sắc thật
nhanh.
Quả nhiên hai người phối hợp chém đao mang lên lưng của Lang Vương kim
sắc một cí, phần bụng của nó xuất hiện vết thương sâu tận xương.
– Thân thể linh thú quả nhiên cường hãn, trúng một chiêu này của ta mà còn sống sót, Lý An nhanh ăn đan dược, chúng ta lên!
Tên Huyền Sĩ cao giai nói một tiếng, hắn lao qua phía Lang Vương kim sắc.
Thanh Viêm Lang bị hai tên Huyền Sĩ trung giai của Lam gia vây công, vô cùng chật vật.
Bởi vì Lam gia xuất động hai tên võ giả Huyền Sĩ thủy thuộc tính, vừa
vặn khắc chế Thanh Viêm Lang hỏa thuộc tính, khiến thuộc tính công kích
nó không có ưu thế.
Chống cự một hồi, trên người Thanh Viêm Lang có thêm mấy vết thương, máu chảy nhiều, cực kỳ đáng thương.
Nhưng mà trong mắt của nó lộ ra hung quang, răng nanh, tử chiến tới cùng.
Thanh Viêm Lang liên tục bị hai gã Huyền Sĩ trung gia của Lam giai liên
thủ oanh kích, thuộc tính lại bị chế khắc, toàn thân bị thương nhiều
chỗ, lực công kích lập tức hạ thấp gấp bội.
– Ha ha, ta nhìn ngươi còn có thể chống cự bao lâu!
Một tên Lam gia Huyền Sĩ trung giai đánh tới nghiện, cười một tiếng,
trong tay có mấy đạo lam quang lần nữa đâm vào phần bụng của Thanh Viêm
Lang phần.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com