Thần Hoàng – Chương 1604: Hỗn Độn Tinh Nhãn (2) – Botruyen

Thần Hoàng - Chương 1604: Hỗn Độn Tinh Nhãn (2)

Cơ hồ đồng thời trong lúc đó, ở bên trong Tần Hoàng Mộ lại cũng có người đứng xa xa quan sát nhóm người Tông Thủ đang tiến vào chủ mộ .

Thạch Việt chắp tay sau lưng , đứng thẳng trên một ngọn núi nổi bật. Bên cạnh người chính là một tinh thể cực lớn, có hình dạng tương tự con mắt. Hỗn Độn Tinh Nhãn này chính là một thần vật đương thời. Có điều nó không có tác dụng nào khác, chỉ có một chữ “nhìn”.

Nó có thể nhìn thấy vạn vật, biết bản chất của vật chất , phép tắc chính nghĩa. Nó cũng có thể soi thấu xứ sở ở xa muôn vạn dặm , thậm chí nhìn đến tận mấy chục thế giới

Nhưng mà hiện tại Hỗn Độn Tinh Nhãn này soi thấu bộ dạng của năm người Tông Thủ , cũng là chỉ thấy một điều ngoài ý muốn.

Vốn chỉ là định quan sát xem mấy vị dị tộc Thánh Cảnh liên thủ đến bước này, rốt cuộc có ý muốn như thế nào.

Tuy nhiên lại vừa đúng lúc nhìn thấy được một màn vô cùng đặc sắc vừa rồi kia, làm cho người khác không nhịn được phải vỗ án tán dương .

Ba vị Dạ Ma Tôn Giả lần lượt ngã xuống dưới kiếm của Tông Thủ. Rồi sau đó một vị Tự Tại Thần Ma khác cũng tuyên cáo rập khuôn theo người trước, bị một kiếm tru diệt.

Thậm chí những lời đối thoại của mấy người sau đó, cũng nhìn thấy rõ ràng. Hỗn Độn Tinh Nhãn vô phương nghe được lời nói, tuy nhiên với tu vi của mấy người ở đây, phân biệt đọc chữ theo môi cũng không phải là việc gì khó.

– Đàm thoại lúc sinh tử, nhát kiếm Minh Hà Cáo Tử – vị thánh quân trên đời này, cơ hồ mỗi một lần đều làm cho người ta phải ngạc nhiên, thủ đoạn cũng có thể nói là thực sự sắc bén. Mấy vị Thánh Cảnh kia, xem ra là không cần lo lắng .

Người thì đã chết, tự nhiên là không cần phải tiếp tục lo lắng trong lòng.

Thế nhưng Thạch Việt cũng vẫn là mặt nhăn mày nhó: – Trong trường hợp đó, Ma Môn này vì sao phải làm như thế? Thậm chí không tiếc chuyện làm đại sai trái với thiên hạ mà liên thủ cùng dị tộc?

Bên cạnh hắn cũng không có người bên ngoài, chỉ có ba người mà thôi. Trong đó một người đúng là Thạch Vô Kỵ. Hắn mặc một thân ngân hắc giáp trụ, dung nhan lạnh lùng như băng.

Nếu so sánh với mấy năm trước, khi mới sơ nhập giới tu hành thì còn vấp váp cùng tò mò. Nhưng Thạch Vô Kỵ lúc này liền phảng phất một khối cự thạch vĩnh viễn không dao động, mà bên trong bộ ngân hắc khôi giáp kia đang ẩn tàng lực lượng như núi cao biển rộng, không thể đo lường được.

Còn hai người khác, thì một người là Công Tôn Minh Liệt, một người là Thu Nam. Đó là Đại tướng số một bên cạnh hắn. Một vị đã từng trên chiến trường chỉ với một đôi tay, trong vòng hai trăm hô hấp liên đồ sát mười bảy vị Thần Cảnh Tu Sĩ bằng cách liên tục xé đôi thân thể, mà bản thân mình thì một sợi lông tóc không tổn hại.

Một vị khác thì lấy Thần Cảnh Chi Thân, dùng đao chiến với Thánh Giai mà không rơi vào hạ phong.

Có thể ở trong ngoại vực, chỉ trong vòng ngắn ngủn mấy năm trời mà liên tiếp công chiếm bảy mươi thế giới. Hai người này có thể nói công lao cực kì to lớn.

Không giống với Tông Thủ kia là quật khởi bộc phát tức thời. Thạch gia đã truyền thừa mấy ngàn năm, có thể nói nội tình thập phần thâm hậu.

Ngoài ra trong hai đời này, Thạch Thiên Lý vài thập niên vất vả cai trị chiêu hiền, làm cho trong trong tộc Thạch thức cùng gia thần thuộc cấp tích tụ rất nhiều nhân tài trên đời hiếm thấy.

Khiến cho Thạch gia có cũng đủ nhân tài có thể sử dụng, trong đó hơn hai mươi người đều đủ sức một mình đảm đương một phía.

Công Tôn Minh Liệt cùng Thu Nam, lại càng là hạng người nổi bật trong đó.

Cho dù là sau khi công chiếm bảy mươi thế giới kia, nhân thủ cũng không đến mức phải lo trứng chọi với đá . Nhưng nếu không nhanh chóng cải tổ, không thể hơn được lúc này, thì cũng chỉ là cái thùng rỗng như tiên triều Đại Càn .

– Muốn làm cho hạng người như Vô Thượng Nguyên Ma phải điên cuồng đến thế, vậy nhất định cũng phải có đủ lợi ích thúc giục thì mới có thể

Thu Nam bên cạnh cười, trong mắt lộ ra vẻ rạng rỡ khó lường.

– Theo thuộc hạ suy đoán, Tông Thủ này là muốn làm chuyện gì đó khiến cho vị Vô Thượng Nguyên Ma kia phải e ngại. Hoặc là trên người hắn phải có vật gì đó làm cho Lý Biệt Tuyết thèm nhỏ dãi.

– Thái Thủy ( Từ lúc bắt đầu – ko biết tên riêng hay là gì) tu chính là Chung Mạt Chi Pháp, cùng Tông Thủ có sự tranh giành đạo lộ. Ở giữa hai người chỉ có là tử địch. Tuy nhiên vị Vô Thượng Nguyên Ma này thực sự vào lúc đó đã vì Thái Thủy mà không tiếc tất cả, thò tay lấy hạt dẻ trong lò lửa?

Công Tôn Minh Liệt cũng do dự góp thêm: – Về phần đồ vật, thế gian này còn có món gì đủ khiến Lý Biệt Tuyết để mắt? Trụ Thư dẫu có không tồi, thế nhưng cũng không cần nỗ lực trả giá như thế. Trừ phi đó là vật có thể giúp tu vi của hắn tiến thêm một bước.

Hắn tuy là nói lý như thế, nhưng cũng không cách nào xác định.

Khó nói chính là Thái Thủy đã cho Vô Thượng Nguyên Ma hứa hẹn hoặc là lợi ích gì đó, hoặc là vẫn còn nguyên nhân khác.

Rốt cuộc là vật gì vậy, có thể làm Lý Biệt Tuyết khá bị động tâm, cũng thật sự không nghĩ ra được.

Thạch Việt cũng biết cứ nghị luận như vậy sẽ không có kết quả gì. Trước khi biết được càng nhiều tin tức hơn thì cũng không thể suy đoán ra dụng ý đích thực của Lý Biệt Tuyết .

Trái lại tiến bộ của Tông Thủ tại cảnh giới Kiếm Đạo thật sự khiến người ta phải ngạc nhiên.

Vừa rồi tuy là sử dụng Tử Vong Chi Kiếm, thế nhưng trong đó lại hàm chứa đậm đặc đạo vận.

Vốn hắn tưởng rằng, vị này chính là đi theo con đường Phồn Nhập Giản ( chi tiết cũ, ko bit chính xác), nhất định sẽ bị chính mình đuổi kịp, thậm chí rớt lại đằng sau. Thế nhưng không ngờ cho đến lúc này, cũng vẫn là chạy song song với mình.

Hắn là dựa vào Hỗn Độn Tinh Nhãn này, lại có Giản Nhập Phồn nên tiến bước đặc biệt dễ dàng. Còn Tông Thủ này nắm giữ Trụ Cấp Mệnh Thế Thư mà bước tiến cảnh giới tu hành cũng không chịu hạ phong.

Điều duy nhất hắn có thể hơn được, chính là thọ nguyên. Tuy nhiên nếu như bước vào Chí Cảnh thì sẽ có biết bao nhiêu tuổi thọ được tích trữ, vậy sẽ còn có ý nghĩa gì?

Lắc đầu, Thạch Việt ngừng suy nghĩ về đề tài.

– Việc của vị Đại Càn đế quân kia, không cần chúng ta lo lắng. Ít nhất ở bên trong Tần Hoàng Mộ này, ta cùng với hắn tranh đoạt đồng nhân trước đây chỉ là bạn không phải địch. Người kia tất cũng biết.

Trong lúc nói chuyện, ánh mắt của Thạch Việt lại nhìn tới Tiểu Thiên thế giới, về phương hướng Hàm An Thành kia.

– Hiện tại ta chỉ muốn biết, Từ Phúc kia đã quay về đến Vân Giới hay không? Lại đã trở thành Chí Cảnh hay không?

– Đến ngay cả Hỗn Độn Tinh Nhãn của chúa công đều không thể nhận biết đến tột cùng, bọn thuộc hạ làm thế nào có thể biết cặn kẽ?

Công Tôn Minh Liệt cười khổ: – Nhưng mà, thuộc hạ vẫn có suy nghĩ trước đây. Lúc này bên kia quá mức hung hiểm, Luyện Khí sĩ có thực lực Thánh Giai thì đã biết còn có hơn bốn vị. Mà mặc dù không tính đến mười hai đồng nhân thì Thánh Giai Thi Tướng hộ vệ chôn cùng cũng có hai mươi người.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.