Mọi thứ trong đó cũng khá đáng giá thương thảo
Những ma đạo kiêu hùng này, có thể đi tới tình trạng bây giờ thì không có một kẻ nào là đơn giản.
Thế nhưng còn may nhờ vào một trận chiến này, Tông Thủ phỏng đoán bước tiến của Dạ Ma tấn công Nguyên Liên thế giới sẽ lại được trì hoãn một đoạn thời gian.
Trầm Nguyệt Hiên biết ý đồ đó. Nếu lúc này tiếp tục đuổi giết nữa thì thật là hơi có vẻ mất nhiều hơn được.
Ngược lại là mười hai đồng nhân kia, bọn chúng đã quá lạc hậu, thật sự không thể để lại.
Hắn lập tức nhẹ nhàng gật đầu: – Mặc dù vẫn không thể hoàn toàn yên tâm, nhưng mà nếu như chỉ có một mình Xích Hồng Y này thì uy hiếp lại sẽ nhỏ đi. Có thời gian một ngày rưỡi nữa thì âm túy chi lực ở đây sẽ khôi phục như lúc cực thịnh. Khi đó chẳng những Lưỡng Nghi Tụ Long Trận sẽ có uy năng tăng nhiều. Mà mấy ngàn vạn Thi Binh bên trong mộ, thực lực tất cả cũng sẽ tăng lên một bậc nữa.
Sơ Tuyết vốn chỉ nghe Tông Thủ, Tông Thủ nói cái gì liền làm cái đó nên tự nhiên là không có dị nghị.
Nguyên Vô Thương thì thế nào cũng được, chỉ duy độc việc Xích Hồng Y kia bỏ chạy, khiến cho hắn hơi không cam lòng mà thôi.
Tông Thủ lúc này lại đang nhìn quả cầu bạc trong tay Trầm Nguyệt Hiên.
Một kiện Linh Bảo, nhưng lại cơ hồ có khả năng có thể sánh vai phòng ngự cùng Thần Bảo, đó thực là khiến người ta thèm thuồng.
Trầm Nguyệt Hiên thấy thế cười nói: – Vật này gọi là Thiên Huyền Thiết Diệp Hoa.Đểthiết kế ra bảo vật này, thần ít nhất phải bỏ ra thời gian một trăm năm. Cơ quan cấm trận đều lợi dụng đến cực hạn. Đó là một tác phẩm đắc ý nhất xưa nay của thần. Chỉ tiếc thời gian triển khai quá chậm, cũng đủ để cho người bên ngoài giết ta mười lần có thừa! Hơn nữa còn có thời hạn nhất định, nhiều nhất chỉ có thể duy trì trong hai canh giờ.
Tông Thủ lại không đồng tình, thời gian triển khai tuy chậm, tuy nhiên các loại thủ đoạn của Trầm Nguyệt Hiên thì tầng tầng lớp lớp.
Giống như vừa rồi, liên tục hai đạo Khổng Tước Linh Châm liền làm cho Xích Hồng Y không thể tránh được.
Ở trong Vân Giới này, có thể dưới trận mưa châm như mưa to gió dữ bao phủ mà vẫn có thể hăng hái đến gần người khác . Ngoại trừ Chí Cảnh tu sĩ thì tuyệt không vượt qua mười người, trong đó thậm chí không bao gồm cả Xích Hồng Y vừa rồi.
Cũng không phải người này tu vi không đủ, mà là do đại pháp toàn thân của hắn giỏi công không giỏi phòng thủ, nên ứng phó Khổng Tước Linh Châm kia đã là hơi cố hết sức.
Mà có thể có được một vật với lực phòng ngự như vậy, có thể so với thần bảo bảo vệ bản thân liền cơ hồ tương đương trong vòng hai canh giờ luôn đứng ở thế bất bại.
Nhưng lại lập tức liền nghe giọng điệu Trầm Nguyệt Hiên thay đổi: – Kỳ thật ban đầu thần luyện chế vật ấy, bởi vì tài lực tự thân có hạn nên đành là ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu. Với phiên bản hoàn chỉnh thì tương ứng có thể làm ra đồ dùng cho sáu canh giờ. Nếu bệ hạ có thể thu thập đầy đủ tư liệu linh nghiệm , thần đây cũng có thể luyện chế cho người một khối.
Lần này không chỉ là Tông Thủ hơi bị tác động, mà ngay cả Nguyên Vô Thương ở bên cạnh cũng là động tâm không thôi.
Có thể có được thần bảo hộ thân như vậy, những lúc điều khiển Ngọc Khôi Lỗi ( con rối )sẽ không còn phải tiếp tục băn khoăn về bản thân. Như vậy khi gặp Thánh Cảnh thực lực bình thường, với khả năng của hắn là trên cơ bản cũng có thể không bị lép vế.
Tông Thủ vẫn đang suy nghĩ về mấy nữ nhân của mình, bất kể Y Nhân Khổng Dao bọn họ có tu vi cao đến đâu, có dạng thủ đoạn phòng thân thế nào cũng đều khó lòng khiến cho hắn đích thực yên tâm.
– Chuyện này tạm thời sẽ nói sau!
Tông Thủ cố nén ý nghĩ cho dù táng gia bại sản, cũng phải tạo ra một hai cỗ. Hắn nhẹ nhàng gõ một cái sau đầu Tô Tiểu Tiểu . Yêu nữ này rên rỉ một tiếng du dương rồi từ từ mở mắt ra. Ánh mắt mơ màng thực là rung động lòng người.
Sau một lát mới khôi phục vẻ tỉnh táo, Tô Tiểu Tiểu đầu tiên là liếc mắt nhìn nơi này để hiểu rõ tình hình.
– Lần này là Thủ Lang thắng? Không biết bỏ mạng mấy vị Tôn giả? Ba vị, hay là bốn vị?
Trong ngữ điệu cũng hơi có vẻ ớn lạnh, vốn nàng chỉ nghĩ tới Tông Thủ có cũng đủ phần thắng. Thế nhưng không nghĩ tới lại sẽ là thắng dứt khoát gọn gàng như thế . Cả bốn người trước mắt cơ hồ lông tóc không tổn hao gì.
Mũi ngọc lại khẽ khẽ hít hít, Tô Tiểu Tiểu liền lại bắt đầu nhõng nhẽo: – Đáng tiếc, Xích Hồng Y kia vẫn trốn thoát được. Vị hôn phu này của ta lần này chưa bị chết dưới Thủ Lang Kiếm, thật sự đáng tiếc. Sau này phu quân sợ là phiền toái không nhỏ.
Tông Thủ nghe Tô Tiểu Tiểu nói như vậy , lại cảm giác toàn thân đều không thích hợp. Làm thế nào mà nghe lời này liền phảng phất là chính mình đang thèm thuồng nữ sắc của Tô Tiểu Tiểu, sau đó dường như mưu sát phu quân của nàng ta?
Đây là nói năng lộn xộn cái gì?
Còn có cái mũi này, cũng không tránh khỏi rất nhạy bén ? Ngửi một cái là đã biết rõ?
Hừ một tiếng, Tông Thủ không để ý tới nữa. Hắn trực tiếp nhìn về phía đằng trước mình, nhìn tới Tiểu Thiên thế giới giống như Tiên Cảnh.
– Đừng có nói thừa nữa. Thời gian không còn sớm, không thể lại trì hoãn !
Mơ hồ có thể cảm ứng, Lưỡng Nghi Tụ Long Trận kia đang tiếp tục lan tràn đến. Một cỗ lực lượng có tính hủy diệt cũng đang không ngừng tụ tập.
Một khi những đường vân cấm chế này lan tràn đến đây, tiếp theo đằng sau nhất định sẽ là đả kích như dời núi lấp biển.
Tông Thủ đi về phía trước, bước vào bên trong chủ mộ. Ngay khoảnh khắc đó , điều đầu tiên hắn cảm giác được là một đạo âm hàn xâm nhập tận cốt tủy đang trào tới.
Nếu ở bên ngoài nhìn, thế giới này bình yên tốt lành. Tuy nhiên chỉ vừa bước vào bên trong nó thì liền có thể cảm giác được bên trong chủ mộ này tràn ngập thế lực mờ ám cùng sát khí hung hiểm.
Còn có một cỗ hương khí khiến người ta choáng váng đầu óc đang tản ra trong không gian. Vừa mới ngửi thì thấy thì thấm tận phế phủ, tuy nhiên chỉ cần hiểu rõ nó liền làm cho người ta nôn mửa, bụng dạ nhộn nhạo. Đó đúng là mùi thi thể mục nát.
Nhưng mà lúc này, Tông Thủ vẫn đang suy nghĩ cách không gây tổn thương Nguyên Ma Lý Biệt Tuyết.
Lần nghịch tập này ở bên trong mộ, Xích Hồng Y đã là một thân một mình.
Bất kể Lý Biệt Tuyết kia có âm mưu gì thì cũng không còn cách nào hoàn thành.
Không biết lúc này nếu như Vô Thượng Nguyên Ma kia mà biết được thì sẽ lại có vẻ mặt như thế nào?
※ ※ ※ ※
Vào lúc Tông Thủ đang nghĩ đến Lý Biệt Tuyết. Trong Khung Cảnh ở Thiên Ma, bên trong Nguyên Ma Cư, Lý Biệt Tuyết đúng là vẻ mặt hờ hững, tay rót một bình nước sôi. Dòng nước chảy vào bên trong chén trà để trước người .
Loại thượng phẩm tiên trà hàng đầu, chỉ cần mùi vị kia đã có khả năng khiến tâm thần người ta được thư thái.