Thần Hoàng – Chương 1601: Còn hữu dụng sao? (2) – Botruyen

Thần Hoàng - Chương 1601: Còn hữu dụng sao? (2)

Huyễn Tâm Kính này, xem ra hơn phân nửa là không thể nuốt hấp được vật có thực.

Tông Thủ lắc đầu, thu hồi Nguyên Tinh lại. Tạm thời mà nói, vật ấy xem ra không có chỗ hữu dụng.

Lúc này Nguyên Vô Thương đã lắc mình đến bên cạnh hắn, trong giọng nói đầy hàm ý tiếc nuối: – Đáng tiếc, để chạy thoát bốn tên. Vừa rồi Tông Thủ ngươi cũng không nên nói đến Sinh Tử Đàm Hoa kia ( hoa quỳnh), chỉ còn lại có hai quả.

Với tình thế vừa rồi, nếu định giữ lại cả bốn kẻ kia cũng thì thực sự không phải là việc không thể làm được.

Chỉ có Xích Hồng Y kia là tu vi xác thật cao siêu, đã đạt đến Thánh Cảnh hậu kỳ. Một tay dùng đủ thần quyết, là vô cùng dũng mãnh.

Nhưng có thể giết hết bọn chúng được hay không thì vẫn còn tồn tại biến số.

Nhưng nếu muốn chống lại lực của Trụ Thư thì chiến lực của kẻ này ít nhất cũng đã yếu bớt tám phần.

– Là bởi Bệ hạ không đành lòng nhìn bọn ta bị thương vong tiếp!

Trầm Nguyệt Hiên lắc đầu không đồng tình, ánh mắt liếc nhìn Tông Thủ hơi có chút khác thường.

Vào lúc mấu chốt lại vẫn không thể quyết đoán, không chịu bỏ qua tính mạng thuộc hạ. Nhưng điều này không có gì giống như vị Hoàng đế anh minh nên làm.

Bất quá cũng khó trách, vị trước mắt này chính là Thánh Chủ trên đời.

– Cơ hội sống lại, mặc dù còn có hai lần. Nhưng nếu phải giết sạch bốn người này, theo tính toán của ta thì chỉ sợ trong đám người chúng ta, ít nhất phải có người tử vong đến ba lần thì lúc này mới có thể làm nổi.

Tông Thủ bất đắc dĩ cười một tiếng, đầu tiên là xuất ra một cái Càn Khôn Đại, lại từ trong thần niệm xuất ra hai đóa Sinh Tử Đàm Hoa.

Nguyên Vô Thương lập tức im lặng. Bởi hạ phẩm tiên thạch trong Càn Khôn Đại của Tông Thủ đã chỉ còn có một ngàn hai trăm miếng.

Kịch chiến giống như trình độ bực này, nhiều nhất chỉ có thể cung cấp cho Trụ Thư gắng sức trong thời gian nửa nén hương.

Mà Sinh Tử Đàm Hoa kia, càng chuẩn xác mà nói, chỉ còn có một nửa đóa mà thôi.

– Nói như vậy, lần này là chúng ta có vận khí tốt? Bọn họ không dám mạo hiểm, nên trước tiên cứ chạy thoát?

– Cũng không thể nói là ăn may!

Trầm Nguyệt Hiên lại lắc đầu lần nữa: – Lại liều chết đánh tiếp nữa thì vẫn là bốn người chúng ta chiếm ưu thế, chỉ là nỗ lực trả giá hơi lớn hơn mà thôi. Xích Hồng Y kia tính tình cổ quái, nhưng đối với tánh mạng của mình lại cực kỳ coi trọng. Cho nên hắn tuyệt sẽ không mạo hiểm

Nguyên Vô Thương ngẫm lại thấy thế cũng đúng, có điều vẫn không hề cam chịu. Vừa rồi bị Xích Hồng Y đánh nát bấy thân thể. Loại đau đớn này, thực sự không phải là điều thường nhân có thể tưởng tượng .

Đối này vị ma đạo cự phách này, hắn đã hận đến mức tận cùng. Nhưng tức thời không thể làm gì khác hơn là hạ giọng lẩm bẩm, ngữ điệu có vẻ khinh thường: – Dầu gì thì ngươi làm vua của một nước, thuộc hạ có bảy mươi sáu thế giới, trong Vân Giới chiếm cứ đến hai thành. Vậy mà cũng không tránh khỏi hơi nghèo một chút!

Tiện tay vung lên, hắn ném trên vạn miếng hạ phẩm Tiên Thạch, bay sang đây.

Tông Thủ âm thầm thở dài, bụng nghĩ chẳng lẽ đó không phải cảm giác khó chịu? Nhưng có Trụ Thư này ở đây thì chính mình cũng là vô phương.

Trong lòng nghĩ như vậy, nên hắn cũng không chút khách khí nhét Tiên Thạch vào trong túi.

Phải nhận đồ của thuộc hạ mình, mặc dù là cũng hơi ái ngại, tuy nhiên lúc này lại chỉ có thể tuỳ cơ ứng biến.

Những Tiên Thạch này, cũng chỉ là tạm mượn mà thôi, sau này hắn sẽ trả lại.

Mà ngay cả Trầm Nguyệt Hiên, lúc này cũng đã vơ vét không ít hạ phẩm Tiên Thạch lại đây, ước chừng khoảng hai vạn miếng. Dù sao cũng là tán tu, thế này đã là dốc hết tất cả vốn liếng.

Tông Thủ lúc trước kỳ thật cũng có không ít, tuy nhiên khi đối kháng với miếng Trụ Linh Cực Tinh kia và pháp lực hùng hồn của Xích Hồng Y . Trong vòng thời gian ngắn ngủi không đầy hàng trăm hô hấp , hắn liền tiêu hao số lượng gần vạn miếng.

Nhưng mà cũng may bảo vật này đã bị hủy, Xích Hồng Y kia hẳn là không có đệ nhị Trụ Linh Cực Tinh nữa.

Đồng dạng thôi thúc vận hành Trụ Cực Mệnh Thế Thư, làm cho sự tiêu hao có khả năng giảm bớt gấp hàng chục lần.

– Miếng Trụ Linh Cực Tinh này, quả thật là đáng tiếc . Nếu không nói không chừng có thể dùng vật ấy để luyện chế ra một kiện Bán Bộ Thần Bảo. Hoặc là có thể tu sửa toàn bộ tòa Trụ Quang Điện của bệ hạ !

Trầm Nguyệt Hiên vẻ mặt có pha nỗi tiếc hận, sau đó lại hỏi: – Không biết tiếp theo bệ hạ chuẩn bị làm gì?

Tông Thủ giờ phút này lại đang mải lục soát kiểm kê thu hoạch lần này, Vạn Linh Diệt Bạo Phù của Nguyên Vô Thương cũng thật sự quá độc ác một chút.

Ở đây không chỉ là thi hài dưới Thần Cảnh không tồn tại, mà mọi vật bọn họ có trên người đều bị nát bấy ở trong Xích Linh Bạo kia, không còn sót lại chút gì.

Cũng may mấy vị Thánh Giai cũng có được không ít di vật lưu lại.

Tuy nhiên cũng không món đồ gì khiến người khác thấy trước mắt sáng ngời. Bốn người ở nơi này , mỗi người đều có báu vật hàng đầu trong tay nên tiên khí tầm thường, thật sự nhìn không thuận mắt.

Ở trong dự liệu của hắn, lần tiến vào Vân Giới này thì những người đi cùng đều là bản thân bất chấp mọi nguy hiểm không nhỏ.

Chỉ có ngốc hồ đồ , mới có thể mang toàn bộ gia sản của mình đến đây.

Vài món báu vật dùng chung, hơn nữa số lượng Tiên Thạch tàm tạm cũng đã là đủ.

Số lượng hạ phẩm Tiên Thạch ước chừng là hai vạn, Tông Thủ trực tiếp vét sạch ấn vào trong tay áo của mình.

Trụ Linh Cực Tinh mặc dù đã nát bấy, nhưng mà như ngày hôm nay vậy cũng làm hắn bừng tỉnh.

Ai có thể nghĩ, lấy Trụ Thư đối kháng cùng những cường giả Thánh Giai sẽ tiêu hao nhanh như vậy?

Tất nhiên biết được Trụ Cực Mệnh Thế Thư ở trong tay hắn thìcũng khó đảm bảo người khác sẽ có phương pháp gì đó để đề phòng hắn.

Tóm lại dự trữ Tiên Thạch này thì càng nhiều càng tốt. Len lén liếc mắt nhìn qua Tô Tiểu Tiểu đang hôn mê , Tông Thủ đã có chút hối hận, trước đây tựa hồ hắn hơi hào phóng quá mức.

Lắc đầu, Tông Thủ ngăn chận tà niệm giết người đoạt của, lại lần nữa nhìn về phía mộ đạo ở đằng sau.

– Nếu là vừa rồi Tự Tại Thần Ma kia không bị chết ở dưới kiếm của ta thì đương nhiên là phải đuổi giết đến cùng! Tuy nhiên hiện nay

Cho đến lúc này, hắn vẫn không biết mưu mô sắp xếp của Lý Biệt Tuyết kia đến tột cùng là có thủ đoạn dạng gì.

Vì vậy dù cho đối thủ chỉ còn lại có ba vị Thánh Cảnh, hắn cũng toàn lực ứng phó. Nếu chưa đuổi tận giết tuyệt mấy người kia, diệt trừ tất cả hậu hoạn thì tuyệt không thu tay lại.

Tuy nhiên lúc này, vừa có một màn kia. Hai tên Tự Tại Thần Ma còn lại cùng Xích Hồng Y đã là mỗi người đi một ngả.

Ảnh Ma Nhất Tộc mà trừng mắt tất báo, cho nên việc song phương lại liên thủ với nhau có thể đã coi như nhỏ nhất.

Xích Hồng Y dùng một vị Tự Tại Thần Ma này chết thay cho Hàn Thanh. Rốt cuộc là không có lựa chọn nào khác, hay là cố ý làm?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.