Thế nhưng vẫn lại có khả năng hoán đổi, dùng Loa Toàn Chi Pháp (phép xoắn ốc ) vào nhân quả mà Tông Thủ tập trung , rồi chuyển dời đến trên người vị 'Tự Tại Thần Ma' này.
Hàn Thanh vốn là đầu đầy mồ hôi đầm đìa, tự hỏi lần này hẳn phải chết không nghi ngờ, cơ hồ bị Đạo Tâm tuyệt vọng nuốt chửng.
Cho đến giờ phút này, hắn mới cảm giác toàn thân được buông lỏng. Nhưng lại vẫn vô phương quên lãng loại cảm giác chỉ cách tử vong vẻn vẹn một bước.
Mà vị 'Tự Tại Thần Ma' thay thế cho hắn kia chính là đang phát ra một tiếng gầm không dám tin, lại cực kì phẫn nộ gào thét.
Âm thanh vô hình vô chất do hồn thể toàn thân phát ra lại khiến người ta bị chọc vào màng nhĩ phát đau, đầu óc cũng chịu những trận choáng váng.
Mà hai vị còn lại cũng cùng nhau giận dữ rít gào như thế. Nếu không phải giờ phút này đúng là lúc cần chạy trối chết, không được chậm trễ . Thì người ta ắt sẽ hoài nghi, liệu hai vị Tự Tại Thần Ma này có lập tức xông tới hay không, để mà cắn xé nuốt chửng huyết nhục của Xích Hồng Y!
Mà Tông Thủ ở phía xa xa thì trong lòng thầm than một hồi.
Tên Hàn Thanh này, chẳng lẽ là bất tử tiểu cường ( con gián ) sao? Lại bị hắn tránh được một kiếp.
Còn Thánh Cảnh Tôn giả của Từ Ảnh Ma tộc phải bị chết thay hắn, số mệnh kẻ này cũng không tránh khỏi tình cảnh miễn cưỡng một chút.
Thế nhưng vào lúc này, nếu Xích Hồng Y kia tự tay đưa tên Tự Tại Thần Ma đến dưới kiếm của hắn.
Hắn tự nhiên cũng không có đạo lý nào mà lại buông tha!
Huyễn Tâm Kính kêu vo vo, một chùm hào quang trong suốt chiếu sáng, thêm vào trên thân Luyện Thần Kiếm.
Đến lúc kiếm quang kia lóe ra, Tự Tại Thần Ma có thực lực cao gần bằng Thánh Cảnh ở phía xa xa kia lập tức bị tịch diệt.
Hồn phách vỡ vụn, hơn phân nửa hồn lực đều tan thành hư không. Sau đó một bộ phận trong đó hóa thành một quả Nguyên Tinh trong suốt mà rơi xuống.
Mà lúc này bốn người ở phía xa xa kia đã chạy ra ngoài năm sáu chục dặm, lại lần nữa tiến vào trong phạm vi bao phủ của Lưỡng Nghi Tụ Long Trận .
Tuy là thân ở trong trận thì sẽ gặp phải vô số hung hiểm, nhưng đồng thời cũng biến thành đã được tiếp nhận sự bảo vệ của cấm trận này.
Mới thoát khỏi nguy hiểm bị vây sát liền trực tiếp chia tay. Lúc này hai tên Tự Tại Thần Ma còn lại cùng Xích Hồng Y và Hàn Thanh, đều là mỗi người đi một đường, biến mất theo lối rẽ tả hữu kia.
Tông Thủ cũng không có ý định truy kích , bởi một khi đã tiến vào Lưỡng Nghi Tụ Long Trận thì vị tất có thể lại khống chế được cục diện. Chỉ vì biến số trong đó thật sự có quá nhiều.
Điều quan trọng nhất là, vừa rồi hắn liền xuất ra tứ kiếm, đã sớm tiêu xài hết sạch toàn bộ tiên lực trong cơ thể.
Chiến lực lúc này đã trực tiếp giảm đi một tầng thứ. Mặc dù là có Trụ Thư trong tay thì cũng tuyệt đối không thể đối địch lại nổi Xích Hồng Y kia.
Hôm nay có thể giết được hơn phân nửa trong số bảy vị Thánh Cảnh Tôn giả tụ tập ở nơi này, đã là chiến quả ngoài dự đoán. Hắn đã sớm cảm thấy mỹ mãn –
Quyết đoán thu kiếm vào vỏ, Tông Thủ lẳng lặng đứng tại chỗ, cười vang vọng vào hư không: – Xích huynh, không biết có thể nghe trẫm nói một lời hay không?
Âm thanh dùng chân lực nên truyền ra xa xa. Nhưng tít xa bên trong mộ đạo vẫn là hoàn toàn yên tĩnh. Có điều trong lòng Tông Thủ lại biết rõ, Xích Hồng Y dẫu đang bỏ chạy bên kia, giờ phút này nhất định vểnh tai lắng nghe.
– Ta biết chư vị Tôn giả Ma Môn các ngươi đều coi trọng Hàn Thanh này. Đối với hắn thì Nguyên Ma Thánh Tôn càng thêm sủng ái, càng kỳ vọng cao. Tuy nhiên ….
Đang nói chợt dừng lại, Tông Thủ chợt lạnh lùng mỉm cười, tràn ngập ý chê bai: – Tuy rằng ma pháp người này đại nghịch thiên, nhưng liệu có thể ngăn cản được một kiếm Minh Hà Cáo Tử vừa rồi của trẫm hay không? Nếu không ngăn được, như vậy người này đối với Ma Môn các ngươi mà nói, còn có giá trị đáng nói gì? Mong rằng Xích huynh nghĩ lại, sau này lại để cho người khác chịu chết thay hắn.
Ở ngoài mấy chục dặm, Xích Hồng Y sắc mặt hoàn toàn xanh mét, cực kì khó coi. Nhưng bộ dạng cũng có vẻ động tâm, như có điều đang suy nghĩ. Hắn liếc mắt nhìn Hàn Thanh bên cạnh mình.
Vì người này, huỷ bỏ thoả thuận cùng Ảnh Ma tộc thật sự đáng giá?
Sự chuyển hóa sinh tử kia, một kiếm thao túng Minh Lực kia, ma pháp đại nghịch thiên kia, đích thật là không có khả năng nghịch phản.
Mà hiện nay kẻ đối địch lớn nhất của Ma Môn chính là Tông Thủ
Hàn Thanh cũng đồng dạng mặt không chút máu, tựa hồ là đang nghĩ tới điều gì, trong mắt hơi hiện vẻ kinh hoàng.
Sau khi Tông Thủ nói xong, hắn cũng không lại chú ý đến động tĩnh của mấy người Xích Hồng Y kia, mà bắt đầu bắt tay vào xử lý đầu đuôi những việc tiếp theo ở nơi này.
Huyễn Tâm Kính vẫn đang tỏa ra ánh sáng trong veo, lúc này đúng là nó đang chủ động nuốt chửng hồn lực do Tự Tại Thần Ma kia phát tán ra lúc bị tịch diệt.
Cho đến nay Tông Thủ cũng đã kích sát được vài tên Ảnh Ma, mà phẩm bậc cũng không thấp, nên có thể đạt đến dị trạng xưa nay chưa từng có này. Cho đến vừa rồi, sau khi Tự Tại Thần Ma bị hắn tru diệt thì Huyễn Tâm Kính lại hướng đến tâm thần hắn, truyền tới khát vọng ý niệm mãnh liệt.
Đó cũng là một trong các nguyên nhân vì sao Tông Thủ từ bỏ tiếp tục đuổi giết.
Hồn lực của Tự Tại Thần Ma tràn ra thật sự quá mức hào hùng. Huyễn Tâm Kính mà muốn nuốt chửng hết thì cũng cần thời gian nhất định. Nếu không được hai ba canh giờ, thì không thể hoàn thành.
Mà ở bên kia Sơ Tuyết đã dùng ấn quyết dẫn đường, mượn lực của Hắc Lân Thần Thú đang bảo vệ cho mình để hóa thành đá toàn bộ quả núi đang lúc sụp xuống, làm ngừng lại sự sụp đổ ở nơi này.
Tông Thủ tán thưởng liếc mắt nhìn Tiểu Tuyết nhi, sau đó thu hết miếng Thần Ma nguyên tinh, cùng với Dạ Ma Kim Đan.
Bởi vì hai vị Dạ Ma Tôn Giả kia đều đã ngã xuống dưới Minh Hà Cáo Tử Kiếm rồi hóa thành cát bụi. Mà ngay cả Kim Đan trong cơ thể cũng 'Tử vong' theo.
Vì vậy Dạ Ma Kim Đan này, chỉ còn lại có một quả mà thôi.
Sau khi luyện hóa Kim Đan, hắn cũng không có cầm đến luyện nhập vào ba nghìn đại đạo tinh thần kia.
Lúc này Thánh Giai Thuấn Không Long Đan trong tay của hắn cùng tu giả Kim Đan, đã lần lượt gia tăng đến mười ba miếng lớn, chỉ là một mực hắn không có thời gian luyện hóa mà thôi.
Ảnh Ma Nguyên Tinh đối với hắn mà nói thì cũng có hữu dụng, nhưng mà về có ích thì cũng không bì được với Tiểu Kim.
Cầm miếng Nguyên Tinh kia, tiện tay ném vào trong Linh Giới Hoàn ẩn náu trong thân Tiểu Kim, tuy nhiên lại không hề có phản ứng.
Thân hình Tiểu Kim lập tức thu nhỏ một đám, toàn bộ không nuốt chửng nổi.
Là phẩm bậc rất cao nên bất giác không nuốt chửng không được sao?
Tông Thủ lại lấy Nguyên Tinh này ra, thử thăm dò đặt ở phía trước Huyễn Tâm Kính . Nhưng cũng đồng dạng là không thấy kính, chỉ có dấu hiệu hút được Ảnh Ma dị lực bên trong.