Dường như rất sợ hắn không tin, trong mắt Củng Hân Nhiên hiện ra lục quang lóng lánh.
Mà trên địa quật lập tức vang lên tiếng thét kinh hãi của Tô Tiểu Tiểu.
Không cần nhắc nhở cái, Tông Thủ có thể cảm ứng cách đó không xa hơn vạn tượng binh gần đó có vết rách lớn, trong đó sát thi tùy thời phá phong mà ra.
Một trăm hai mươi vạn binh mã Đại Tần mặc dù không suy giảm tới tính mạng của năm người. Nhưng nếu phục sinh toàn bộ thì hắn cực kỳ khó giải quyết.
Xem ra hôm nay đúng là không thể làm gì được công chúa Minh giới này rồi.
Quyết đoán thu hồi Luyện Thần Kiếm, Tông Thủ lấy ba mươi giọt tạo hóa minh tuyền sang lọ khác ném qua.
– Ba mươi giọt, không thể nào nhiều hơn nữa!
Lần này đạt được minh tuyền không ít, hắn và Sơ Tuyết đã có nhiều, bản thân mình trừ đổ vào Hắc Ám Đàm Hoa ra cũng không có tác dụng gì khác.
Nguyên Vô Thương cũng như thế, Trầm Nguyệt Hiên luyện khí có khả năng dùng tới, Tô Tiểu Tiểu có thể sử dụng tạo hóa minh tuyền, mạch lạc hồn lực, cường hóa Nguyên Ma thất tình đại pháp, thật sự không cần bao nhiêu.
Vật ấy đối với ba người trước mặt ngược lại có chỗ trọng dụng. Nhượng ra ba mươi giọt thì Tông Thủ còn không quan tâm.
– Nếu ngươi được một tấc muốn tiến thêm một thước thì như vậy trẫm không tiếc chiến một trận. Cho dù trả cái giá lớn, cũng phải lưu ba người lại nơi này.
Củng Hân Nhiên tiếp nhận tạo hóa minh tuyền sau đó có chút chần chờ, thấy ánh mắt của Tông Thủ càng ngày càng lợi hại, rõ ràng đã không nhượng bộ.
Đành phải hừ nhẹ, một chữ ‘ tốt ’ vang lên, dò hỏi:
– Nhưng mà tạo hóa minh tuyền đối với các ngươi công dụng cực nhỏ, ta cũng có một ít linh vật quý hiếm, không biết có thể trao đổi không?
Tông Thủ cười rộ lên, nhìn qua Củng Hân Nhiên có thể trả giá dạng gì.
Tạo hóa minh tuyền hai ngàn năm qua chưa từng xuất hiện, vật này trân quý không nói thiên hạ có một không hai, không biết bao nhiêu pháp môn tu hành luyện thi, hoặc là không biết bao nhiêu tu sĩ ma đạo tha thiết ước mơ.
Đối với ba người này gió trị càng không cách nào đánh giá được, đây là đồ vật có thể ngộ không thể cầu.
Mặc dù hắn không am hiểu sinh ý, hiển nhiên cũng biết nó quý, có thể hảo hảo xảo trá đối phương một vố.
Không chỉ co hắn, lúc này trong động quật Nguyên Vô Thương Trầm Nguyệt Hiên mấy người cũng hai măt nhìn nhau, vô cùng vui vẻ.
…
Ba giờ sau Tông Thủ rời xa mộ thất, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
Giao dịch với Củng Hân Nhiên hai giờ trước đã chấm dứt. Những tạo hóa minh tuyền đã đổi đi phân nửa.
Ba người này trước đó cũng vơ vét qua một gian mật thất, ba mươi vạn bộ vũ khí, mười bộ đồ cấp tướng lãnh toàn bộ rơi vào trong tay của hắn.
Trầm Nguyệt Hiên từ chỗ Củng Hân Nhiên đổi được không ít tài liệu luyện khí, cùng với điển tịch luyện khí thượng cổ.
Rất nhiều thời đại Vân Hoang truyền thừa, Vân Giới không có, tại Minh giới đã có truyền lưu.
Hai thành hai trăm bốn mươi giọt tạo hóa minh tuyền, quả thực đổi được không ít thứ tốt, khiến cho Trầm Nguyệt Hiên cảm thấy mỹ mãn.
Tô Tiểu Tiểu cùng Nguyên Vô Thương cũng đổi không ít, Minh giới truyền thuyết tuy là nơi bần cùng. Nhưng mà trong đó một ít đặc sản Vân Giới không có.
Ví dụ như một loại dục sát tinh hoa sinh trưởng ở nơi hội tụ người chết, đối với Tô Tiểu Tiểu Nguyên Ma thất tình đại pháp là vật đại bổ.
Lần này ở tần hoàng mộ thu hoạch không tệ.
Nhưng mà Tông Thủ không cao hứng nổi, ngược lại cảm giác nguy cơ biến mất càng mãnh liệt hơn.
– Dạ Ma tộc có hai tên Thánh Giai, bảy Thần Cảnh, còn không hề biết số lượng cường giả ảnh ma, ta quá xem thường rồi.
Ánh mắt Tông Thủ nheo lại, trong nội tâm nghi hoặc không thôi.
– Ma môn và Dạ Ma ảnh ma hai tộc đã liên thủ sao? Rốt cuộc là vì sao? Không tiếc xé rách đàm phán hòa binh trước kia, cũng muốn cùng hai nhà liên thủ tính toán ta?
Càng khiến người ta nghi hoặc là vây giết hắn lại không liên hệ với đạo môn haiu nhà, chỉ một mình mưu đồ.
Mà Vô Thượng Nguyên Ma hồn nhiên không sợ, một khi chuyện thành công. Tông Thủ hắn bị giết, Thương Sinh Đạo tùy theo đó sẽ phản kích,
Nếu Tú Quan muốn không tiếc một cái giá lớn, như vậy dù Thái Thủy Ma quân cũng chưa chắn bảo hộ được hắn.
Đạo nho hai giáo cũng nhất định là vui cười đứng quan sát.
Ngoài ra còn có Lục gia, hắn minh xác tiến vào Lục gia rồi, ít nhất hai vị Thánh Tôn của Lục gia sẽ không bỏ qua ý đồ..
Mấu chốt trong đó chỉ có Vô Thượng Nguyên Ma mới biết được.
Nghe nói Hàn Thanh đã ở đây, chẳng lẽ là bị mối thù đoạt vợ kích thích? Mới không tiếc hết thảy liên thủ với dị tộc.
Đây chính là bốc lên thiên hạ chấn động, mặc dù là ma môn cũng không chịu nỗi. Người trong thiên hạ đều hợp nhau tấn công.
Sáu giáo tự giết lẫn nhau, chỉ co dị tộc đắc chí, bọn họ đang tương tàn.
Nhưng mà âm thầm cản tay không chung mặt một lòng, cũng không thể cấu kết với dị tộc.
Đáng tiếc là Củng Hân Nhiên cũng không nhìn thấy bao nhiêu, biết cũng cực kỳ có hạn.
Chỉ biết trong đám người này chí ít có bốn người là Thánh Cảnh Tôn Giả.
– Bệ hạ, nếu thật như công chúa Minh giới nói như vậy. Như vậy kết hoạch chúng ta lúc trước phải cải biến rồi…
Trầm Nguyệt Hiên mặt đầy lo lắng, nhìn qua mười dặm trước mặt chính là chủ mộ thất của tần hoàng.
Kế hoạch vốn có là sau khi lấy được trân tàng, lập tức cưỡng ép đánh tan linh trận tiến vào.
Nhưng hiện giờ có bốn Thánh Cảnh tôn giả đang toàn lực tìm kiếm bọn họ, phải làm sao bây giờ?
– Chủ mộ thất chưa ai tiến vào, không cần phải vội đâu!
Tông Thủ cũng phát sầu, nhưng mà trên mặt vẫn trấn định.
Kỳ thật lúc này rời khỏi tần hoàng mộ là sáng suốt nhất. Nhưng mà mười hai đồng nhân hắn cho dù thế nào cũng không buông tha.
Nhưng lúc này có cường địch ở bên, muốn cướp lấy đồng nhân cơ hội nhỏ không ít.
Hắn ngược lại thân lâm vào hiểm cảnh.
Chỗ dựa duy nhất của hắn có thể chống lại tu sĩ Thánh Cảnh chỉ còn lại Trụ Cực Mệnh Thế Thư.
Thực lực Trầm Nguyệt Hiên hắn không thể được. Nguyên Vô Thương ngọc khôi lỗi ngược lại có thể chống lại một người. Sơ Tuyết mặc dù có thần khí Huyết Nguyệt Đao nơi tay, nhưng cũng không thể địch lại Thánh Cảnh.
Còn bên cạnh còn có ma đạo thánh nữ Tô Tiểu Tiểu lập trường mơ hồ mập mờ.
Nhìn như thực lực không kém, nhưng mà Lý Biệt Tuyết đã dám bố trí kết cục này há không có nắm chắc?
Một khi chiến, Tông Thủ biết mình chắc chắn sẽ thua.
Mặc dù thắng cũng là thắng thảm. Bốn người bọn họ ít nhất phải thương vong gần nửa, hắn làm gì có tinh lực đấu với Ân Ngự Trọng Huyền.
Ngoài Trụ Thư ra, còn có ba tia tiên lực có thể ký thác.
Tông Thủ trực tiếp nhìn qua Trầm Nguyệt Hiên hỏi:
– Khối Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch này tiên sinh có khả năng trong vòng trăm ngày không tổn hại linh tính luyện thành khí phôi không?
– Khí phôi? Bệ hạ chẳng lẽ muốn dựng dực chí bảo?
Trầm Nguyệt Hiên giật mình sau đó như có điều ngộ ra. Trầm ngâm nói:
– Cái này thật có chút khó làm, chủ yếu là không có hỏa diễm phù hợp luyện chế. Nhưng mà Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch trời sinh cửu khiếu, kỳ thật đã gần vô hạn thần bảo trời sinh. Thần sẽ tạo hình trước, thử một lần Mặc môn mài khí chi pháp.