Trước kia thần kinh của mình, thật sự đã quá sai lầm, chỉ biết dũng mãnh tinh tiến, chú ý từng giây từng phút, liều lĩnh leo lên đỉnh phong.
Vậy nên đã lưu lại rất nhiều tai hoạ ngầm mà không phát giác. Lúc này có thê làm bạn, tâm tình bình thản.
Trước kia rất nhiều chuyện không chú tới, đều nhất nhất bạo lộ ra.
Tu hành chi đạo, cũng chú ý lao động kết hợp nhàn hạ, căng chùng điều độ. Mình trước kia quả thật có chút liều lĩnh, tâm tính có chút nôn nóng.
Cứ tu hành như vậy, nói không chừng thật sự sẽ rơi xuống kết cục như Ly Vô Khuyết g kia.
Đã có chỗ tốt như vậy, Tông Thủ tự nhiên càng thêm yên tâm thoải mái, mỗi ngày đều nhàn nhã sống qua ngày.
Chuyện khiến người kinh hỉ nhất là sau khi làm bạn với thê nhị được gần một tháng thì Đan nhi rốt cục cũng mở miệng, lắp bắp gọi hắn một tiếng ba ba.
Tông Thủ vô cùng vui mừng, chỉ cảm thấy một tháng này, tu vị lục tục đột phá tiến triển. Cũng xa xa không bằng vui sướng mà Đan nhi mang đến cho hắn hôm nay.
Rồi lại vô cùng thương cảm, biết được không lâu sau, đứa nhỏ này phải đưa đến chỗ Tú Quan rồi.
Khả năng vài chục năm cũng không cách nào gặp mặt, mà ở trong cảnh nội Càn Thiên Sơn, Tông Thủ cũng không phải nhàn rỗi không có chuyện gì
Ma giáo bốn phía tập kích, mặc dù có Đại Càn, liên thủ tu sĩ Kiếm Tông Thương Sinh Đạo toàn lực áp chế, nhưng thỉnh thoảng vẫn có cá lọt lưới. Đại Càn quan viên, thậm chí vạn dân, đều ó bị Ma Môn tập kích.
Đông lâm và huy châu thì còn may, Nam Phong Vân Lục lại là khu trọng điểm.
Cũng may mấy thánh giai, giống như đều bị hạn chế, cũng không xuất tử thương đại quy mô.
Toàn bộ Đại Càn cao thấp, nhất thời lòng người bàng hoàng. Ngắn ngủn một tháng đã có ba thành quan viênn lục tục từ chức.
Hoặc là đang bất mãn Đại Càn ‘ hôn quân ’ hắn chèn ép Nho môn, khiến tiên thánh đổng tử vẫn lạc. Hoặc là vìi tránh né tai kiếp, không muốn bị liên quan đến, tránh gặp phải ám sát từ Ma Môn.
Chỉ một tháng, thể chế quan liêu của Đại Càn cũng đã đến biên giới gần sụp đổ.
Thậm chí ngay cả trong Tham Nghị Điện cũng có không ít tham nghị, hoặc ôm bệnh không ra, hoặc dứt khoát từ chức.
Không chỉ vì Ma Môn tập kích quấy rối uy hiếp bốn phía, mà càng bởi vì Đại Thương đã tụ tập moojht ngàn bảy trăm vạn đại quân ở phụ cận Hoành Liên sơn mạch.
Suốt bốn mươi vạn Huyền Hoàng nhị cấp đạo binh đã đến nơi biên cảnh.
Ngoài ra còn có suốt hai mươi chiếc cửu nha cự hạm, cùng với trên trăm chiếc thất nha chiến hạm, cũng đã tụ ở vân hải phụ cận Nam Cương, ẩn ẩn hình thành xu thế Thái Sơn áp đỉnh, chỉ chờ sau khi tất cả hoàn mỹ sẽ quét ngang phía nam.
Lúc này Đại Càn người vẫn còn tín nhiệm Tông Thủ vẫn chiếm tuyệt đại đa số. Đặc biệt là những võ tướng kia, tin tưởng thậm chí gần như mù quáng.
Tông Thủ từ sau khi kế vị, làm việc tuy hoang đường, nhưng mỗi lần đều bách chiến bách thắng, không gì không đánh được. Mấy lần lấy ít thắng nhiều, đặt căn cơ cho Đại Càn. Vì vậy dù biết rõ Tông Thủ một tháng này ở trong cung làm xằng làm bậy, nhàn nhã sống qua ngày nhưng vẫn chưa từng dao động một chút nào cả.
Bất quá thực sự có một bộ phận cũng không coi trọng Đại Càn hiện giờ.
– Đại Càn loạn trong giặc ngoài, quốc quân hắn lại ở trong thâm cung. Đây là sao chứ?
– Năm đó Thủy Tần hoàng đế đốt sách chôn người tài, kết quả một đời mà vong. Đại Càn sợ rằng cũng không tốt hơn bao nhiêu.
– Quân thượng tuy là thiên phú anh tài, bhưng tuổi tác thật sự quá nhỏ. Tự tin quá nhiều, cũng quá tùy hứng làm bậy, thật sự đáng tiếc —
– Đại Thương cả nước mà đến, không thể địch lại được. Quân lực gấp sáu lần Đại Càn ta! Kỳ thật nếu lui một bước, lui giữ Huy Châu và Nam Phong Vân Lục thì có thể Đại Càn ta còn có mấy phần sinh cơ.
– Trở về được một tháng, lại chưa từng đi đụng tới một chuyện chính vụ, cũng không triệu hỏi thăm một vị thần tử nào. Làm như thế, có khác gì những hôn quân mấy năm đều không tảo triều, hoang phế chính vụ trong sử sách đâu chứ?
– Lúc này Càn Thiên Sơn tuy phồn hoa hơn cảHoàng Kinh thành, nhưng ta đoán Đại Càn cách bại vong không xa nữa. Chỉ như đóa hóa chóng nở chóng tàn, thật sự đáng tiếc–
Tông Thủ tuy ở trong Hàm Yên Cung nhưng tin tức lại không bế tắc. Đều có Ám Vệ chuyển lời của những thần tử tạm rời cương vị công tác kia cho hắn.
Hắn lại không để ở trong lòng, những người này nói cũng đúng sự thật. Hắn Tông Thủ hắn quả thật ghét triều chính, không muốn phí quá nhiều tâm tư ở mặt chính vụ, kỳ thật chỉ từ chức tránh họa, coi như bình thường. Càn Thiên Sơn Thành có rất nhiều quyền quý, có không ít đang đi lại cùng Đại Thương và Nho Đạo hai giáo, cũng càng có không ít người sẵn sàng góp sức.
Lúc này Đại Càn đều dựa vào bọn người Nhậm Bác mới có thể nỗ lực chèo chống, khiến quốc chính còn có thể duy trì bình thường .
Bất quá đại lượng quan viên và tham nghị tạm rời cương vị công tác, tuy khiến bọn người Nhậm Bác chống đỡ cực kỳ vất vả, nhưng cũng không phải là không có chỗ tốt.
Tông Thủ mặc dù không để ý tới những chính vụ rườm rà kia, nhưng một tháng trở về này, vẫn trù tính phổ biến mấy chính sách quan trọng đã sớm có dự định từ lâu.
Mà lúc này theo những quan viên và tham nghị kia rời đi, cũng khiến lực quấy nhiễu được hạ xuống thấp nhất.
Chính sự đầu tiên là triệu tập học giả, trùng tu quốc pháp. Việc này Nhậm Bác, tự nhiên không có dị nghị gì.
Lúc này pháp chế c ủa Đại Càn có không ít vẫn kế thừa từ thời đại Man Hoang, quả thật đã lỗi thời rồi.
Chỉ là ý Tông Thủ lại muốn giảm nhẹ hình phạt, bỏ hết toàn bộ các hình phạt man rợ khỏi quốc pháp, chuyển thành hình phạt cưỡng bức lao động.
Càng muốn trọng chỉnh ba pháp tư, kết hợp một bộ. Triệt để độc lập với lục bổ, chỉ chịu Tham Nghị Điện và Ngự Sử Đài giám sát.
Hình bộ trong lục bộ bỏ đi, lại lập ra một cái Thương Bộ.
– Nhưng hình trách quá nhẹ, thì sao có thể khiến vạn dân tuân theo luật pháp? Ba pháp tư độc lập cũng đâu cần thiết.
Không chỉ Nhậm Bác, nội các còn có chư bộ chủ quan, cũng đều nghi hoặc vạn phần.
– Nhục hình tàn khốc, thân thể tàn tật, người bình thường cơ hồ không cách nào phục sinh, cũng hao tổn sức lao động. Cô cho rằng ý của hình phạt không ở trách phạt, mà là khiến người sinh lòng hối hận, hối cải để làm người mới, khuyến khích người hướng thiện. Muốn khiến cho vạn dân tuân theo luật pháp, cũng không phải ở hình phạt có nặng hay không, mà là ở công chính công bình, có pháp tất theo, ngăn chặn làm việc thiên tư
Đại Càn trước đây mặc dù cũng có nghiêm pháp, nhưng mà chuyện làm việc thiên tư trái pháp luật đã xảy ra rất nhiều lần.
Càn Thiên Sơn Thành ở dưới chân hắn thì còn khá tốt, nhưng Chư Thành khác, nhiều lần có chuyện quyền quý làm xằng làm bậy, đào thoát khiển trách, xem quốc pháp không ra gì.
Như thế thì sao có thể khiến con dân Đại Càn tâm phục?
Đối với ba pháp tư vốn co, Tông Thủ thất vọng cực độ.