Thần Điêu Tinh Truyền – Chương 2: – Botruyen

Thần Điêu Tinh Truyền - Chương 2:

Chương 2

Hồi 1

longhomon

Sau khi Hoàng Dung khoan thai chuyển mình tỉnh dậy, nàng hé mở mắt ra, ngạc nhiên phát hiện ra bản thân mình đang ở trong một căn phòng dùng để thụ hình, hơn nữa trên mình không một mảnh mải che thân, lại một sợi dây xích bằng sắt khoá tại trên tường. Nàng thử vận công xem thì giật mình, dây xích bằng sắt rất thô, căn bản là không có cách nào khác thoát ra được. Nhưng Hoàng Dung dù sao cũng danh xưng là nữ Gia Cát nên rất nhanh tỉnh táo lại, nàng chú ý nhìn bốn phía một chút, chỉ có hai tên lính gác bên trong, vừa định làm vài thủ thuật nhỏ để thoát thân, bỗng cái tên tướng Mông Cổ thô lỗ kia đã dẫn theo mấy tên lính đi đến.

Hắn tiến thẳng tới trước mặt Hoàng Dung, đưa tay sờ sờ bộ vú phơi bày lồ lộ: “Hắc hắc, chúng ta nghĩ cũng không ra Hoàng nữ hiệp đỉnh đỉnh đại danh võ lâm đệ nhất mỹ nữ cuối cùng cũng sẽ đi làm một ả kỹ nữ, ha ha ha.”

Hoàng Dung thấy hắn nói đúng tên mình thì thất kinh, khuôn mặt xinh đẹp không tự chủ được nổi đỏ lên. Thấy hai vú tuyết trắng mềm mại của mình bị đối phương nắm lấy, Hoàng Dung nhất thời mắc cỡ vẻ mặt đỏ bừng, bất quá cơ thể chưa thể động đậy nên cũng không có cách nào né tránh. Trước đây nàng cùng rất nhiều người dâm loạn, nhưng bởi vì không ai nhận biết được nàng nên cũng không thấy ngại lắm, bây giờ bị đối phương nhận biết mình, cảm giác so với trước kia tự nhiên là không thể giống nhau được. Hoàng Dung bình thường nhất quán cao cao tại thượng, giờ bị người lăng nhục như vậy, tất phải mắc cỡ cúi đầu không dám nhìn thẳng. Hoàng Dung thật không biết làm như thế nào để ứng phó được cái loại cảm giác xấu hổ vô cùng khó xử này.

Tên tướng Mông Cổ xoay người cầm lấy một cây roi ngựa thô to, nói: “Hoàng nữ hiệp, ngươi là võ lâm cao nhân, roi pháp của tại hạ như thế nào, muốn mời nữ hiệp chỉ giáo, tận tình chỉ giáo…” nói xong, hắn hung hãn đánh mạnh cây roi vào một bên vú đầy đặn kiêu hãnh của Hoàng Dung, phát ra tiếng “ba” thật lớn, bên vú bị đánh của Hoàng Dung không ngừng nẩy lên, nhưng trên làn da trắng nõn vẫn không xuất hiện dấu vết gì, chỉ có chút ửng đỏ, hiển nhiên là Hoàng Dung đã dùng nội công cao cường hộ thể, làm tan mất đại bộ phận khí lực của roi này. Nhưng bầu vú mềm mại như thế dù sao đi nữa cũng không thể chịu được những làn roi mạnh mẽ như vậy, cặp vú của Hoàng Dung bắt đầu nóng và đỏ dần lên.(longhomon.co.cc)

Roi ngựa tiên tiếp hết lần này tới lần khác liên tục đánh vào trên vú Hoàng Dung, Hoàng Dung cắn răng ngâm miệng lại cố hết sức chịu đựng. Thế nhưng những làn roi mạnh mẽ này dường như lại đem tới cho cặp vú của nàng những kích thích lạ kì! Thân thể mẫn cảm của Hoàng Dung bắt đầu có phản ứng ngược lại với sự điều khiển của nàng. Cặp vú bị lực mạnh dày vò, hô hấp của Hoàng Dung cũng ngày càng dồn dập, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ xuất hiện một tầng đỏ ửng, nơi đầu vú cùng roi ngựa ma sát với nhau chậm rãi nhô lên như tiên tử xuất thế, nơi hạ thể mẫn cảm bất giác vặn vẹo uốn éo. Từng roi đánh ra đen lại cho Hoàng Dung rất nhiều đê mê khoái lạc, nàng cuối cùng không tự chủ được nữa ưỡn bộ ngực ra để được đả kích lớn hơn.

Mọi việc đều được tên tướng Mông Cổ kia thích thú ngắm nhìn, phản ứng dâm đãng của Hoàng Dung quả là vô cùng kích thích đối với hắn, hắn vừa đánh vừa lớn tiếng nói với mọi người chung quanh: “Mau gọi các huynh đệ đến xem, tiện nhân này bị đánh cũng biết hưng phấn, ha ha.” Roi ngựa múa lượn trong không trung, Hoàng Dung hai vú mơn mởn không ngừng phập phồng giống như hình ảnh gợn sóng của biển lớn ngoài khơi, nổi lên thành từng làn sóng thịt trong suốt gợi cảm.

Chỉ chốc lát sau, trong phòng thụ hình đã tụ tập không ít binh lính lại xem một cách náo nhiệt. Cảm giác nhục nhã lại làm cho trong lòng Hoàng Dung hiện lên một thêm dòng kích thích to lớn khó hiểu, không ngừng kích thích sâu vào tận trong óc của nàng, xé rách màng chắn lý trí yếu ớt cuối cùng của nàng.

Hoàng Dung vong tình kêu to lên: “Đánh đi, đánh nữa đi, đánh thô bạo vào vú thối của Dung nhi, huyệt thối Dung nhi thật đã ngứa a, nhanh lên, mau giúp ta đánh nát nó.”

Dục vọng Hoàng Dung đã hoàn toàn thay thế lý trí, nàng phát ra tiếng rên hừ hừ lớn dần, trên mặt hiện ra thần sắc vô cùng thoải mái, Hoàng Dung giờ phút này quả thực so với một người con gái trăng gió đê tiện nơi lầu xanh còn không bằng, dục vọng từ nơi sâu kín trong lòng Hoàng Dung hoàn toàn bộc phát ra ngoài, tâm trí nàng chìm đắm trôi nổi trong sự kích thích điên cuồng và hoàn toàn quên mất thân phận nữ hiệp cao quý.

Lúc này, trong đám binh lính khán giả đã có không ít tên cầm lấy roi ngựa gia nhập vào hàng ngũ lăng nhục Hoàng Dung, roi ngựa đánh loạn xạ làm cho thân thể nàng không ngừng bị kích thích mãnh liệt, đồng thời tiếng kêu dâm đãng cùng với thân thể nhạy cảm của Hoàng Dung làm cho đám lính dần dần hưng phấn, dưới hông cả đám đều có một cục u nhô ra căng cứng.

Hoàng Dung thở hồng hộc rồi nói: “Bế, bế Dung nhi để xuống dưới đất kiền cho thống khoái mới thôi, kiền xong rồi lại đánh cũng không muộn nha, Dung nhi thích lắm chịu không được nữa rồi, ư…” đám binh lính và tướng lĩnh kia vừa nghe liền kiềm chế không nổi, vốn sắc đẹp tuyệt vời của Hoàng Dung đã làm cho bọn chúng chảy nước miếng, bây giờ thấy nàng chủ động yêu cầu được “kiền”, được sướng, tất cả cùng đồng lòng tiến tới, bế Hoàng Dung quăng xuống mặt đất rồi làm việc cần làm.

Hơn mười cây gậy thịt nóng hổi đặt lên trên thân thể Hoàng Dung mà ma sát dữ dội, cứ thấy có cơ hội là tức khắc cắm vào dâm huyệt khao khát của Hoàng dung, Hoàng Dung mở miệng bao bọc lấy quy đầu một tên lính, cũng mặc kệ dơ hay không dơ cứ thế mút mạnh vào bên trong họng, mật huyệt* cùng cúc động* đồng thời mỗi cái chứa một gốc gậy thịt đút ngập, hai bàn tay nắm vào hai cây gậy thịt nóng hổi khác mà chà lên chà xuống liên tục, bọn lính thay phiên nhau hưởng thụ, tên nào chậm chân không còn chỗ nào phát tiết thì đành phải cầm âm hành* của mình đặt ở giữa ngón chân cái và ngón chân cạnh đó của Hoàng Dung mà đút vào. Hai vú đầy đặn của Hoàng Dung bị nhiều bàn tay to hung hăng nắm lấy, xoa bóp mạnh mẽ như nhào nặn cây bông lấy vải, sữa tươi nồng đậm trắng đục không ngừng bị vắt từ đầu vú phun ra ngoài, rơi vào người bọn lính.

Bởi vì biểu hiện dâm đãng của Hoàng Dung làm chúng vô cùng hưng phấn, đám lính kia không lâu sau cùng đạt tới cao trào, tinh dịch trắng đục không ngừng rơi trên thân thể hoàn mỹ của Hoàng Dung, nàng cũng hưng phấn lớn tiếng kêu lên dâm đãng, phần hạ thân không ngừng cuồn cuộn xuất ra âm tinh nóng hổi.

Cao trào vừa xong, hưng phấn cũng dần dần giảm bớt, lý trí Hoàng Dung từ từ khôi phục, nàng lấy lại bình tĩnh, nhìn xung quanh một chút, đột nhiên mạnh mẽ luồn lách nhảy ra, hai chân trắng nõn linh hoạt nhắm hướng tới bọn lính vẫn còn chưa kịp phản ứng.

Một thanh âm thảm thiết vang lên, mười mấy tên lính và tướng lĩnh kia đều bất tỉnh, Hoàng Dung thuận tay cầm quần áo của mình lập tức hướng phía cửa nhảy tới. Đúng là tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa, ở ngoài cửa lại tiến đến một người nữa, không nói không rằng nhắm thẳng huyệt đạo Hoàng Dung điểm tới. Hoàng Dung vừa mới nhảy ngoài cửa, chưa kịp phòng bị gì thì đã bị người nọ điểm trúng, nhất thời ngây người bất động.

Hoàng Dung vừa thẹn vừa sốt ruột, nhưng khi thấy rõ người khách lạ thì nàng thất kinh kêu lên: “Tiêu Tương Tử!?”(longhomon.co.cc)

Người lạ vóc người cao gầy, khuôn mặt trắng bệch như không có máu, hình dạng giống hệt cương thi, đúng vậy, danh xưng đầy đủ của hắn chính là Tiêu Tương Tử! Tiêu Tương Tử âm hiểm cười nói: “Thật khó để kẻ hèn mọn như tại hạ được Hoàng nữ hiệp đại danh đỉnh đỉnh nhớ kỹ tên họ, hắc hắc.” hắn dò xét từ trên xuống dưới thì trông thấy thân thể Hoàng dung đầy những tinh dịch trắng xóa: “Hắc hắc, Hoàng nữ hiệp quả thực không hổ danh là võ lâm đệ nhất mỹ nữ, vóc dáng người quả đúng là đã làm cho tại hạ kinh hãi không thôi, chỉ có điều là hình như hơi bị nhiều vết ô uế, Hoàng nữ hiệp chẳng lẽ không thích tắm rửa sao chớ?”

Hoàng Dung bị hắn nói như vậy mắc cở muốn chết, hận không có cái lỗ nẻ nào để chui mà xuống, nhưng toàn thân không cách nào nhúc nhích nên đành phải mặc ý hắn an bài. Thêm một lần nữa Hoàng Dung lại bị xích lên trên vách tường, Tiêu Tương Tử nhìn Hoàng Dung nói: “Hoàng nữ hiệp, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Vì sao chúng ta lại biết ngươi rời khỏi Tương Dương đến nơi này chớ?” Hoàng Dung lắc đầu, Tiêu Tương Tử nói tiếp: “Hắc hắc, đừng nóng vội, đợi một chút sẽ có người mang đến cho ngươi cả sự vui mừng lẫn sự sợ hãi đấy.”

Vừa nói xong, bên ngoài liền tiến đến một người, “Duẫn Khắc Tây!” Hoàng Dung nhịn không được kêu lên, người mới đến là một người Hồ (Trung Quốc cổ đại gọi những dân tộc ở phương bắc hoặc Tây Vực), cổ treo minh châu, tay đeo vòng ngọc thạch, phục trang đẹp đẽ, chính là Duẫn Khắc Tây, nhưng khi Hoàng Dung nhìn thấy người đi bên cạnh Duẫn Khắc Tây thì giật mình rồi hô to: “Phù nhi!” Quách Phù dường như là không nhận ra Hoàng Dung, đi dựa vào trên người Duẫn Khắc Tây, trong ánh mắt tràn đầy tia nhìn dâm đãng.

“Ngươi, các ngươi làm gì Phù nhi?” Hoàng Dung chất vấn trong hơi thở hổn hển.

“Cũng không có gì, cũng chỉ là một chút bổ dược thôi, nàng ta tự nguyện theo bọn ta, tất cả ý nguyện và hành tung của ngươi hoàn toàn nói ra hết, hắc hắc hắc.” Duẫn Khắc Tây thờ ơ nói chẳng hề lý tới Hoàng Dung.

Hoàng Dung tức giận đến phát run, bỗng lúc này ngoài cửa lại tiến đến hai người, trong đó một người cả người toàn sẹo, cực kỳ kinh khủng, trông gần như là bị bỏng, trên mặt đeo cái mặt nạ, không thể thấy rõ hình dạng giống cái gì. Mà người kia nước da trắng hơn cả tuyết, quần áo toàn lụa trắng, xinh đẹp hiếm có tựa tiên nữ hạ phàm, cung cách nghiêm trang chính là Tiểu Long nữ đã mất tích từ lâu!

Hoàng Dung lúc này cả kinh, rõ ràng đây không phải chuyện đùa, không nhịn được bật thốt ra: “Long cô nương!? Ngươi sao lại ở chỗ này?”

Tiểu Long nữ nhìn Hoàng Dung một chút, nói: “Quách bá mẫu, ta, ư…” Tiểu Long nữ lúc này bỗng tái mét,sắc mặt đã không còn chút máu lại xuất hiện một mảnh đỏ ửng, Hoàng Dung là người từng trải, vừa nhìn cũng biết là nàng ta đang ở trong tình trạng vô cùng hưng phấn. Hoàng Dung theo dõi thấy biểu hiện khác thường của Tiểu Long nữ, lập tức phản ứng lại, trừng mắt đám người Duẫn Khắc Tây: “Các ngươi cho nàng uống thuốc gì?”

Duẫn Khắc Tây ha hả cười to, nói: “Quả nhiên không hổ danh là Hoàng bang chủ, chuyện gì cũng không thể gạt được ngươi. Long cô nương đích thật là chỉ được tẩm bổ một ít thôi, tất nhiên không có gì đáng ngại đâu, ha ha.” hắn ngừng một chút rồi nói: “Suy nghĩ coi, ta và Tiêu huynh có duyên gặp nhau tại Tuyệt Tình cốc rồi vô tình phát hiện ra rất nhiều sự việc, ngày đó, bọn ta đến cốc chỉ để xem, dĩ nhiên toàn là lửa cháy cả một vùng, chúng ta tức tốc tìm kiếm, cái gì cũng không có, mọi thứ đều cháy sạch, không người không quỷ, đàn bà cũng không có một mống nào, nếu thấy ai thì sẽ cứu ngay.”

Nói tới đây người quái nhân kia đột nhiên xuất ra một chiêu phất trần nhắm Duẫn Khắc Tây đánh tới, cả giận nói: “Ngươi nói cái gì.”

Duẫn Khắc Tây cười cười né tránh, “Sao thế, muốn giết ân nhân của ngươi sao?”

Hoàng Dung chứng kiến cái phất trần kia, rất là khiếp sợ: “Ngươi là Lý Mạc Sầu? Ngươi không chết sao?”

Lý Mạc Sầu hung hăng trừng mắt Hoàng Dung liếc một cái: “Hừ, là số mệnh của ta chưa dứt, lão Thiên gia để cho ta tìm ngươi tính sổ!”

Hoàng Dung thở dài, nói: “Ngươi cần gì phải như thế, ai, quên nữa. Vậy… vậy… Long cô nương đã xảy ra chuyện gì?”

Duẫn Khắc Tây còn nói: “Vậy thì ngươi cần phải cảm tạ vị hảo nữ nhi này của ngươi rồi, ta đã cùng nàng ta lên giường hơn một lần rồi, bất cứ cái gì nàng ta cũng nói, kể cả Long cô nương có gặp sự cố ở dưới đáy cốc như thế nào. Sau khi chúng ta đi xuống dò xét, không nghĩ tới đúng lúc đó chạm mặt Long cô nương từ trong thủy đường* đi ra, ha ha ha, thật sự là ông trời cũng giúp ta, nếu không phải nàng ta đúng lúc đi ra, chúng ta cũng đã nghĩ không ra cái ao kia phía dưới còn có nơi ở được, hắc hắc. Long cô nương vốn là đã trúng một kịch độc rất nặng, hơn nữa chúng ta một trong hai người lại tinh thông y thuật, từ trong đáy cốc kia tìm được vật giúp nàng giải được độc, thuận tiện rồi cho một ít tẩm bổ trong đó.”

Hoàng Dung nghe sơ qua Quách Phù thảm tao độc thủ, tức giận đến cả người phát run, lúc sau nghe tới đoạn Tiểu Long nữ từ đáy cốc trở về, rất là cảm khái, nghĩ thầm: “Ta nguyên tưởng rằng Long cô nương đã nhảy xuống núi tự vẫn, hoá ra còn tồn tại trên dương thế, lại còn trừ được độc, nhưng đáng tiếc lại rơi vào miệng cọp.”(longhomon.co.cc)

Đến khi nghe nói Tiểu Long nữ từ đàm lý đi ra thì nàng mới hiểu được: “Hỏi sao Long cô nương không gặp việc gì, thì ra phía dưới là thủy đường.” Hoàng Dung lại nghĩ đến tình cảnh bản thân mình rơi vào trong tay ba người bọn chúng, nàng liền trừng mắt nhìn hắn: “Các ngươi muốn thế nào? Có việc gì thì cứ kiếm ta, thả nữ nhi của ta và Long cô nương đi, các nàng ấy không có liên can gì!”

Duẫn Khắc Tây nói: “Hoàng nữ hiệp, đừng hiểu lầm, là nữ nhi ngươi cứng đầu đi theo ta đó mà, ta cũng không áp bức nàng, về phần Long cô nương đây, cô nương ấy chung quy cũng nghĩ như thế mà.”

Duẫn Khắc Tây xuất ra từng viên dược tròn màu đen, nói: “Kỳ dược này là ta phải đi khắp thiên hạ mới tìm được đấy, các nàng ấy cả hai đều đã ăn rồi, Hoàng bang chủ cũng nếm thử một viên nghen, rất bổ đó. Yên tâm, cái này không phải xuân dược, chẳng qua, nó sẽ giúp tính dục vọng của ngươi gia tăng gấp một trăm lần hơn bình thường, nhưng sẽ không làm mất hẳn ý thức của ngươi, sau này như thế nào tất cả đều dựa vào ý chí của ngươi thôi, kỳ dược này cũng tốt lắm, ăn một viên có thể có tác dụng tốt cho một năm đó.”

Nói xong, hắn không nói gì thêm nữa cầm viên thuốc cứng nhét vào trong miệng Hoàng Dung. Hoàng Dung tay chân bị trói buộc, không cách nào phản kháng, thuốc kia vừa vào miệng là tan ra, ngay tức khắc chảy vào bên trong, Hoàng Dung thầm kêu không ổn, muốn vận công trục xuất ra, nhưng vị thuốc này có hiệu lực hết sức kỳ quái, nội lực đối với nó hoàn toàn vô dụng, muốn trục xuất cũng trục xuất không ra.

Duẫn Khắc Tây nhìn xung quanh nói: “Bế Long cô nương cùng ra chỗ này, chúng ta trước tiên phải ấm bụng trước đã, sau đó trở lại xem hai người các nàng.” nói xong, Duẫn Khắc Tây ôm Quách Phù đi trong tiếng cười lớn, Hoàng Dung nhìn thấy hết cả nhưng vô kế khả thi. Trong lòng đột nhiên xuất hiện một cổ dục vọng mãnh liệt dồi dào không thể ngăn cản được cứ dâng tràn lên trong não…

Qua một hồi không lâu, tính dục vọng trong lòng Hoàng Dung đã trở nên hết sức cường đại, ý thức bắt đầu bị dục vọng vô tận này chiếm lĩnh, liêm sỉ và phẩm hạnh ngày thường dần dần bị khát vọng nguyên thuỷ chiếm đoạt, Hoàng Dung từ từ vứt bỏ mọi sự ngăn chặn của tiếng gọi lý trí, tiếp nhận dục vọng to lớn này. Bên cạnh đó Tiểu Long nữ không rên tiếng nào, nhưng trong ánh mắt đã tràn ngập mê hoặc, hiển nhiên dục tính sớm đã chiếm hết con người nàng rồi.

Chú thích:
Mật huyệt: lỗ âm đạo.
Cúc động: lỗ hậu môn.
Âm hành: dương cụ.
Thủy đường: ao nước, đường nước.

[Hết hồi 1]
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.