Hoàng Dung lộ ra thập phần hưng phấn, còn vân vê nhũ phong đã cạn sữa của mình, âm môi tươi tắn lộ xuất dục vọng tư nhuận, dưới hỏa quang lấp lánh.
Bọn người xung quanh đem mọi thứ ấn vào trong âm đạo chật hẹp của Hoàng Dung, cuối cùng còn đút nút bằng một mảnh rẻ rách, sau đó Hoàng Dung bị ném lên mặt đất thì đã có thể thấy âm hộ phồng lên kinh dị của nàng.
“Hôm nay nghỉ ngơi đã, ngày mai xem cái lỗ thối của con tiện nhân này như thế nào.” Người cầm đầu hô một câu, tiếp theo mọi người đều nhanh chóng quay về chỗ của mình nghỉ ngơi, chỉ còn vài tên thức gác đêm, còn có người trông Hoàng Dung.
Toàn thân Hoàng Dung bị gói trong một cái bao tải, chỉ có lỗ mũi cùng hai cái nhũ phong đầy đặn lộ ra, những người này đem nàng kéo vào trong đống cỏ, trên thân, thân thượng hệ thượng thằng tử. Như vậy, nhũ phong lõa lồ của Hoàng Dung sẽ bị côn trùng trong sâm lâm cắn một đêm rồi.
Nàng không hề phản kháng, dường như đã thành thói quen, nhanh chóng tiến nhập giấc mộng. Nhưng Tiểu Long Nữ thì không thể ngủ, sự đói khát tình dục của Hoàng Dung lại một lần nữa khơi dậy dục vọng mấy ngày qua của nàng, cho dù không có dâm dược, nhưng thân thể thanh xuân của Tiểu Long Nữ lại có nhu cầu cường liệt phi thường.
Cả người nàng nóng rực chịu không nổi, nhưng lại không dám đột nhập doanh trại Mông Cổ, chỉ đành ly khai nơi này.
Trong bóng đêm thật yên tĩnh, tựa hồ cái gì cũng không có, Tiểu Long Nữ tìm được một tảng đá lớn, liền dựa vào mặt trên nghỉ ngơi. Nhưng dâm độc trong thân thể nàng dù sao vẫn chưa hoàn toàn thanh trừ, qua một lúc lại cảm thấy cả người nóng bừng, hơn nữa còn có một cỗ cảm giác phiền muộn khó nói ở trên người.
Tiểu Long Nữ ngây người một hồi rồi nhẫn nại không nổi, vội vàng cởi bỏ y phục trên người, chỉ lưu lại một ít quần áo để che đậy những chỗ kín. Lúc này ánh trăng trong lành qua lá cây chiếu đến thân thể mỹ diệu của Tiểu Long Nữ, nhất thời, làn da trắng như tuyết, nõn nà mỹ ngọc, khiến cho chính Tiểu Long Nữ cũng ngơ ngác mê say chính mị lực phát xuất từ thân thể mình. Nàng nhẹ nhành sờ làn da trơn mịn như lụa, nhìn xuống bộ ngực thiếu nữ săn chắc hình bán nguyệt, đôi môi khẽ hé một nụ cười, nhưng rồi lại thở dài một hơi.
Tuế nguyệt dường như đã quên mất nữ nhân này, trên người nàng vĩnh viễn vẫn là một thiếu nữ thuần chân, sắc mặt mỹ lệ vẫn thanh thuần thoát tục như vậy, đẹp đến mức người ta hoa mắt. Tiểu Long Nữ ôm lấy đôi chân của mình, sờ soạng một chút, đôi chân này không giống như các mỹ nữ kia, dưới bề ngoài hoa lệ là đôi chân to bè xấu xí. Đôi chân của Tiểu Long Nữ uốn lượn như ngọc, da dẻ mịn màng, không có một chút dấu hiệu của người luyện võ, thập phần khiến người ta vui vẻ.
Trên người nàng chỉ có một bộ phận duy nhất bị cải biến là âm bộ, âm môi vốn xưa như phấn hồng kiều nộn lúc này đã có chút hồng hơn, đặc biệt đầy sắc thái yêu diễm, lại còn luôn luôn ẩm ướt. Trong lúc Tiểu Long Nữ đang cảm thán sự cải biến của cái vị trí này trên thân thể không phải là do Quá nhi của mình, trong rừng sâu tĩnh mịch bỗng truyền lại một âm thanh lạ.
Tiểu Long Nữ cảnh giác liền vội nấp đi, quần áo vẫn không kịp mặc vào. Trong bóng tối của rừng cây, bỗng xuất hiện 2 nhân ảnh, trong đó một người hình như là bị kéo đi. Cũng may, Tiểu Long Nữ ở trong cổ mộ lâu năm nên rất nhanh chóng thích ứng với hoàn cảnh tối tăm, dù không rõ ràng lắm nhưng cũng có thể nhận ra đại khái. Điều khiến nàng giật mình chính là người bị kéo chính là Hoàng Dung toàn thân bị gói trong bao tải, mà kéo nàng chính là tên Mông Cổ gác đêm.
Tên Mông Cổ không hề phát giác sự tồn tại của Tiểu Long Nữ, chỉ khẽ cười rồi dùng song thủ bóp song nhũ của Hoàng Dung, nhanh chóng đem âm hành trướng đại cuả hắn ấn vào, rút ra đút vào rất nhanh. Trong lúc hắn đang chuyên chú vào thân thể của Hoàng Dung, không hề đề phòng có một ngón tay điểm vào trước ngực của mình, thân thể liền lập tức tê dại, không trụ được chỉ có thể mềm oặt mà ngã xuống.
Tiểu Long Nữ nhất kích đắc thủ, bèn kéo người này vào chỗ kín, lấy lá cây nhét đầy vào miệng hắn, rồi quay lại bên cạnh Hoàng Dung.
Nàng đỡ Hoàng Dung ngồi dậy, nhẹ giọng thì thầm: “Quách bá mẫu, ta đến rồi”.
Hoàng Dung nghe nói cả người chấn động, nhưng rất nhanh trấn định trở lại. Tiểu Long Nữ kéo đống rẻ rách trong miệng Hoàng Dung để nàng có thể nói chuyện, Hoàng Dung nhẹ giọng nói: “Long cô nương, ngươi làm cách nào đuổi đến đây, trong bọn áp tống ta không thiếu cao thủ, ta lại vừa trúng độc, toàn thân nội vô pháp vận khởi”.
“Quách bá mẫu, ta chỉ đi theo xa xa thôi, không có chuyện gì đâu”. Tiểu Long Nữ không dám nói ra nàng tìm cách giải độc mà gây ra sự tình hoang đường như thế nào.
“Ôi”, Hoàng Dung thở dài một hơi, lại nói tiếp: “Đại tiểu Vũ không có cách nào đi theo, ta chỉ có thể tạm thời bảo bọn hắn đi khỏi, đừng cứu ta vội, ta nghĩ mục đích của bọn người Mông Cổ này không có đơn giản như thế, đặc biệt đem ta tới đây nhất định phải có nguyên nhân. Đúng rồi … vừa rồi tên Mông Cổ kéo ta đến đây ? Ngươi không có giết hắn chứ ?
“Không có, ta chỉ có điểm huyệt hắn”, Tiểu Long Nữ nói.
“Đừng giết hắn, tránh để đả thảo kinh xà, người này háo sắc nhưng lá gan không lớn, người trừng phạt hắn một chút là được rồi, hắn kéo ta ra đây vốn là sai quy định, nói lộ ra chính hắn cũng bị phạt”, Hoàng Dung phân phó.
“Được. Để ta giải huyệt cho hắn”, Tiểu Long Nữ đáp.
Tiểu Long Nữ ly khai Hoàng Dung, đi tới người Mông Cổ bị điểm huyệt kia, hắn lộ ra thần sắc thập phần kinh khủng, nhưng không dám nói chuyệt, bất quá nhãn tình rất lạ lùng nhìn thẳng vào Tiểu Long Nữ. Tiểu Long Nũ bị hắn nhìn đến kì quái, mới phát hiện ra mình vẫn chưa hoàn toàn mặc xong y phục, chỉ có những chỗ trọng yếu mới có chút che đậy, nhất thời xấu hổ không biết nói sao cho phải.
Nàng thấy người Mông Cổ này không lớn tuổi lắm, gần bằng với Tiểu Long Nữ, lúc này ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào Tiểu Long Nữ, lại không ngừng nuốt nước miếng, hạ thân đã mọc lên một cái lều từ lúc nào, thật giống như lần đầu tiên trong đời được nhìn thấy nữ thần như vậy.
“Ngươi nhìn cái gì ?”, Tiểu Long Nữ lấy tay che kín nhãn tình của kẻ đó.
“A, đẹp, đẹp quá”, tiếng Hán của tên Mông Cổ này cũng rất lưu loát.
Tiểu Long Nữ nhìn người này, lại nhìn xuống hạ thân độn lên một cục của hắn, không khỏi trong lòng nổi lên tràn đầy dục hỏa. Nàng nhìn người nam nhân này vày lần, ánh mắt dừng lại trên hạn thân của hắn, càng lúc cảm thấy tao nhiệt trong lòng càng bùng lên mạnh mẽ.
Tiểu Long Nữ nghĩ một lúc, rồi giống như hạ quyết tâm, tự mình cởi bỏ hết chỗ quần áo trên thân, sau đó mò vào bên trong khố tử của nam nhân kia, kéo cây nhục bổng cứng ngạnh của hắn ra ngoài.
Biến cố kỳ diệu này khiến tiểu tử Mông Cổ sợ đến toàn thân phát run, nhưng không để hắn kịp suy nghĩ rõ ràng, toàn thân Tiểu Long Nữ đã nhào tới, nhục thể mỹ diệu đầy hỏa nhiệt đã áp sát vào thân thể của hắn, hai bàn tay run rẩy của tiểu tử đã bị Tiểu Long Nữ kéo lên đặt vào trên nhũ phong của nàng.
Tiểu Long Nữ không dám nhìn sắc mặt của người này, chỉ khẩn trương ôm sát lấy hắn, kề vào tai hắn nhẹ nhàng nói: “Nhanh, cắm vào ta đi.”
Không ngờ mộng tưởng đã thành sự thật nhanh như vậy, tiểu tử mừng rỡ quá vọng nhanh chóng nắm chặt lấy song nhũ Tiểu Long Nữ, mượn lực đem nhục bổng của mình cắm dần vào trong nhục huyệt đói khát của nàng, rồi giống như cưỡi ngựa trừu sáp lên phía trên.
Tiểu Long Nữ phát ra những tiếng kêu nhè nhẹ, nhưng phía dưới nhục thể hai người đập vao nhau thành tiếng “bạch bạch”, còn dưới hạ thể lại phát ra tiếng “rót rét” của dâm thủy, trong khu rừng vốn yên tĩnh lại càng quái dị.
Mới đầu là Tiểu Long Nữ ngồi trên người của nam nhân kia nhấp nhổm, nhưng rất nhanh, tiểu tử kia chiếm lấy chủ động, tình dục kích khởi làm hắn biến thành đại đảm, hai tay hắn ôm lấy hai đùi của Tiểu Long Nữ, sau đó rướn thân trên lên, rồi tiến hành trừu sáp rất mạnh, nhục bổng kiên cạnh gần như mỗi lần đều đụng tới cửa tử cung nhu nộn của nàng.
Tiếng kêu của Tiểu Long Nữ càng lúc càng lớn, dâm thủy phún xuất chảy ròng ròng từ bụng dưới xuống đất, rồi tiểu tử tại nhất kích cuối cùng hét lớn rồi bắn một lượng lớn tinh dịch nóng bỏng vào trong nhục huyệt của nàng. Cao triều trôi qua, Tiểu Long Nữ thoải mái nằm ở trên người của tiểu hỏa tử, mặc cho hắn đùa bỡn song nhũ mẫn cảm của mình.
“Ngươi tên là gì?”, Tiểu Long Nữ đột nhiên hỏi.
“Ta ư, ta tên Bố Hòa”, tiểu hỏa tử đáp, “nàng đẹp quá, có phải là người sống trong này không ?”
Tiểu Long Nữ lắc đầu, lại nói: “Bố Hòa, ta vừa điểm huyệt ngươi, ngươi trở về không được nói lộ ra, được không ?”
“Nàng không muốn ta nói, ta tuyệt đối sẽ không nói”, Bố Hòa gật đầu khẳng định.
“Hì hì, vậy thì tốt”, Tiểu Long Nữ ôm hắn vào trong lòng, các ngón tay lại mò xuống cây nhục bổng đang mềm ở phía dưới.
Bố Hòa nắm lấy bàn tay Tiểu Long Nữ một lúc, nói: “Ngươi đẹp thế này, có thể cho ta chơi một lần nữ được không ?”
Tiểu Long Nữ cười nói: “Chơi cái gì ?”
“Ta, ta tuổi còn nhỏ lại không có địa vị, vì thế lần nào bọn hắn đánh phạm nhân kia ta chỉ được đứng xem, cho nên ta định thử xem cảm giác như thế nào”, Bố Hòa nói thập phần thành thật.
Tiểu Long Nữ cao trào vẫn còn dư, cơ thể đối với kích thích như thế có một cảm giác hưng phấn không hiểu nổi, nàng bất giác gật đầu không nghĩ ngợi gì cả.
Bố Hòa mừng rỡ quá vọng ngay lập tức lấy đao tùy thân chặt vài nhánh dây leo, thay cho dây thừng trói người Tiểu Long Nữ lại thật chặt, tay chân xinh đẹp của nàng cũng bị kéo lên trên miệng, trói vào cổ nàng bằng một nhánh dây leo.
Sau khi trói Tiểu Long Nữ thật chắc, Bố Hòa đem nàng đặt trên một gốc cây, sau đó dùng vỏ đao cùng thân đao luân phiên đánh vào những chỗ kín kiều nộn của nàng, phát thành tiếng vang vọng trong rừng cây. Từ hạ thân truyền đến từng trận khoái cảm khiến Tiểu Long Nữ cảm thấy thoải mái không nói nên lời.
Tiểu Long Nữ công lực bất phàm, những công phu ngoài da này đối với nàng mà nói hoàn toàn có thể chế ngự, nhưng trên nhục huyệt truyền lại khoái cảm trí mạng không thể tránh né, Bố Hòa thấy Tiểu Long Nữ có vẻ không hề thống khổ càng xuất lực đánh thật mạnh, khiến cho tay mình cũng thấy đau nhức mới thôi.
Tiểu Long Nữ cũng thở hổn hển, nàng không nói gì, nhưng nhục huyệt không ngừng xuất ra dâm thủy đã nói rõ nàng hưng phấn đến mức nào. Bố Hòa biết Tiểu Long Nữ sắp đạt cao trào, hắn cũng hưng phấn ôm lấy Tiểu Long Nữ đem nhục bổng cắm vào trong lỗ đít của nàng, nhanh chóng ôm lấy thân thể nàng mà trừu sáp.
Tiểu Long Nữ đã sớm quen với kiểu chơi lỗ đít, lúc nào kích thích đã làm nàng hoàn toàn quên mất thân phận của mình cùng với Hoàng Dung đang nằm trong đống cỏ kia, trong đầu chỉ còn có cây nhục bổng đang cắm ở dưới mông mình.
Cảm giác nóng bỏng tựa hồ bốc chảy ở bụng dưới, Tiểu Long Nữ chỉ cảm thấy rằng cảm giác này tựa hồ đã đoạt lấy lý trý cuối cùng của nàng, khiến cả người hãm sâu trong đó không cách nào tự kiềm chế. Bố Hòa khi xuất ra nắm chặt lấy hay phiến đồn nhục kiều mị của Tiểu Long Nữ, vô cùng thỏa mãn đem tinh hoa của mình lưu lại trong bụng Tiểu Long Nữ.
Vân vũ trôi qua, Bố Hòa cởi trói cho Tiểu Long Nữ, rồi vội vàng rời khỏi, vì thời gian hắn gác đêm đã sớm kết thúc rồi, phải nhanh chóng đem Hoàng Dung trở về.
Tiểu Long Nữ toàn thân nằm trên đóng cỏ, tình ái vừa rồi đối với nàng mà nói là hưởng thụ triệt để, đã bài trừ toàn bộ dâm độc trong cơ thể nàng. Nàng nghĩ ngợi một lúc, rồi nhẹ nhàng buông một câu: “Thật thú vị.”
Hôm sau, Tiểu Long Nữ lại theo tiêu cục thượng lộ, nàng vẫn nằm trong thùng xe, nhưng đã thay đổi, lúc này Tiểu Long Nữ mặc y phục. Bọn người tiêu cục thấy tuyệt sắc nữ hiệp này đêm qua trở về sau đó trở nên lãnh đạm hơn rất nhiều, nhưng không tiện hỏi, mọi người vẫn tiếp tục đi tới.
Mông Cổ doanh đã sớm thức dậy chuẩn bị, bất quá đám người Mông Cổ này cũng không vội vã lên đường, bọn chúng đầu tiên ngồi quây thành vòng tròn, rồi sau đó đem Hoàng Dung ra khỏi bao tải ném ở trên mặt đất ở chính giữa. Qua một đêm bị cuốn ở trong bao tải, cả người Hoàng Dung đầy mồ hôi, chỉ có nhũ phong là ngoại lệ, phía trên toàn là hồng điểm, hiển nhiên đã phải chịu côn trùng cắn suốt đêm qua.
Hai gã Mông Cổ đại hán theo thủ pháp tối hôm qua, đứng ở đằng sau Hoàng Dung giúp nàng vắt sữa, mùi sữa bốc lên nồng đượm rất nhanh đầy hai cái túi da, theo thứ tự đem cho từng người uống.
Uống hết nước sữa của Hoàng Dung xong, tên Mông Cổ cầm đầu ném cái chén xuống đất, chỉ mặt Hoàng Dung nói: “Tiện nhân, sữa càng lúc càng khó uống, có phải chủ tâm làm khó bọn ta không, hãy đánh 100 roi cho ta rồi hãy lên đường !”
Hai gã đại hán lại lật sấp Hoàng Dung lại lấy mộc bản đánh, nhưng nàng lại giơ tay ngăn cản bọn chúng, nàng nói: “Vú của dâm phụ không ra được sữa là chuyện của vú, sao lại đánh cái mông.”
“Ôi ? Vậy người muốn nói muốn đánh vào đâu đây ?”
“Đương nhiên là vú của dâm phụ rồi, mau mau đánh bọn chúng mới làm ra sữa a, đại nhân ngài có biết vú của dâm phụ vì sao mà lớn như vậy không ?”
“Ngươi nói, vì sao mà lớn, có phải ăn cái gì lạ không ?”
“Đương nhiên không phải rồi, phụ nữ đàng hoàng thịt vú phún phún rất là thơm mát, nhưng trong vú của dâm phụ toàn là xú nhục, tiện nhục, không đả không thoải mái, dâm phụ phải bị đánh đập khinh thường thì vú này mới lớn được như vậy a”, Hoàng Dung bị mọi người vũ nhục, dâm thủy hạ thân đã hưng phấn chảy ra dầm dề.
“Nguyên lai là như vậy, đánh mạnh cho ta”, tên Mông Cổ cầm đầu nói.
Hai gã tráng hán lấy một tấm mộc bản, ở giữa khoét 2 cái lỗ, vừa vặn đặt xuống cho 2 cái vú của Hoàng Dung xuyên qua, sau khi cố định mộc bản xong, nhũ phong của Hoàng Dung thật giống như bị đặt trên đoạn đầu đài xuyên qua tấm mộc bản. Hai gã tráng hán lấy tấm ván vốn dùng để đánh mông, lựa thế đánh thẳng xuống, đem đôi vú cao ngất trắng như tuyết bạch đánh cho bẹt xuống thành hai khối lạn nhục, phát ra những tiếng bành bạch.
Hoàng Dung thúc giục: “Dùng lực mạnh chút đi, bằng không bọn chúng không chịu ra sữa đâu.”
Hai gã tráng hán được bọn người xung quanh cổ vũ càng đánh càng mạnh, từng giọt sữa lẻ tẻ từ nhũ đầu của Hoàng Dung rỉ ra, hai khỏa hào nhũ dần dần chuyển thành hồng sắc, nhũ đầu kiên ngạnh mỗi lần đều bị tấm mộc bản tấn công, khoái cảm cường đại làm cho dâm thủy chảy dòng dòng nơi khố hạ của Hoàng Dung.
“A … ưm … ưm … a …”, Hoàng Dung mỗi lần thanh gỗ đánh xuống tiếng kêu càng lúc càng lớn, đợi đến khi đánh xong thì gần như hết lên rồi, may là da không có thụ thương, chỉ có điều nhũ phong của nàng trở thành đỏ lừ.
“Thoải mái không ? Tiện nhân”, tên Mông Cổ cầm đầu véo vào miệng Hoàng Dung hỏi: “tiện nhân ngươi có một đôi vú thối, cho ngươi ăn thêm một ít không hiểu có nhiều sữa lên không ?”
Hoàng Dung gật đầu nói: “Ým … không chỉ sữa, dâm phụ phía dưới này chảy ra nước thối cũng nhiều không kém a”.
Người nọ nghe thế cười to, nói: “Hảo ! Các ngươi nghe chưa, sau này cơm của tiện nhân này dùng không được dùng nước nấu, mà phải dùng nước đái ngựa, biết không ! Bất quá trước tiên đem đồ trong cái lỗ thối của nó ra cho nó ăn trước đã.”
Hoàng Dung cười nói: “Không cần đâu, chúng ta cứ đi trước, ta ở trong xe tự ăn.”
Được đưa lên xe tù, Hoàng Dung ngồi ở mặt trong, chậm rãi kéo ra thực vật để trong âm bộ của mình suốt đêm qua, cẩn thận nếm ăn, khuôn mặt lộ ra thần sắc cực kì thỏa mãn.
Bất quá nàng đi chưa được bao lâu, xa đội đã dừng lại, người Mông Cổ đem tù xa dỡ xuống rồi lại đem Hoàng Dung nhét vào trong một cái bao tải, bọn người áp tống liền đổi y phục sang y phục của bách tính người Tống rồi lại tiếp tục lên đường.
Hoàng Dung trước khi vào trong bao tải xem phía trước có thể lờ mờ thấy một tường thành, nàng sửng sốt một lúc, lúc này, Tiểu Long Nữ rất nhanh cũng đi ra xem thì sửng sốt, tòa thành này chính là thành thị bọn nàng vô cùng quen thuộc: Tương Dương thành !