Lần này Lâm Hồi Âm cũng như lần đầu tiên không vội né tránh cũng không hề tấn
công.
Liên Y trước giờ tâm cao khí ngạo, thích thể hiện liên tiếp hai lần đều bị Lâm
Hồi Âm dễ dàng tránh thoát, nàng càng cảm thấy không phục, thậm chí cũng không
hiểu được rốt cuộc từ lúc nào tiên thuật của Lâm HỒi Âm lại tăng cao đến vậy?
Liên Y suy nghĩ lại tấn công về phía Lâm Hồi Âm lần nữa, chiêu thức của nàng
đều bình thản chẳng có gì lạ. Nhưng là đệ tử thần sơn đều biết, kiếm pháp thần
sơn tinh túy ở chỗ, một kiếm đâm qua không chỉ có một đạo kiếm quang mà là vô
số đạo võng kiếm.
Lâm HỒi Âm nhẹ nhàng tránh kiếm, kiếm quang chém vào rừng trúc cách đó không
xa, lá trúc xoay vòng rơi xuống.
Ban đầu Lâm Hồi Âm chỉ thủ không công, Liên Y lại có lòng lên cấp. Nhưng bây
giờ gặp phải Lâm HỒi Âm, nàng quên mất mình phải bảo tồn thực lực và tiên lực,
giữ lại để tranh đấu cùng đệ tử tiếp theo, dùng tất cả sức lực đặt trong trận
đấu này.
Lúc Lâm Hồi Âm ở Tây LƯơng đã trải qua vô số trận sống chết, đối với những đòn
công kích của Liên Y nàng có thể một mình ứng biến, vậy nên hoàn toàn hóa giải
được những chiêu thức của nàng ta. Sau đó âm thầm tính toán xem tiên lực của
Liên Y còn bao nhiêu, đến khi đấu hơn ba trăm chiêu Lâm HỒi Âm cảm giác được
Liên Y áp bức mình không tăng lên nữa thì biết rằng, nàng ta đã đẩy tiên lực
của bản thân lên cấp mạnh nhất.
Lâm Hồi Âm cũng không nóng nảy đánh trả Liên Y, ngược lại càng thủ càng tinh
tế. Huống chi nàng cũng là cường hạng, trong lúc ở Tây Lương nhiều lần nàng
không đánh lại đều dựa vào lấy thử thay công chống đỡ yêu ma quái vật chờ
Triêu Ca và Dạ Huyền cứu viện.
Cho dù Liên Y lợi hại cũng không tàn bạo bằng yêu ma ở Tây Lương, vậy nên Lâm
Hồi ÂM cực kỳ ung dung, thậm chí cả ngươi trong không trung phiêu dật bay tới
bay lui không hề kèm khí chất của Liên Y chút nào.
Liên Y dùng hết tiên lực xuất ra mười chiêu, Lâm Hồi Âm vẫn như cũ chẳng có
chút gì tổn thương. Lúc này nàng thật sự kinh hãi, cho đến bây giờ tất cả bản
lĩnh đều phô bày ra, nhưng cũng không dò xét được Lâm Hồi Âm rốt cuộc có bao
nhiêu thực lực. Nếu như cứ như vậy, nàng luôn phòng thủ, còn mình lại một mực
công kích chẳng bao lâu tiên lực không chống đỡ nổi, đến lúc đó mình sẽ thua
cuộc!
Nàng không thể thua!
Bại bởi ai cũng không thể bại trong tay Lâm Hồi Âm!
Không ai biết nàng bây giờ ghét Lâm Hồi Âm đến độ nào!
Liên Y nghĩ đến đây thì âm thầm cắn răng, sau đó bộc phát tiên lực trong cơ
thể mình công kích về phía Lâm Hồi Âm.
Mà lần này Lâm HỒi Âm nhẹ nhàng tránh đòn cũng không đợi Liên Y tấn công nữa,
nhẹ nhàng giương trường kiếm trong tay lên, phát ra tiếng cười thanh thúy đánh
về phía Liên Y.
Liên Y cho rằng Lâm Hồi Âm sẽ chỉ thủ chứ không công, không nghĩ đến vậy mà
lúc này nàng lại đột nhiên xuất thủ, Liên Y bị dọa đến thất sắc, vội vàng né
tránh, nhìn bóng người có chút chật vậy, nhưng mà vẫn tránh được kiếm quang
của Lâm Hồi Âm.