257. Ta có thể hôn ngươi không?[7]
Trong nháy mắt bóng dáng Luên Y mất hút, Lâm Hồi Âm đột nhiên bị Dạ Huyền túm
lấy bay lên trời, rơi xuống chín tầng trời, bóng dáng Dạ Huyền mới từ từ hiện
ra.
Lâm Hồi Âm khẩn cấp:“Vừa rồi ngươi làm gì?”
Dạ Huyền mỉm cười, dung nhan khuynh thành mị hoặc, không trả lời Lâm Hồi Âm,
ngược lại hỏi nàng một câu:“Ngươi biết khiêu vũ không?”
Lâm Hồi Âm có chút nghi hoặc, lại vẫn gật đầu:“Biết.”
Dừng một chút, vẫn không nhịn được mà:“Làm sao vậy?”
Dạ Huyền không lên tiếng, mang theo Lâm Hồi Âm để lên đám mây, nhẹ nhàng chậm
chạp hạ xuống, sau đó đánh giá nàng từ đầu đến chân, cuối cùng hắn mở miệng ra
tiếng nói:“Đợi lát nữa chuẩn bị, chúng ta tới điện Vô Lượng.”
“Làm gì?” Vô Lượng điện là đại điện của Triều Ca, sinh nhật hắn đêm nay, tổ
chức ở đó.
Dạ Huyền nhìn núi Thần sơn, đảo mắt, ngữ điệu không ôn không hỏa nói:“Chế
giễu.”
………
Khi Dạ Huyền mang Lâm Hồi Âm đến Vô Lượng điện, bên trong đã giăng đèn kết
hoa, ca múa mừng cảnh thái bình.
Dạ Huyền dẫn Lâm Hồi Âm đến một cái bàn trống, vừa mới ngồi xuống, bên ngoài
liền truyền đến một đạo tiên nguyệt, còn theo với một trận tiếng trống, có
tiên đồng hô lên:“Thần sơn chưởng môn, trưởng lão đến –”
Toàn bộ vô lượng đại điện nháy mắt im lặng, khiêu vũ ca nữ từng người lui ra,
dàn nhạc cũng dừng tấu nhạc, vô lượng cửa đại điện có ba lão nhân tiên phong
đạo cốt với Thần sơn chưởng môn cầm đầu, tiêu sái tới.
Thần sơn đệ tử nhất tề đứng dậy, cung kính hô:“Tham kiến chưởng môn sư phó và
hai vị trưởng lão.”
Thần sơn chưởng môn cười tủm tỉm phất phất tay, hai vị trưởng lão lên đại điện
ngồi một bàn.
Ngay sau đó đến là Tiên đế Tiên phi, phía sau là Triều Ca, còn có Liên Y.
Mọi người đứng dậy, như trước là khen tặng, Tiên đế Tiên phi chìm trong một
mảnh kính yêu, đi lên thần điện, Triều Ca liền ngồi ở bên trái, mà Liên Y liền
chọn bên phải, đúng chỗ Dạ Huyền Lâm Hồi Âm vừa ngồi.
Liên Y ngồi xuống, vừa nhấc đầu, liền nhìn thấy Lâm Hồi Âm phía đối diện, nụ
cười ngọt ngào lập tức đóng băng, hiện lên một tầng âm lãnh.