237. Dạy ngươi cái gì gọi là ‘‘đắc tội” [7]
“Không ngờ cũng cứng nhỉ, chịu tra tấn cũng không rên tiếng nào…….” Liên Y
cười khẽ, ngữ khí tản mạn nói:“Thôi thôi, nó đã không khóc không nháo như thế
thì cũng chẳng thú vị gì, chúng ta chơi cái khác đi…….”
Liên Y đảo mắt, nhìn ngọc bàn phía trước, niệm chú, ngọc bàn đổ xuống vỡ vụn,
Liên Y đứng lên, đi lên trước, nhặt lên một miếng ngọc vỡ, quơ trong lòng bàn
tay, cười nhạt, lại đi tới trước mặt Lâm Hồi Âm, ngồi xổm xuống, nhìn nàng dù
chịu tra tấn vẫn xinh đẹp như vậy, bên môi hiện lên một nụ cười lạnh:“Ngươi
không phải vẫn dùng cái mặt này để quyến rũ nam nhân sao? Giờ ta phải huỷ nó,
nhìn xem đến lúc ngươi biến thành người quái dị rồi thì còn có thể lấy cái gì
đi hấp dẫn hắn!”
Lời này của Liên Y ẩn dấu một ít hàm nghĩa, Lâm Hồi Âm nghe không hiểu lắm.
Liên Y như cố ý tra tấn nàng, càng tới gần mặt nàng thì càng thả chậm tốc độ.
Giống như khó thoát khỏi một kiếp…… Lâm Hồi Âm tự ảo tưởng ra 1000 khả
năng mình có thể đánh trả Liên Y.
Nhưng bất luận như thế nào, bấy luận phương pháp độc ác cỡ nào, nếu nàng thật
sự mất đi dung nhan, chính là tổn thương sâu sắc nhất.
Đáy mắt Liên Y ngập tràn hưng phấn, tay nàng hung hăng dùng sức, vạch lên da
thịt mềm mại của Lâm Hồi Âm
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa và một câu:“Liên Y công chúa,
hoàng thái tử điện hạ tới –”
Liên Y rút tay về, trừng mắt nhìn Lâm Hồi Âm, trong lòng nghi ngờ tại sao
Triều Ca lại tới đây, nhanh chóng vứt mảnh ngọc vỡ kia qua một bên, đứng
thẳng, nói với thị nữ:“Bó thẳng xương nó lại, để nó quỳ gối ở đây, đừng lộ ra
sơ hở gì!” Lại quay đầu, nhìn một thị nữ nói:“Nhanh thu dọn đống hỗn độn này!”
Đêm hôm khuya khoắt mà Triều Ca còn đến chỗ ở của Tiên phi, sợ là vì Lâm Hồi
Âm……
Nàng ở trước mặt hắn, vẫn luôn giữ gìn hình tượng.
Cho nên, nàng tra tấn Lâm Hồi Âm, nàng ác độc điên cuồng, tuyệt đối sẽ không
để cho hoàng thái tử biết!