236. Dạy ngươi cái gì gọi là ‘‘đắc tội” [6]
Đau đớn còn chưa qua đi, Lâm Hồi Âm lại cảm thấy cánh tay bị bẻ gãy, đau đớn
làm nàng cuộn người, hận không thể lập tức đem Liên Y thiên đao vạn quả!
Liên Y nhìn một màn này, vẻ mặt càng thêm hưng phấn, đáy mắt sáng rọi trở nên
điên cuồng, con đĩ này nơi nơi nổi bật, còn chiếm nam tử nàng ái mộ, hôm nay
nàng phải phát tiết toàn bộ ấm ức từ xưa tới này
Tính tình Lâm Hồi Âm có chút quật cường, nàng biết Liên Y tra tấn mình chỉ vì
muốn xem mình kêu van thảm thiết nghèo hèn, nhưng nàng cứ cố nén đau đớn, gắt
gao cắn môi, giả bộ không sao cả.
Nàng càng là như vậy, càng khơi dậy tâm lý biến thái vặn vẹo của đám thị nữ,
tra tấn càng thêm nặng.
Xương cốt gãy vụn, mồ hôi chảy ròng ròng thấm ướt quần áo
Liên Y như đang xem kịch vui, nhìn một màn này, thường bình luận hai câu với
đám thị nữ đứng xem.
Xương cốt có trăm chỗ, Lâm Hồi Âm không biết xương gãy bao nhiêu chỗ rồi, ý
thức trở nên hoảng hốt, Liên Y hất chén rượu vào mặt nàng, khiến tinh thần
nàng tỉnh táo lại.
Liên Y cong người, nắm mặt Lâm Hồi Âm, nhìn vào mắt nàng, ngữ khí âm trầm
nói:“Muốn ngất sao? Nằm mơ đi….. Ta muốn ngươi phải mở to cái mắt chó của
ngươi ra mà nhìn ta tra tấn.”
Liên Y nói xong, hung hăng hất mặt Lâm Hồi Âm, nói với hai thị nữ đang tra tấn
nàng:“Bó thẳng xương nó lại, sau đó bẻ cong cho ta –”
Nàng muốn Lâm Hồi Âm cảm nhận sự khổ sở khi xương cốt được lành lặn lại một
lần nữa đứt lìa.
Chỉ có như vậy…… Chỉ có như vậy, mới có thể giải hận trong lòng nàng!!
Hai thị nữ lập tức vận tiên thuật, niệm chú vào Lâm Hồi Âm một hồi, Lâm Hồi Âm
cảm thấy xương cốt răng rắc liền lại, đau đớn đến tê tâm liệt phế nháy mắt
biến mất
Nhưng chưa được bao lâu, cơn đau lại ập tới!
Lâm Hồi Âm đau đến nhăn mày, chỉ hô nhỏ một câu, lập tức liền hung hăng cắn
môi dưới—–