Liên Tâm đang được Dược Hoàng đỡ lấy, Liên Thanh bay lơ lửng bên cạnh lo lắng nhìn con mà chẳng thể làm gì sau đó bay đến cạnh Thiên khẩn khoản nói : ” Ta cầu xin công tử, hãy cứu con gái ta.”
Thiên trợn mắt ngạc nhiên : ” Vậy là sao? Nàng ta bị làm sao làm phải cứu?”
Dược Hoàng đau lòng nói : ” Thựa ra là lỗi tại ta, mọi chuyện bắt đầu từ khoảng 1 năm trước lúc Liên Tâm vừa tỉnh lại. Ta phát hiện trong người con bé có một thứ sức mạnh kì lạ. Thứ sức mạnh này ban đầu không gây ảnh hưởng gì nhiều nhưng vài tháng gần đây nó tác động mạnh đến tâm trí con bé làm cho con bé mất kiểm soát và làm ra những việc dại dột.”
“Vậy việc hồi sáng là do ngươi xắp xếp? Còn đổ lỗi cho ta?” Thiên cay nghiệt nhìn Liên Tâm hỏi.
Liên Tâm yếu ớt trong vòng tay của cha mình, thều thào nói : ” Xin lỗi ngươi ta không cố ý….Lúc đó ta không kiểm soát được bản thân!”
Dược Hoàng lên tiếng nói đỡ cho con gái : ” Thực ra ta đã biết mọi chuyện, kéo ngươi tới đây chỉ xin ngươi giúp con gái ta, nếu chữa được thì giá nào ta cũng trả.”
Thiên hừ lạnh hỏi : ” Vậy là ngài đã biết những việc con gái mình làm? Bao gồm cả việc ám toán ta bất thành?”
Dược Hoàng gật đầu : ” Phải! Ngay cả việc hạ độc toàn bộ những người có mặt trong giải đấu cũng là con bé làm, nhưng đó không phải hành động của nó….mà là của….!”
Dược Hoàng đang nói, chợt Liên Tâm đang yếu ớt chợt tỏa ra thứ sức mạnh kinh hoàng xô hắn ra rồi lao thẳng về Thiên với một con dao nhọn trên tay : ” Chết đi!”
Thiên đã chuẩn bị, hắn nhanh như chớp lấy Liên Cơ Nỏ trong Giới Chỉ ra chĩa và đầu Liên Tâm rồi lên nòng khi nàng sắp đâm hắn. Tưởng ngăn được nàng lại nhưng không, cánh tay cầm dao của Liên Tâm vẫn lao tới nhằm vào trái tim của Thiên mà hướng tới.
Keng!
Mũi dao đâm phải một bề mặt kim loại dày và cứng liền văng ra tuột khỏi tay Liên Tâm cùng lúc đó nàng ngã xuống đất và Thiên không hề có ý muốn đỡ mặc dù hắn đỡ được. Dùng cây búa khủng của mình để cản mũi dao nhỏ của Liên Tâm, Thiên hạ cây búa xuống đất rồi dùng tay tụ lại một loại pháp thuật hắn mới học được rồi chụp lên đầu Liên Tâm trong khi nàng ta đang vô cùng mệt mỏi.
Dược Hoàng ngạc nhiên tưởng rằng Thiên sẽ đả thương con gái mình định xông tới ngăn cản nhưng Liên Thanh ngăn hắn lại rồi gật đầu nói : ” Để công tử làm đi!”
Lúc này bàn tay đang chụp lên đầu Liên Tâm của Thiên bắt đầu phát sáng, hắn lầm bầm trong miệng đem pháp lực truyền vào tay rồi thì thầm trong đầu : ” Thanh tẩy!”
Từ đầu của Liên Tâm hay nói chính xác hơn là trong linh hồn nàng có thứ gì đó phát ra, một làn khói đen rồi tụ lại thành một linh hồn gầy gò ốm yếu nhưng gian ác với đôi mắt đỏ ngầu của một cô gái chết trẻ. Linh hồn bị đẩy ra khỏi người Liên Tâm một cách đau đớn rồi kêu gào đang định bay đi trốn chạy thì Thiên lao lên tóc cổ nó xuống.
Người thường sẽ không thể đụng vào một linh hồn hay là Yêu Hồn bởi bọn họ không có thể xác, tuy nhiên Thiên có thể chạm vào hoặc thậm trí đấm cho linh hồn tà ác kia bầm mắt rồi tiêu tán. Sau khi xong việc Thiên quay sang hỏi Dược Hoàng : ” Tại sao ngài biết ta có thể cứu nàng ta?”
” Vì ngươi lấy đi đóa hoa sen dưới mật thất, đó là một bảo vật tồn tại lâu đời rồi mà chưa ai khám phá ra công dụng của nó hay biết gì về nó. Tuy nhiên khi xưa ta có gặp Dược Giới Chủ và hỏi về đóa sen, Dược Giới Chủ nói cho ta biết đó là một vật không tầm thường, ai có thể làm nó di dời vị trí thì người đó có một khả năng – Thanh Tẩy!”
Để khỏi mất công giải thích, Thanh Tẩy có thể loại bỏ những linh hồn tà ác, tà miện xấu xa trong linh hồn của một người. Nó không thanh tẩy tạp chất hay những thứ làm ô uế linh hồn bởi một linh hồn bị ô uế rồi thì rất khó để thanh tẩy. Thanh Tẩy ở đây là thanh tẩy linh hồn và chỉ có tác dụng với linh hồn.
Thanh Tẩy là một pháp thuật tối cao, tương truyền rằng chỉ những người đắc đạo ở Tây Phương mới có thể Thanh Tẩy. Thiên cũng mới phát hiện ra mình biết Thanh Tẩy và hắn chỉ dùng được số lần giới hạn, một lần Thanh Tẩy ở cấp độ hiện tại thì hắn sẽ tiêu hao tới 90% sức mạnh.
Nghe những lời của Dược Hoàng, Thiên nhìn xuống Liên Tâm đang nằm gục trên đất vì kiệt sức, có lẽ vì linh hồn của nàng và linh hồn tà ác kia muốn chiếm lấy cơ thể nàng để làm điều ác nên cả hai xảy ra giằng co. Thiên đỡ đầu Liên Tâm dậy rồi giao cho Dược Hoàng nói : ” Nàng ta tạm thời an toàn nhưng….”
” Nhưng sao?” Dược Hoàng lo lắng.
Thiên nói thật : ” Nàng ta bị tổn thương linh hồn rồi, nếu không chữa kịp sẽ hồn tiêu pháp tán!”
Dược Hoàng bế tắc, hai mắt rưng rưng : ” Ngươi nhất định có cách đúng không?”
Được Dược Hoàng đặt niềm tin tuyệt đối vào mình, Thiên trong lòng không khỏi xúc động, được một vị Tứ Phẩm luyện dược sư lừng lẫy cả Đấu Dược Giới trao niềm hy vọng nhỏ nhoi đặt lên vai, Thiên không nỡ lòng từ chối : ” Ta biết! Nhưng hơi khó!”
” Nói, mọi giá đều được.”
” Hợp hồn Đan, Ngũ Phẩm đan dược cao cấp có tác dụng trữa trị linh hồn, cải thiện cơ thể, tác dụng cực kì tốt với những người bị tổn thương linh hồn.” Thiên nói ra những gì hắn tra từ Thông Thiên Địa Đồ, ngoài khả năng dò đường cùng cảm ứng thiên địa linh vật thì giờ Thông Thiên Địa Đồ có thêm một khả năng mới là đánh giá mọi thứ khi Thiên hỏi.
Hắn hỏi thứ gì có thể chữa được sự tổn thương linh hồn của Liên Tâm và Thông Thiên Địa Đồ cho hắn một dòng chữ : Ngũ Phẩm Đan Dược Hợp Hồn Đan.
Sau đó là hàng dài những nguyên liệu, công thức được vết ra để Thiên tiếp thu. Thông Thiên Địa Đồ không phải hệ thống cũng chẳng phải bảo vật quá mức bá đạo, những thông tin nó đưa ra Thiên không thể nào đọc một lần mà thuộc vậy nên hắn viết ra giấy. Trong lúc hắn viết công thức ra giấy thì Dược Hoàng cùng Liên Thanh nhìn nhau với ánh mắt lo lắng khổ đau rồi nhìn đứa con gái như hoa đang mất dần sự sống trong tay mình. Dược Hoàng nghe thấy Ngũ Phẩm đan là trở nên tuyệt vọng, hắn thân mang danh Tứ Phẩm luyện dược sư cực hạn đã vài năm mà không thể bước lên Ngũ Phẩm luyện dược sư. Từ Tứ Phẩm bước lên Ngũ Phẩm là một bước tiến rất lớn, phải có sự tác động thì mới có thể bước qua được. Dược Hoàng ôm con gái trong lòng, đây chính là thứ mà hắn muốn bảo vệ cả đời, con gái hắn chính là chất xúc tác, chỉ cần Liên Tâm có một tia hy vọng thì hắn sẽ đánh đổi bằng mọi giá.
Thiên viết xong số nguyên liệu và công thức ra giấy sau đó đưa cho Dược Hoàng và nói : ” Đây là công thức cùng cách luyện chế Hợp Hồn Đan, nhưng đây là Ngũ Phẩm đan dược cả ta và ngài đều không thể luyện ra được tuy nhiên chúng ta có thể cầu cứu một người.”
” Là ai?”
Thiên đáp : ” Mặc Khuê, vì nàng ta có Dị Hỏa!”
Trong một hang động lớn khô ráo sạch sẽ, tại một nơi đặt bộ bàn ghế điêu khắc từ đá có hai người đang ngồi nói chuyện, một nam và một nữ.
Người nam đẹp trai anh tuấn với mái tóc trắng dài chính là Dược Giới Chủ, người nữ xinh đẹp thanh thoát chính là Mặc Khuê, cả hai đang nói về ngọn lửa bạch kim đang bập bùng cháy trong một kệ đá hình cái bát.
” Đây là Bạch Linh Hỏa, một Dị Hỏa khá tầm thường nếu đem so sánh với những loại Dị Hỏa khác, tuy nhiên lại vượt qua tất cả các loại Hỏa thông thường để được xưng là Dị Hỏa. Bạch Linh Hỏa sức mạnh chỉ ngang với Địa Nguyên Cảnh Sơ Kì, tuy sức mạnh không lớn lắm nhưng nó có một đặc điểm mà bất cứ ai cũng thèm khát.” Dược Giới Chủ nói.
Mặc Khuê tò mò : ” Điểm gì mà khiến nhiều người thèm khát như vậy? Thèm khát nhưng sao họ không tranh đoạt, thèm khát sao kẻ đánh nhau với ngài lại dễ dàng để nó lại?”
Dược Giới chủ giải đáp từng thắc mắc của Mặc Khuê : ” Thứ nhất là Bạch Linh Hỏa có một chút linh tính và khả năng chữa trị linh hồn cực tốt , thứ hai đã gọi là Dị Hỏa thì sức mạnh của nó không phải dạng tầm thường nên hầu hết các cường giả Địa Nguyên Viêm Mãn trở xuống không đủ sức để thu phục cho nên họ muốn nhưng họ không dám tranh đoạt, thứ ba là kẻ kia không phải dễ dàng đẻ lại Dị Hỏa mà hắn cố ý để lại.”
” Cố ý?” Mặc Khuê nghi hoặc.
Dược Hoàng không đáp, hắn lấy Bạch Linh Hỏa lên tay rồi nói : ” Đối với ta thì ngọn Dị Hỏa này vô dụng nhưng với ngươi thì khác, ta sẽ giúp ngươi thu phục nó, khi ngươi thu phục được nó rồi thì cả thực lực lẫn cấp độ của ngươi đều tăng.”
Mặc Khuê nói : ” Cảm ơn ngài vì đã giúp ta, đợi khi ta trở về Hồ Tiên Phủ nhất định sẽ chuyển lời của ngài cho phủ chủ.”
Dược Giới Chủ xua tay nói : ” Không cần cảm ơn, nàng ấy đã đưa ngươi tới đây thì ắt hẳn là để xem quan hệ giữa ta và nàng ấy có còn tốt đẹp như xưa. Ta giúp ngươi lần này là tình nguyện chứ không hề có thỏa thuận gì cả, nhưng nếu ngươi chuyển lời của ta thì thật tốt quá.”
Sau đó cả hai tiến vào trạng thái thu phục Dị Hỏa.
Nếu một người có thực lực Kết Đan Viên Mãn như nàng tự mình thu phục Bạch Linh Hỏa thì sẽ bị nó đốt thành tro khi chạm vào, tuy nhiên nhờ có sự trợ giúp từ Dược Giới Chủ thì quá trình này diễn ra một cách nhẹ nhàng và hiệu quả. Sau một ngày luyện hóa thì Bạch Linh Hỏa cuối cùng đã bị Mặc Khuê thu phục.
Sau khi hoàn thành thì Dược Giới Chủ nhắc nhở : ” Ta có đặt lên cơ thể ngươi 3 vòng phong ấn, mỗi vòng sẽ tương đương một cấp sức mạnh khi tăng lên vì hiện tại ngươi chưa hoàn toàn làm chủ được Bạch Linh Hỏa. Theo thời gian ngươi mạnh lên thì phong ấn tự vỡ, khi đó thì ngươi có thể hoàn toàn làm chủ được Bạch Linh Hỏa.”
Mặc Khuê trở về Đấu Dược Hội, nàng đồng ý giúp Thiên cứu Liên Tâm sau khi nghe hắn kể về chuyện của nàng ta. Mặc Khuê không ưa gì Liên Tâm nhưng vì nể mặt Thiên và Dược Hoàng nên nàng gật đầu đồng ý.
Sâu dưới mật thất của Đấu Dược Giới, Thiên đứng trước một đỉnh dược lớn trong tay là vô số nguyên liệu hắn và Dược Hoàng cực khổ tìm trong mấy ngày qua, cũng may tất cả đều có ở trong Đấu Dược Giới chứ nếu không thì phiền to. Đứng phía sau Thiên là Dược Mặc Khuê và sau cùng là Dược Hoàng. Cả ba điều động hỏa diễm bay xung quanh rồi điều khiển nó chui vào trong dược đỉnh, Dược Hoàng vận công rồi chuyền cho Mặc Khuê, nhờ có sức mạnh to lớn chuyền vào mình nên Mặc Khuê ngay lập tức có thể phá vỡ cả 3 vòng phong ấn mà Dược Giới Chủ đặt lên người nàng rồi quanh người nàng bốc lên ngọn lửa màu bạch kim tuyệt đẹp. Vì cả Dược Hoàng lẫn Thiên đều biết Mặc Khuê có Dị Hỏa nên cả hai không bất ngờ, tuy nhiên vẫn phải trố mắt vì ngọn lửa tuyệt đẹp, Mặc Khuê điều khiển sức mạnh cộng thêm Dị Hỏa của bản thân truyền cho Thiên. Thiên hứng trọn nguồn sức mạnh của hai người cộng lại truyền vào cơ thể, người hắn trở nên nóng rát vô cùng nhưng sức mạnh cũng tăng lên không ít, hắn dùng phép điều khiển toàn bộ nguyên liệu bay vào trong dược đỉnh còn bản thân Hóa Hỏa thành ngọn lửa hai màu trộng lẫn giữa màu đỏ và màu bạch kim rồi bay vào trong dược đỉnh.
Một Tứ Phẩm luyện dược sư phối hợp với 2 Tam Phẩm luyện dược sư để cùng luyện chế ra Ngũ Phẩm Đan dược, điều này trên lý thuyết là không thể vì cho dù 3 người cùng là Tứ Phẩm luyện dược sư cũng không thể. Tuy nhiên cũng có vài ngoại lệ, và trong trường hợp này ngoại lệ kia chính là Dị Hỏa – Bạch Linh Hỏa.