Thanh âm Bá Vương đầy kinh ngạc cùng một chút sợ sệt không che giấu được, giống như một số sinh vật khi gặp phải thiên địch theo bản năng sẽ cảm thấy sợ hãi.
Mọi người xung quanh đều tròn mắt líu lưỡi mà nhìn Kim Cương Vương, trong đôi mắt đầy vẻ tò mò.
Người kia là ai mà lại làm cho Bá Vương, tọa kỵ của Doanh đại sư, phải sợ hãi đến thế.
Phải biết rằng, hiện giờ danh khí của Bá Vương trong Quang Minh thánh giáo lớn không kém hơn so với Doanh Thừa Phong rồi.
Trận đấu linh thú trăm năm một lần lần này, các tông môn cạnh tranh với nhau, mục đích vốn là để bồi dưỡng thánh thú cường giả đời tiếp theo, nhưng cũng có ý nhân cơ hội này âm thầm đọ sức.
Cho nên, bất kỳ một tông môn nào có thể giành được giải nhất, thánh thú của họ đều sẽ nổi tiếng thiên hạ, được xem là có công với tông môn.
Bá Vương náo loạn ở nhà kho rèn tạo Thánh Điện như vậy, nhưng không có một cường giả nào xuất hiện đuổi y đi, nguyên nhân trong đó ngoài việc có Doanh Thừa Phong là vị rèn tạo đại sư trẻ tuổi nhất ra, còn có nguyên nhân chủ yếu khác là thanh danh dâng cao của y.
Không ai muốn đắc tội một người có công với tông môn là tên Bá Vương này. Cho nên, chỉ cần hắn không gây ra sai lầm không thể cứu vãn tại đây, thì sẽ không có ai can thiệp vào việc này.
Nhưng, một người cường thế như Bá Vương, khi đối mặt với một kẻ hoàn toàn xa lạ, chưa từng nghe nói qua bao giờ, lại biểu hiện kém đến như thế.
Phát hiện này khiến tất cả mọi người kinh ngạc không hiểu.
Cái tên vừa bị Bá Vương ném ra ngoài lại kinh hãi mà nhìn Doanh Thừa Phong và Kim Cương Vương, sắc mặt nhiều màu liên tục thay đổi, cứ nghĩ tới vừa rồi y hiểu làm Doanh Thừa Phong là một kỵ sĩ muốn chen ngang vào hàng đổi linh khí. Cơ mặt hắn lại bắt đầu hơi hơi giần giật.
Không cần nói chỉ bị Bá Vương ném ra ngoài, cho dù là bị Bá Vương đánh, y cũng không oán giận nửa câu.
Advertisement / Quảng cáo
Tên tổng quản béo mập nhìn thấy Doanh Thừa Phong, không khỏi vui mừng khôn xiết, lập tức bay nhanh mà chạy tới, vẻ mặt như được giải thoát, nói:
– Doanh đại sư, ngài cuối cùng cũng xuất hiện.
Y nhìn Bá Vương, tiếp tục nói:
– Trong một tháng này, Bá Vương đại nhân cứ tại trong nhà kho…
Y vừa nói đến đây, Bá Vương đột nhiên quay đầu, hung ác mà trợn mắt nhìn y.
Tên tổng quản béo ngẩn ra, hắn nuốt nước miếng, ngắc ngứ một chút, lập tức đem mấy lời định nói sửa lại:
– Bá Vương đại nhân đến nhà kho giám sát chúng ta làm việc. Rất được mọi người yêu quý.
Nghe thế Bá Vương mới hài lòng mà không trừng y nữa, nhìn về Doanh Thừa Phong và Kim Cương vương một cách đắc ý cùng hơi hơi lấy lòng.
Mọi người xung quanh khinh bỉ mà nhìn tên tổng quản béo. Nhưng không ai muốn vạch trần lời nói dối trắng trợn của y.
Doanh Thừa Phong khẽ lắc đầu, nói:
– Bá Vương, không được bắt nạt người khác.
– Vâng.
Bá Vương trả lời rất to, nhưng sau lại thấp giọng nói thầm:
– Ta có bắt nạt ai đâu.
Kim Cương Vương trừng mắt, nói:
– Doanh huynh răn dạy ngươi còn dám cãi lại, muốn làm phản hả?
Bá Vương sắc mặt sợ sệt, lắc đầu liên tục, sốt ruột nói:
– Không phải. Không phải.
Lúc Kim Cương Vương xuất hiện, Bá Vương vừa mới dùng Thấu Cốt Ngọc Tủy xong, còn đang bế quan hấp thu linh lực. Mà khi y xuất quan, lại đúng lúc Doanh Thừa Phong tiến vào u quang không gian bế quan luyện khí.
Về phần Khấu Minh, y nghiêm túc tuân theo tín điều của một tùy tùng, tuyệt đối không nói ra bất cứ chuyện gì về vị đại nhân mà y phục tòng cho bất kỳ ai.
Cho nên, Bá Vương thật đáng thương đã không biết được Kim Cương Vương đã rời núi rồi.
Doanh Thừa Phong khoát tay ý bảo hai người dừng không nói nữa, vẫy tay gọi tên tổng quản béo kia, tên này lập tức chạy đến.
– Ở u quang không gian ta đã rèn tạo một đám linh khí và thánh khí, ngươi tính toán, đổi ra tích phân, rồi chuẩn bị một ít tài liệu cho ta, xem xem tích phân còn đủ hay không.
Trên khuôn mặt béo mập của tên tổng quản lộ ra một chút ngạc nhiên vui mừng, y liên tục gật đầu, làm cái cổ bị thịt mỡ ở trên che đến gần như không thấy được của y thoạt nhìn gần như bị đứt gãy.
– Doanh đại sư yên tâm, tiểu nhân chắc chắn sẽ hết lòng làm việc, tuyệt đối sẽ không làm ngài chịu thiệt.
Bá Vương hừ lạnh một tiếng, trong lòng thầm nghĩ, ngươi cứ thử dám làm cho chủ nhân ta chịu thiệt xem.
Tổng quản nhà kho có quyền lực không nhỏ, y thậm chí còn có khả năng làm chuyên gia giám định, có thể đánh giá bất kỳ món linh khí hoặc thánh khí nào, và đổi ra thành tích phân một cách tương đối chính xác.
Nếu như gặp người bình thường đến nộp lên linh khí, hoặc đổi linh khí qua tay y, y đều ăn gian cắt xén một ít lợi lộc từ đó. Tuy y không dám giở trò bịp bợm, nhưng còn một số kẽ hở mà y có thể lợi dụng.
Tuy nhiên, đối với Doanh Thừa Phong, cho dù lá gan hắn có lớn hơn gấp đôi, cũng không dám làm gì chèn ép.
– Xôn xao…
Đột nhiên, bốn phía trở nên ồn ào.
Những người đi tới đây muốn đổi linh khí hoặc thánh khí đều là các kỵ sĩ từ các đại thánh điện. Mục đích của bọn họ khi tới đây tự nhiên là muốn đổi được một trang bị càng tốt hơn.
Mà trong cả thánh điện không người nào lại không biết đến tên của Doanh Thừa Phong.
Đặc biệt từ lúc trở về từ Đại Hạp Cốc (thung lũng lớn), càng nhiều người đều biết rằng, kỹ thuật rèn tạo của hắn vô cùng cường đại, đã có thể rèn tạo ra Tam Chuyển Chân Thiên Kỵ Thánh Khí.
Trước đó, trong rất nhiều đại sư của Thánh Điện, chỉ có Nặc Y Nhĩ đại sư có thể làm đến cấp bậc này.
Advertisement / Quảng cáo
Vì thế, thân phận địa vị của Doanh Thừa Phong trực tiếp tăng lên, quả thực đã ngang với Nặc Y Nhĩ đại sư rồi.
Nếu đã như vậy, giá trị linh khí và thánh khí do hắn rèn tạo ra cũng tùy theo đó mà tăng lên, Nếu có người nào sở hữu được một cái trong số đó, cũng đủ làm cho rất nhiều người hâm mộ rồi.
Cho nên, sau khi nghe Doanh Thừa Phong nói, rất nhiều người đều lên tiếng kinh hô. Bọn họ mắt thèm mà nhìn Doanh Thừa Phong và tổng quản béo, hy vọng Doanh đại sư lấy ra nhiều hơn một chút linh khí và tổng quản béo có thể lấy ra một phần từ chỗ đó cho mọi người chọn lựa.
Doanh Thừa Phong hơi nhăn mày, hắn nhìn quanh một vòng.
Tuy rằng hắn chưa sử dụng thần niệm, chỉ dùng mắt thường nhìn bốn phía xung quanh. Nhưng mà, hễ hắn nhìn hướng chỗ nào, tiếng ồn ào chỗ đó liền lập tức biến mất.
Toàn bộ nhà kho yên tĩnh đến tiếng động nhỏ cũng có thể nghe thấy.
Doanh Thừa Phong hài lòng mà gật đầu, hắn trầm giọng nói:
– Ngươi dọn ra một khoảng trống đi. Ta sẽ lấy trang bị ra đây.
Tên tổng quản béo hơi giật mình, giơ tay lên, khẽ vung sang hai bên. Lập tức, đám người đứng vòng đầu trong nhà kho liền tự động dạt sang hai bên.
Doanh Thừa Phong vung tay lên, nhẫn không gian trên tay hắn sáng lên. Đồ vật từ bên trong tuôn ra ào ào rơi xuống trên mặt đất.
Tiếng leng keng vang lên không ngừng, đó là thanh âm của linh khí va chạm vào nhau.
Tất cả mọi người trố mắt líu lưỡi mà nhìn, bọn họ trợn tròn hai mắt, tuy là tận mắt được nhìn thấy nhưng cũng làm bọn họ khó có thể tin.
Trên mặt đất, trang bị càng chất càng cao, rốt cục cũng “Ào ào” một tiếng đổ sụp xuống.
Vô số linh khí chồng chất cùng một chỗ. Thật giống một bãi rác khổng lồ.
Chỉ có điều khác với bãi rác là lớp ngoài của những linh khí này được bao phủ một vầng hào quang nhàn nhạt. Những hào quang này kết hợp cùng nhau tạo thành một vẻ đẹp kỳ dị, làm dao động tâm thần người khác, làm họ lưu luyến mất hồn.
– Này, này…
Tên tổng quản béo lắp ba lắp bắp, qua một hồi lâu vẫn chưa nói lên lời.
Bá Vương cười ha ha tiến lên, vỗ một cái thật mạnh lên vai y, nói:
– Ngươi đang sợ cái gì.
Y chỉ kính sợ mỗi Doanh Thừa Phong và Kim Cương Vương mà thôi, còn đối với những người khác, y vẫn như cũ là một tên to con cực kỳ hống hách bá đạo.
Tên tổng quản béo hơi lảo đảo, nhưng lúc này y cũng không trách cứ Bá Vương cái gì mà lại cảm kích nhìn y, nói:
– Doanh đại sư, ngài muốn bán toàn bộ những trang bị này sao?
Doanh Thừa Phong mỉm cười:
– Nếu ta không muốn bán, cần gì phải lấy ra nữa.
Tổng quản béo mặt hơi ửng đỏ, hơi do dự một chút, thật cẩn thận mà hỏi:
– Doanh đại sư, ngài đều rèn tạo tất cả chỗ này?
Cũng không phải là y nghi ngờ Doanh Thừa Phong, mà đây là một việc mà y phải xác định rõ.
Bởi vì hiện giờ thanh danh Doanh Thừa Phong rất nổi tiếng, nếu là linh khí cho chính tay hắn rèn tạo ra, nhất định sẽ có giá trị cao gấp trăm lần.
Doanh Thừa Phong còn chưa mở miệng, Kim Cương Vương liền ngạo nghễ nói:
– Đúng vậy, tất cả những thứ này đều do Doanh huynh rèn tạo ra trong hai tháng ở u quang không gian.
Tuy rằng mọi người đã sớm đoán được điều này, nhưng sau khi xác định rõ vẫn không khỏi thấy ngạc nhiên thán phục.
Rèn đại sư tuy mạnh, nhưng bọn họ dù sao vẫn là một người, mà sức mạnh một người là có hạn.
Cho dù là một vị rèn đại sư, trong một ngày nhiều lắm là rèn tạo được hai, ba cái linh khí hoặc một bộ thánh khí là cùng.
Hơn nữa, rèn đại sư cũng không phải cỗ máy làm việc không ngừng nghỉ, bọn họ cũng cần cần nghỉ ngơi và hưởng lạc, vậy nên, Doanh Thừa Phong tiến vào u quang không gian trong hai tháng, nhưng không ai đoán được hắn rèn tạo ra trang bị đến tột cùng là có bao nhiêu.
Lúc này, mọi người đều đang chăm chú nhìn vào các trang bị.
Advertisement / Quảng cáo
Mặc dù không có con số chính xác, hơn nữa các linh khí và thánh khí lại xếp chồng lên nhau, nhưng dù cho không ai dám động vào đó, cũng có không ít người có thể tính ra con số đại khái.
Chỗ linh khí chồng chất ở đây, số lượng ít nhất cũng có hơn một ngàn.
Hơn một ngàn trang bị…
Đây là một con số khủng bố đến thế nào…
Đừng nói là một rèn đại sư, cho dù tăng thêm số người gấp ba, năm lần nữa, trong vòng hai tháng cũng khó có thể rèn tạo ra một số lượng trang bị như thế.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trở nên trầm mặc, bọn họ bị đống trang bị làm cho chấn động bội phục sát đất.
Tên tổng quản béo sửng sốt một hồi lâu, cuối cùng thở một hơi dài. Y rón ra rón rén cẩn thận lấy ra một cái trang bị, sau một lát, mắt y sáng lên, nói to:
– Một Tử Kim Cấp Thượng Phẩm Linh Khí, trị giá mười điểm tích phân.
Y buông xuống vật ấy, có người tiếp y mang nó đến một chỗ khác. Theo sau, y tiếp tục báo:
– Một Cực Phẩm Tử Kim Cảnh Linh Khải, trị giá hai mươi điểm tích phân…
Cùng với thanh âm y liên tiếp vang lên, toàn bộ nhà kho cũng bắt đầu tràn ngập một bầu không khí kỳ dị.
Mà không có ai nhìn đến, vào lúc này, ngoài cửa xuất hiện thêm vài bóng người hiếm khi thấy được.
Hơn một nửa số đại sư trong rèn tạo Thánh điện đã lặng lẽ đi đến đây.
Tuy nhiên, bọn họ cũng không có ý bảo tổng quản béo ngừng lại, mà là yên lặng nhìn tên mập có khuôn mặt đầy thịt béo, mỗi khi hắn cầm lên một cái trang bị và báo ra giá cả, thần sắc của bọn họ lại biến đổi càng thêm nhiều màu nhiều vẻ hơn.