Rạng sáng ngày hôm sau, Doanh Thừa Phong bèn đi tới Kho của Đoán tạo Thần Điện.
Bên ngoài nhà kho vẫn là một cảnh tượng huyên náo như vậy. Một vị tổng quản trực thay phiên, to béo đang không ngừng dùng vạt áo để lau mồ hôi trên trán.
Đoán tạo Thánh Điện chính là nơi cung cấp trang bị cho toàn bộ Quang Minh Thần Giáo. Mỗi ngày có hàng vô số những Kỵ Sĩ khao khát tới đây để tìm kiếm những Linh Khí vừa ý mình. Đương nhiên không phải tất cả mọi người đều có đủ tư cách để vào đây. Nếu như không có những cống hiến nhất định thì cơ bản là không thể nào mà bước qua cánh cổng của Thánh Điện một bước.
Nhưng số lượng người trong Thánh Giáo quá đông nên cho dù bậc cửa của Đoán tạo Thánh Điện có được nâng lên mức cao nhất có thể thì hàng ngày cũng có vô số người đến nơi đây.
Doanh Thừa Phong đi lẫn vào đám đông, đến trước mặt vị tổng quản đó, hắn trầm giọng nói:
– Ta muốn mượn một không gian U Quang.
Tên tổng quản đang cúi đầu, đang bấm ngón tay lẩm nhẩm tính toán gì đó, nghe thấy có tiếng nói thì bèn không kịp ngẩng đầu mà mắng mỏ:
– Cái gì cơ chứ, không gian U Quang có thể dễ dàng để cho bất cứ người nào cũng có thể sử dụng được hay sao…
Nói tới đây y cuối cùng cũng ngẩng đầu lên.
Nhưng chính vào lúc kịp nhìn thấy gương mặt của Doanh Thừa Phong thì đôi mắt nhỏ như hạt đỗ của y tức thì trợn tròn lên.
– A, a, a, a…
Y lắp bắp ở trong miệng, dường như muốn nói điều gì đó nhưng lại bị làm cho khiếp sợ mà không mở lời ra được.
Advertisement / Quảng cáo
Doanh Thừa Phong hơi chau mày, hắn đương nhiên hiểu vì sao đối phương lại có biểu hiện như vậy.
Bản thân hắn đứng trước mặt các Kỵ Sĩ Vương có thể chẳng thể có cách nào đứng ngang hàng cùng bọn họ nhưng điều đó không đồng nghĩa rằng Đoán tạo Đại sư là những kẻ vô dụng.
Trên thực tế thì chức vụ tổng quản phụ trách trông nom nhà kho không phải là người nào cũng có thể đảm nhận. Nếu như không có những hậu thuẫn nhất định thì cơ bản là không thể ngồi vững được vị trí này.
Nhưng Doanh Thừa Phong cũng hiểu rằng chỉ cần một câu nói của mình thì tính mạng của tên tổng quản béo kia sẽ tức thì đặt dấu chấm hết ở đây.
Nhưng hắn chẳng hứng thú với việc bắt nạt những kẻ không có khả năng bảo vệ bản thân như vậy.
– Sắp xếp cho ta một không gian U Quang, tích phân Tông Môn đợi đến khi ta ra ngoài rồi thì khấu trừ cũng được.
Doanh Thừa Phong có chút sốt ruột bèn giục y:
– Ta sẽ giao nộp tích phân hoán đổi Thánh Khí.
Tên tổng quản béo lúc này mới thực sự tỉnh lại, y vội vàng nhảy từ trên vị trí ngồi của mình xuống rồi cúi khom người, điệu bộ xu nịnh, y nói:
– Vâng, thưa Đại nhân, thuộc ta ngay lập tức sắp xếp.
Trong nhà kho lúc đó ít nhất cũng phải có đến hơn trăm Kỵ Sĩ của Thánh Giáo. Những người này tuy tu luyện võ đạo đạt tới trình độ lớn mạnh nhưng khi đã đặt chân đến Đoán tạo Thánh Điện thì tất cả mọi người ở đây đều chẳng thèm bận tâm đến bọn họ, đặc biệt là cái tên tổng quản béo kia thì lại càng kiêu căng hơn hết. Nhưng bọn họ đều vì muốn có được Linh Khí hoặc Thánh Khí như ý nên đều hạ mình nhờ vả.
Nhưng lúc này tên tổng quản béo kiêu căng phách lối đột nhiên lại trở nên cung kính ngoan ngoãn lạ thường. Điều này khiến cho mọi người không khỏi bàn tán nghị luận. Người thanh niên đó rút cuộc là ai, trừ phi là hậu bối tử tôn của một vị đại lão nào hay sao?
Sau khi tên tổng quản béo bỏ lại tất cả mọi công vụ, đích thân đưa Doanh Thừa Phong rời đi thì những kẻ phục dịch ở trong Điện mới tiết lộ thân phận của hắn.
Đám đông biết được chàng thanh niên đó chính là Doanh Thừa Phong, nhân vật mà gần đây tiếng tăng lẫy lừng thì đều tức thì kinh ngạc, thậm chí còn có người thở dài tiếc nuối. Nếu như sớm biết đến thân phận của hắn thì đã bước lên phía trước chào hỏi làm quen. Nếu như được đi theo Doanh Đại sư thì đó mới thực sự là một bước đăng thiên.
Doanh Thừa Phong không bận tâm đến những sự thay đổi bên ngoài kia, hắn dẫn Kim Cương Vương đi theo tên tổng quản béo tới trước thông đạo.
Đi tới đây thì tổng quản béo dừng lại. Y quay đầu nhìn Kim Cương Vương, Thánh Thú to cao dũng mãnh, bất giác sắc mặt thay đổi khó coi, y cẩn thận nhẹ nhàng nói:
– Doanh Đại sư, căn cứ theo quy định thì người ngoài không được phép vào bên trong không gian U Quang.
Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng hắng giọng một tiếng rồi nói:
– Đó là trợ thủ cùng ta đoán tạo Thánh Khí. Có gã ở bên cạnh thì tỉ lệ thành công của ta sẽ cao hơn một chút. Doanh Thừa Phong xua tay một cái khẩu khí dứt khoát mà nói:
– Mở cửa cho ta, nếu như có xảy ra chuyện gì thì một mình ta gánh chịu.
– Vâng.
Tên tổng quản béo không dám nói thêm nữa, bằng không nếu chẳng may khiến cho Doanh Đại sư nổi giận, một chưởng tung ra thì y chẳng còn mạng để mà kêu oan nữa.
Sau khi mở thông đạo, tên tổng quản béo bèn đưa Doanh Thừa Phong ra bên ngoài một căn phòng nào đó rồi nói:
– Doanh Đại sư, ngài nhìn mà xem, căn phòng này ngài có vừa ý chăng.
Doanh Thừa Phong đẩy cửa bước vào, bên ngoài căn phòng chỉ đơn giản là một cửa đá đơn sơ nhưng sau khi bước vào thì mới phát hiện bên trong nó khác xa một trời một vực.
Đây là một không gian nhỏ rộng tầm mười dặm, vuông vắn, nội thất bên trong được thiết kế tinh tế trang nhã. Tất cả nội thất đều tuyệt đẹp, thể hiện một cách rõ nét nhất thành ý của người sắp xếp.
Gật đầu một cái, Doanh Thừa Phong nói:
– Tốt lắm, ta chọn nơi đây.
Hắn nhìn tên tổng quản béo một cái, trong lòng cảm thấy kinh ngạc. Lần trước tới đây, tên tổng quản lần trước còn giữ kẽ chấp hành quy tắc, không dám bước vào bên trong. Nhưng tên tổng quản này lại tỏ ra chẳng hề kiêng kỵ gì hết, trừ phi có điều gì khác thường chăng.
Quả nhiên, sau khi Doanh Thừa Phong xác nhận lấy căn phòng này, tên tổng quản béo không rời đi mà lại cung kính nói:
– Doanh Đại sư, từ nay trở về sau, không gian U Quang này chính là không gian của riêng ngài.
Doanh Thừa Phong hơi ngây người nói:
– Gì cơ?
Theo như hắn biết thì không gian U Quang là mảnh đất quý hiếm của toàn bộ Thánh Giáo này. Không chỉ Đoán tạo Đại sư mới có thể sử dụng mà Luyện đan Đại sư, Trận pháp Đại sư, Phù lục Đại sư v.v… cũng đều có thể sử dụng được.
Còn về không gian riêng hay thứ gì gì đó thì bản thân hắn cũng không hề nghĩ rằng mình lại có thể được kính nể đến như vậy.
Tên tổng quản béo cúi khom người, cười xu nịnh:
Advertisement / Quảng cáo
– Doanh Đại sư, căn cứ theo quy định thì phàm những Đại sư có thể đoán tạo được ra Tam Chuyển Thiên Kỵ Thánh Khí thì đều có đủ tư cách để sử dụng một không gian riêng.
Y ngừng một lát rồi nói tiếp:
– Từ nay trở về sau, ngài có thể tùy ý sử dụng không gian U Quang mà không cần phải đăng ký, cũng không cần có tích phân của Tông Môn. Hơn nữa ngài cần bất cứ nguyên liệu gì thì chỉ cần lên tiếng thông báo, tiểu nhân sẽ mang đến đầy đủ cho ngài.
Tên tổng quản béo nhiệt tình đến như vậy đương nhiên là vì muốn lấy lòng vị Đại sư tiền đồ vô lượng này rồi. Nhưng quan trọng hơn là vì ban nãy y vô tình đắc tội với Doanh Thừa Phong nên trong lòng cứ mãi áy náy.
Tuy Doanh Thừa Phong không hề có ý muốn truy xét đến cùng nhưng nếu như không tận tâm tận lực phục vụ thì trong lòng y lại cảm thấy không yên tâm.
Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng gật đầu nói:
– Trong Đoán tạo Thánh Điện này, những người nào được sử dụng không gian riêng?
– Còn có cả Nặc Y Nhĩ Đại sư nữa.
Tên tổng quản béo đáp lại, giọng điệu ngưỡng mộ.
Doanh Thừa Phong xua tay một cái, tên tổng quản béo ngay lập tức hiểu ý mà cáo từ. Sau khi rời khỏi thông đạo của U Quang y mới dám thở hắt ra một tiếng. Tuy Doanh Thừa Phong không xét nép y nhưng đứng trước mặt một nhân vật đáng nể như vậy, y cũng cảm thấy lo lắng sợ hãi.
– Phịch….
Âm thanh đóng sập lại của cửa đá vang lên. Doanh Thừa Phong nhìn Kim Cương Vương mà nói:
– Kim Cương, từ nay trở về sau nơi đây sẽ là địa bàn của chúng ta.
Kim Cương Vương ngắm nhìn không gian xung quang, hồ nghi hỏi:
– Doanh huynh, nơi đây khiến cho ta có cảm giác thân quen.
Doanh Thừa Phong không kìm nổi bèn bật cười nói:
– Nơi đây chính là vùng đất liên kết định vị thạch. Ngươi sống ở trong Động Thiên Phúc lâu như vậy rồi nên đương nhiên có cảm giác thân thuộc đối với những cảnh vật như vậy.
Trong tay Doanh Thừa Phong có đến hơn mười viên định vị thạch, nên hắn hiểu rõ về không gian liên thông của loại đá này. Lần này khi mà đúc luyện định vị thạch cho Hàn Băng Trường Kiếm, những nhận thức về sức mạnh không gian của Doanh Thừa Phong lại được tăng thêm một bậc. Vậy nên lúc này mới dám nhanh chóng đưa ra những kết luận như vậy.
– Không gian Định vị thạch?
Ánh mắt của Kim Cương Vương lại chuyển hướng về phía căn phòng nhìn thấy ở bên ngoài, gã hạ thấp giọng nói:
– Quang Minh Thánh Giáo quả là hào phóng.
Doanh Thừa Phong mỉm cười nói:
– Kim Cương, ngươi yên tâm ở đây tu luyện, cố gắng ổn định lại cảnh giới.
Hắn ngừng một lúc rồi nói:
– Ta sẽ đoán tạo cho người một Thánh Khí, mỗi ngày Thiên Kỵ được mang tới thì ngươi và Thánh Khí cùng nhau thừa hưởng.
Kim Cương Vương sáng rực mắt hỏi:
– Thiên Kỵ Chi Lực?
– Vâng.
Doanh Thừa Phong trầm giọng nói:
– Thiên Kỵ Chi Lực đối với mà loài người mà nói là nguồn năng lượng khó mà có thể chống đỡ được. Nhưng ngươi là con của trời đất, nguồn năng lượng này đối với ngươi mà nói thì lại là một sự rèn luyện hiếm có.
Kim Cương Vương mừng rỡ gật đầu, rồi đi qua một bên để tu luyện.
Doanh Thừa Phong lấy Đan Lô ra, mở túi không gian lôi ra một đống những nguyên liệu đặt ngay ngắn dưới đất.
Những món nguyên liệu này đều là sau khi hắn được thăng cấp thành Đại sư, Điện chủ của các Thánh Điện cho người đến tặng quà. Đối với Linh Vực mà nói thì những nguyên liệu này đều là những món đồ vô giá.
Tuy nói rằng giá trị của những món đồ này đang dần dần thu nhỏ lại, chỉ là những nguyên liệu để đoán tạo Thánh Khí mà thôi. Nhưng với số lượng nhiều vậy thì cũng đủ để Doanh Thừa Phong dùng trong mấy năm.
Cuối cùng, hắn lấy ra một chiếc hộp ngọc nhỏ.
Trong chiến hộp này có rất nhiều Thổ hệ chí bảo Tức Nhưỡng.
Advertisement / Quảng cáo
Tuy những viên Tức Nhưỡng này đều là những viên nhỏ nhưng nếu như được dung hòa vào Thánh Khí thì sẽ có tác dụng diệu kỳ hóa đá thành vàng.
Khẽ nhắm mắt, Doanh Thừa Phong truyền thần niệm ra ngoài, thầm thì bàn bạc cùng với Đan Lô Khí Linh.
Kỳ thực thì trước khi Kim Cương Vương ra ngoài thì Doanh Thừa Phong đã chuẩn bị cho gã sẵn một bộ Thánh Khí hoàn chỉnh rồi. Nhưng sau khi nhìn thấy Kim Cương Vương thì Doanh Thừa Phong mới phát hiện ra mình đã đánh giá thấp tiềm năng đứa con của trời đất này.
Tên này chỉ mới thăng cấp tới Tước vị mà đã có khả năng đánh thắng được Đại Công tước. Hơn nữa hai vị Đại Công tước đó còn trang bị đầy đủ để đối chọi lại với một kẻ trong tay không một miếng sắt như gã.
Nếu như Kim Cương Vương đã có được một sức mạnh to lớn đến như vậy rồi thì Doanh Thừa Phong đương nhiên phải có những kế hoạch thay đổi tương ứng rồi.
Một hồi lâu sau, Doanh Thừa Phong cuối cùng cũng quyết định đem từng món nguyên liệu đưa vào bên trong Đan Lô, dưới sự giúp đỡ của Đan Lô Linh Khí, những nguyên liệu này nhanh chóng được hòa tan.
Đối với việc Luyện Khí, Doanh Thừa Phong đã thực sự thành thạo. Hắn điềm tĩnh quan sát, bình tĩnh đoán tạo.
Hai canh giờ sau, Doanh Thừa Phong sáng bừng mắt, cuối cùng thì hắn cũng mang Tự Nhưỡng ở trong tay đưa vào trong Đan Lô.
Một luồng sức mạnh khác thường tức thì từ phía Đan Lô lan tỏa ra, Doanh Thừa Phong giật mình một cái. Một luồng khí hừng hực đang lan tỏa khắp không gian nhỏ bé này.
Kim Cương Vương đang tu luyện cũng chợt bừng tỉnh, mở tròn hai mắt. Gã ngay lập tức cảm nhận được luồng khí đó đến từ mẹ đất, vẻ mặt không giấu được sự mừng rỡ.
Nửa canh giờ tiếp theo trôi qua, trên không trung tích tụ lại một tầng tia chớp dày đặc. Từng tia chớp lóe sáng tụa như bất cứ lúc nào cũng có thể đánh sét xuống.
Kim Cương Vương cười vang, nói thật lớn:
– Để ta…