Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) – Chương 62: – Botruyen

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) - Chương 62:

Quằn quại trong đam mê, quên hết thân phận mình là là sư mẫu một phái, mà đi tìm tên đệ tử để thoả mãn, trong đầu óc của Nhạc phu nhân lúc này chỉ còn có tình dục và tình dục, nàng ham muốn được thỏa mãn và đang được thỏa mãn, vậy thì việc gì phải nghĩ đến những chuyện vớ vẩn khác nữa chứ. Đời người có mấy lần được như vậy đâu, vì sao phải kìm nén những cảm xúc và ham nuốn của mình.

Di chuyển xuống bên dưới, Lệnh Hồ Xung dùng tay banh hai chân rồi banh tiếp hai mép âm hộ của nàng ra, rồi đưa cái lưỡi vào liếm hết số nước nhớt , nghe ra tiếng ” sụp..sụp..chép..chép” đưa lưỡi lên rồi xuống mà liếm và húp rất nhiệt tình. Chiếc lưỡi chàng làm nàng muốn điên lên hai chân nàng cứ co lên dãy nãy, nàng banh háng ra hết cỡ, dùng tay ép chặt đầu chàng vô cho chàng liếm..Lệnh Hồ Xung mặt mũi dính tèm lem nước dâm của nàng, chàng đưa ngón cái chà lên hột đậu trắng trên cửa mình sư nương, tiếp theo lại đưa thêm ngón chỏ vào cả hai ngón vê lấy hột le, vê xong lại nắm kéo ra, chàng dùng miệng cắn vào hột le làm cho sư nương của mình ngày càng khó thở hơn:
– Xung nhi ơi…sư nương sướng quá, thật sự không thể ..không thể..á.á.. giữ được..nữa..rồi..ứ…áh…!
Sau tiếng á của Nhạc phu nhân thì toàn thân nàng co giật liên hồi, nàng quằn quại như con giun bị dìm, tiếng rên hỗn hễn, rồi nàng cứng đơ cả người, mông nàng cứ dựt dựt…nàng đã ra ..đã chút hết nặng nhọc kìm nén suốt thời gian Lệnh Hồ Xung đi vắng..Lệnh Hồ Xung bàng hoàng sư nương chàng đã ra hết trên mặt chàng và chàng cảm thấy hãnh diện và tự hào vì điều đó.
Cả hai đang đê mê trong khoái lạc, Lệnh Hồ Xung lúc này định cởi quần áo trên người của mình ra, bắt đầu cho một màn khoan phá thì cánh cửa được đẩy tung ra làm cả hai người giật bắn mình, trước mắt hai người là Lục Hầu Nhi, hắn đã quen đến phòng của sư huynh mình mà không gõ cửa, và hôm nay hắn đã nhìn thấy điều mà mình không bao giờ muốn thấy:

– Đại sư ca…sư nương…hai người…hai người..

Lục Hầu nhi không nói thêm câu gì, chạy băng băng ra khỏi phòng mặc kệ cho tiếng hai người gọi lại. Lệnh Hồ Xung định đuổi theo nhưng sư nương của chàng đã ngăn lại:
– Con cứ ở đây, chuyện này để ta đi giải thích với nó.
– Nhưng con sợ…
– Không sao, con cứ tin ở ta.

Rồi không đợi Lệnh Hồ Xung trả lời, Nhạc phu nhân khoác tạm một chiếc áo choàng mỏng lên người rội vội vã lướt theo hướng Lục Hầu Nhi chạy về phía phòng của hắn. Bóng nàng vừa đi khỏi thì cũng là lúc Nhạc Linh San xuất hiện, ban đầu nàng đinh đến để thăm hỏi sư huynh của mình, nhưng thấy mẹ mình đến trước nên nàng nấp ở bên ngoài và đã thấy hết toàn bộ sự việc. Lúc Lục Hầu Nhi chạy vào, nàng đã định ngăn cản nhưng không kịp, thấy mẹ đã đuổi theo Lục Hầu Nhi, nàng từ từ đi đến phòng của Lệnh Hồ Xung mở cửa, đẩy vào…

Nhạc phu nhân đi đến của phòng của Lúc Hầu Nhi thì thấy đóng chặt cửa, bóng hắn in qua chiếc đèn đang ngồi im có vẻ gì đó rất trầm tư và hoang mang. Nàng từ từ gõ cửa “Cộc cộc cộc” Không thấy động tĩnh gì, nàng liền lên tiếng “Đại Hữu, sư nương có chuyện muốn nói với con” Vẫn không có tiếng trả lời, nàng thở dài và từ từ đẩy cửa ra.
Lục Hầu Nhi đang ngồi trầm ngâm, đẩy vẻ giận rỗi, thấy sư nương mở cửa vào, hắn còn không thèm nhìn, nàng từ từ lên tiếng:

– Đại Hữu à, con đừng trẻ con như vậy nữa được không? Ta đâu có làm gì có lỗi với con.
– Sư nương, người không có lỗi với con, nhưng với sư phụ, tiểu sư muội thì sao, sao người có thể làm ra chuyện đó chứ, người không sợ tất cả các đệ tử sẽ biết chuyện xấu hổ của người hay sao?
– Ta và đại sư huynh của con làm chuyện này từ lâu rồi, từ trước khi các con đến Hoành Dương, San nhi cũng biết và nó không phản đối, còn sư phụ con, ông ấy suốt ngày chỉ biết có võ công và mưu kế, nào đâu có để ý đến ta. Nếu ông ấy quan tâm đến ta một chút thì mọi chuyện đâu đến nỗi.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.