Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) – Chương 58: – Botruyen

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) - Chương 58:

Hai người nằm ôm nhau, bất động trong một thời gian. Lâm phu nhân thở dài, nhè nhẹ. Thân xác và tâm thần của nàng đang còn ray rứt, dao động bởi cuộc truy hoan giữa hai người. Nàng nhìn lên trần nhà mà vẫn chưa hồi tâm, nàng vẫn còn hoanh mang chưa nhận biết rõ chuyện gì đã xẩy ra. Thì Mộc Cao phong đã đứng phát dậy, rút cu ra khỏi *** nàng mà hầm hầm đi đến Lâm Chấn Nam vặn đầu ông quay lại:

– Ngươi hãy nhìn đi, Lâm phu nhân đoan trang tôn kích của ngươi vì nhục dục đã đầu hàng mà truy hoan cùng ta cả giờ cồng hồ rồi, nếu muốn ta tha mạng cho các ngươi thì hay mau nói ra nơi cất giấu Tịch tà kiếm pháp.

Thì ra sau khi thỏa mãn, Mộc Cao Phong đã tỉnh cơn nhục dục, với hắn lúc này, Tịch tà kiếm pháp vẫn quan trọng hơn, còn đàn bà, lão muốn lúc nào mà chẳng có.
Lâm phu nhân nhìn chồng mình bầm dập, còn bản thân nàng thì đang trần truồng nằm ngửa trên giường cơ thể nàng sặc mùi dâm khí, hồi nãy nàng còn hưởng ứng cuồng nhiệt với lão già người không ra người, ngọm không ra ngợm kia mới kinh khủng chứ. Xấu hổ bao trùm vì hết lần này đến lần khác bị lũ khốn nạn hiếp dâm mà lần nào nàng cũng bị tình dục chi phối. Không dám nhìn mặt phu quân, Lâm Phu nhân lão đến bàn, vớ lấy thanh kiếm kề vào cổ, tự kết liễu đời mình trước mặt Lâm Chấn Nam. Đau khổ tột cùng vì vợ tự sát trong tủi nhục Lâm Chấn Nam liên tục gọi tên nàng trong uất ức, bi kịch của gia đình ông đều từ Tịch tà kiếm phổ mà ra. Lâm Chân Nam dùng nội công tự kết liễu đời mình trước ánh mắt thất vọng và tức giận của Mộc Cao Phong. Lão gào lên:

– Được, nếu vậy ta sẽ đi tim Lâm Bình Chi, con trai của các ngươi rồi hỏi tiếp. – Rồi lão mặc quần áo phóng vút ra cửa sổ bay ra ngoài.

Lúc này, Lệnh Hồ Xung và Nghi Lâm mới xông vào, nhưng đã quá muộn, Nghi Lâm vội lấy quần áo che cho thi thể của Lâm Phu nhân còn Lệnh Hồ Xung vội vã cởi trói cho Lâm Chân Nam để đỡ xác ông xuống. Thật không ngờ, Lâm Chấn Nam vẫn còn thoi thóp dù hơi thở vô cùng yêu ớt, Lệnh Hồ Xung thấy vậy, lay lay ông dậy:

– Tiền bối, người sao rồi?

Lâm Chấn Nam cố lấy hơi tàn nói:

– Thiếu hiệp, ta là phó đô thông cẩm y vệ Lâm Chấn Nam, phu thê ta gặp phải đại nạn này đều do Tịch tà kiếm pháp mà ra, ta có vài lời mong cậu giúp đỡ.
– Tiền bối xin cứ nói.
– Xin thiếu hiệp chuyển lại với Lâm Bình Chi con trai ta Ngõ Hướng Dương, Phúc Châu vật trong ngôi nhà cũ là vật tổ tiên của chúng tôi, báo nó Bảo quản cẩn thận và tuyệt đối không được mở ra xem.
– Xin Lâm đại nhân yên tâm, vãn bối nhất định sẽ chuyển lại lời cho Lâm công tử.

Lâm Chấn Nam nghe vậy mỉm cười rồi cũng trút hơi thở cuối cùng, giã từ thế gian. Đúng lúc này, Phái Hoa Sơn của Nhạc Bất Quần cũng đi đến quan trọ đó, mọi người đang ngồi uống trà thì nghe tiếng kêu lớn “Lâm đại nhân, Lâm đại nhân tỉnh lại đi…” Linh San thấy vậy chạy đến nói với cha:
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.