Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) – Chương 56: – Botruyen

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) - Chương 56:

Phần 9: Diện Bích trên Tư Quá Nhai.

Lúc này, Nghi Lâm và Lệnh Hồ Xung cũng đã dừng chân tại một thị trấn nhỏ ven rừng:
– Tiểu nhị, cho chúng tôi hai phòng trọ.
– Hai vị khách quan, tôi khuyên hai vị đừng nên trọ ở đây thì hơn.
– Sao vậy?
– Dạ, hai hôm trước bỗng nhiên có một quái nhân đến quán chúng tôi, dẫn theo một cặp vợ chồng nữa thì phải, hễ đến ban đêm là phát ra tiếng kêu thảm thiết rất đáng sợ, rất nhiều khách quan bị bọn họ dọa bỏ đi hết, tôi muốn vào xem tình hình, nhưng lần nào cũng bị họ đánh te tua.
– Đừng sợ, xưa nay ta không thể thắng chính. Chỉ cần mọi người năng niệm phật, thì ắt sẽ không xảy ra chuyện gì nữa. – Nghi Lâm ngây thơ nói.

– Nhưng mà…/ Các người nghe rồi đấy, vị sư thái này giỏi niệm kinh lắm, cô ấy nói không sao thì nhất định là không sao, được rồi, cho chúng tôi hai phòng đi.
Tiểu nhị kia không còn cách nào khác, đành phải sắp xếp hai phòng gần nhau cho Lệnh Hồ Xung và Nghi Lâm. Quả nhiên đúng như lời tiểu nhị nói, đêm đến, một thứ âm thanh rên rỉ nghe não nùng kinh khủng vang lên, khiến cho cả hai không sao ngủ được, cả Lệnh Hồ Xung và Nghi Lâm đứng dậy, nghe theo âm thanh đó mà tò mò tìm hướng, Nghi Lâm vừa đi vừa niệm phạt, chân nàng run lên bần bật vì sợ. Gặp Lệnh Hồ Xung ở ngoài, nàng chạy đến:

– Lệnh Hồ đại ca, huynh cũng nghe thấy âm thanh đó à.
– Phải, ta nghe thấy rồi, hình như âm thanh phát ra từ căn phòng kia, đi chúng ta qua xem thử.

Lệnh Hồ Xung rón rén đi dần đến, Nghi Lâm nấp ngay sau lưng chàng. Thì ra quái nhân mà tiểu nhị nói tới chính là Mộc Cao Phong, còn hai vơ chồng bị lão bắt chình là vợ chồng Lâm Chấn Nam, lão bắt hai người đến đây, trói chặt tay họ treo lên nóc nhà, chỉ để hai chân thõng xuống đát Mộc Cao Phong tra tấn Lâm Chấn Nam bằng mọi cách và mọi thủ đoạn mà vẫn không hề cạy được một chữ nào từ miệng ông. Tiếng kêu ghê rợn đó chính là tiếng la của Lâm Chấn Nam khi bị hành hạ. Suốt mấy ngày ở quán trọ mà không điều tra ra được tông tích gì của Tịch tà kiếm phổ, lão bèn quay sang Lâm Phu Nhân với miếng sắt được nung hồng trên tay, Lâm Chấn Nam thấy hắn quay sang vợ mình thì cả kinh:

– Đừng động vào phu nhân tôi…đừng động vào phu nhân tôi…

Thấy thay đổi của mình có chút hiệu quả, Mộc Cao Phong mừng rơn:

– Được, vậy ngươi nói Tịch Tà Kiếm Phổ ở đâu, ta sẽ tha cho vợ ngươi.
– Đừng, tướng công, không được nói, nếu không chúng ta và cả Bình Chi đều sẽ chết mà khong có chỗ chôn.
– Khốn nạn, câm mồm ngay. – Sau tiếng quát của lão là một cái tát như trời giáng vào má nàng làm Lâm phu nhân đau điếng, tiếp theo, lão túm lấy cổ áo nàn và giật một cái, không may chiếc áo bị rách làm lộ ra một bên ngực trắng ngần của Lâm Phu Nhân, điều này khiến cả ba người đều không ngờ đến.

Mộc Cao Phong thấy thế thì hắn há hốc miệng ra. Lão dương cặp mắt thao láo, nhìn thẳng vào bộ ngực nõn nà của nàng mà không nói đươc một lời nào, như bị thôi miên vậy. Lão tiến gần tới Lâm phu nhân, hai tay vuốt ve má nàng rồi từ mà xuống đến cổ rồi dừng lại trước khuôn ngực của nàng, mặc kệ cho nhừng lời van xin cũng như chửi bới phát ra từ miệng của Lâm Chấn Nam, tình cảnh trước mắt làm cơn nứng trong người Mộc Cao Phong bùng phát dữ dội, quên cả mục đích của lão là Tịch tà kiếm pháp. Thấy Lâm Chấn Nam chửi bới liên tục, lão nhét luôn một miếng giẻ vào miệng làm cho ông chỉ ú ớ được vài câu trong miệng. Sau đó lão quay mắt về phía Lâm Phu Nhân với ánh mắt cực kỳ dâm dê. Lão lần mò cởi tùng đai lưng và cởi quần áo nàng ra, cởi đến đâu lão đều há hốc mồm đến đó, lão chưa bao giờ thấy một thân hình của người phụ nữ nào lại đem đến cho lão nhiều khoái cảm nhục dục đến vậy, và lão cũng không thể tin một Lâm phu nhân đã có tuổi như nàng lại có một thân hình thiêu đốt mọi ánh nhìn đến thế.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.