Trong khi đó ở ngôi miếu hoang kia, Nghi Lâm vẫn đang tích cực chăm sóc cho Lệnh Hồ Xung, nhờ uống và thoa Linh dược của phái Hằng Sơn, sức khỏe chàng đang hồi phục dần dần. Nhưng thỉnh thoảng vẫn còn tỏ ra rất đau đớn. Nghi Lâm bảo chàng cởi áo ra để nàng thoa thuốc Thiên hương đoạn tục giao, Lệnh Hồ Xung nghe theo. Nghi Lâm từ từ thoa thuốc cho chàng ở khắp lưng, nàng vuốt dọc sống lưng và thoa đều, rồi sau đó chuyển lên phía trước. Lệnh Hồ Xung ngồi im, chàng cố gắng điều hòa chân khí. Nghi Lâm thoa thuốc quanh cổ chàng, bàn tay mềm mại bé bỏng của nàng di chuyển xuống ***g ngực chàng, cơ thể săn chắc của Lệnh Hồ Xung khiến nàng không khỏi thấy xao xuyến. Tự dưng tim nàng loạn nhịp, cố gắng lắm, Nghi Lâm mới thoa hết phần trên cơ thể cho Lệnh Hồ Xung. Nàng run run bảo chàng nằm ra để nàng thoa bên dưới, Lệnh Hồ Xung nghe theo, chàng ngã người ra đất, hai tay dang rộng ra, mắt lim dim phó mặc cơ thể mình cho Nghi Lâm. Nàng tay run run từ từ tháo bỏ dây lưng của chàng ra rồi khẽ kéo quần chàng ra khỏi cơ thể. Nàng cũng hay thoa Thiên Hương đoạn tục giao để trị thương cho các sư tỉ trong phái, Thiên Hương đoạn tục giao muốn có công hiệu tốt nhất của nó, thì phải thoa vào toàn bộ cơ thể không được bỏ sót một chỗ nào. Nhưng để thoa thuốc cho một nam nhân thì nàng chưa làm bao giờ.
Nếu Lệnh Hồ Xung không phải ân nhân cứu mạng của nàng, có lẽ nàng đã không xuống nước mà làm như vậy. Nghi Lâm ngượng ngùng đưa tay ra mà từ từ kéo quần của Lệnh Hồ Xung xuống. Trước mặt nàng là một con cu to lớn, dài ngoằng, tuy không cương cứng nhưng nó nằm ngất ngưởng, vắt ngang qua một bên đùi của chàng. Mắt Nghi Lâm dính chặt vào con cu to bản của chàng mà không biết phải làm gì, quên mất cả việc phải thoa thuốc. Nàng đã thấy con cu đại bác của Điền Bá Quang, nhưng xem ra con cu mà nàng đang nhìn thấy phía trước còn có phần trội hơn. Thấy Nghi Lâm cởi quần mình ra rồi không thấy có hành động gì tiếp theo. Lệnh Hồ Xung giục “ Cô làm cái gì mà lâu thoa thuốc cho ta quá vậy” Nghi Lâm mới giật mình tỉnh giấc mộng tiên, Nghi Lâm đổ một ít Thiên Hương đoạn tục giao ra tay rồi thoa dần vào hai bên đùi chàng, di chuyển xuống đầu gối, thoa đều vào bụng chân chàng, nhẹ nhàng và từ tốn. Sau khi thoa hết sạch rồi, chỉ còn mỗi con cu kia là nàng chưa dám động đến, nhưng hình như nàng không muốn mặc quần lại cho chàng, Nghi Lâm cứ thoa đi thoa lại phần dưới của chàng, nhưng mắt thì cứ dán vào vùng hạ bộ đầy mê hoặc đó. Lệnh Hồ Xung lại giục “Sao lâu quá vậy, vẫn chưa xong à?”.
Bất chợt, Nghi Lâm làm một hành động mà khiến cho Lệnh Hồ Xung cảm thấy giật mình, nàng vươn tay ra mà sờ lên con cu đó, một đụng chạm chủ ý tới một bộ phận sinh dục con trai lần thứ hai trong đời (trước đó nàng đã nắm và ngậm cu của Điền Bá Quang). Ðưa tay rà dọc theo thân cu của Lệnh Hồ Xung, Nghi Lâm ngạc nhiên bởi sức ấm và hơi nóng tỏa ra từ con cu đó. Nàng mím môi lại, nắm con cu trong tay rồi cầm nó lên, Lệnh Hồ Xung cũng để yên, chàng thở dài một tiếng đầy khoan khoái. Nghi Lâm không thấy chàng có biểu hiện gì phản đối, nàng càng trở nên bạo dạn hơn. Bàn tay nhỏ nhắn, trắng trẻo của nàng trông tương phản hoàn toàn với con cu to bự, nóng đỏ của chàng. Nghi Lâm đưa cả hai tay ra mà nắm lấy nó. Con cu của chàng quá dài khiến đầu cu của chàng lòi hẳn ra một khúc vượt khỏi hai bàn tay của Nghi Lâm. Cầm con cu bằng hai tay, nhớ đến những hành động nàng đã khẩu dâm cho Điền Bá Quang, nàng há miệng ra hết cỡ từ từ ngậm chặt con cu vào miệng, Lệnh Hồ Xung rên lên một tiếng thở dài khoan khoái. Nàng cố nhớ lại những động tác đã từng làm cho Điền Bá Quang và thực hiện nó một cách thuần thục làm cho Lệnh Hồ Xung hết sức ngạc nhiên, con cu của chàng bây giờ chĩa thẳng lên trời, dựng đứng, to lớn, dài ngoằng, ngạo nghễ. Nàng liền dùng hai bàn tay, nắm lấy khối thịt đó mà nhẹ nhàng xoa bóp. Lệnh Hồ Xung nằm yên mà rên lên, hơi thở trở nên gấp rút như chạy đua vậy. Con cặc của chàng khá lớn. Hai bàn tay nhỏ nhắn, thon mềm, êm ái, mũm mĩm, trắng tinh nổi bật trên cái dương vật cương cứng, đỏ hồng.