Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) – Chương 26: – Botruyen

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) - Chương 26:

Phần 6: Lâm Bình Chi gia nhập phái Hoa Sơn.

Lâm Bình Chi sốt ruột muốn cứu cha mẹ hắn, nhưng bị Mộc Cao Phong ngắn lại, Lão khuyên Lâm Bình Chi nên bình tĩnh, đi theo lão, không nên manh động. Trong khi đó, tại căn phòng cuối cùng dưới tầng hầm của Quần Ngọc Uyển:

– Lệnh Hồ sư huynh, nếu để người ta nhìn thấy tôi ở đây, chắc sư phụ tôi sẽ không còn mặt mũi nào nhìn ai, chúng ta mau rời khỏi đây có được không? – Nghi Lâm lên tiếng
– Thế này đi, các người trốn trước đi, để ta ứng phó với họ.
– Vậy sao được, huynh đang mang trọng thương mà.
– Cô cứ nghe lời hắn đi, nếu để họ nhìn thấy cô ở đây, thì hắn lại càng thêm một tội lỗi.
– Tại sao? – Bởi vì ngoài tội ra ngoài trăng hoa còn thêm tội dụ dỗ nữ nhi nữa?
– Ha ha, vẫn là Đổng huynh hiểu rõ ta nhất.
– Vậy được rồi, Lệnh Hồ sư huynh, huynh bị thương rồi, hãy uống hai viên Bạch Vân hùng đản hoàn này trước đi.
– Mau, vào trong lục soát đi – Tiếng Dư Thương Hải hét lớn.
– Bọn chúng đến rồi, mau trốn đi – Tức thì Đông Phương, Nghi Lâm cùng một cô kỹ nữ chui vào sau bức tranh lớn treo trên giá ở một góc phòng.
Cánh cửa phòng mở tung ra, Dư Thương hải cùng tên Nhân Đạt đó chạy vào trong, Lệnh Hồ Xung vẫn điềm nhiên uống rượu, xem như không có chuyện gì xảy ra.
– Người ta cần tìm, thì ra là ở đây. Đúng là đi mòn giày sắt tìm không thấy, chẳng tốn công sức lại tới tay
– Lệnh Hồ Xung, thì ra ngươi vẫn chưa chết. – Tên Giả Nhân Đạt cười khẩy.
– Đương nhiên ta chưa chết, ta còn phải ở lại, từ từ chơi với các ngươi.

– Hoa Sơn phái các ngươi môn quy nghiêm cẩn, thân là đại đệ tử Hoa Sơn, là truyền nhân chính của Quân tử Kiếm Nhạc Bất Quần lại đến kỹ viện thông dâm, hừm, phái Hoa Sơn đã bị hủy hoại thanh danh trong tay tên súc sinh như ngươi rồi. Ha ha ha
– Ha ha ha, Dư quán chủ, ông nói không sai, ta đến đây, thông dâm, nhưng Dư quán chủ cũng đến đây là để thông dâm phải không, ông còn là trưởng môn một phái đó, không thấy xấu hổ sao?
– Khốn kiếp, ta đến đây là để tìm người.
– Ta cũng đến đây tìm người, không biết Dư quán chủ muốn tìm cô nương nào vừa ý với mình đây.
Biết không đấu khẩu được với Lệnh Hồ Xung, Dư Thương hải cầm cốc rượu hất vào mặt chàng, nào ngờ Lệnh Hồ Xung vẫn lên tiếng:
– Xem ra ta đã nhìn thấu Dư Quán chủ rồi, giận quá nên thẹn rồi phải không?
– Tên tiểu tử thối ngươi, ngươi đã giết La Nhân Kiệt đệ tử của ta, hôm nay cho dù ngươi có chết, cũng không có gì sai cả.

Hắn tung chưởng định kết liễu mạng sống của Lệnh Hồ Xung, Đông Phương định bắn ra một cây kim để cứu chàng thì đột nhiên Lâm Bình Chi xộc vào trong lớn tiếng:

– Lớn ức hiếp nhỏ, không biết liêm sỉ, đường đường là Dư quán chủ của phái Thanh Thành, lại đi ức hiếp một vãn bối bị thương, đây quả thật là hành động của kẻ tiểu nhân bỉ ổi. Nhưng cũng khó trách, bản thân ngươi cũng chính là một tên tiểu nhân bỉ ổi. – Nói xong, hắn khoanh tay khiêu khích khiến Dư Thương hải tức giận quát lớn
– Lại là tên tiểu tử thối ngươi, chắc là không muốn sống nữa. – Sau đó hắn đuổi theo Lâm Bình Chi, nhưng Lâm Bình Chi lúc này đã nhanh chân chạy đi, Dư Thương Hải tức tối đuổi theo, không quên dặn dò đệ tử trông chừng Lệnh Hồ Xung.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.