Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) – Chương 153: – Botruyen

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) - Chương 153:

Có lẽ sau thằng Út, nàng sẽ lựa thằng khác mà làm tình. Và kế tiếp theo là nhiều thằng khác nữa. Cho đến khi nào nàng hoàn toàn thỏa mãn, không thể đụ nữa mà thôi. Tại sao? Để đáp ứng cái cảm xúc dâm dục cao độ đang xâm chiếm trọn người nàng chứ còn gì nữa! Nàng bây giờ như một con mèo cái rượn đực, hay đúng ra là hiện thân của một dâm nữ hoang dục đang đến kì nứng trai dậm dật tìm đụ. Càng nhiều trai càng tốt.

Vì thế mà Doanh Doanh bắt đầu ôm chặt thân hình của thằng Út để cùng với nó làm tình. Người của nó cũng như miệng của nó, hôi hám và tanh tưởi, chắc vì lâu ngày không tắm rửa. Nhưng nàng không màng mà hình như còn bị kích thích vì cái hơi hướng ghê ghớm đó. Không những ôm cứng nó thôi, nàng còn hôn vồn vã trên mặt, trên cổ, trên vai của nó nữa. Và nàng đụ nó bằng cách hẩy mông lên đón nhận những cú đụ của nó. Người nàng cong lên để lồn nàng dập vào cu nó thật mạnh, thật nhanh. Nàng ghì đầu nó xuống để cho nàng nút lưỡi nó. Nàng dí tay nó vào ngực mình để vú nàng được nó nắn bóp. Quả nhiên là nàng đã coi thằng Út là một người bạn đồng tình trong bể khoái, nhận lãnh, trao đổi, san sẻ với nó những hành động dâm tình, cuồng nhiệt nhất trên đời.

Con cu cứng như sắt của nó xục xạo loạn cuồng trong âm đạo của nàng làm nàng thở không ra hơi. Doanh Doanh phải há miệng ra mà nuốt không khí từng chập:

– Hừ, hừ… Phù… Phù… Phì… Phù… Hự…Hự… Hự…

Nàng không cần biết có bao nhiêu cặp mắt đang hau háu nhìn nàng động tình. Nàng không cần biết nàng đang làm tình với ai. Nàng không cần nghe tiếng rên la của nó cứ vang lên từng chập bên tai. Nàng chỉ biết là nàng đang đụ và được đụ, đang nút lưỡi và được bú lưỡi, đang ghì sát vú mình vào ngực nó và được bóp vú. Nàng còn quấn chặt chân nàng vào chân nó, dập dồn âm đạo vào dương vật của nó, và dùng hai tay bấu cứng vào hai mông nó để cho mu lồn của nàng chà sát vào con cu của nó. Vừa đụ nó, nàng thấy rõ con cu cứng ngắc của thằng Út đang sục sạo, đâm thọc loạn cuồng trong lồn nàng. Và nàng cũng thấy rõ lồn nàng tự nhiên nở lớn ra và cái hột le của nàng cương cứng lại. Phải, âm hạch của nàng cương lên, dài ra. Đây là trường hợp kì lạ nhưng đầy dâm nứng chưa từng xẩy ra trong đời nàng. Kết quả là cơn sướng khoái cứ tăng lên khiến cho hơi thở nàng càng trở nên dồn dập, càng lúc càng vồn vã.

Một lúc sau, làm như không nhận đủ những cú đụ từ con cu của thằng Út, nàng xoay người đẩy nó xuống mà ngồi hẳn luôn trên con cu cương cứng như đá của nó. Nó nằm dưới, duỗi thẳng chân ra cho hai chân nàng kẹp lại. Doanh Doanh chống hai tay lên bộ ngực của nó, tựa thế mà dập lồn mình không ngừng xuống con cu đó. Với tư thế đó, nàng cưỡi nó và đụ nó với tất cả sức nặng và sức lực của mình. Nhịp điệu làm tình vang lên phành phạch, phát ra từ hai bờ mông tròn lẵn của nàng dập mạnh xuống háng thằng Út. Càng đụ, nàng càng thở dốc. Vậy mà nàng vẫn cứ đụ, đụ mãi, thật mạnh, thật nhanh. Cơn sướng khoái tăng dần theo với độ nở lớn của hạt le trong âm hộ nàng.

Ngồi trên người thằng Út, Doanh Doanh đụ nó bằng cách nhổng mông lên rồi dập háng xuống cho con cu đâm thật sâu vào âm đạo của nàng. Hành động dâm tục này được nàng làm một cách rành rọt, suông sẻ. Nhiều lúc, nàng nhổng mông thật cao để dập lồn xuống thật mạnh khiến con cu chỉ ngắn có một khúc trật ra khỏi lỗ lồn, và nàng cứ phải dùng hai ngón tay cầm nó mà đút nó trở vào đúng chỗ.

Thằng Út sướng quá. Chưa bao giờ nó được một người con gái đụ nó một cách tận tình như thế, đừng nói chi tới một nàng con gái thật trẻ đẹp, nhan sắc tuyệt trần với một thân hình tuyệt mĩ như vậy. Mà nàng con gái lại còn chủ động, hăng hái cưỡi nó, như đang hưởng thụ từng cú đụ không ngừng trên người nó. Nàng như trao trọn vùng âm đạo nhỏ nhắn cho con cu nó, dập lồn xuống nuốt trọn khúc thịt đó tới tận gốc. Nằm dưới, nó đưa hai tay lên nắm lấy hai bầu vú to tròn của nàng, vừa xoa vần, vừa nắn bóp. Được bóp vú và được nàng đụ, thằng Út sướng quá. Chưa bao giờ nó được làm tình với một người con gái đẹp như thế và chưa bao giờ nó lại sung sướng đến như thế. Nó như muốn điên lên và do đó nó rên la không ngừng, kêu tới ông bà ông vãi:

– Ối… Ối mẹ ơi… Ái… Ui cha ơi… Oa… Ôi… Thánh thần ông bà ơi…

Một lúc sau, nó không nằm yên ở dưới cho nàng đụ mà nó cong lưng, ưỡn mông lên mà đụ lên, đâm cu thẳng vào lồn nàng. Nó đụ lên thì nàng đụ xuống, nhịp nhàng mà vồn vã như hai người đã làm tình với nhau nhiều lần rồi.

Hai người đụ nhau một lúc thì Doanh Doanh ngừng đụ. Nàng bò trên mình nó, chống hai tay hai chân, giữ yên người mà dạng háng ra cho thằng Út nằm duới đụ lên lồn nàng. Thấy thế, nó bặm môi, hẩy mông đẩy con cu liên tục vào cái lỗ hé mở ở trên. Con cu của nó cứ thế địt phầm phập ngược trở lên. Thằng Út cũng sướng đến độ mê hồn, nó kêu lên be be:

– Ái… Ái… Ối mẹ ơi… Bập… Bập… Ui… Ui… Ui…

Một lúc sau, nàng liền ngồi thẳng lên người thằng Út. Mông nàng đè mạnh xuống háng nó. Lồn nàng nuốt chửng con cu cứng ngắc. Với tư thế cưỡi đụ này, lồn nàng và con cu nó dính cứng, ép sát vào nhau, cu nó bị lồn nàng giữ chặt trong lỗ. Từ đó nàng sàng sê cái mông, dấm dí xoay vòng âm đạo mình trên con cu đó để tạo một sự cọ sát khít rịt giữa hai bộ phận sinh dục. Nàng cảm thấy rõ con cu của nó vùng vẫy trong âm cung. Nàng cảm thấy rõ con cu cương cứng đâm thọc trong âm đạo. Nàng cảm thấy rõ âm hạch của nàng nở lớn ra, se cứng lại. Lồn của nàng tiết ra khí nhờn tràn trề. Chẳng mấy chốc, một cơn sướng khoái đặc biệt bùng phát lên và tràn lan trong khắp người nàng. Một lúc sau là nàng đã phải mở miệng ra mà rên rỉ. Cơn sướng khoái đã lên tới mức cao độ. Càng đụ, Doanh Doanh càng rên. Và tiếng rên càng dài, càng to, phụ theo tiếng rên của thằng Út. Hai người vừa đụ nhau, vừa cùng rên la không ngừng.
Cuối cùng, cơn sướng khoái đã lên tới cực đỉnh. Một cơn sướng cực khoái mà nàng chưa bao giờ hưởng được và biết tới trước đó nổ bùng lên trong cơ thể, giữa những làn da mạch máu, tàn phá tất cả những đường gân sớ thịt trong người nàng. Nàng đang đạt tới cực đỉnh của khoái lạc.

Sau khi đạt tới cực đỉnh Doanh Doanh nằm rạp xuống, ôm cứng lấy thân hình nó, nàng say sưa nút lưỡi nó và dí sát cặp vú căng phồng vào bàn tay nó. Nguyên một nửa phần trên của người nàng náo nức và rạo rực qua những cú đá lưỡi và bóp vú. Nhưng nửa phần dưới thì lại khác hẳn. Nàng kẹp hai chân vào ngang bên hông nó, ghì chặt lại, không cho con cu của nó rời khỏi âm đạo rồi nàng sàng mông qua lại thật nhanh, day dưa thật mạnh để con cu đó liên tiếp chà sát vào cái âm hạch cương nứng của nàng. Cơn sướng cứ tăng dần một cách nhanh chóng khiến máu trong người nàng cuốn chạy ào ào trong trong huyết mạch, đến nỗi mặt nàng đỏ hồng lên, hơi thở dồn dập, tim đập loạn cuồng. Người nàng như muốn nổ tung, hai vú căng bự lên, *** nàng nở rộng ra, hạt le căng phồng. Doanh Doanh cảm thấy rõ đầu cu cứng như đá của nó ngọ nguậy không ngừng vào vách lồn nàng, và thân cu bé nhỏ của nó đè dẹp liên tục vào hạt le nàng. Âm đạo của nàng bị dồn ắp, chật ngất, nong rộng bởi con cu của thằng Út, làm nó nóng bỏng, cháy rần như bị nhúng vào lò than hồng. Nàng không thể không kêu lên những tiếng rên mê hồn:

– Ôi… Ôi… Hự… Hự… Trời ơi… Ừ… Ừ…. Ôi chao… Ôi chao… Trời…

Bỗng nhiên nàng cứng người lại, hai tay cấu chặt vào vai nó, hai chân kẹp cứng vào đùi nó. Nàng mím chặt môi đụ nó bằng cách dí sát *** mình vào háng thằng Út rồi day dưa qua lại thật nhanh khiến cho cái hột le nở cứng của nàng chà sát thật mạnh vào bộ phận sinh dục của nó. Và cứ thế, nàng dí chặt hạt le mình trên con cu của nó, không để nó rời ra. Trong cơn sướng khoái cực độ, nàng rạo rực cúi xuống nút chặt lưỡi nó.

Bất chợt nàng nhả lưỡi thằng Út ra rồi ngửa cổ hét lớn lên một dẫy những tíếng kêu rên xiết, đớn đau như thể đang bị đánh đập, tra tấn. Có lẽ đây là lần duy nhất trong cuộc đời của nàng mà một hành động dâm tư đã khiến nàng phải kêu lớn lên những lời thổn thức như đang than khóc vì quá sức đau đớn vậy. Nàng khóc nấc lên từng chập, hơi thở đứt đoạn, nghẹn thở như muốn chết giấc. Cơn tuyệt đỉnh như làn sóng nham thạch nóng bỏng ào tới tràn ngập khắp cơ thể nàng, đốt cháy tất cả da thịt, lông tóc trên người nàng, tàn phá hết cả con tim, trí óc trong người nàng. Cảm giác như thiêu như đốt đó khiến nàng phải gào to lên vì quá sung sướng, cái sung sướng đang lên tới cực đỉnh. Trời như sụp xuống, đất như nẻ ra, thân thể nàng như bị đốt thành tro bụi, tan biến vào hư vô. Mà hư vô đó là cõi thiên đàng của tình dục. Doanh Doanh đã đạt tới cực đỉnh của khoái lạc con người.

Nàng cấu mạnh vào lưng thằng Út, nghiến răng cắn chặt vào vai nó mà nhăn mặt thét lên một chuỗi những tiếng rên xiết, oằn oại :

– Ááááá… Ááááá… Ááááá… Ááááá… Ááááááá…

Tiếng kêu của nàng nghe như tiếng khóc nức nở, tiếng than đau đớn, tiếng nấc khổ lụy. Nàng đặt tới cực đỉnh mà như là nàng trải qua một cuột tra tấn, lăng hình, chẻ da, xé thịt. Cái thống khổ đó thật ra chính là một hình thức của sự sướng khoái. Tiếng rên la nghe càng đau đớn, tan hoang thì cơn khoái lạc càng đậm đà, da diết.

Cơn cực đỉnh của nàng quả là cực cao, khi nàng đạt tới rồi thì nó hạ xuống rất lâu, rất chậm. Do đó mà sau đó Doanh Doanh cứ ôm cứng người thằng Út mà oằn oại đụ nó, cạ âm hạch vào con cu của nó không ngừng. Thằng Út bị nàng xiết chặt, nó cũng thở không ra hơi. Nhưng Doanh Doanh không màng tới cái đau đớn, ngộp thở của nó. Nàng chỉ chú tâm tới cái khoái lạc của mình. Trong cơn cực khoái dai dẳng, nhiều khi nàng mím chặt môi, cắn chặt răng, mắt trợn lên trắng giã, người cứng như khúc gỗ, mũi ngừng thở nghẹn hơi làm như nàng sắp chết ngất đến nơi. Nhiều khi nàng lại há miệng rên rỉ, hai mắt nhắm nghiền, mũi thở dồn dập, hai tay vung vẫy, người co dật liên hồi như bị ma nhập, quỷ ám. Và cơn khoái lạc cứ kéo dài tưởng như bất tận. Giữa chốn chín tần mây, phiêu diêu trên khoái cảm bồng bềnh, từ miệng nàng phát ra những tiếng kêu, lúc thì nghe như tiếng than vang rần, lúc thì nghe như tiếng rên khe khẽ:

– Ôi chao…. Ôi chao… Trời ơi…. Aaaaa… Trời… Ôi trời…. Ôi… Aaaaa… Trời… ơi…

Đây là lần đầu tiên trong đời mà thân thể nàng lại được hưởng một cơn sung sướng mãnh liệt tới cùng cực đến như vậy. Trong những lần làm tình hoặc hành dâm trước đó với Lệnh Hồ Xung vè tên tiểu nhị kia, lần nào nàng cũng sung sướng và cơn sướng đó cứ tăng dần theo mức độ hành dâm, nhưng chưa bao giờ lại đạt tới mức cực cao kinh khủng như lần này. Ảnh hưởng và cường độ của cơn cực khoái thật là ghê ghớm: nó tàn phá, cuốn xoáy, đục sâu vào thân thể, pha lẫn một bản chất đam mê, chết điếng, hoang dã đến độ loạn cuồng, vỡ bờ. Cực đỉnh đã qua, nhưng cảm nhận sướng khoái vẫn còn âm ỉ tiếp tục dâng lên không ngừng, như những làn sóng cường triều đánh vào người, vỗ vào thân thể. Bây giờ nàng mới biết thế nào là cái khoái cảm của nhục thể, thế nào là cái say mê của tình dục, thế nào là cái vượt thắng của dâm trường. Bao nhiêu lần làm tình mà tới hôm nay nàng mới tìm được tới bến bờ mê dâm chót cuối, tới cái gốc đích tận cùng của sự khoái lạc con người.

Thống thiết gào thét một chập trong cơn sướng khoái cực đỉnh tuyệt vời xong, Doanh Doanh sướng quá, ôm chặt lấy thân hình hôi hám của nó. Nàng thở dốc, nhìn xuống khuôn mặt tê dại của nó mà hé môi xinh nở một nụ cười thoả mãn. Trong cơn hoan lạc vô biên, không hiểu sao, với vẻ yêu thương và cảm kích, nàng hổn hển đưa cặp môi hồng hôn liên miên trên cái mặt nó. Nàng dồn dập hôn lên mắt, lên mũi, lên miệng nó. Nàng âu yếm vòng tay ôm ấp thân hình nhỏ con của nó. Nàng ân cần vuốt ve cái lưng của nó, hít hà cái vai của nó, hôn hít ngực của nó như nựng nịu một người tình yêu dấu đã ban cho mình một cơn cực khoái, một màn thỏa mãn nhục dục có một không hai trên đời. Trong khoảnh khắc đó, thằng Út được nàng coi như là một người yêu mà nàng tôn sùng, quí mến, mê say, và si dại nhất trên thế gian lạc dục này. Nàng ôm lấy nó, gục mặt vào người nó mơn man mà thở ra những hơi dài:

– À… à… Hà… Hù… Hù… Ààà…

Sau đó là nàng để thân mình buông lơi, thả lỏng trong cơn khoái lạc cực đỉnh đầu tiên trong đời nàng. Doanh Doanh cảm thấy mệt lả, rã rượi, không còn hơi sức mà thở, mà cử động được nữa. Cơn sướng đó đã hút hết năng lượng trong thân thể của nàng, khiến nàng nhắm mắt nằm vật ra như người chết dở, mệt mỏi đến độ không còn một tí sức lực nào để mở mắt ra được, ngay cả vuốt lại mái tóc xỏa xuống trán, lòa xòa che phủ trên khuôn mặt cực phê. Tất cả bộ phận trên cơ thể nàng, từ chân lông tới cọng tóc, từ mảng da tới thớ thịt, từ từng sợi thần kinh tới mạch máu, từ đầu óc tới tay chân, đều yếu xìu, bại xuội. Nó đòi hỏi một sự ngơi nghỉ yên bình, dài lâu, toàn diện. Cơ thể nàng sau một cơn sướng khoái căng thẳng bây giờ chùng xuống, bất động. Nàng mệt mỏi thở hồng hộc, buông thả hai tay hai chân, nằm vật ra.

Khi thằng Út trổi dậy ôm lấy nàng thì nàng không còn sức để đẩy nó ra, cứ để mặc cho nó đè lên người nàng. Nàng nằm yên, nhắm mắt thở dốc, để cho nó bắt đầu đụ nàng, đút con cu cứng ngắc vào âm đạo của nàng mà dập. Nó chưa ra nên nó lại bắt đầu nằm lên trên mà đục khoáy vào trong âm đạo nàng. Nàng mệt mỏi nằm vật xuống, hai tay buông thõng, dạng ra, đưa hai bầu vú trắng nõn lên để mặc cho nó bú, hai chân thả lơi, mở rộng, bày âm hộ khít hồng ra để mặc cho nó đụ. Thằng Út vừa hùng hục dập cu vào âm đạo nàng thật mạnh vừa chúm miệng bú lấy đầu vú nàng chùn chụt. Nó lại bắt đầu lên cơn sướng và kêu lên những tiếng rên la kì lạ, bai bải không ngừng, nghe rõ không phải là thô tục mà là thô bỉ vô cùng:

– Oái… Oái…Ặc… Ặc… Ôi… Éo… Éo… Úi… Úi… Hò hò…Ục… Ị…ị… Oái…

Nó đè người nàng mà dập con cu cứng như đá vào người nàng một cách mau lẹ. Doanh Doanh nhìn ra ngoài trời, thấy đã sáng rõ. Nàng nằm duỗi người, bây giờ mới thấy mệt. Mở đầu là mười đứa hợp nhau hãm hiếp nàng. Tên thủ lãnh hãm hiếp nàng trước, trong lúc nàng trúng thuốc mê man ngủ. Sau đó, khi nàng tỉnh lại, chín đứa còn lại luân phiên cưỡng dâm, thay phiên hưởng sướng trên người nàng trong một khoảng thời gian dài. Nhưng đâu đã hết, kế đó, nàng không cầm nổi lòng dục, sẵn lòng chiều chuộng, cung phụng, hiến dâng tất cả thân thể cho bọn chúng. Rồi sau cùng, nàng lựa thằng Út ra để cùng nó giao hoan một trận tàn đời, cuồng nhiệt và rã rượi đến tận cùng. Từ đêm tới sáng, nhiều cuộc truy hoan loạn cuồng đã xẩy ra trong đại điện của Hằng Sơn, mà trọng tâm là nàng, người đóng vai chính trong tất cả những cảnh hành lạc đó. Và để rồi bây giờ hạ màn, nàng mệt mỏi, không còn hơi sức mà thở nữa. Cũng chỉ vì nàng vừa mới đạt được tới một cực đỉnh khoái lạc cao vút nhất trên trần đời.

Chuyện nàng bị chúng hiếp dâm thì nàng chấp nhận, mang thân con gái, nhất là con gái đẹp, lăn lộn giang hồ tứ chiếng thì bị cưỡng dâm là chuyện không thể tránh được. Nhưng sung sướng mà hiến thân, đam mê giao hoan với bọn người lạ mặt trong suốt đêm dài, tới những chín đứa, toàn là những tên cướp bóc, đạo tặc xấu xí, dơ bẩn, thì nàng không hiểu sao nàng có thể làm như vậy cho được. Thật ra, nàng không tin là nàng đã có những hành động khiêu dâm và tục tĩu với một đám người thô tục như thế, không khác gì một con đĩ lầu xanh rẻ tiền làm hết cách chìu lòng những khách mua hoa tằn tiện. Cái khoái lạc của nhục thể nó cám dỗ, cuốn hút đến như vậy hay sao? Cái dục tình trong nàng có thể kéo dài tới thâu đêm suốt sáng đến như vậy hay sao? Và nàng, với bản tính tự tin và cứng cỏi, lại có thể khuất phục, chịu thua đậm cái dâm tính đến như vậy hay sao? Ôi cái mãnh lực của tình dục! Cái mới lạ ở đây là nàng đã đồng tình hành dâm cùng một lúc với cả chín đứa thô tục như súc vật và cuối cùng đã đặt được tới cực khoái đầu đời với một tên nhỏ con, hèn mọn nhất trong bọn.

Tới đó, Doanh Doanh không dám nghĩ ngợi gì thêm nữa. Vì từ tận đáy lòng, nàng có cảm tưởng đó là một phần sự thật về con người chân thực của nàng. Phải rồi, đĩ tính đâu phải là không có trong những cô nàng trâm anh đài các? Dâm tình đâu phải là không hiện diện trong những người con gái đoan trang, thùy mị? Nàng cũng chỉ là một người con gái với đầy đủ những ham muốn, đam mê, dục tính đầy ngất trong người, không hơn gì những nàng con gái khác. Cái đáng suy nghiệm là bản tính dễ dàng lụy dục của nàng đã khiến nàng hành sử buông thả như một dâm nữ khát tình mà người đời thường dè bỉu là “Đồ con gái hư thân, mất nết!”

Doanh Doanh cố gạt bỏ ý tưỏng hắc ám đó ra khỏi đầu óc mà nhắm mắt chỉ nghĩ tới tới cảm xúc hiện tại, tới cái tình dục trong người, tới cơn sung sướng cực đỉnh vừa mới xẩy ra, mà tàn dư của nó vẫn còn lan tràn trong khắp thân thể nàng. Cực phê và cực sướng, dầu sau đó cũng làm nàng cực mệt mỏi và cực rã rượi. Vậy là cuối cùng nàng đã có được một kinh nghiệm khoái lạc để đời, không bao giờ quên. Thân thể mệt mỏi nhưng cực kì thoả mãn của nàng vẫn còn phiêu lãng nơi non bồng nước nhược, vẫn còn vấn vương nơi cõi thiên thai thần tiên.

Bất chợt người thằng Út bị giật mạnh ra khỏi thân thể trần truồng của nàng và nó bị ném vào góc phòng như một bó giẻ. Nàng nghe chúng quát lên:

– Liệng thằng chó đẻ này vào xó nhà đi!

Rồi hai chân của nàng bị kéo dạng ra thật xa một cách mạnh bạo để một con cặc cương cứng nắc thẳng vào âm hộ mệt mỏi của nàng một cách vũ bão. Doanh Doanh lờ đờ mở mắt ra nhìn xuống thì mới biết là tên thủ lãnh đang ra tay hùng hổ đụ nàng.

Thì ra sau một lúc thị dâm trước cảnh làm tình say sưa của nàng và thằng Út, hắn nứng quá chịu không nổi, vừa thấy nàng ngừng rên la, nằm duỗi ra là hắn nhào tới hành dâm cuồng bạo một lần nữa vào lồn nàng. Doanh Doanh quá mệt mỏi, mà lại bị hắn hành hạ tàn bạo như thế thì nàng cảm thấy trời dất quay cuồng. Và tiếp theo là cả bọn côn đồ cũng đổ xô tới dày vọc trên thân thể nàng liền. Ba thằng dành nhau mà bóp miệng, đâm thọc con cặc không ngừng vào họng nàng. Nàng không còn hơi sức để kháng cự nữa. Ba thằng nữa vừa xoáy nghiến vừa nhai cắn loạn cuồng trên ngực nàng. Nàng ngộp thở không ra hơi. Hai thằng khác nhằn cấu, bầm dập trên khắp thân thể, chân tay nàng. Đầu óc Doanh Doanh trở nên trì trệ, bệ rạc, tay chân mỏi nhừ không thể chống trả lại được với màn cưỡng dâm tàn bạo.

Cả bọn, lần này cả chín đứa, bám vào người nàng như một lũ sài lang cắn xé, tranh mồi, xục xạo. Chúng nó bắt đầu cuộc bạo dâm rồi! Bây giờ mới đúng là lúc chúng bắt đầu hành hạ thân thể nàng.

Sau khi nàng đồng lòng hồ hỡi hợp dâm với bọn chúng, tại sao tự dưng chúng lại thay đổi, nổi điên bắt đầu dùng bạo lực với nàng? Không phải là nàng, vì muốn thỏa mãn chính mình, đã tận lòng thỏa mãn bọn chúng hết sức hay sao? Hay là chúng ganh tị vì nàng đã hành dâm với thằng Út một cách đặc biệt? Có thể chúng tức tối vì chúng không được nàng chiều chuộng như nàng đã chiều chuộng thằng chuột? Phải chăng chúng đã giận dữ vì nàng đã sung sướng tuyệt đỉnh với thằng Út sau một màn làm tình ngắn ngủi, trong khi chúng quần quật trên người nàng suốt đêm mà nàng vẫn trơ trơ? Đúng rồi, lí do chính của màn bạo dâm này là nàng đã làm chúng tức giận vì chính nàng, qua màn la hết loạn cuồng khi đạt tới cực đỉnh khoái lạc trần đời với thằng Út, đã chứng tỏ cho chúng thấy là chúng đã thua kém thằng Út rất nhiều trong cái khoản làm tình, nhất là làm tình với một nàng con gái trẻ đẹp, một điều mà chúng không thể chấp nhận được. Phải rồi, cả bọn to lớn, thô hào, cặc bự mà lại chịu thua một thằng nhỏ bé, hèn mọn nhất đám về kĩ thuật dâm trường và khả năng làm thoả mãn người đẹp, thì thật là bỉ mặt, quê độ quá lắm! Giận cá chém thớt, chúng dồn hết nỗi tức giận lên người nàng.

Lúc đó, bọn chúng hành động không còn kềm chừng, dè nén gì trên thân thể của Doanh Doanh nữa khiến nàng gần như muốn chết giấc. Chúng cùng nhau, thay phiên nhau bầm dập trên khắp người của nàng. Thân thể rã rượi của nàng nàng chập chờn, vật vờ, lúc thì như sa xuống hố sau muôn trượng, lúc thì tung cao trên trời cao mưa gió bởi những hành hạ không ngừng của một lũ cuồng dục. Có lẽ chúng muốn cho nàng thấy chúng vượt thắng, hơn xa thằng Út trong phạm trù bạo dâm!

Trời ơi, làm sao mà nàng kham được cả chín đứa ác ôn hăng hái xúm lại vùi dập thân thể nàng cùng một chập trong lúc này? Màn dập liễu vùi hoa lần này chắc chắn sẽ diễn ra không biết đến lúc nào mới dứt. Mà bây giờ thì nàng quá mệt mỏi, không còn hơi sức mà chịu đựng được nữa. Làm sao để chúng chín đứa ngừng cái trò cuồng dâm bạo dục kéo dài đến bất tận này đây? Nàng nghiến răng lại. Từ trước tời giờ, không bao giờ nàng bị đánh đập, đừng nói chi tới bị hành hạ không ngừng như lúc này. Chắc chết. Nàng nhắm nghiền cặp mắt lại. Nếu còn sức, chắc chắn nàng sẽ chống cự, dẫy dụa, ngăn cản không cho chúng hành xác mình. Bây giờ chỉ còn có cam chịu và cứng cỏi mà thôi. Nàng cắn chặt bờ môi lại. Van xin và nài nỉ nhất định không có trong đời nàng rồi. Doanh Doanh nửa tỉnh nửa mê, nàng thiếp đi trong khi thân thể trần truồng vẫn không ngừng chuyển động, rồi bọn chúng mang cả dây thừng và xích sắt đến bên nàng…

Lệnh Hồ Xung mở mắt ra. Chàng ngạc nhiên khi thấy thân thể mình bị trói như một khúc giò, nằm khèo dưới sàn đất lạnh của nhà bếp. Ngoảnh mặt nhìn ra ngoài vườn, thấy trời hửng nắng bình minh và lảng vảng bóng mây thì chàng càng ngạc nhiên hơn nữa. Chàng nhớ là vẫn đang liên hoan vui vẻ với mọi người thì tất cả gục xuống, bây giờ tỉnh lại thì thấy bị trói trong bếp. Vậy còn Doanh Doanh và mọi người đâu, như vậy là Phái Hằng Sơn đã bị tấn công, rốt cuộc thì ai là người ra tay. Chàng cau mày nhất thời chưa hiểu ra tại sao chàng bị túm vào rọ mà lại không hay biết một tí gì. Đến bây giờ Lệnh Hồ Xung mới tỉnh giấc căn bản là chàng nằm yên ngủ, không bị bạo dâm như Doanh Doanh nên thuốc mê ngấm tối đa, khiến chàng ngủ mà không hề hay biết chuyện gì xảy ra.

Nằm dưới đất nhìn về hướng đại điện của phái, chàng không thấy Doanh Doanh và mọi người đâu thì lấy làm hoảng hốt. Đảo mắt nhìn quanh thì chàng thấy lổn ngổn bao nhiêu thân người nằm bất động, la liệt khắp nơi thì càng lo sợ hơn. Chàng sợ hãi cố dướn người lên dòm kĩ hơn thì thấy những người đó hoàn toàn trần truồng, nằm ngủ mê say, nhiều người còn thở hổn hển ra chiều cực kì mệt mỏi. Bọn đó lơ mơ nằm vật vã, rải rác trên nền nhà chứ không phải tắt thở chết queo như chàng đã tưởng. Một số hình như còn ra vẻ sung sướng, mắt lim dim, miệng cười thoả mãn, cực phê như vừa trải qua một cơn khoái lạc xuất thần. Tuy lòng đã yên tâm, bớt kinh hãi, nhưng cố tìm mà vẫn không thấy Doanh Doanh đâu thì chàng không ngớt lo lắng, bồn chồn.

Chàng thử cựa mình dẫy thoát mấy lần thì thấy chỉ làm sợi dây siết cứng lại thêm vào người. Chàng bèn vận công cố vùng mình đánh bứt dây, nhưng vẫn không sao thoát được vì sợi dây rất dày cứng, một loại dây thừng to bản, mà nó lại quấn chung quanh người chàng mấy chục vòng, rất chắc. Chàng nóng lòng quá, liền vận nội công vào bàn tay, từ từ dồn nội lực vào hai bàn tay khiến nó nóng rực lên như lửa. Sợi dây trói tay bị nhiệt độ làm cho nóng chảy, từ từ đứt phừn phựt…

Lệnh Hồ Xung đứng lên, gỡ một vài sợi dây còn vướng ra khỏi người rồi vất xuống đất. Chàng thở ra một cái dài, điều hòa khí công, rồi phóng mắt nhìn quanh căn phòng. Lúc đó chàng mới thấy hình dáng trắng bóc của Doanh Doanh đang nằm rũ trên cái bàn nằm giữa nhà. Chàng vội bước tới gần. Khi thấy rõ ra thì chàng kinh hãi và tức giận vô cùng.

Doanh Doanh nằm dẹp trên giữa mặt bàn, úp mặt xuống, đưa lưng trần lên, thân thể trần truồng, nõn nà, hai bờ mông tròn trịa, trắng hồng chổng lên trời. Nàng bị trói úp trên bàn, hai tay hai chân nàng bị kéo căng ra bốn góc. Hai tay nàng bị trói bởi hai sợi dây thừng cột vào hai chân trước của cái bàn, mặt mũi đưa ra phía trước. Hai chân nàng bị xiềng bởi hai sợi dây xích cột vào hai chân sau của cái bàn, mông đít chĩa ra phía sau. Thân thể nàng tơi tả, nhòe nhoẹt, tóc tai rũ rượi. Rõ ràng nàng đã bị trói căng ra, hành hạ, tra tấn thật là dã man. Lệnh Hồ Xung nhìn gần, thấy nàng thở đều, nhưng mắt nhắm, bất tỉnh nhân sự. Từ đầu tới chân, những đám tinh dịch, trắng nhờn đọng lại từng mảng trên da thịt trắng toát. Đặc biệt là mông nàng bầm dập, đỏ hồng, phủ đầy tinh khí đặc quánh. Cặp đùi trắng mịn của nàng cũng đọng đầy tinh dịch, nó chảy dài xuống đầu gối, có vài giọt còn đang nhỏ giọt xuống mặt đất.

Như vậy chứng tỏ là Doanh Doanh đã bị lũ chó chết đang nằm trần truồng say sưa trên nền nhà kia căng úp người xuống, cột xích lại trên bàn để chúng hành hạ, làm trò tồi bại khắp cùng thân thể nàng. Sau khi thỏa thuê cưỡng hiếp nàng, chúng đã mệt mỏi ngã lăn ra ngủ. Không biết chúng đã giở những trò bạo dâm gì mà khiến nàng ngất đi như thế. Và cuộc cuồng dâm lạc dục đã kéo dài không biết bao lâu, vì rõ ràng là nó chỉ mới vừa chấm dứt mà thôi, tinh trùng còn nhiễu xuống mặt bàn.

Lệnh Hồ Xung vừa kinh hãi, vừa tức giận, đưa tay run run gỡ trói cho nàng. Cườm tay và cổ chân của nàng đều in hằn lằn trói, vết đỏ tím nổi bật trên nền da trắng sữa. Đặc biệt là cổ chân nàng bị xiết bầm, chứng tỏ chân cẳng của nàng đã bị dằng kéo một cách mạnh bạo nhiều lần khi bị xích. Chàng lật người nàng lên thì thấy từ khuôn mặt xinh đẹp, tới bộ ngực vung tròn, tới cái bụng mảnh mai, tới âm hộ đen mun, tới cặp đùi thon trắng đều phủ bởi một lớp nước đục nhờn, nhão nhoét. Mặt mũi của nàng tèm nhem, miệng mồm ứa đầy tinh dịch. Bộ ngực tím hồng, trầy trụa, nhớp nhúa chất đặc nhờn. Âm đạo của nàng bầm đỏ, từ đó một vũng nước đặc quánh vẫn còn rỉ ra, tràn đầy vùng hạ bộ. Ngay đến bàn chân, cánh tay nàng cũng vướng đầy tinh khí của chúng. Không có một chỗ nào trên người Doanh Doanh, từ trước ra sau, từ trên xuống dưới, mà chúng không chừa phóng tinh vào. Nguyên cả thân thể bầm dập của nàng như bị chìm đắm vào một bể tinh trùng loang lổ.

Tim chàng đập liên hồi, máu chàng xông lên tới tận mặt. Chàng không ngờ Doanh Doanh đã bị cưỡng dâm tàn bạo đến thế, rõ ràng không phải bởi một hai đứa mà tới những cả chục đứa. Chàng giận dữ đưa mắt nhìn quanh, đúng mười đứa côn đồ.

Ngay lúc đó, một vài tên cướp mở mắt ra, thấy Lệnh Hồ Xung thoát khỏi dây trói đứng sững giữa phòng thì chúng hốt hoảng, vội vàng báo động cho những đứa chung quanh. Bọn chúng đồng nhỏm dậy, không kịp mặc quần áo, hô nhau nhào tới gần chàng ngay. Lệnh Hồ Xung liền nhanh tay bẻ một góc bàn, bóp nát nó ra, rồi ném luôn đống gỗ vụn vào người chúng. Mấy chục mảnh gỗ bay ra veo véo bắn trúng người khiến chúng ngã xuống như rạ. Đứa nào cũng bị ném trúng vào yếu huyệt, nằm cứng đờ ra. Thật ra đang lúc tức giận cho hành động dâm bạo mà chúng đã làm trên người Doanh Doanh, đáng lẽ Lệnh Hồ Xung đã nhắm vào tử huyệt mà bắn cho chúng bỏ mạng mới xứng với tội ác của chúng. Nhưng chàng vốn bao dung, nhân ái, nên chàng nương tay chỉ ném vào yếu huyệt làm chúng tê liệt ngã lăn ra bất động. Phần nữa là chàng muốn chính Doanh Doanh sẽ trừng trị bnj chúng, như vậy mới hy vọng nàng nguôi ngoai đi phần nào.

Hạ thủ bắn ngã bọn côn đồ xong, chàng lo lắng nắm tay Doanh Doanh thăm mạch. Thấy huyết mạch của nàng vẫn lưu thông, hơi thở đều đặn thì chàng yên tâm. Nàng ngất đi chắc vì bị kích động tâm thần chứ không hề có dấu tích gì của một nội, ngoại thương trầm trọng. Thân thể của nàng bầm dập, tơi tả thật đấy, nhưng chỉ là những vết thương ngoài da thịt. Chàng liền bồng nàng lên đi ra ngoài vườn. Thấy người nàng bất động, nhớp nhúa tanh hôi, trần truồng nằm diễu nhiệu trong tay mình, hai mắt nhắm nghiền thì chàng thương tâm quá, chỉ muốn quay trở lại mà giết mấy tên côn đồ cho rồi. Bọn này quả thật chơi trò tàn nhẫn vô cùng, không khác gì ác thú! Bị tới mười đứa hành hạ kinh khủng như vậy thì làm sao nàng chịu cho được?

Tới bể nước, chàng vẫn để Doanh Doanh nằm trong lòng mà múc nước rửa người cho nàng. Chàng ân cần xoa gội hết đám tinh dịch nhơ nhuốc trên khắp thân thể nàng. Tay chàng kì cọ trên da thịt trắng ngần, tắm rửa ở những chỗ thầm kín của nàng mà lòng chàng không thấy lạc thú một tí nào hết, chỉ thấy đau sót tới ruột gan.

Khi Lệnh Hồ Xung đang nhẹ nhàng lau khô người nàng thì Doanh Doanh mở mắt ra. Bỗng thấy mình đang nằm trong lòng người yêu thì nàng liền choàng ôm lấy chàng mà òa khóc lên. Tiếng khóc nức nở, day dứt làm chàng càng đau lòng thêm nữa. Khuôn mặt xinh đẹp của nàng, hồi nãy tràn đầy tinh dịch, bây giờ lại chan hoà nước mắt. Lệnh Hồ Xung ôm Doanh Doanh trong lòng mà vỗ về:

– Doanh Doanh…muội yên tâm…có ta ở đây rồi, sẽ không sao nữa.

Sau đó, chàng ôm chặt tấm thân trần truồng của Doanh Doanh vào lòng, nàng cũng ôm lấy chàng. Hai người lặng yên ôm nhau, cảm thấy thương nhau hơn bao giờ hết. Sau một cơn hoạn nạn, người ta thường yêu thương nhau hơn là vậy. Đó là bản chất chân thực của loài người. Nó chỉ thay đổi, làm con người mất nhân tính trong một bối cảnh xã hội nghiệt ngã, độc đoán mà thôi. Lúc đó, người ta không còn giữ được tình người nữa. Mà cái thay đổi của sự mất nhân bản đó, ác hại thay, lại do chính con người tạo ra cho nhau. Nằm trong lòng Lệnh Hồ Xung khóc nấc một hồi, Doanh Doanh đã thấy trong người nhẹ nhàng, thư thỏa. Nàng gạt nước mắt, nhìn chàng rồi gượng cười nói:

– Xung ca, những tỉ muội còn lại đâu, chúng ta mau đi cứu họ, muội rất lo cho họ.

– Được, Doanh Doanh…

Lệnh Hồ Xung thấy nàng đã bình tâm, tỉnh táo trở lại thì mừng thầm. Tuy nở một nụ cười nhẹ, nhưng mặt nàng đã tỏa tinh khí, anh minh, đẹp đẽ muôn phần rồi. Chàng nhìn xuống người nàng thì mới nhận ra tất cả những đường nét ngoạn mục trên thân thể lõa lồ của nàng. Ôm trọn thân thể trần truồng của Doanh Doanh trong lòng, Lệnh Hồ Xung thấy hoa cả mắt trước cặp nhũ hoa căng cứng, to tròn, trước một vùng đào nguyên hoa lá, tuyệt tình, và trước một thân hình khiêu gợi, mềm mại. Chàng không thể không dán mắt trên người nàng cho được. Doanh Doanh bỗng thấy chàng nhìn người mình một cách say mê thì nàng quay mặt đi.

Hai người lại ôm nhau mà không nói một lời. Tự nhiên chàng cảm thấy bị thúc đẩy phải làm một hành động dâm tình. Và Doanh Doanh cũng thế, nàng như chờ đợi và sẵn sàng đón nhận một hành động tương tự từ Lệnh Hồ Xung. Chàng thì đang ôm trong tay thân thể mềm mại trần truồng của người tình, nàng thì đang nằm loã thể gọn lõn trong lòng ấm cúng của người yêu. Sự đụng chạm của hai thân thể thật là nóng bỏng và gợi dục.

Thật ra, sau một cơn bĩ cực như vậy, chàng muốn chứng tỏ là chàng vẫn còn thương yêu nàng, và nàng cũng muống cho chàng thấy lòng dạ nàng vẫn không đổi thay. Hai người muốn cho nhau biết dầu có chuyện gì xẩy ra chăng nữa thì họ vẫn còn thương nhau, vẫn còn tin nhau, vẫn còn cần nhau. Họ vẫn muốn chia chắt với nhau những nỗi đau khổ, cũng như san sẻ với nhau những ân tình. Không gì có thể làm chàng và nàng xa nhau, nghi kị nhau được. Những thử thách trong nghịch cảnh như vậy chỉ làm họ yêu nhau hơn mà thôi. Do đó, chàng và nàng đều muốn biểu lộ tấm lòng của nhau, không bằng lời nói mà bằng những hành động thương yêu thiết thực của con người: âu yếm, vuốt ve, hôn hít và làm tình. Tuy đó là cần thiết nhưng rồi cả hai đều dằn lòng lại, không đi xa hơn nữa. Bây giờ không phải lúc và nơi đây không phải chốn để tỏ lòng tư dục với nhau. Con người, thật ra chỉ trong một số ít con người sống trên đời, hơn con vật là ở chỗ đó.

Lệnh Hồ Xung đặt nàng xuống, chàng đi vào trong đại điện nhặt quần áo của nàng lên, rồi đi ra ngoài vườn trao cho nàng. Liếc nhìn qua mười đứa khốn nạn trần trục nằm cứng đờ, cu dái đưa ra, nhiều cái còn ướt nhẹp thì chàng nghĩ tới những hành động bạo dâm mà chúng vừa làm trên người Doanh Doanh. Tuy căm tức cho sự man dại đó, nhưng chàng cũng không khỏi cảm thấy len lỏi trong tâm can một sự ghen tuông nhỏ nhoi với những vui thú mà chúng đã được hưởng trên thân thể ngọc ngà thật sự là gợi dục của nàng. Những giây phút hoan lạc thần tiên với người đẹp như Doanh Doanh đó quả thật ít ai có được cái diễm phúc trần đời như vậy. Chàng cảm thấy ganh tị với những sung sướng của chúng. Vừa choáng váng với thân hình trần truồng, lồ lộ của Doanh Doanh nên chàng nhận ra ngay cái dâm tính trong người mình và từ đó chàng đã ước ao và đồng cảm với màn cưỡng dâm tồi bại hơn cả súc vật của bọn cướp. Thì ra, ở một góc độ nào đó, chàng cũng như chúng, không khác gì nhau mấy. Dâm dục và tồi bại như nhau cả. Đàn ông con trai, trừ phi là bực chân tu thánh thượng, không thể dễ dàng thoát khỏi cái cám dỗ mà sinh tà dâm rồi làm điều sằng bậy bởi cái sắc dục của một người con gái trẻ đẹp, khiêu gợi cho được. Người này so với người kia, khác nhau và hơn nhau chỉ tùy vào ai có nhiều nhân tính và hành sử “con người” với nhau nhiều hơn mà thôi.


Lệnh Hồ Xung thở dài, phân vân với lòng mình. Chàng nhìn một lũ dâm tặc trần truồng như nhộng, nằm ngổn ngang đưa cu dái ra mà không biết phải xử trí ra sao với những tên côn đồ ác ôn này.

Doanh Doanh vừa mặc quần áo xong thì nghiễm nhiên đã trở lại thành một Thánh cô quyền uy và tinh anh, hiên ngang và đởm lược, có đủ tài để thống lãnh cả một đám võ sĩ của NNTG, làm mưa làm gió trên võ lâm giang hồ Trung Nguyên rồi. Người nàng lại toát ra vẻ cao ngạo, cương quyết, thông minh và tinh kì thường thấy. Nàng vuốt lại mái tóc, liếc nhìn vào trong đại điện một cái rồi nghiêm mặt mím môi, hai mép nàng cong lên, nói với Lệnh Hồ Xung với một giọng căm tức, tràn đầy đe dọa:

– Xung ca, hãy xem muội xử trí lũ cướp cạn khốn nạn này?

Nói đoạn, nàng hấc từng tên một, cứ thế trần truồng ném vào trong một cái nhà kho bỏ hoang ở gần đó. Sau đó, nàng lấy củi khô chất đầy quanh căn phòng. Lệnh Hồ Xung nhìn thấy mà lạnh người, nhưng chàng hiểu là nàng đang trong cơn tức giận đến cùng cực, nên cứ lặng im, không dám can ngăn. Tên thủ lãnh của bọn cướp thấy nàng chất củi, sắp sửa châm lửa đốt chùa, mà hắn thì cứng người không cử động đưọc nên hắn biết số mạng của hắn đã tận. Hắn sợ hãi lên tiếng van nài:

– Xin Thánh cô rủ lòng thương sót. Xin Thánh cô tha mạng. Nếu được nương tay cứu vớt, tiểu nhân nhất định thề không bao giờ gia hại một ai nữa.

Doanh Doanh nghe hắn thề thốt thì nàng nhăn mặt khịt mũi một cái. Mới tối hôm qua đây, hắn có nghĩ gì đến nỗi đau khổ của nàng hay không? Hay chỉ muốn sướng mà không màng gì tới hoàn cảnh thương tâm của nàng, hay của những nạn nhân mà hắn đã dày vò trước đó?

Tên thủ lãnh tiếp tục cố sức năn nỉ. Mấy tên đàn em nhìn thấy mặt nàng lạnh lùng, mắt nàng sắc như gươm, cương quyết không thay đổi thì cũng biết tính mạng chúng sẽ cùng chung số phận với thằng đàn anh, chết cháy một cách đau đớn và trở thành những con chó nướng trui. Chúng sợ hãi mất hết cả hồn viá, thay phiên nhau mà than khóc, xin xỏ, van lạy nàng:

– Xin thánh cô tha mạng… Chúng con biết tội chúng con rồi…

– Chúng con van lạy thánh cô ngàn lạy… Thánh cô tha cho chúng con làm phúc…

– Con xin thánh cô bớt giận. Con xin làm tôi tớ, đem thân chó ngựa này hầu hạ thánh cô suốt đời mãn kiếp.

– Thánh cô tha cho con… Hu hu… Con xin cắn cỏ ngậm vành nhớ ơn thánh cô suốt đời suốt kiếp.

– Thánh cô ơi, con van xin lạy lục thánh cô mờ lòng thương xót…

– Tội chúng con rất lớn vì đã xâm phạm tới thánh cô, xin thánh cô tha cho thì chúng con sẽ bỏ nghề cướp, thề độc là không bao giờ làm hại ai nữa .

Doanh Doanh đảo mắt nhìn bọn chúng một lượt, nàng dừng lại trước tên thủ lãnh đang tái mét mặt lên tiếng:

– Ta hỏi các ngươi, ai đã sai các ngươi tới đây hại phái Hằng Sơn, và những đệ tự của phái hiện giờ đang ở đâu?

Tên thủ lãnh cuống quýt trả lời:

– Là Nhạc Bất Quần thưa Thánh cô, hắn không biết kiếm đâu ra Hắc Mộc lệnh, sau đó tìm đến chúng tiểu nhân, bắt chúng tiểu nhân bỏ thuốc mê mang hết bọn họ lên Hắc Mộc Nhai, đã đi từ đêm qua rồi. Hắn còn hứa xong việc sẽ truyền Tịch tà kiếm pháp cho chúng tiểu nhân, nên chúng tiểu nhân mới làm liều. Mong Thánh cô tha mạng.

Doanh Doanh giật mình, tại sao Nhạc Bất Quần lại có Hắc Mộc Lệnh, vậy thì những ni cô kia gặp nguy hiểm rồi, Doanh Doanh không thèm để ý tới lời van xin của bọn chúng mà chỉ nhìn chúng với con mắt căm hờn, tức giận. Một khi nàng đã ra tay trừng phạt hay xử tội chúng thì ít nhất chúng sẽ thân tàn ma dại. Mà đây không phải là một trừng phạt nhẹ nhàng. Nàng sẽ xử chúng một cách quyết liệt. Tội của chúng tày đình, dẫu có bị nhúng vào vạc dầu sôi chục lần, chết đi sống lại trăm lần, vẫn không sao xứng cho được với tội ác và đau đớn mà chúng đã đưa tới cho nàng. Chúng đã cả gan xâm phạm tới người nàng khi nàng chưa cho phép hoặc trước khi nàng đồng ý thì chúng phải chết. Có vậy thôi. Không cần biết trước đó bọn cướp này đã làm tội ác gì, với ai, nhưng hễ đụng tới người Doanh Doanh là chúng sẽ bị thiêu sống cho đến khi thành tro bụi! Thấy mặt nàng lạnh lùng, mờ như sương mà mắt lại lấp loáng giận dữ thì bọn cướp sợ quá, tiếp tục thay phiên nhau van xin:

– Thánh Cô … Xin người tha cho chúng con, để phước lại cho đời sau…

– Con kính lạy thánh cô. Con xin thánh cô tha mạng.

– Chúng con biết tội chúng con rồi. Cúi lạy công nương thí ân cứu mạng.

– Con lạy thánh cô. Con ngàn lạy công nương. Xin tha tội cho chúng con.

– Con lỡ xâm phạm tới thánh cô. Tội con đáng chết. Nhưng con còn có mẹ già, em thơ…

Doanh Doanh để ngoài tai những lời lạy lục đó. Lòng nàng đã quyết. Có trời cũng không làm nàng thay đổi. Cái nỗi đoạn trường mà nàng đã phải trải qua há phải là trò chơi ngắn ngủi của chúng? Nàng lạnh lùng cầm bó đuốc trên tay rồi đóng cửa lại trước tiếng gào thét van nài thảm thiết của chúng. Doanh Doanh nhìn ngọn đuốc bùng cháy dữ dội rồi lạnh lùng châm vào đống củi đã tẩm dầu. Ngọn lửa bùng cháy lên dữ dội, thiêu đốt cả sự tức giận của nàng.

Hai người nhanh chóng rời xuống chân núi Hằng Sơn, xuống đến chân núi, Doanh Danh hơi ngần ngự, trong chuyện này chính nàng cũng là người có lỗi khi đã tự buông thả bản thân mình vào cuộc vui của bọn chúng. Thôi thì dạ chúng một trận cũng đủ rồi, nghĩ vậy, Doanh Doanh quay sang Lệnh Hồ Xung:

– Xung ca, huynh quay trở lại cứu bọn chúng ra đi.

– Doanh Doanh, muội nói thật chứ? – Lệnh Hồ Xung mừng rỡ, chàng cũng không thực sự nhìn bọn chúng bị nướng chín một cách dã man như vậy.

Thấy Doanh Doanh gật đâu, Lệnh Hồ Xung chỉ chờ có thế, dùng khinh công phóng vút lên trên núi. Lúc này, ngọn lửa đã bốc lên đến nóc nhà, cháy ngùn ngụt rồi. Lệnh Hồ Xung vận nội công, chàng thi triển hấp tinh đại pháp, hút toàn bộ số nước dưới giếng lên trời rồi đổ ập xuống ngọn duốc khổng lổ để dập lửa. Ngon lửa đang cháy vùn vụt bị dập tắt bởi thác nước ngay lập tức. Chàng dùng chưởng đánh vỡ tung cánh cửa. Cả lũ lố nhố chạy ra ngoài, mặt mũi tên nào tên nấy đen thui, cháy xém, tóc tai bị ngọn lửa thui trội, chim cò trụi sạch lông, đã có đứa bị bỏng nặng, có đứa sợ quá ngất lịm bên trong. Thấy mình bất ngờ được cứu thoát, cả lũ mừng như bắt được vàng, vội vàng quỳ mọp xuống chân chàng:

– Đa, tạ Lệnh Hồ đại hiệp ra tay cứu mạng, đại ân đại đức này chúng tiểu nhân sẽ không bao giờ quên.

– Không phải ta cứu các ngươi, chính là Thanh cô đã nương tay tha mạng. Tốt nhất các ngươi hãy cút khỏi giang hồ, trở về quê mà làm người lương thiện. Nếu để ta và Doanh Doanh bắt được lần nưa, thì sẽ không ai cứu được các ngươi đâu.

– Đa tạ Lệnh Hồ đại hiệp, đa tạ ơn không giết của Thánh cô. Chúng con xin hứa sẽ không bao giờ xuất hiện trên giang hồ nữa.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.