Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) – Chương 148: – Botruyen

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) - Chương 148:

Trong khi đó, Nhậm Ngã Hành đang hối thúc Bình Nhất Chỉ mau chóng tìm ra phương thuốc giải Tam Thi Não Thần Đan để cứu Doanh Doanh và cả NNTG. Thế nhưng đến giờ, dù cho đã cố gắng hết sức nhưng ông vẫn chưa tìm ra đương phương thức bào chế thuốc giải. Doanh Doanh đi tới và vô tình nghe được câu chuyện của họ, nàng sực nhớ lại Đông Phương đã cho nàng uống một viên thuốc, không ngờ đó lại chính là Tam thi não thân đan, như vậy thì nếu như đến tết Đoan Dương mà không có thuốc giải, nàng nhất định sẽ chết. Doanh Doanh nghe vậy vội vã xuống núi tìm Lệnh Hồ Xung…

Mấy ngày sau:

– Cung nghênh Thánh cô.

– Các người đứng hết lên đi / Tạ thánh cô.

– Ta bảo các ngươi tìm người, tìm được chưa?

Thứ trưởng lão nghe thấy nàng hỏi vậy, đứng ra trả lời:

– Nhờ hống phúc của Thánh cô, chúng tthuộc hạ đã thăm dò được tung tích của Lệnh Hồ đại hiệp.

– Huynh ấy ở đâu. – Nàng sốt ruột.

– Theo thám tử dò báo, hôm trước đã xuất hiện ở khu chợ cách đây ngoài 5 dặm đi về hướng núi Tung Sơn, hình như còn có một cô gái đi cùng.

– Khá lắm…ta còn một việc nữa muốn ba người làm?

– Dạ. Xin người cứ căn dặn.

– Ta muốn các người bắt sống Nhạc Bất Quần đem về đây.

– Rõ, thưa Thánh Cô, chúng thuộc hạ sẽ cố hết sức

Doanh Doanh cho giải tán ba lão già, sau đó bắt đầu hành trình đi tìm chàng. Nàng đi qua mấy ngôi làng mạc lớn nhỏ, cuối cùng tối đến, nàng dừng chân ở một nhà khách trong một thị trấn lớn. Doanh Doanh thuê một căn phòng khá sang trọng và lịnh sự trên lầu 2, theo yêu cầu của nàng, họ sắp đặt một bồn tắm ở ngay đó, nước ấm đầy bồn và có trải đầy hoa hồng. Doanh Doanh đóng cửa chính lại, nàng mở cưa sổ ra và chỉ đẻ một ánh nến nhỏ trong phòng, đủ để bên ngoài không cửa sổ không nhìn thầy những gì đang diễn ra bên trong, nàng thấy như vậy kích thích sự ham muốn của mình.

Doanh Doanh từ từ bước chân vào bồn tắm, nàng tưới nhẹ từng làn nước ấm lên cơ thể mình, nàng ùng hai tay xoa xoa bầu vú và kỳ cọ âm hộ của mình cho sạch, Doanh Doanh vừa tăm vừa mỉm cười khoan khoái, bất cợt, cánh cửa sổ phòng đối diện đột nhiên được thắp nến sang sáng trưng lên. Doanh Doanh nhìn sang và thấy bóng dáng vô cùng quen thuộc, ở phòng đối diện, nàng nhìn thấy Linh San đang ôm chầm lấy Lệnh Hồ Xung, hai ngươi đang say mê hôn môi nút lưỡi nhau, cả hai cũng không thèm đóng cửa sổ, hơn nữa nến lại thắp sáng trung nên Doanh Doanh nhìn thấy rất rõ ràng, vậy là họ cùng dừng chân tại đây, ông trời thật trớ trêu khi một lần nữa lại bắt nàng nhìn thấy cảnh tượng này, nhưng ngược lại, lần này nàng không thấy hờn ghen như lần trước nữa mà lại thấy kích thích đến tột cùng. Doanh Doanh bước ra khỏi bồn tắm, nàng bước tới sát cửa sổ ngay cạnh chiếc giường ngủ, nấp vào đó và chỉ thò con mắt ra nhìn thật rõ sang bên kia.

Lúc này, Lệnh Hồ Xung đã quỳ xuống giữa hai chân Linh San, chàng rúc đầu vào váy nàng rồi từ từ kéo quần xuống. Linh San mỉm cười nhấc chân lên để chàng cở hắn chiếc quần ra, sau đó Lệnh Hồ Xung úp mặt vào lồn nàng mà nút mạnh một cái, Linh San ngửa cổ lên nóc nhà rên lớn và dùng một tay di chặt đầu chàng vào đó, tay còn lại nàng từ từ bỏ nốt nhưng mảnh vải thừa thãi trên cơ thể ra. Đến khi nàng hoàn toàn trân truồng thì ở bên dưới, Lệnh Hồ Xung cũng đã tự lột bỏ hết quần áo từ khi nào, chàng nhấc một chân nàng lên cao, đặt lên ghế sau đó tiếp tục ngoái sâu lưỡi vào trong lồn nàng, Linh San giật giật cơ thể mấy cái liền, cả người nàng như bị điện giật mỗi khi bị chàng liếm ngoáy vào cái nơi hư hỏng nhất đó.

Doanh Doanh nhìn thấy Linh San ngửa cổ rên lớn thì nàng bất giá đưa một tay lên xoa bóp bầu ngực đã căng cứng của mình, tay còn lại nàng mò xuống xoa xoa lên vùng âm hộ, bỗng nàng giật mình, thì ra nó đã âm ướt từ khi nào, nước dâm trong lồn nàng tuôn ra chảy lênh láng xuống dưới đùi, bẹn nàng rồi dọng lại dưới nền nhà.

Ở phòng đối diện, Linh San đã trèo lên bàn, nàng gạt luôn những thứ vướng víu trên bản xuống đất khiến nó rơi loảng xoảng, tiếp đó, Linh San nằm ngửa ra bàn nàng dang rộng hai chân ra hết cỡ, khoe cái múi thịt ẩm ướt đỏ chót của nàng trước mặt Lệnh Hồ Xung, hai bầu ngực nàng nhấp nhô chờ đợi, chàng đưa tay ra mà hứng lấy đôi gò bồng đảo mà bóp nhẹ. Linh San rên lên một tiếng khẽ rồi đưa mặt tới, ngậm lấy môi chàng mà bú. Lệnh Hồ Xung say mê hôn trả lại nàng, lùa lưỡi mình vào miệng nàng, vừa mân mê cặp vú rồi lấy hai ngón tay mà se se đầu vú đỏ hồng của nàng. Vò bóp một lúc, chàng đưa một tay rà rà xuống bụng nàng, rồi tới vùng cấm địa với đầy đủ khe nguồn cây lá mà rờ rẫm. Vừa xoa bóp cái vú săn cứng, vừa mò mẫm cái lồn mềm mại với lông tơ, dâm khí, vừa say sưa nút lưỡi, chàng sung sướng vô cùng. Lệnh Hồ Xung liền đút hai ngón tay vào cái lỗ lồn trơn nhớt của Linh San. Sau một lúc, Linh San nứng bạo, nàng nút lưỡi chàng mạnh hơn, hai đầu vú se cứng lại, nước nhờn rỉ ra nhiều hơn, lỗ lồn co thắt chung quanh hai ngón tay của Lệnh Hồ Xung. Nàng bèn xoay người lại, vẫn bò trên bàn, tiếp tục dúi lồn mình vào mặt chàng. Lệnh Hồ Xung không chần chờ, ngồi ôm lấy mông nàng mà bú liếm lồn Linh San. Nàng sướng muốn tê người. Lệnh Hồ Xung tỉ mỉ liếm cả vành trong lẫn vành ngoài, trên mu, dưới đít. Nhiều lúc chàng còn banh mông vạnh mép của Linh San ra để y có thể đút lưỡi sâu thêm vào cái lỗ lồn ẩm ướt của nàng. Linh San phải rên lên:

– Chao ôi…đại sư ca…huynh…muội sướng..a.a..a…

Nghe tiếng rên khoái lạc của Linh San vọng đến, Doanh Doanh càng bóp vú mình mạnh hơn, nàng ngoáy và móc lồn mình cũng nhanh hơn khiến cho nước lồn trong nàng cũng bắn ra tung tóe, nàng dang rộng hai chân ra để cho tay mình có thể dễ dàng luồn sâu vô thêm vào những khe nguồn, ngách lạch, để cho nàng cảm thấy được cái kinh nghiệm bầm dập đó đang bắt đầu bùng lên, bắt đầu từ trong hang cùng âm đạo. Bàn tay nàng chà qua, lau lại… mát lạnh, đê mê.

Tới đây, nàng không còn kềm hãm lòng mình, nàng dơ cẳng đặt một chân lên cạnh giường. Một chân đứng thẳng, một chân co lên dạng háng, mở lồn nàng đưa cả hai tay xuống mà chà xát, móc vắt vào âm đạo hầu như muốn lấy ra cho hết cái chất nhờn của mình. Sau đó, nàng đưa một tay lên mà liếm, mà mút dâm thủy của mình cho tới khi nó cạn khô. Rồi nàng lại đưa bàn tay khô đó xuống mà chà xát vào lồn mình. Bàn tay kia lại đưa lên mà bóp chặt vào vú. Vừa bóp vú, vừa móc lồn, Doanh Doanh nóng bừng cả người. Nàng há miệng ra mà kêu lên một tiếng kêu khoái lạc nhưng bé nhỏ, không để lọt ra ngoài.

Được một chốc, nàng liền lấy cả hai tay mà bóp chặt lấy vú mình, tự xoa nắn liên hồi. Nàng nhìn xuống thấy hai bờ vú căng phồng còn vướng đọng từng đám nước nhờn thì nàng bèn dùng lòng hai bàn tay mà bôi thoa chất nhờn đó lên khắp cả ngực làm cho hết cả hai bầu vú đều trơn láng, ướt nhẹp bởi cái chất khí dâm đó. Tiếng rên của Linh San càng lúc càng kích thích nàng kinh khủng. Mới hồi nãy, nàng vừa lau rửa cho sạch bộ ngực thơm tho thì bây giờ nàng lại trê trét cho bộ ngực đó nhầy nhụa cả ra. Hai bầu vú to lớn, căng tròn, mịn màng trở nên bóng nhẫy, ẩm ướt bởi chất nhờn từ lồn nàng. Không màng nữa! Cái kích thích đây là được trông thấy ngực vú, thân thể nàng bị bao phủ bởi một hợp chất keo sơn đặc quánh, cái kết quả của một cuộc ái ân tràn đầy hứng tính, kết tinh và tiết ra từ trong bộ phận sinh dục kinh khủng của con người không kém phần kinh dị, người đã đem đến cho nàng bao nhiêu cảm sướng tột cùng.

Doanh Doanh mím chặt môi lại, hai mắt nhắm nghiền. Nàng đứng yên một mình trong phòng vắng, lõa lồ thân thể – một chân gác lên cạnh giường, dơ lên để cái lồn nở ra một tay bóp vú, một tay sờ lồn, miệng rên lên khe khẽ:

– Ôi…ôi…zaa…a…a…

Trong cơn say tình, nàng lim dim cặp mắt, để cho tâm trí nàng trôi bồng về quá khứ, nơi mà nàng đã được hưởng cái sung sướng đầu tiên trong lồn với chàng…

Trong khi đó, ở phòng bên, Linh San đã chổng mông quỳ trên bàn, lúc này Lệnh Hồ Xung đã cho con cu chui tọt vào trong lồn Linh San rồi. Linh San rú lên một tiếng. Nàng cảm nhận rõ ràng con cu nóng hổi của Lệnh Hồ Xung đi sâu cái ọt vào cái lỗ giữa hai đùi mình. Quì chổng mông trên bàn, nàng dúi cả người ra sau để con cu của chàng đụ sâu vào lồn nàng. Mồ hôi Lệnh Hồ Xung toát ra cả người, hơi thở y dồn dập như người chạy đua. Chàng nhìn xuống thưởng thức hình ảnh con cu cứng đỏ của y nằm giữa cái mông tròn lẵn của Linh San, thụt ra thụt vô trong cái lỗ lồn hồng hào. Địt nhau kiểu chó được một lúc, chàng lại muốn đổi thế, lật ngửa Linh San lên, vắt hai chân nàng lên vai mà đụ. Lần này, chàng nhìn xuống mà thưởng thức hình ảnh con cu dập ra dập vô trong cái lồn xinh xắn bao phủ bởi đám lông đen mun. Lệnh Hồ Xung ôm lấy hai chân nàng mà ủi mạnh háng mình vào mông nàng như đẩy xe lôi, hăng hái, miệt mài.

Doanh Doanh lúc này đã nằm hẳn ra giường, nàng không còn nhìn sang phía bên kia nữa, nang lăn lôn trên giường, lúc nằm xấp lúc nằm ngửa, một tay bóp vú, tột tay tự móc lồn mình, cứ thế luâ phiên thay đổi nhau, cơn sướng trong người nàng đang bùng lên đầy mãnh liệt, ôi giá như lúc này có một con cặc để cho nàng bú liếm, giá như có một con cu để nàng nhét nó vào lồn thì có lẽ sẽ thật là thoải mái đến nhường nào. Nàng sẽ hút cạn tinh khí của nó, sẽ đụ đéo cho đến khí con cu đó không cương nên nổi nữa mới thôi.

Phía bên kia, Linh San đã chồm dậy, nang vít tay ôm lấy cổ Lệnh Hồ Xung, hay chân nàng quắp chật lấy mông chàng, nàng và chàng hôn nhau đắm đuối, Linh San không ngừng sàng sê mông chà sát vào hạ bộ của chàng để tăng cơn sướng khoái, hành động không khác gì mẹ của nàng là mấy. Lệnh Hồ Xung cứ thế vừa nút lưỡi nàng, vừa đụ nàng và đi dần về phía giường ngủ của hai người. Cánh cửa sổ bị gió thổi đóng sập lại

Doanh Doanh mở mắt, nàng giật bắn mình, tên tiểu nhị của quán đứng như trời trồng ở cửa phòng nàng, hai tay hắn đang bê một mân cơm, cả người hắn run lên bần bật, dán chặt vào cơ thể trần truồng hoang dại của nàng. Doanh Doanh quá quan tâm đến những hành động của Lệnh Hồ Xung và Linh San mà không để ý hắn đã vào phòng ừ khi nào và chứng kiến gần như toàn bộ quá trình thủ dâm ngầy ngật đó của nàng. Con cú của hắn đã độn tướng lên ở dưới đũng quần và chọc hẳn về phía trước, mắt hắn đỏ rực lửa nhưng không dám vọng động đến nàng mà chỉ dám đứng nhìn tận hưởng những giây phút quáy báu nhất trong cuộc đời của hắn. Hắn đứng im như tượng cố ghi nhớ những hình ảnh uốn lượn với những đường cong chết người trên cơ thể Doanh Doanh vào trí não, cho đến khi bị nàng phát hiện, hắn giật bắn mình làm rơi mâm cơm xuống đất, người vã mồ hôi, hắn vội vàng cúi xuống lúi húi dọn đồ rơi vãi, miệng run run lẩm bẩm:

– Xin lỗi…quý khách…tôi định mang…bữa tồi đến cho quý khách…tôi không..cố ý…


Hắn vừa nói vừa vơ vội đống thức ăn vào mâm, không dàm ngẩng đầu lên, cho đến khi tay hắn tóm phải một đôi chân trần mát dượi và đẹp tuyệt vời, hắn từ từ ngẩng mặt lên. Thân thể trần truồng của Doanh Doanh một lần nữa đập ngay vào mắt hắn ở một khoảng cách rất gần và rõ nét chưa từng thấy. Lồn nàng ở sát mặt hắn với một khoảng cách mà dù chỉ là ánh sáng mờ ảo của cây đèn cầy nhưng cũng có thể cá là hắn có thể nhìn thấy rõ từng cọng lông của nàng. Hai mép âm hộ nhíp nhíp sưng tấy lên vì ban nãy nàng thủ dâm. Lên đến bên trên là cái bụng phẳng lì bên cạnh vòng eo nhỏ xíu, lên trên một chút nữa là bộ ngực căng tròn và bóng loáng đang nhấp nhô theo từng hơi thở cũng hồi hộp khoonh kém gì tên tiểu nhị. Khuôn mặt đẹp tựa thiên thần của nàng đang đỏ bừng lên vì phân khích.

Tên tiểu nhị từ từ đứng dậy, hai chân hắn run bắn lên như đánh tiết canh, tuy nhiên mắt hắn thì vẫn cứ dán chặt vào bộ ngực phập phồng của nàng, hắn không hiểu rằng mình đang rơi vào hoàn cảnh nào, đang đứng giữa ranh giới của sự sống hay cái chết, và nhưng khiêu khích của Doanh Doanh là gì đây. Chẳng lẽ đó là chút ân huệ cuối cùng nàng ban tặng trước khi xử lý hắn.

Hắn đứng lặng im, lý trí muốn chạy ra khỏi phòng của nàng, nhưng đôi chân thì không nhấc nổi. Doanh Doanh mỉm cười, nàng vươn tay ra chụp lấy tay hắn, rồi nhẹ nhang đặt đôi bàn tay thô kệch của hắn lên ngực nàng rồi bóp tay hắn vào ngực nàng như để ra hiệu, miệng nàng khẽ nở một nụ cười thân thiện để hắn thấy yên tâm hơn.

Thấy hành động đó của nàng, tên tiểu nhị cũng gạt bỏ được nỗi sợ hãi, hắn nhắp mắt bóp chặt lên hai bầu ngực nàng, làn da mắt rượi của vú Doanh Doanh truyền vào tay hắn khiến hắn sướng mê tơi, rồi như không thể chờ được nữa, hắn dấm dúi khuôn mặt vào bộ ngực đó của nàng mà bú mút cuồng loạn. Doanh Doanh ngửa cổ lên trời, nàng cười khanh khách như trêu trọc sự nôn nóng của hắn, hai tay nàng xoa xoa lên cái đầu hắn để giải tỏa ham muốn.

Tên tiểu nhị dâm dú bú mút cuồng loàn trên bộ ngực của Doanh Doanh, đồng thời hay tay hắn cúng hấp tấp như cái miệng hắn vậy, vội vã cởi bỏ quần áo của hắn ra ngoài, thân hình của tên tiểu nhị tuy không đô con lực lưỡng, nhưng hắn được cái trời phú cho con cặc to cứng không kém bất kỳ đàn ông lực lưỡng nào, và điều đó khiến cho hắn rất tự hào với con cặc của mình, và cũng nhờ con cặc đó hắn đã chinh phục được không ít đàn bà phụ nữ trong thị trấn nhỏ này, nhưng xinh đẹp và thoát tục như Doanh Doanh thì có lẽ cả đời hắn cũng không dám mơ tới, vậy mà hôm nay điều đo lại thành sự thực, hắn đang hưởng thụ, dày vò trên cơ thể của một tiên nữ giáng trần, xinh đẹp và gợi dục.

Sau khi tự cởi quần áo xong, hắn quỳ luôn xuống, miệng hắn ngay lập tức trám kín lấy âm hộ của Doanh Doanh và nút thật chặt, hay tay hắn ôm trọn lấy bờ mông tròn lẳn của nàng mà ép sáy nó vào khuôn mặt hắn, lưỡi của hắn len lỏi vào khe lồn nàng mà ngoáy loạn xạ và cọ sát không ngừng lên hai vách lồn. Doanh Doanh sướng tê người vì cái lưỡi nham nhám của hắn. Nàng bất giác phát ra một tiêng rên khá lớn nhưng rồi lập tức che miệng lại ngay vì sợ bị Lệnh Hồ Xung và Linh San phát hiện. Cơ thể Doanh Doanh giật giật mấy cái, hai tay nàng giữ chặt lấy đầu hắn, một chân nàng dẵm luôn lên vai hắn rồi xuất khí xối xả vào mặt hắn. Doanh Doanh đã lên đỉnh lần đầu tiên trong đêm với một gã đàn ông nàng chưa từng gặp.

Sau khi liếm sạch dâm khí của nàng, hắn hạ chân nàng xuống rồi đứng dậy ôm chặt lấy tấm thân nhỏ nhắn trần truồng của Doanh Doanh, hắn hướng tới môi nàng định bụng sẽ hôn và nút lưỡi nàng, nhưng Doah Doanh tránh mặt đi chỗ khác, với nàng, nụ hôn là một cái gì đó thiêng liêng và nàng chỉ muốn dành nó cho người mà nàng yêu nhất. Không hôn được môi, hắn chuyển xuống liếm lên cổ nàng, liếm quanh má nàng và liếm vào dái tai nàng khiên Doanh Doanh rùng mình thêm mấy cái nữa. Cảm giác nhột nhột nơi lỗ tai khiến nàng thấy tích thú. Hay cánh tay hắn vẫn ôm chạt lấy nàng, ngực nàng ép sát vào ngực hắn khiến cho cặp vú của nàng biến dạng. Con cu của hắn cương lên cứng ngắc và cứ ngọ ngoạy trong háng nàng khiến Doanh Doanh khó chịu vô cùng. Nang thò tay xuống tóm lấy con cu của hắn rồi xoc xóc iên tục và bóp mạnh một cái, hành động đó của Doanh Doanh khiến hắn sướng phát điên, miệng rên lớn vì sự sung sướng mà nàng mang lại.

Doanh Doanh bị đẩy nằm ngửa ra giường, hay chân nàng được hắn dang rộng ra hết cỡ, miệng hắn một lần nữa lại xì xụp trong cái lồn ẩm ướt của nàng. Hăn cứ thế vừa liếm lồn nàng vừa xoay người cho đến khi tạo thanh thế 69 mới thôi. Đến đây thì Doanh Doanh đã dâm nứng quá mức rồi, nàng không còn câu nệ gì nữa, vì vậy mà khi vừa nhìn thấy con cu của hắn ở ngay trước mặt thì Doanh Doanh không ngần ngại nữa, nàng há miệng ra và nhét luôn nó vào miệng mà bú mút. Được Doanh Doanh bú cu, hắn sung sướng đến đọ phải nhả lồn nàng ra mà rên lớn, bởi vì hắn không bao giờ nghĩ mình lại có được diễm phúc này, vì ban nãy nàng đâu có cho hắn hôn. Đến hôn còn không được thì nói gì đèn việc được nàng bú cu. Vì vậy khi hắn đưa cu lên mặt anngf thì chỉ mong cu hắn được chạm vào khuôn mặt xinh đẹp của nàng mà thôi. Vì vậy mà khi được nàng bú cu, hắn phải nhả lồn nàng ra mà ên lớ, rồi sẵn đà, hắn ấn mạnh hông xuống để cho con cu đi thật sâu vào bên trong miệng của nàng, ngập đến lút cán. Doanh Doanh phải nghiêng đầu, nhè cu hắn ra để thở dốc, nhưng ngay sau đó nàng lại ngậm chặt con cu đó vào miệng mà tiếp tục bú liếm.

Doanh Doanh lộn một vòng, nang nằm trên, hắn nằn dưới, cải hai vẫn bú liếm nhau theo tư thế 69 hoang dại, nàng chà sát háng vào mặt hắn đồng thời dí mặt mình sát vào háng hắn, để cho con cu đi sâu vào miệng tới tận gốc rồi. Con cu to và dài của hắn nằm gọn trong miệng nàng một cách dễ dàng. Nàng nhả con cu ra rồi nút trở vào miệng nhiều lần. Mỗi lần nhả ra là con cu hoàn toàn đi khỏi miệng nàng, mỗi lần nút trở vào là nguyên con cu mất hút vào miệng nàng. cứ như ảo thuật vậy. Bỗng nhiên nàng thấy thích thú khi được mút một con cu lạ lẫm, một cảm giác mà nàng chưa bao giờ có được. Từ nãy đến giờ, miệng nàng lúc nào cũng phải há ra thật to để ngậm cho hết con cu to lớn của hắn.

Nàng đưa tay nâng niu hai hòn dái của hắn và nút cu hắn một cách tận tình. Vừa nắn dái, vừa bú cu hắn, nàng bỗng nghe hắn lại rên la vang rền. Nàng nhìn lên thấy cái mặt hắn méo xệch đi, miệng nó cứng đờ ra, từ đó thoát ra những lời rên xiết vang lừng. Sờ dái, bú cu một lúc thì nàng thấy hắn bắt đầu hẩy mông lên, dập cu vào miệng nàng. Con cu cứng ngắc dồn dập vào bờ môi nàng. Được bú, bây giờ nó lại muốn đụ vào miệng. Một lần nữa, nàng bèn xoay người nằm ngửa ra giường, đầu ngửa ra sau, ngửa cổ ra cho hắn đụ vào miệng. Con cu của hắn ngay lập tức chui tọt vào trong miệng nàng, tới cuối cuống họng một cách thông suốt. Với tư thế này, mặt mũi nàng lúc nào cũng chà sát vào hòn dái của hắn. Vậy mà nàng cũng không màng, để yên, ngửa mặt lên mà cho hắn đụ vào miệng.

Tên tiểu nhị cuối cùng cũng chịu rút cu ra khỏi miệng Doanh Doanh, hắn xoay người và dang dộng chân nàng ra, đồng thời kê sát con cặc hắn vào cửa lồn nàng rồi nhấn mạnh một cái. Ngay lập tức con cặc của hắn đi hết tới tận gốc ngập lút cán trong cái lồn đang ướt nhẹp của nàng. Doanh Doanh nhắm mắt cong người đón nhật con cặc thứ hai trong cuộc đời của nàng. Hắn rút ra rồi lại ủi con cặc hắn thật mạnh vào lồn nàng vài lần nữa. Cặc của hắn cứ mất hút trong lỗ lồn của nàng rồi lại hiện ra. lồn nàng bóp chặt lấy con cu to lớn của hắn làm hắn nhăn mặt vì quá sung sướng. Hắn từ từ rút con cặc ra, rồi từ từ đút vào. Ra hay vào thì đều khó khăn vì lúc nào cặc hắn cũng bị cái lồn khít khe của Doanh Doanh ghì chặt lại cho dù nó đã có chất nhờn hỗ trợ. Hắn cứ từ từ đụ vào âm đạo của nàng nhiều lần mà sức bóp của cái lỗ lồn nàng không giảm đi một tí nào. Mỗi lần hắn đụ vào âm đạo nàng là lồn nàng bấu víu chặt vào cặc hắn, không muốn thả ra cái khúc gân nóng hổi, cứng dài. Cả hai đều phát ra những tiếng thở đầy sung sướng và thổn thức.

Một lúc sau thì lồn nàng dãn nở, lỏng dần, khiến cho con cặc đâm thọc vào lồn một cách dễ dàng, nhưng cặc hắn vẫn bị lồn nàng bóp chặt, khiến hắn vẫn cảm thấy nhức nhối cả con cu. Hắn bèn dùng hai tay bám chặt lấy hông nàng rồi gồng háng mà gia tăng tốc độ địt. Hắn nắc cặc vào lồn Doanh Doanh thật nhanh, thật mạnh, bắt đầu làm vang lên những tiếng phầm phập không ngừng khiên cho tiêng rên nho nhỏ của Doanh Doanh liên tục bị đứt quãng và vô nghĩa. Tiếng da thịt đập vào nhau càng lúc càng to lên vì mỗi lần địt, hắn rút cặc ra cho tới khi đầu cu gần thoát ra khỏi lỗ lồn, rồi ngay sau đó là một cú đâm thật nhanh vào lỗ tới tận gốc, khiến hông của hắn dập vào mu lồn nàng một cách mạnh mẽ, bạo cuồng. Cứ thế… phầm phập… phầm phập… không ngơi. Hắn thầm nghĩ, có lẽ đây là lần duy nhất trong đời hắn được địt một tiên nữ giáng trần, vì vậy hắn giở ra tất cả những tuyệt kỹ làm tình mà hắn đúc kết được, cốt yếu là để cho nàng được sướng dưới con cu của hắn.

Đè mông Doanh Doanh xuống mà địt một hồi, sau đó tên tiểu nhị nắm lấy hai cổ chân của nàng mà dạng ra khiến cho lồn nàng mở rộng thêm nữa. Hắn liên tục địt vào cái lồn mở rộng đó. Doanh Doanh lúc đó nằm hớ hênh, hai mắt nhắm nghiền hưởng thụ, hai chân dang rộng, lỗ lồn nở lớn ra, mặc cho hắn tha ra sức hồ dộng cặc vào lồn nàng. Tên tiểu nhị càng đụ càng hăng sức, thật là khác xa với cái thân hình của hắn, hắn gồng tay nắm chặt hai chân nàng mà kéo ra thẳng ra, rồi cắn răng mà hẩy mông, nắc cặc thật nhanh, dùng hết sức mình mà địt Doanh Doanh một cách cuồng dâm.

Con cu cương cứng của hắn đâm thọc càng nhanh vào cái lồn của nàng thì miệng hắn cũng không ngừng tuôn ra những chuỗi tiếng rên rỉ khoái lạc. Vừa địt nàng, hắn vừa vươn tay ra mà bóp lấy đôi vú của Doanh Doanh. Chỉ chờ có thế, nàng liền cong người lên để cho hai bàn tay thô bạo của hắn đè mạnh thêm lên đôi vú to tròn, nõn nà của nàng, để cho con cặc to dài của hắn đi sâu thêm vào cái lồn nhỏ bé của nàng. Doanh Doanh bất ngờ đưa hai tay lên ôm lấy đầu hắn mà kéo tới gần mặt mình. Trong cơn dâm nứng, nàng không ngại ngùng đặt luôn đôi môi đỏ mọng đang hé mở của mình lên ngay hai vành môi của hắn. Quá bất ngờ, nhưng ngay lập tức hắn liền há miệng chụp lên môi nàng mà đưa ngay lưỡi hắn qua miệng nàng. Doanh Doanh cũng đút luôn ngay lưỡi nàng vào mồm hắn. Hai người sau đó, mặt kề mặt, môi dính môi, nút lưỡi nhau chùn chụt. Hai khuôn mặt kề sát vào nhau, cả hai cặp mắt đều lim dim, cả bốn cánh mũi đều phập phồng, chỉ có hai cái miệng là dính cứng vào nhau, hai cái lưỡi là quyện chặt vào nhau..

Doanh Doanh há miệng đào đưa lưỡi ra mà nếm mút thêm cái vị nước miếng từ trong miệng hắn, mà bú nút trên lưỡi hắn. Cùng một lúc, nàng cũng lấy lưỡi mình mà xục xạo trong miệng tên tiểu nhị. Tất cả những hành động đó, và những cảm nhận đưa tới từ hậu quả của những hành động đó, không hiểu tại sao, lại kích thích nàng tới tột độ, làm cho cơn sướng khoái của nàng tăng lên thật cao, hơn lúc nãy gấp mấy chục lần.

Hành động dâm đãng của Doanh Doanh khiến cho tên tiểu nhị không thể tiếp tục được nữa, hắn rú lên một tiếng như chó sói rồi xuất tinh xối xả vào lồn nàng. Sau cú xuất tinh đã đời đó, hắn đổ gục xuống cơ thể Doanh Doanh, hai mắt nhắm nghiền. miệng thở dốc…(ĐM, mày đúng là thằng tiểu nhị may mắn nhất thế gian này Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) - Chương 148: )

Sáng sớm hôm sau, Lệnh Hồ Xung và Linh San tiếp tục lên đường tới Tung Sơn, nàng muốn gạp Lâm Bình Chi để khuyên giải hắn quay đầu. Lệnh Hồ Xung lúc đầu nhất quyết không đồng ý để Linh San đi gặp hắn, nhưng do Linh San quá cương quyết, còn lấy tính mạng ra để đe dọa, chàng không còn cách nào khác là phải nghe theo nàng.

Lâm Bình Chi sau khi theo Lao Đức Nặc lên Tung Sơn, ngay lập tức truyền thụ lại khẩu quyết tâm pháp cho Tả Lãnh Thiền, nhưng hắn bản tính vốn cao ngạo, nay bị mù đã coi như là một phế nhân, lại vung đao tự cug nữa thì thật là nhục nhã, vì vậy mà hắn không luyện Tịch tà kiếm pháp nữa, thay vào đó, Tả Lãnh Thiền chuyên tâm luyện Hàn Băng chân khí và ghi nhớ lại 13 chiêu thức mà Linh San đã đánh với hắn hôm đó.

Lâm Bình Chi ngôi trong phong, từ ngày bị mù, thính giác và khứu giác của hắn cũng trở nên nhạy bén hơn, chính vì vậy mà Tịch tà kiếm pháp của hắn bây giờ chỉ dựa vào khứu giác và thính giác để thi triển, nhưng không vì vậy mà kiếm phá của hắn bị thuyên giảm, mà trái lại còn trở nên tinh diệu và tà ác hơn. Tối hôm đó, hắn ngồi trong phòng uống trà thì đột nhiên có một miếng ám khí bay vút qua cửa sổ nhắm thẳng vào vị rí của hắn. Lâm Bình Chi bình tĩnh tám lại ám khí, hắn phát hiện ra đo là một mãnh gỗ có khắc 3 chữ “Phong thiền đài”

Lệnh Hồ Xung và Linh San kiên nhẫn đứng chờ ở đó. Linh San trong lòng lo lắng, nàng cứ đi qua đi lại, Lệnh Hồ Xung phải trấn an nàng:

– Yên tâm đi, đệ ấy nhất định sẽ về mà.

Đúng lúc đó thì Lâm Bình Chi cầm gậy bước tới:

– Không biết là vị cao nhân nào hẹn tại hạ ra đây?

Linh San nhìn Lệnh Hồ Xung rồi nhẹ nhàng bước từng bước đến trước mặt hắn và lên tiếng:

– Bình Chi!

Tiếng gọi của nàng khiến Lâm Bình Chi ngỡ ngàng, nhưng hắn cũng đáp trả:

– Thì ra là thiên kim đại tiểu thư của Nhạc Chưởng môn, cô vất vả ngàn dặm đến Tung Sơn thật ra là có ý muốn báo thù, hay muốn thay cha cô diệt cỏ tận gốc.

– Muội đã gả cho huynh, sống làm người của Lâm gia, chết làm ma của Lâm gia. Dù huynh biến thành như thế nào, Lâm Bình Chi huynh vĩnh viễn là phu quân của muội

Lâm Bình Chi nghe vậy quay mặt đi chỗ khác, nhưng Linh San vẫn bước đến bên hắn, nhẹ nhàng cầm tay hắn và lên tiếng:

– Bình Chi, chuyện quá khứ, chúng ta hãy quên đi. Hãy coi như là một giấc mơ, có được không? Để muội ở bên cạnh huynh, chân trời góc biển, chúng ta mai danh ẩn tính, không màng đến ai nữa, có được không?

Lâm Bình Chi quay ngoắt lại:

– Cô nỡ sao? Cô nỡ đành vứt bỏ tất cả mọi thứ trước mắt sao?

– Bình Chi, muội đương nhiên làm được.

– Tại sao lại đối sủ tốt với ta như vậy? – Lâm Bình Chi run run trước những gì nàng làm cho hắn.

– Bởi vì, muội là thê tử của huynh.

– Thê…thê tử của ta

Linh San cầm tay hắn đặt lên má nàng. Lâm Bình Chi run run, đột nhiên hắn quỳ xuống:

– Linh San, xin lỗi muội, lần trước ta không cố ý giết muội. Bây giờ đôi mắt của ta đã mất ánh sáng, muội đi theo ta chỉ có nỗi thống khổ vô cùn tận. Lần trước ta làm như vậy, chỉ muốn cho muội từ bỏ, thật ra muội có hiểu không?

– Muội hiểu, Bình Chi, muội hiểu. – Linh San ngồi xuống, ôm chặt hắn vào lòng, hai hàng nước mắt chứa chan hạnh phúc. Lâm Bình Chi cũng ôm chặt lấy nàng, hắn thấy ân hận vì hành vi dại dột của mình. Giá như hắn không luyện thứ võ công chết người kia. Thì có lẽ bây giờ hắn đã có một gia đình hạnh phúc. Bây giờ hắn mới thấu hiểu cha hắn không muốn cho hắ luyện Tịch tà kiếm pháp hoàn toàn là sự thật.

– Được, ta hứa với muội, chúng ta từ nay về sau ẩn cư tái ngoại, không bước chân vào giang hồ nữa.

Linh San không nói gì nữa, nàng khẽ gật đầu trong niềm hạnh phúc vô bờ bến. Lệnh Hồ Xung cũng thấy an lòng, với chàng như vậy có lẽ tốt hơn cho tất cả mọi người. Linh San dìu Lâm Bình Chi đứng dậy khẽ mỉm cười cám ơn chàng rồi quay đi. Lệnh Hồ Xung cũng mỉm cưới chúc phúc cho Linh San, chàng quay người bước đi, việc của chàng tiếp theo là phải đi tìm Doanh Doanh.

Lâm Bình Chi nghe tiếng bước chân. Hắn đột nhiên quay đầu lại và tấn công tới tấp về phía Lệnh Hồ Xung, chàng không phản đòn mà chỉ chống đỡ. Linh San thấy vậy vội vã chạy tới kéo Lâm Bình Chi trở lại, miệng liên tục kêu hắn dừng tay, nhưng Lâm Bình Chi lúc này như con thú hoang lên cơn điên, hắn đẩy Linh San ra và dồn nội lực vào tay đánh về phía trước. Linh San thấy vậy chạy vào giữa hai người để can ngăn. Đúng lúc đó Lâm Bình Chi đánh tới, Linh San không kịp né tránh, dính trọn chưởng lực đó của Lâm Bình Chi vào giữa lồng ngực, nàng bắn ra xa cả chục thước rồi hộc ra một vũng máu tươi. Lệnh Hồ Xung thấy vậy hét lớn “Tiểu sư muội” rồi vội vàng chạy đến đỡ nàng dậy, nhưng Linh San lúc này đang nằm thoi thóp, lục phủ ngũ tạng của nàng đã bị tổn thương nặng nề.

Lâm Bình Chi biết hắn đã đánh trúng Linh San, hắn như lên cơn điên, rút ra thanh kiếm nhỏ từ cây gậy của hắn tấn công Lệnh Hồ Xung, đúng lúc này Doanh Doanh xuất hiện và ra tay ngăn cản. Lâm Bình Chi thấy vậy quay người chạy mất, bỏ mặc Linh San ở đó. Linh San cố mở mắt nhìn quanh:

– Bình Chi đâu?

– Muội yên tâm, ta mà tìm được tên súc sinh đó, ta nhất định sẽ giết hắn. – Lệnh Hồ Xung tức giận lên tiếng. Hai hàng nước mắt chàng lăn dài, chàng đang sợ, thực sự lo sợ điều tồi tệ nhất sẽ tới.

– Đừng mà, đại sư ca, huynh hãy hứa với muội một chuyện.

– Được, muội..nói gì ta cũng…hứa với muội. – Chàng sợ sệt nói vấp, chàng thấy chân khí của Linh San đã yếu quá rồi, có lẽ khó trụ được.

– Bình Chi, huynh ấy chỉ có một mình sống trên thế gian này cô đơn lẻ loi, sau này muội cũng không thể…cùng khóc cùng cười với huynh ấy nữa rồi. – Linh San cố dồn chút hơi tàn, nói ra những lời cuối cùng.

– Đại sư ca, sau khi muội chết rồi, hứa với muội, chăm sóc huynh ấy giùm muội.

– Tại sao cho đến bây giờ mà muội vẫn còn bảo vệ hắn, tại sao? – Lệnh Hồ Xung nói trong sự ấm ức đến tột cùng.

– Xin huynh hãy hứa với muội.

– Được…ta hứa với muội – Lệnh Hồ Xung nhói lòng khi đồng ý với nàng

Linh San nghe vậy thì mỉm cười mãn nguyện, nàng đưa tay vuốt lên má chàng:

– Cảm ơn huynh, đại sư ca. Xin lỗi, xin lỗi đại sư ca.

Linh San nói xong câu nói đó, nàng dần buông tay, hai mặt từ từ nhắm lại, miệng khẽ nở một nụ cười mãn nguyện. Lệnh Hồ Xung ôm chặt lấy xác Linh San, chàng gào thét thảm thiết, khóc nức nở giữa đêm khuya thanh vắng. Doanh Doanh đứng cạnh đó, cũng không cầm nổi nước mắt vì hoàn cảnh hiện tại.

Ngôi mộ của Linh San được chôn cất trong rừng, ngay dưới chân núi Tung Sơn, trước một rừng cây cao và mát, phía trước là một thảo nguyên xanh thẳm. Trên bia mộ, Lệnh Hồ Xung khắc rõ ràng mấy dòng chữ “Ái thê của Lâm Bình Chi, Linh San chi mộ” Doanh Doanh đến bên cạnh, an ủi chàng:

– Xung ca, người chết không thể sống lại, huynh đừng quá đau buồn.

– Muội…có trách ta không?

Doanh Doanh ôm chặt lấy chàng từ phía sau, ân cần dịu dàng:

– Sao muội lại trách huynh chứ? Huynh và Nhạc cô nương là bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ tình cảm của hai người sâu đậm như vậy, sao có thể quên nhanh chóng được. Bây giwof muội chỉ mong huynh vượt qua cú sốc này, tĩnh tâm trở lại.

Những ngày sau đó, Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh dựng một lều trại ở ngay ngôi mộ của Linh San, cả hai ngay đêm nhang khói và bầu bạn cùng nàng. Lệnh Hồ Xung sợ rời xa nơi này, Linh San sẽ rất cô đơn, vì vậy chàng chưa nỡ. Ở nơi này, hai người ngày đêm đàn ca sao nhạc, thổi khúc Tiếu ngạo giang hồ cho Linh San và chim muông nghe, cuộc sống thật an nhàn và thư thái.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.