Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) – Chương 145: – Botruyen

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) - Chương 145:

Nói rồi nàng theo hướng Lâm Bình Chi bỏ đi trong nước mắt, Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh không biết nói gì, chỉ lặng lặng nhìn theo bóng nàng mất hút trong đêm tối. Linh San theo hướng Lâm Bình Chi đi, nàng đi mãi mà không thấy bóng dáng hắn đâu, cuối cùng bị lạc trong rừng giữa đêm tối. Linh San hoảng sợ, liên tục gọi tên Lâm Bình Chi, cuối cùng nàng bị chặn lại bởi một bóng người có cái dáng gù lưng, hắn quay lại nhìn khuôn mặt hoảng sợ của nàng rồi cất lên một tiếng cười dâm đãng đầy khoái trá:

– Lâm phu nhân, đêm hôm khuya khoắt thế này, cô lang thang vào rừng một mình làm gì thế? Hé hé…

Nghe tiếng cười the thé gian tà và dâm đãng kèm theo giọng nói biến thái của hắn, Linh San quay người cắm đầu bỏ chạy, nào ngờ, người đó nhảy vút lên, cả thân hình tưởng rằng là chậm chạm của hắn lao đi vun vun trong gió, luồn qua các cành cây rồi nhắm thẳng người Linh San điểm vào huyệt đạo của nàng khiến cho Linh San bị ngã nhào xuống đất, cả người ê ẩm không cử động hay nhúc nhích gì được. Hắn từ từ tiến tới, kém theo một nụ cươi dâm đang và từ từ lật ngửa nàng lên.

Kẻ đã ra tay với nàng chính là Mộc Cao Phong, lão nghe nói Lâm Bình Chi đã học được Tịch Tà kiếm pháp và đang dần biến phái Thanh Thành của Dư Tương Hải trở thành vô môn vô phái thì trong lòng lo sợ vô cùng, năm xưa chính lão đa ra tay hãm hiệp mẹ hắn, rồi lại giết cha hắn nên hắn biết Lâm Bình Chi vô cùng căm hận và sẽ không tha cho lão, chính vì vậy mà Mộc Cao Phong trốn chui trốn lủi, cả ngày không dám lò mặt ra đường, bởi vì hình dáng gù gù của lão thì không thể lẫn đi đâu được, trong đêm tối đang lang thang trong rừng thì lão lại gặp Linh San ở đây, thật đúng là trời giúp lão, chỉ cần hắn khống chế được nàng, lão nghĩ bụng Lâm Bình Chi sẽ không dám vọng động tới lão.

Mộc Cao Phong bước tới, cúi xuống mà lật ngửa người Linh San lên mà nhìn mặt nàng. Từ dưới nhìn lên Linh San thấy lão mặt hẹp và dài, giống như cái lưỡi cày, trên cằm còn có một bộ râu dê, tiêu biểu của những tên ham cuồng dâm tặc. Linh San cũng đã gặp Mộc Cao Phong vài năm trước rồi nên nàng không lạ gì lão. Lão cúi xuống vuốt ve mặt nàng mà cười rung cằm râu dê:

– Ha ha ha, Lão Mộc ta thật là có phước ba đời, năm trước mẹ của Lâm Bình Chi đã vô cùng xinh đẹp rồi, không ngờ, phu nhân của hắn con xinh đẹp hơn gấp mấy lần, hôm nay ta phải xem thử độ dâm của nàng có bằng mẹ hắn không?

Linh San nghe lão nói như vậy thì cả kinh hoảng sợ:

– Mộc Cao Phong, mau mau thả ta ra, nếu để Bình Chi biết được, huynh ấy sẽ giết ông đấy.

– He he he, thật vậy sao, hôm nay gặp nàng ở đây, nàng nghĩ ta sẽ tha cho nàng sao, ta được địt cả mẹ và phu nhân của hắn, kiếp này cũng coi như sống không uổng, hơn nữa, có nàng trong tay ta rồi, hắn dám làm gì ta chứ, biết điều thì hãy im miệng lại mà từ từ hưởng thụ đi.

Linh San biết không thể dọa dẫm được hắn, nàng không còn cách nào khác, biết tính tình của Mộc Cao Phong vô cùng cổ quái, Linh San cũng không dám làm nói thêm lời nào, cũng không nhúc nhích được, nàng nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt lăn dài trên má như thầm trách cho số phận bi thảm của mình, luôn bị gắn liền với các cuộc hãm hiếp của bọn dâm ô khốn kiếp.

Bị bế tắc huyệt đạo, không cử động được, Linh San khó chịu vô cùng vì hàm râu dê của lão cứ cạ cạ vào mặt mình nhưng không làm gì được nên đành nằm yên để mặc cho hắn muốn làm gì thì làm. Mộc Cao Phong lấy tay nâng cằm đỡ mặt nàng lên ngắm nghía một hồi rồi cười đểu, ngọt ngào nịnh hót:

– Lâm phu nhân, chỉ cần nàng ngoan ngoan không phá đám ta, đêm nay ta sẽ cho nàng hưởng hết sự thống khoái này, ha ha ha.

Nói xong lão vòng tay ôm chặt lấy nàng, xiết mạnh, day nghiến, Linh San không thể cử động được, Trong cơn hoạn nạn này, tứ chi bất lực, nàng chỉ còn nhắm mắt chịu trận. Trong lòng nàng hồi họp, không biết thân mình sẽ bị lão già này dày vò ra sao. Mộc Cao Phong sau đó bèn đưa luôn bàn tay hắn vào trong quần nàng mà mò lồn Linh San. Lão đê mê cảm nhận sự mềm mại, ấm áp từ bụng nàng. Rồi hắn luồn mạnh cánh tay xuống dưới xâu hơn nữa. Hai con mắt của lão lim dim trên khuôn mặt lưỡi cày khi bàn tay của lão chạm tới vùng lông non, tơ dịu như nhung. Hắn mơn man, rờ rẫm nơi vùng giữa hai chân của Linh San, chùm râu dê rung động không ngừng. Bỗng nhiên hắn cảm thấy ươn uớt nơi bàn tay. Rút tay ra, Mộc Cao Phong ngạc nhiên khi thấy tay mình nhơm nhớp nước nhờn. Rồi hắn bỗng cười ré lên:

– Ha ha ha, Lâm phu nhân, nàng thật là dâm đãng nhé, chỉ một chút kích thích như vậy mà đã ra nước nhờn rồi à, xem ra nàng con dâm đang hơn mẹ của hắn nhiều, yên tâm, đêm nay ta sẽ cho nàng hưởng thụ trong cơn sung sướng, đến chết mới thôi.

Nói xong Mộc Cao Phong lấy hai tay mà vội vàng hối hả cởi hết quần áo của Linh San ra, một cách hết sức điệu nghệ, rành rọt, lột sạch xiêm y khiến nàng nhanh chóng trần truồng, loã thể…

Linh San vốn dĩ bản chất cơ thể nàng cũng giống mẹ, vô cùng dâm đãng chính vì vậy mà đêm đó nàng dễ dàng bị đánh gục bởi những cử chỉ âu yếm, hôn hít xuýt xoa của Lục Bá và Tả Lãnh Thiên. Dù mới hưởng cực khoái chưa quá lâu, nhưng cơ thể hừng hực thanh xuân của nàng luôn khao khát, luôn đòi hỏi. Chỉ cần những động chạm nhẹ nhàng của người khác giới vào cơ thể cũng đủ làm mặt nàng nóng bừng lên vì kích thích rồi, bất kề gã đàn ông đó già hay trẻ, xấu xí hay điển trai, chỉ cần là đàn ông là được. Vì vậy hôm nay dù bị Mộc Cao Phong mới kích thích, nhưng bản chất dâm đãng của nàng cũng nhanh chóng bị trỗi dậy, đến nỗi hắn vừa chọc tay vào lồn đã bị dâm thủy trong lồn nàng phủ ướt đẫm rồi. Linh San quay mặt đi không nhìn lão để che giấu sự ngượng ngùng.

Lão nhìn thấy thân thể trần truồng, nhỏ nhắn và trắng tinh của Linh San nằm hơ hớ trong tầm tay của mình thì lên cơn nứng dữ dội. Chợt nhận ra đã khá lâu rồi lão chưa địt đàn bà. Con cặc của lão bây giờ đã nhổng lên, cương cứng, nhức nhối và cong vút. Lão có cảm tưởng là tinh khí trong đầu cặc của lão cứ muốn trào ra khỏi đầu cu, xịt ra ngoài. Mộc Cao Phong liền cắn răng cố nhịn vì hắn muốn kéo dài cơn hưởng thụ trên thân thể nàng. Lão ôm chặt lấy tấm thân mềm dịu của Linh San trong tay mà hôn như mưa trên khuôn mặt diễm kiều của nàng. Cùng một lúc, hắn lại đùa tay xuống mà sờ soạng, nắn bóp cặp vú tròn mềm của nàng. Dần dần, hắn rà rà bàn tay xuống sâu hơn nữa mà mân mê, rờ rẫm tới mu lồn nàng. Linh San nằm yên, mặt đỏ hồng, thở mạnh lên, tim đập nhanh hơn.

Một lúc sau Mộc Cao Phong cúi cái mặt lưỡi cày của lão xuống ngực Linh San mà bú mút lên hai bầu vú xinh tươi của nàng. Lão há miệng ra mà cắn mạnh lên cái đầu vú nhỏ tí, đỏ hỏn của nàng. Rồi hắn không ngừng day diết mà còn cắn chặt thêm nữa, nghiến đầu vú nàng giữa hai hàm răng mà kéo căng ra ngoài, không nhả. Chưa hết, cùng một lúc, lão bóp mạnh, vò nát lấy vú bên kia của Linh San, ngón tay của lão cấu chặt, xoắn tít đầu vú của nàng khiến nó bẹp dí giữa hai ngón tay hung bạo của lão. Linh San đau đớn vì hành động bạo dâm của lão, nhưng tự nhiên nàn cũng cảm thấy thích thích như thế. Miệng nàng khẽ rên lên một tiếng :Ư..ưm…ôi za..aaa…”. Tiếng rên xen lẫn sự đau đớn và đê mê.

Mộc Cao Phong dày vò tàn nhẫn trên vú Linh San một hồi, hắn xiết bằng tay, nghiến bằng răng rồi le lưỡi ra mà liếm lần lần xuống bụng và háng của nàng. Lão dúi bộ mặt lưỡi cày và cằm râu dê vào giữa hai chân nàng mà hít hà, dấm dúi. Rồi trong khi hai tay lão vẫn tiếp tục nhào nắn mạnh bạo trên hai bờ vú thì hắn đưa lưỡi ra mà luồn lách vào cái lỗ lồn nhỏ hẹp, khít khao của Linh San. Hắn quì xuống bên người nàng, le lưỡi ra thật dài mà thèm thuồng liếm láp mu lồn và lỗ lồn nàng. Nước miếng hắn tiết ra lênh láng khiến cơn liếm bú của hắn phát tiếng nghe nhóc nhách, như một con chó đang sừng sực liếm nước vậy.

Vừa bóp vú, vừa liếm lồn nàng một chốc, Mộc Cao Phong liền đưa tay xuống nâng đít Linh San cao lên cho hắn dễ dàng luồn lách, dầm dập cái mũi và cái lưỡi trên khắp vùng hạ bộ. Người nàng bây giờ ngửa lên, cong vòng, đầu và chân thì chạm đất, nhưng bụng háng thì vun lên, nhô lồn ra, mặc sức cho lão hùng hục trên vùng rậm rạp, sũng nước. Miệng Linh San không ngừng phát ra những tiếng rên ư ử đầy khoái lạc khi lưỡi lão không ngừng công phá vào nơ nhạy cảm nhất của nàng.

Vì lỗ lồn của Linh San khá khít khao, và hai chân nàng lại khép lại nên lão cảm thấy khó khăn khi muốn đút hết cái lưỡi ướt nhẹp nhưng cứng đơ vào sâu tuốt trong lỗ lồn nàng. Lão bèn lấy tay banh hai mép lồn nàng ra rồi dí mặt lão sát vào háng nàng. Vẫn còn khít quá! lưỡi hắn vẫn còn bị kẹp chặt giữa hai vách lồn, không vào sâu thêm được nữa. Lão liền buông Linh San nằm ngang xuống đất mà cầm hai chân Linh San dơ lên rồi dạng mạnh ra xa một cách mạnh bạo để mở rộng thêm lỗ lồn nàng.

Khi lồn Linh San được mở rộng ra hết cỡ, lão vội và úp khuôn mặt lưỡi cày vào hạ bộ của nàng, dùng lưỡi vét sâu một đường lên cái khe ẩm ướt đó, lưỡi cão liên tục cọ sát lên hai vách lồn nàng, rồi cứ thế từ từ ngoái sâu vào bên trong. Linh San nhắm chặt mắt, người nàng run lên bần bật vì hành động của lão, đầu nàng lắc qua lắc lại để giải tỏa cơn sướng đang kéo đến ầm ầm, lúc này đây, nếu như hai tay mà cử động được, có lẽ Linh San đã ôm lấy đầu lão mà dí chạt nó vào lồn mình rồi, nàng muốn ưỡn mông lên để hưởng ứng nhưng không được. Linh San chỉ còn biết phát ra tiếng rên dài khoái cảm như để đánh tín hiệu.

Nhận ra tiếng rên đầy dâm đãng và hoan hủy của nàng, Mộc Cao Phong càng khoái chí, hắn le lưỡi cố gắng liếm thật sâu lưỡi vào lồn nàng, những tiếng sột soạt ở vùng âm hộ của Linh San phát ra liên tục, hòa lẫn với tiếng rên đầy khoái cảm của nàng. Liếm lồn chán chê, lão xoay người theo từ thế 69 quen thuộc, hai tay chỉnh con cu vào miệng nàng. Linh San tuy không cử động được, nhưng cũng há miệng hệt cỡ để đón dương vật lão đi tới, ngay khi vừa ngậm được đầu khấc của dương vật vào, nàng múm môi mút chạt một cái, nàng hít hà để tận hưởng cái mùi vị quen thuộc của cặc. Hanh động của nàng khiến lão sướng phát điên, suýt chút thì đã xuất khí xối xả vào miệng nàng. Mộc Cao Phong cúi xuống, hôm hít bộ phận sinh dục của Linh San, hai người say sưa bú liếm cho nhau trong đê mê bất tận. Con cặc của lão dài và cong ngược lên, chứ không thẳng như bình thường, chính vì vậy mà Linh San dù đã há miệng ra hết cữ cũng không sao ngậm hết được nó vào miệng, mấy lần nàng bị lão đè co muốn ngộp thở, do hai tay không cử động được, phải dùng lưỡi để đẩy con cặc kỳ dị đó ra ngoài.

– Hé hé…thích rồi phải không…để nàng nằm im như vậy mất vui…ta giải huyệt cho nàng…chúng ta cùng sướng nhé…hé hé hé…

Mộc Cao Phong biết Linh San đã hứng tình lắm rồi lão mạnh dạn giải huyệt cho nàng. Hồi nãy lão điểm huyệt là sợ nàng chống cự, sẽ làm hỏng cuộc vui của lão, bây giờ thấy nàng cuống nhiệt và hưởng ứng như vậy, thì phải để nàng cũng chủ động nữa, như vậy cuộc vui với lão mới có thể trọn vẹn. Linh San tuy được giải huyệt, nhưng nàng cũng mềm nhũn người ví sướng, nang nằm xuội lơ, hai tay và hai chân dang rộng, mặc cho Mộc Cao Phong muôn làm gì thì làm.

Mộc Cao Phong trèo lên người nàng, hai chân Linh San được lão dang dộng ra, lão kê con cặc dài và cong cớn vào cửa mình Linh San rồi từ ừ nhấp nó nhè nhẹ vào, dâm thủy nóng hổi của nàng bám lấy thân cặc khiến lão sướng phát điên, rôi cứ như thế, lão chầm chậm rút ra rồi lại đóng vào dẫn dần, hơi thở của cả hai đều gấp gáp và thổn thức. Linh San thì khỏi nói, nàng sướng điên người vì con cặc kỳ dị này của lão, vì nó cong ngược lên nên đầu khấc chui vào trong là nó đẩy ngược lên bụng, khi nàng chổng mông thì có cảm giác đầu khấc của lão như chạy ngược lên cả sông lưng nàng, thân cặc thì ma sát một cách khủng khiếp vào vị trí trọng yếu của lồn nàng, cảm giáng thống khoái này nàng chưa bao giờ được hưởng, vì vậy mà dù rất mệt nhưng Linh San vẫn ưỡn mông lên, nhịp nhàng hưởng ứng cùng lão.

– Trời ơi….Mộc…Lão tiền bối…tiểu nữ…sướng…ư..ứ….ư…chết tiểu nữ…mất…ư…ư…ư…

– Hé hé hé…chả có ai gặp con cặc cảu ta mà không rên siết vì sướng cả…cô phải có phước lắm mới được nó địt đấy…

– Á…a…a..sướng…tiểu nữ sướng…tiền bối…địt mạnh lên…ư…ư..

Mộc Cao Phong nghe nàng rên rỉ cầu xin như vậy thì khoái chí vô cùng. Lão cứ như vậy tăng tốc một cách mạnh mẽ hơn, vũ bão hơn, cú nào cú nấy đóng mạnh như giã chày vào lồn nàng, cả bộ ngực trắng phau của Linh San đung đưa theo từng chuyển động của lão. Lão khoái chí vòng một tay ra trước luân phiên bóp nghiến hai bầu vú đó của nàng. Linh San chổng mông , đầu cúi hẳn xuống sát đất, thở gấp, miệng nàng không ngừng phát ra những tiếng rên vô nghĩa và bị ngắt quãng trước những cú thúc của lão. Sau cùng, Mộc Cao Phong cũng không chịu nổi trước sự co bóp kinh khủng của lồn Linh San, lão rú lên như chó sói tru rồi xuất tinh xối xả vào lồn nàng. Sau đó đè thân hình gân guốc của lão lên tấm thân trần truồng, trắng muốt của nàng đang bẹp dúm dưới đất.

Sáng sớm hôm sau, Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh cùng các đệ tử tiếp tục lên đường, bọ họ ngày đi đêm nghỉ, băng qua mấy khu đồi rừng núi, cuối cùng cũng chỉ cón cách Hằng Sơn có vài chục dặm, com đường trở về núi Thanh Thành và Bắc Nhạn Hằng Sơn cũng khá gần nhau nên Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh cũng không lấy làm bất ngờ khi họ lại gặp Dư Thương Hải và đệ tử của hắn ở đó, có điều chỉ còn lại có một tên đệ tử và Dư Thương Hải, đám còn lạo đã bị Lâm Bình Chi giết sạch. Lệnh Hồ Xung và các đệ tử phái Hằng Sơn ở lầu trên, họ gọi một ít màn thầu và cơm chay. Dư Thương Hải vừa gọi một tách trà, hắn còn chưa kịp uống thì Lâm Bình Chi lại xuất hiện, lần này hắn trang điểm, mặc bộ y phục diêm dúa với dáng vẻ bán nam bán nữ trông vô cùng kinh ngạc đã vậy trên người hắn còn thoa đầy hương phấn thơm phức của phụ nữ, lan tỏa ra khắp quán trọ, trông vô cùng kinh tởm. Vừa nhìn thấy hắn, Dư Thương Hải đã giật bắn mình, vội vàng tóm lấy thanh kiếm thủ thế. Lâm Bình Chi nhìn ngó xung quanh, sau đó lên tiếng chào Lệnh Hồ Xung rồi tới một bàn trống ngay cạnh bàn của Dư Thương Hải để ngồi. Hắn vừa lấy khăn ra lau nhẹ lên mặt và lên tiếng với tên đệ tử của Dư Thương Hải:

– Ngươi là Nhân Hào à, hôm đó giết hại cả nhà ta ngươi cũng có mặt, cho dù ngươi có hóa ra thành tro ta cũng nhận ra được.

– Lão tử chính là Dư Nhân Hào, vậy thì đã sao? – Hắn tức giận đập xuống bàn và hô lớn. Thực khách ở đó nghe thấy như vậy sợ có đánh nhau nên vội vàng chạy hết, chủ quán cũng không dám ra can ngăn, bây giờ trong quán chỉ còn lại hái Hằng Sơn và mấy người bọn họ.

– Thanh Thành tứ thú, anh hùng hào kiệt, nhưng theo ta thấy, ngươi chẳng có khí phách hào kiệt gì hết. Thật là nực cười. – Lâm Bình Chi vần từ từ trêu tức hai thầy trò hắn

– Ngươi… / Vị Lệnh Hồ huynh trên kia nói gấu chó lợn nòi, Thanh Thành tứ thú, nhưng theo ta thấy, coi các ngươi là cầm thú thì bọn chúng bị hạ nhục mất rồi, các ngươi phải gọi là không bằng cầm thú.

Dư Nhân Hào bị sỉ nhục như vậy thì tức giận vô cùng, hắn định rút kiếm ra thì một giọng cười khả ố vang lên. Lâm Bình Chi nhìn ra phía cửa, Mộc Cao Phong từ từ bước vào với giọng điệu vô cùng khó chịu, một tay hắn tóm lấy Linh San từ từ bước vào. Lệnh Hồ Xung ngạc nhiên khi thấy Linh San đi cùng hắn, nhưng nhìn qua dáng điệu của nàng, chàng biết là Linh San đã bị khống chế. Mộc Cao Phong bước vào, hắn dìu Linh San ngồi xuống bàn rồi ngạo mạn lên tiếng:

– Ở đây nhiều bằng hữu như vậy, ta thật may mắn đã đến kịp lúc. Lâm lão đệ, ta đã giúp đưa phu nhân của ngươi đến đây rồi, đêm qua cô ấy lạc đường, thật may mắn đã gặp được lão Mộc ta. Thật không ngờ, phu nhân của ngươi còn hoang dại hơn mẹ ngươi gấp trăm lần, nàng ta hành hạ ta cả đêm qua đó nha. Ha ha ha, ngươi thật là có phúc ba đời mới lấy được nàng ta làm vợ đó.

Nghe hắn buông lời bệnh hoạn như vậy Lệnh Hồ Xung tức giận vô cùng, chàng định lao xuống nhưng bị Doanh Doanh ngăn lại. Lâm Bình Chi thì lại chả tỏ cái vẻ gì là tức giận khi nghe thê tử của mình bị hãm hiếp. Trái lại, hắn con buông một cậu cụt lủn:

– Vậy sao??

Mộc Cao Phong hơi bất ngờ, bởi theo lão nghĩ, Lâm Bình Chi phải tức giận mà lao vào lão, đằng này hắn lại bình thản như không, thậm chí còn chẳng thèm quan tâm tới sự sống chết của nàng nữa. Mộc Cao Phong thấy vậy thì bật cười đổi hướng:

– Ha ha ha, có câu có ơn phải trả, ta giúp ngươi một việc lớn như vậy, ngươi giúp ta báo đáp như thế nào đây?

– Ngươi muốn báo đáp như thế nào. – Lâm Bình Chi vừa vuốt tóc vừa lên tiếng.

– Rất đơn giản, đối với Lâm lão đệ mà nói, dễ như trở bàn tay.Ta chỉ muốn mượn Tịch tà kiếm pháp của Lâm gia, để xem chút cho mở rộng tầm mắt, xem xong lập tức trả lại ngươi.

– Vậy sao? Dư quán chủ của phái Thanh Thành đây cũng rất muốn xem Tịch tà kiếm pháp của Lâm gia ta, hắn đã thấy rồi đấy.

– Thật sao? Chúc mừng Dư Quán chủ, ngươi thực sự xem qua rồi sao? – Mộc Cao Phong hí hửng.

– Đúng vậy, mỗi chiêu mỗi thức, tại hạ đều xem từ đầu đến cuối.

– Nhưng nghe nói Tịch tà kiếm phổ đã bị Nhạc Bất Quần phái Hoa Sơn lấy đi rồi, sao ngươi có thể nhìn thấy được?

– Ta chưa hề nhìn thấy kiếm phổ. Nhưng ta đã thấy người sử dụng bộ kiếm pháp đó. – Hắn nói mà tay vẫn còn run run.

– Nghe nói Tịch tà kiếm pháp nửa giả nửa thực, hậu nhân của Lâm Viễn Đồ đều học Tịch tà kiếm phổ giả, công phu mèo ba chân đó sử dụng thì quả thực là một trò cười. Nhưng thứ ngươi nhìn thấy là thật hay giả? – Mộc Cao Phong nhạo báng thứ võ công mà Lâm Bình Chi đã học được gọi là Tịch Tà kiếm phổ trước kia.

– Ta cũng không biết là thật hay giả.

Mộc Cao Phong cười lớn nhạo báng Dư Thương Hải:

– Uổng công cho ngươi là tông chủ một phái, vậy mà võ công thật hay giả cũng không phân biệt được là sao?

– Tịch tà kiếm phap thật giả thế nào, tại hạ thật sự không thể phân biệt được, nhưng Mộc đại hiệp kiếm pháp cao minh, ta nghĩ ngươi nhất định sẽ phân biệt được.

– Chỉ cần ta thấy được, nhất định có thể phân biệt.

Lâm Bình Chi nghe Mộc Ca Phong khoác lác như vậy thì đắc ý lên tiếng:

– Được, hôm nay ta sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt.

Lâm Bình Chi tóm lấy một chiếc đũa trong tay, hắn dồn nội lực vào nó phóng vút về phía Mộc Cao Phong, chiếc đũa vừa chạm mặt hắn đã đổi hướng cắm phập xuống bàn, tốc độ nhanh đến nỗi Mộc Cao Phng nhìn thấy được nhưng không thể né tránh, nếu như vừa rồi Lâm Bình Chi cố ý giết hắn thì có lẽ Mộc Cao Phong đã là cái xác không hồn rồi. Hắn hoảng hồn nắm lấy vai Linh San và lên tiếng:

– Tiểu tử, không được làm càn, phu nhân của ngươi còn đang ở trong tay ta.

– Thật uổng cho ngươi là nhân vật nổi danh nhiều năm trong giang hồ. Lại vô sỉ đến mức này.

Dứt câu nói đó, Lâm Bình Chi rút kiếm ở trên bàn, dùng kiếm khí chém về phía Mộc Cao Phong, kiếm khí loang loáng bay đi, Mộc Cao Phong giật mình thu tay về, nếu hắn không nhanh, có lẽ tay đã bị Lâm Bình Chi chém đứt lìa rồi. Cái bàn hắn ngồi bị kiếm khí của Lâm Bình Chi chém đứt đôi, tách Linh San ra khỏi Mộc Cao Phong. Doanh Doanh ngồi ở trên chỉ chờ có thế vội vàng nhảy xuống đỡ lấy Linh San. Dư Nhân Hào thấy vậy, lợi dụng cơ hội định rút kiếm chém Lâm Bình Chi, nhưng hắn chưa kịp rút kiếm thì dã bị Lâm Bình Chi chém cho một kiếm ngang cổ, đổ gục xuống chết ngay lập tức. Dư Thương Hải thấy vậy liền lùi lại thủ thế, nhưng không dám tấn công. Mộc Cao Phong thấy vậy thì kinh hồn bạt vía, hắn dùng khinh công ma thuật lắc trái lắc phải chạy về phía cửa hòng thoát thân, nhưng Lâm Bình Chi vẫn nhanh chân hơn một bước, hắn lao vút từ phía sau, một kiếm đâm thẳng vào cái lưng gù của Mộc Cao Phong. Điều mà Lâm Bình Chi không ngờ là trong cái lưng bứu của Mộc Cao Phong chưa đầy khí độc, vì vậy, khi hắn tú kiếm ra, khi độc theo dường kiếm đó phun ra ngoài, khoảng cách quá gần nên Lâm Bình Chi không kịp né tránh, khí độc của hắn thối kinh tởm, bay mùi khắp căn phòng khiến cho các nữ đệ tử của Hằng Sơn không chịu nổi, nôn ọe khắp nhà. Lâm Bình Chi ôm mặt kêu gào thảm thiết, khí độc của Mộc Cao Phong bắn thẳng vào mứt hắn khiến hắn bị mù ngay lậm tức. Không nhìn thấy gì, hắn đâm chém loạn xạ, liên tục kêu lớn “Mắt của ta, mắt của ta”

Dư Thương Hải thấy vậy, biết rằng cơ hội của mình đã tới, hắn rút kiếm bay vút lên cao, nhắm thẳng Lâm Bình Chi mà đâm xuống. Lệnh Hồ Xung thấy hành vi bỉ ổi của Dư Thương Hải thì không ngồi im được nữa, chàng câm cái bát lia thẳng vào mũi kiếm của Dư Thương Hải. Mũi kiếm vừa chạm vào lưng Lâm Bình Chi thì bị đánh bật ra. Lâm Bình Chi nghe tiếng gió, quay người lại phóng thẳng múi kiếm lên cao. Thanh kiếm găm thẳng vào tim Dư Thương Hải cắm luôn vào lan can trên lầu, găm xác của hắn lại ở đó. Linh San lúc này mới chạy đên bên hắn:

– Bình Chi, Bình Chi, chúc mừng huynh đã trả được đại thù, nhưng mắt của huynh trúng độc rồi, phải lập tức rửa sạch mới được

– Tránh ra, đừng có động vào ta.

– Tiêu sư muội, đây là linh dược trị thương của phái Hằng Sơn, mau thoa cho đệ ấy đi.

– Tránh ra, ta không cần, họ Lâm ta sống hay chết, không cần hắn bận tâm.

– Bình Chi, đại sư ca hoàn toàn có ý tốt huynh không nên…

– Tốt cái gì, hắn đối với cô tốt như vậy, cô cũng thích hắn như thế, vậy thi mau đi theo hắn đi.

– Câm miệng tên họ lâm kia, những lời bỉ ổi vô sỉ như vậy mà ngươi cũng nói ra được sao? – Nghi Ngọc thấy vậy uất ức lên tiếng.

– Ngươi nói ai vô sỉ, Tên họ Dư, tên họ Mộc bọn chúng vì muốn cướp đoạt Tịch tà kiếm phổ của Lâm gia ta sát hại cha mẹ ta nhưng lại không mất đi bản sắc của kẻ tà ác trên giang hồ. Còn cha của cô ta thì sao, lần nào cũng dùng những thủ đoạn thâm hiểm độc ác, hắn mới là kẻ bỉ ổi vô liêm sỉ.

– Huynh vừa nói cái gì? Làm gì có chuyện đó – Linh San ngỡ ngàn với câu nói của Lâm Bình Chi.

– Tiện nhân, cha con hai người lừa gạt Lâm Bình Chi ta cắn câu. Đường đường là thiên kim đại tiểu thư của Hoa Sơn tại sao lại chịu gả cho một kẻ cùng đường như ta chứ? Còn không phải vì Lâm gia ta có Tịch tà kiếm phổ sao? Bây giờ kiếm phổ có được rồi. Cô bây giờ không cần họ Lâm này nữa cũng được rồi.

Linh San nghe hắn nói như vậy thì đau lòng vô cùng, nàng nói trong nước mắt:

– Nhạc Linh San ta nếu như có một chút ý đồ, thì ta sẽ chết không được yên. Trời tru đất diệt.

– Ma quỷ mới biết các ngươi có ý đồ gì. Cha con hai ngươi không có gì tốt hết.

– Bất luận huynh nghĩ thế nào, sau này tự huynh sẽ biết. Bình Chi, chúng ta về Hoa Sơn thôi, về rồi muội sẽ giúp huynh trị thương. Không cần biết sẽ trở thành như thế nào, không càn biết mắt của huynh có trị khỏi hay không? Tấm lòng của Nhạc Linh San muội đối với huynh vẫn như ngày xưa? Không thay đổi gì hết, nếu như muội đối với huynh một dạ hai lòng vậy hay để muội chết thảm hơn Dư Thương Hải, Mộc Cao Phong.

Lâm Bình Chi nghe nàng nói những lời đó, không nhưng không động lòng, mà hắn cón túm lấy ngực áo nàng, kéo lại và lên tiếng:


– Đừng dùng những lời lẽ ngon ngọt với ta, ta sẽ không tin nữa đâu?

Nhưng đứng lúc này, khí độc phát tác, đầu Lâm Bình Chi đau như búa bổ, Linh San vội vàng đến đỡ hắn dậy rồi an ủi hắn, sau đó dìu hắn đi ra khỏi nhà trọ. Lệnh Hồ Xung thững thờ nhìn theo, chàng cay đắng thương hại cho số phận của tiểu sư muội chàng.

Ngay sau đó, Lệnh Hồ Xung vì không an tâm cho số phận của Linh San, nên đã ra lệnh cho Nghi Ngọc đưa phái Hằng Sơn lên núi trước, còn bản thân chàng và Doanh Doanh thì âm thầm đi theo hai người họ để bảo vệ cho Linh San. Hai ngươi đi được một lát, qua một ngôi làng nhỏ thì Doanh Doanh lên tiếng:

– Xung ca, chúng ta đã bí mật bảo vệ cho họ, chi bằng cải trang một chút, để họ không nhận ra, huynh thấy thế nào??

– Chủ ý hay, nhưng chúng ta sẽ cải trang thành như thế nào

– Đi theo muội…

Doanh Doanh tinh nghịch kéo Lệnh Hồ Xung đi.Hai người bọn họ đi tới một ngôi nhà đất nằm sát vách núi, nhìn thấy quàn áo nông dân phơi ngoài sân, Doanh Doanh liến nháy mắt, Lệnh Hồ Xung ngay lập tức hiểu ý, cả hai người rón ren bước tới sát ô cửa sổ để xe chủ nhà có nhà hay không. Cải hai người tới gần, nấp sau lùm cây, họ nhìn vào căn nhà, căn nhà đóng cửa tối om, dù là ban ngày nhưng ánh sáng chỉ len lỏi được vào qua các khe hở, Hai người không thể nhìn rõ mọi thứ trong căn nhà qua một chút ánh sáng bé tí đó.

Cả hai đang cố lắng tai nghe thì tự dưng có tiếng bành bạch phát lên. Nghe như là tiếng đấm bóp vậy. Tiếng bành bạch cứ phát lên không ngớt làm Doanh Doanh tin chắc là hai vợ chồng nhà nông dân này đang tẩm quất, đấm bóp cho nhau rồi đây. Nàng mỉm cười nhìn qua Lệnh Hồ Xung thì thấy chàng mặt mũi sượng sùng thì nàng lấy làm ngạc nhiên. Nàng chưa hiểu tại sao thì đã có tiếng rên khe khẽ vang lên, hoà nhịp với tiếng da thịt chạm vào nhau. Rõ ràng đó là tiếng rên của một người đàn bà, thốt lên trong lúc đê mê, sướng khoái. Và tiếng “đấm bóp” kia chẳng qua chỉ là tiếng dồn dập của hai khối thịt, hậu quả của một cơn dập nắc của một con cặc và một cái lồn. Doanh Doanh hiểu ngay chuyện gì đang xẩy ra trong căn nhà tối om đó liền…

Thì ra Lệnh Hồ Xung cũng đã biết là họ đang làm tình với nhau rồi. Dễ hiểu thôi, với kinh nghiệm giường chiếu đúc kết lại không phải là ít nên chàng không khó để nhận ra điều đó, còn Doanh Doanh tuy bản tính dâm đãng có thừa, nhưng thính giác nhạy bén như chàng được.

Trong lúc đó, tiếng bành bạch cứ vang lên có nhịp, và tiếng rên sướng khoái cứ vang theo không ngừng. Lạ một cái là tiếng rên này nghe rất là thánh thót, thanh tao, không khàn khàn, vẩn đục. Rõ ràng là đang thoát ra từ cái miệng của một nàng con gái thanh xuân, đang mê man dục tình, điều đó chứng rỏ đây là một cặp vợ chồng cũng còn khá trẻ trung chứ không phải già cả gì, Cũng đúng thôi, trẻ trung thì mới khát tình như vậy chứ, ban ngày ban mặt mà còn đóng cửa làm tình thì cũng đủ thấy bọn họ khao khắt tới mức nào rồi.

Nghe tiếng rên say sưa của người phụ nữ, Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh nhìn nhau mà ngượng chín cả người. Hai tiếng dầm dập và rên siết kia hợp lại thì rất là tượng thanh và cũng rất là tượng hình. Vì thế mà cái tiếng hành dâm đó khiến cho người ta tưởng tượng ra ngay cảnh làm tình mê tơi của cặp tình nhân trẻ. Một là anh chồng đang đè lên vợ mình mà đụ xuống, hai là cô vợ đang chổng mông lên cho ông chòng đâm ngang. Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh cũng vậy. Vừa nghe tiếng dập, rên là hai người nghĩ tới ngay đến cảnh dập nắc của đôi tình nhân trẻ liền. Rồi cả hai đều nhớ tới cảnh ôm ấp, bú mút mấy ngày trước của chàng và nàng. Bỗng dưng hai người cảm thấy nóng ran cả người. Trời, hỏa nó bốc đây mà…

Lệnh Hồ Xung cầm lòng không nổi, đưa tay ra mà nắm lấy tay nàng. Nàng thở mạnh, để mặc cho chàng hôn hít lên cánh tay thơm mát, mềm mại của mình. Chàng nâng tay nàng lên, mắt nhìn chầm chập vào mắt nàng, rồi từ từ hôn lên từng ngón tay búp măng của nàng. Thấy nàng không cưỡng lại, Lệnh Hồ Xung làm tới. Chàng liền cầm hai vạt áo nàng mà phanh ra. Khi hai gò vú nõn nà, căng tròn hiện ra là chàng úp ngay hai bàn tay của mình lên vú nàng. Đoạn chàng bóp mạnh lại, cảm nhận cái êm ấm, cưng cứng, dai dai của một cặp vú to tròn truyền qua tay mình. Ngay sau đó, chàng dí luôn mặt mình vào cái khe giữa hai bầu vú đó mà say sưa hôn hít, bú mút cái khoảng da thịt thơm tho, mềm mại đó.

Doanh Danh ôm lấy đầu chàng mà xiết chặt lại, ghì sát mặt chàng vào lồng ngực mình. Nàng mím chặt môi lại để dằn lại, không dám kêu lên một tiếng sung sướng. Nhưng tai nàng lại nghe lên những tiếng rên không ngớt của người phụ nữ bên trong căn nhà khiến nàng có cảm tưởng đó là những tiếng rên của mình vậy. Nàng ta đang đê mê sung sướng, đâu có khác gì cảm giác hiện tại của Doanh Doanh đâu? Cả hai người đều như đang ngụp lặn trong sông ân bể ái, không biết đâu là bờ là bến.

Bỗng nhiên tiếng bành bạch và tiếng rên im bặt đi. Tiếp theo là tiếng sột soạt. Rồi tiếng rên của nàng ta lại tiếp tục vang lên, lớn hơn lần trước, cộng với tiếng dập nắc bình bịch liên hồi. Như vậy là họ đã thay đồi thế làm tình rồi. Tiếng bành bạch đươc thay bằng tiếng bình bịch, chứng tỏ là bây giờ ông chồng đang bế xốc cô vợ lên mà chơi kiểu đứng, khiến con cu dộng sâu hơn, thẳng tuốt vào lỗ lồn nên tiếng vang mới thành tiếng khác thường như vậy.

Doanh Doanh, trong cơn đê mê, hình dung rõ ràng ra cảnh cặc lồn đâm thọc vào nhau như thế thì nàng không chịu nổi nữa. Nàng liền đưa tay xuống mà nắm luôn vào con cu của Lệnh Hồ Xung liền,lúc này, con cu của chàng cũng đã cương cứng lên hết cỡ rồi. Lệnh Hồ Xung thấy vậy thì móc luôn con cu của mình ra ngoài, nhìn ánh mắt sau sưa cuốn hút của Doanh Doanh, chàng mỉm cười một tay nắm lấy tay nàng, đưa xuống đặt lên con cu mình, một tay nâng cằm nàng lên mà hôn lên môi nàng một nụ hôn nồng nàn. Chàng thấy rõ ràng bàn tay nàng run rẩy trên con cu của mình. Không hiểu cái cảm xúc triền miên đó phải chăng là bởi vì một môi hôn say đắm của hai cái lưỡi ẩm ướt hay là một đụng chạm nóng hổi của bàn tay mềm mại với con cu sừng cứng. Có lẽ cả hai…

Hôn nàng xong, Lệnh Hồ Xung liền cầm lấy con cu to lớn của mình mà đút vào bàn tay nhỏ nhắn của nàng rồi đưa nó nhổng lên cao, đầu cu sừng sững, ngạo nghễ. Cùng một lúc, chàng ấn nhẹ đầu nàng xuống, khiến cho miệng nàng, với cặp môi hồng vẫn còn đang hé mở, ghé xuống sát vào cái đầu cu đỏ ké của chàng. Doanh Doanh hiểu ngay là chàng muốn cái gì rồi.

Doanh Doanh nhìn thẳng xuống con cu to bản mà thở mạnh. Lúc đó, trong tay nàng, con cu nóng bỏng đang phập phồng, ngọ nguậy. Hơi thở nàng trở nên gấp rút. Cùng một lúc, tiếng bình bịch dập nắc cùng tiếng rên la của hai người nọ bỗng dưng nhanh hơn, vang dội hơn. Rõ ràng là hai ngưởi đó đang lên tuyệt đỉnh của sung sướng rồi. Như bị mê hoặc và quyến rũ bởi những tiếng làm tình dâm dật đó, Doanh Doanh ngước mắt nhìn lên khuôn mặt anh tuấn, đẹp trai của Lệnh Hồ Xung thì nàng không còn ngần ngại gì nữa mà há lớn miệng ra, cúi đầu xuống, để cho cái đầu cu nóng đỏ, to lớn của chàng chui tọt luôn vào miệng.

Lệnh Hồ Xung sung sướng quá. Cái môi hồng hào và đẹp tuyệt trần của Thánh Cô NNTG, cái môi mà mọi đàn ông trên thế gian này đều ao ước được đặt con cu của mình vào đó bây giờ lại một lần nữa bao phủ hết cái đầu khấc của con cu chàng. Cái cảm giác ẩm ướt của cái miệng, cái lưỡi đó, chàng mới vừa tận hưởng trong miệng mình thì bây giờ chàng lại tận hưởng một lần nữa nơi đầu cu, chốn nhậy cảm nhất trong cơ thể người đàn ông con trai. Cảm giác đó khiến chàng rướn người ra, như muốn đẩy con cu vào sâu thêm trong miệng Doanh Doanh.

Doanh Doanh nhắm cặp mắt phượng, hai tay cầm lấy cặc Lệnh Hồ Xung tiếp tục há miệng thật lớn để cho con cặc của chàng đi sâu vào họng nàng. Con cặc của chàng từ từ đâm lút vô trong, qua khỏi hàm răng, nằm đầy ắp trong miệng nàng, rồi đi tới cuối họng nàng. Tới đó, Doanh Doanh phải ngửa đầu ra sau, nhả cặc chàng ra, nếu không thì nằng sẽ bị hóc hơi, nghẹt thở mất. Nàng mở mắt nhìn tới con cu cương cứng, bóng nhẫy bởi nước miếng của mình, đoạn nàng lại há miệng ra mà đút con cặc của chàng trở lại vào trong miệng để nó từ từ đâm tuốt vào họng nàng một lần nữa. Rồi nàng lại nhả cặc chàng ra, nhìn vào con cặc ướt nhem trong tay mà chép miệng nuốt nước miếng, xong nàng lại bú con cặc đó, bắt đầu lại từ đầu. Cứ như thế, bú, nút, nhả, bú, nút, nhả đến cả chục lần.

Ngay lúc đó, Lệnh Hồ Xung chợt nghe văng vẳng tiếng thở rất nhẹ nhàng theo cơn gió mà đưa tới. Tiếng thở rất nhỏ, rất trầm, nhưng thính giác của chàng rất là bén nhậy nên chàng đã nhận ra ngay. Chàng liền đưa tay ra đẩy đầu Doanh Doanh ra. Nhưng lúc đó nàng đang như bị thôi miên bởi tiếng đụ và tiếng rên của cặp vợ chồng bên trong nên nàng cưỡng lại. Nàng dằn đầu lại, tiếp tục há miệng bú mạnh thêm cho đầu cu chàng đi sâu vào họng nàng. Lệnh Hồ Xung thấy vậy thì chàng liền đưa hai tay ra giữ lấy hai bên đầu nàng mà đẩy mạnh ra một lần nữa. Con cu của chàng vuột khỏi cái miệng ướt át của Doanh Doanh nghe cái “bóc”. Cả thân hình Doanh Doanh đổ vào vách đất. Nghe tiếng động, một giọng đàn ông nói từ bên trong căn phòng văng vẳng ra:

– Ai ở ngoài sân đó.

Bị phát hiện, cả Doanh Doanh và Lệnh Hồ Xung đều giật mình, họ cuống cuống kéo áo kéo quần rồi dùng khinh công chuồn thẳng, Danh Doanh không quên việc lấy mớ quần áo phơi ngoài sân. Đến khi ông chồng kia ở bên trong chạy ra thì cũng không kịp nhìn thấy gì. Lệnh Hồ Xung ôm Doanh Doanh dùng khinh công chạy sâu vào trong rừng, tiếng cười đùa vui vẻ của họ vang lên khắp khu rừng. Hai người dừng lại bên bờ suối. Cả hai dừng lại âu yếm nhìn nhau một hồi, cảm xúc của cả hai người vẫn còn, hỏa dục vừa mới lắng xuống thì lại bị con mắt của đồi phương đốt cháy dữ dội. Cả hai cuống cuống trao cho nhau những nụ hôn vồ vập và vồn vã, chân tay của Doanh Doanh và Lệnh Hồ Xung cũng hấp tấp như đôi môi của họ vậy, cuống cuồng lột bỏ y phục cho nhau, loáng một cái cả hai đã trần truồng bên bờ suối rồi, cảnh tượng vô cùng thơ mộng.

Sau khi cả hai đều trần truồng như nhộng bên bờ suối, Doanh Doanh choàng tay qua cổ chàng, tiếp tục đặt lên đôi môi chàng một nụ hôn. Lệnh Hồ Xung thích thú đáp trả sự chủ động của nàng. Sự mạnh bạo của Doanh Doanh khiến lưỡi chàng trở nên vụng về lúng túng trong miệng nàng. Bàn tay chàng mềm mại mơn trớn hai bầu vú căng tròn láng mịn của nàng.

Doanh Doanh quỳ bằng hai đầu gối, nàng ưỡn ngực mình vào mặt chàng. Đầu cúi xuống nhìn lưỡi chàng đánh quanh núm vú đỏ hồng của mình. Cảm giác hai núm vú mình săng cứng lại trong miệng Lệnh Hồ Xung càng khiến ngọn lửa rạo rực càng lúc càng thiêu đốt hạ thể Doanh Doanh. Nàng uốn éo, bàn tay run rẩy ôm lấy đầu Lệnh Hồ Xung đè nghiến lên ngực mình.

Một nên đất phẳng ngay bờ suối được hai người sử dụng làm giường, quần áo họ trải ra đề không làm bẩn cơ thể của nhau, Doanh Doanh ngã người nằm xuống, mái tóc xõa ra, đôi mắt nàng lim dim nhìn theo chiếc lưỡi chàng hôn khắp thân thể mình. Doanh Doanh cắn nhẹ môi chờ đợi. Lưỡi chàng vét dọc âm hộ nàng, hai chân nàng nhũn ra, mở rộng:

– Ưm…ôi…Xung ca…muội chết mất…

Lệnh Hồ Xung bật dậy, tay chàng sọc sọc dương vật mình. Doanh Doanh cũng bật dậy. Trước ánh mắt ngạc nhiên của Lệnh Hồ Xung, nàng cúi xuống le lưỡi liếm dọc thân dương vật của chàng, rồi mở rộng đôi môi xinh đẹp đón nó vào sâu trong miệng.

– Ôi, Doanh Doanh…muội thật là tuyệt vời.

Lời khen của chàng làm Doanh Doanh đỏ mặt. Nàng cảm nhận dương vật chàng mau chóng cương cứng trong miệng mình. Nàng khẽ ngẩn lên, tay lau nhẹ đôi môi. Hai má hơi đỏ lên, nhìn Lệnh Hồ Xung chờ đợi.

Lệnh Hồ Xung nhẹ nhàng đỡ nàng nằm ngửa xuống. Tách cặp đùi thon dài của Doanh Doanh ra, chồm lên người nàng, miệng chàng tìm đến bầu ngực nàng mút lấy say mê.

– Ưm…ôi…za…

Doanh Doanh ưỡn người lên, rên nhẹ, đón chiếc dương vật của chàng vào sâu trong người mình. Lệnh Hồ Xung chậm rãi xâm chiếm khoảng trống trong người nàng, như cố tận hưởng đến tận cùng run rẩy của từng mô tế bào sâu trong âm hộ Doanh Doanh. Cảm giác chậm rãi từ từ từng chút một làm nàng bay bổng, tê tái.

Doanh Doanh rên rỉ những tiếng rên thật dài như hòa nhịp cùng vật thể căng phồng trong người nàng chậm rãi ra vào. Lệnh Hồ Xung tiếp tục cúi đầu luân phiên mút hai núm vú đỏ bừng của nàng, trong khi hạ thể nhấp nhẹ nhàng chậm rãi. Chân nàng ôm quắp lấy mông chàng, ngực ưỡn cong lên, đờ đẫn đón nhận kiểu ân ái lạ lùng của chàng.

Lệnh Hồ Xung ngẩng đầu lên nhìn Doanh Doanh, hai má nàng đỏ hồng, miệng mấy máy, mắt lim dim. Chàng hít sâu một hơi, lồng ngực căng phồng chuẩn bị cho thời điểm quyết định.

Đột nhiên Lệnh Hồ Xung gầm lên, thúc nhanh và sâu với hết sức bình sinh. Doanh Doanh há hốc cả miệng, hai mắt dại đi, hai chân khép lại bóp cứng lấy người chàng

Âm hộ Doanh Doanh co bóp mạnh, cơn sướng khoái đến thật nhanh. Lệnh Hồ Xung ôm chầm lấy nàng, mớn trớn hai bầu vú căng tròn của nàng, dương vật cương cứng của chàng vẫn để sâu trong người nàng. Doanh Doanh lim dim đê mê. Cơn cao trào lâng lâng khác thường hoài không dứt.

Chàng ôm chặt thân thể nàng, lăn tròn một vòng để nàng lên phía trên, lưng chàng dính đầy cát nhưng chàng mặc kệ, dương vật vẫn khít khao trám kín âm hộ nàng. Doanh Doanh hiểu ý, chống tay lên ngực chàng, ngồi dậy. Nàng khẽ nhúng nhẹ nhàng, thật chậm như lúc này chàng làm với nàng. Tay chàng tiếp tục mân mê hai vú nàng, ánh mắt không ngừng quan sát gương mặt xinh đẹp của Doanh Doanh.

Mồ hôi trán lấm tấm, cơ thể nàng đỏ bừng lên, hai mắt mơ màng. Lưng nàng mỏi nhừ, hai chân tê dại. Lệnh Hồ Xung đổi tư thế, chàng khẽ hướng nàng xoay người ra phía sau. Hai bàn tay chàng giữ chặt hông nàng, không cho dương vật mình tuột ra ngoài. Chàng chậm rãi ngồi dậy, đẩy nàng chúi người đến trước. Lệnh Hồ Xung quỳ lên, nâng dưới bụng nàng kéo lên cao, rồi tiếp tục công việc chinh phục Doanh Doanh từ phía sau. Doanh Doanh cắn chặt chiếc áo dưới đất, tiếng rên rỉ rấm rứt thoát qua kẽ răng. Lệnh Hồ Xung đã không còn nhẹ nhàng chậm rãi nữa, mà như một người khác hoàn toàn, mạnh bạo vũ bão thúc sâu vào người nàng. Cặp mông căng tròn của nàng nảy lên chan chát. Doanh Doanh há hốc miệng, hai mắt nhắm nghiền. Cảm giác lạ lùng này nàng chưa bao giờ trải qua, nhột nhạt tê tê trong âm hộ. Doanh Doanh run lẩy bẩy, hai chân nhũng ra. Cơn sướng khoái làm nàng mụ mị.

Lệnh Hồ Xung gồng người lên cứng đờ, xuất tinh ào ạt trong âm hộ Doanh Doanh. Nàng gục xuống nằm bẹp xuống đất, hai mắt nhắm nghiền, nở một nụ cười thỏa mãn…
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.