Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) – Chương 128: – Botruyen

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ Truyện (Sắc) - Chương 128:

Trong khi đó, âm mưu sát hại Lâm Bình Chi để bịt đầu mối không thành, Nhạc Bất Quần âm thầm chờ cơ hội, hắn hối thúc mọi người lên đường trở về Hoa Sơn, định bụng dọc đường, lợi dụng sơ hở sẽ kết liễu Lâm Bình Chi, nhưng suốt dọc đường, Lâm Bình Chi luôn bám chặt lấy Linh San khiến cho Nhạc Bất Quần không có cơ hội nào để ra tay. Lâm Bình Chi biết rõ điều đó và hắn cũng biết Linh San là lá bùa duy nhất của mình vào lúc này nên ra sức chăm sóc cho nàng và không rời khỏi nàng nửa bước, vì vậy mà Nhạc Bất Quần hoàn toàn không có cơ hội ra tay. Trong khoảng thời gian đó, Lâm Bình Chi chăm sóc cho Linh San vô cùng chu đáo, lại hết lức ân cần, hơn nữa hắn lại thường thể hiện tình cảm với nàng trước mắt cha mẹ nàng khiến cho Nhạc phu nhân hết sức hài lòng, tin rằng tình yêu của hai người là thật. Đích thực, chỉ có tình yêu của Linh San dành cho hắn là thật, còn Lâm Bình Chi, hắn bám lấy nàng như một lá bùa để bảo vệ mạng sống, đồng thời âm thầm tìm cách đoạt lại Tịch tà kiếm phổ từ tay Nhạc Bất Quần.

Lệnh Hồ Xung hộ tống phái Hằng Sơn trở về núi, trên đường đi, chàng hành hiệp trượng nghĩa, quang minh chính đại, thật khác xa nhưng tin đồn mà Định giật sư thái biết về chàng, điều này đã làm thay đổi cái nhìn của nàng về chàng thiếu hiệp trẻ tuổi tài cao này.

Đang trên đường trở về Hằng Sơn, Định Giật sư thái và các đệ tử bị bọn bàng môn tà đạo mấy lần mưu toan ám hại, nhưng lần nào, Lệnh Hồ xung cũng ra tay cứu giúp, trong một lần giải cứu, chàng bắt được một tên lâu la, hỏi ra tung tích thì bọn chúng nói muốn bắt người của phái Hằng Sơn để làm tín vật trảo đổi thả Thánh Cô của chúng đang bị giam giữ trên Linh Thứu tự. Sự việc này khiến Lệnh Hồ Xung hết sức bất ngờ, không biết Thánh Cô mà chúng nói là Doanh Doanh hay Đông Phương. Sợ rằng người của Ma giáo kéo lên Kim đỉnh Linh Thứu tự sẽ gây ra một cuộc chiến đẫm máu. Định Giật sư thái muốn lên núi khuyên Phương Chứng đại sư thả người đẩ tránh sinh linh lầm than. Biết tin này, Lệnh Hồ Xung vô cùng cảm kích. Chàng từ biệt sư thái và mọi người, đi theo một con đường khác lên Kim Đỉnh. Chàng muốn biết, Đông Phương mà chàng yêu thương thực ra là ai. Tối hôm đó, chàng đưa phái Hằng Sơn tới một ngôi nhà trọ, thuê mấy phòng rồi nói với Định Giật

– Sư thái, chúng ta sẽ nghỉ ngơi tại đây một đêm, sáng sớm mai, vãn bối đã có việc phải làm, hy vọng sư thái và các sư muội sẽ bảo trọng.

– Lệnh Hồ thiếu hiệp, cảm phiền cậu đã dẫn đường bọn ta mấy hôm nay, nay nội thương của ta đã lành, không thể làm phiền cậu nữa, cậu hãy nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai hãy lên đường, đại ân đại đức chưa có gì bào đáp.

– Sư thái, người đừng nói vậy, đó là việc mà vãn bối nên làm mà. Thôi mọi người mau nghỉ ngơi sớm đi.

Lệnh Hồ Xung trở về phòng, mấy ngày hôm nay chàng đã quá mệt mỏi nên thiếp đi lúc nào không hay, quên cả chốt cưa lại. Đến nửa đêm, Lệnh Hồ Xung đang mơ màng thì chàng bỗng giật mình thức giấc khi nghe có tiếng chân người khe khẽ bước vào phòng. Sau giấc ngủ sâu, người chàng đã trở nên khỏe mạnh đến tám chín phần, tinh thần minh mẫn, thần công luân chuyển đều đặn trong người nên một tiếng động nhỏ cũng làm chàng thức tỉnh mà nhận ra ngay. Chàng mở mắt ra thì ngạc nhiên khi thấy trong phòng vẫn tối thui và một người nào đó hiển nhiên đang dò dẫm đi tới chỗ chàng trong bóng đen tăm tối, không đèn đuốc trong tay. Và tiếng chân nhẹ nhàng này rõ ràng là tiếng chân của một người con gái, không phải là bước chân bình thường vì nó có vẻ dè dặt, chậm chạp, dường như không muốn làm khinh động tới người khác. Không lẽ là Nghi Lâm tới thăm chàng.

Người đó bước tới gần chỗ Lệnh Hồ Xung nằm thì dừng lại. Chàng cố giương mắt lên nhưng vẫn không sao nhìn ra người đó là ai, vì nửa đêm lại là cuối tháng nên trời tối đen như mực. Nếu không phải Nghi Lâm thì cũng là Nghi Ngọc hoặc là một trong số các đệ tử của phái Hằng Sơn, nhưng họ đến tìm chàng lúc nửa đêm như vậy với mục đích gì? Thế nhưng chàng cũng không dám lên tiếng hỏi vì thấy người đó cứ đứng bên người chàng mà không nói một lời nào. Chàng cũng không dám thở mạnh vì chưa biết người đó chính xác là ai, lén lút vào phòng mình để làm gì.

Một hồi khá lâu, chàng vẫn không thấy nàng ta có hành động gì mà cứ đứng im trước người chàng, hơi thở mỗi lúc một nhanh và mạnh hơn. Không chịu nổi nữa, Lệnh Hồ Xung định đứng dậy và hỏi xem người đó là ai?

Khi chàng vừa quyết định ngồi lên, cất tiếng hỏi thì ngay lúc đó chàng cảm thấy người đó đặt tay ngay lên bụng mình. Đúng là bàn tay nhỏ nhắn của người con gái. Trong khi chàng đang phân vân thì bàn tay êm dịu đó từ từ di chuyển lên tới ngực, tới cổ, rồi dừng lại ở môi chàng. Ôi, những ngón tay thật mềm mại và ấm áp! Nghi Lâm đó chăng? Không phải, vậy thì Nghi Ngọc chăng, cũng không phải, hai người bọn họ nội công chưa đạt tới cảnh giới này, vậy thì là ai. Trong cái phút giây ngắn ngủi này, lúc mà chàng giật mình mơ hồ đoán ra người đó là ai thì một hơi thở thơm tho như hoa lan, ngọt ngào như mật ong phà lên mặt chàng. Đúng là Định Giật sư thái rồi! Chàng bàng hoàng, và nhận ra ngay hành động đặt tay lên môi mình là dấu hiệu bảo mình đừng kêu lên tiếng nên chàng vẫn nằm yên.

Cơn bàng hoàng mới phát lên là chàng lại ngửi thấy mùi thơm ngọt đó nồng thêm lên, bàn tay rời miệng, xoa lên má chàng và thay vào đó là một cặp môi mềm ấm hơn đặt ngay lên môi chàng. Hoá ra nàng đã cúi sát xuống mặt chàng mà hôn lên môi chàng, hơi thở thơm tho của nàng phà cả vào mặt chàng. Hành động này của nàng thật là bất ngờ, thật là gần gũi và thật là kích thích khiến Lệnh Hồ Xung không bao giờ ngờ tới. Tuy không nhìn thấy gì, nhưng cái cảm giác của một bàn tay ấm áp trên má, một cặp môi mèm mại trên môi, một hơi thở thơm tho trên mũi làm chàng ngây người đi. Chàng nhắm mắt mà tưởng tượng bàn tay trắng muốt của nàng, cặp môi đỏ hồng của nàng, khuôn mặt kiều diễm của nàng, cả ba đang vuốt ve, hôn hít, bao phủ mặt mình thì đầu óc chàng nổ bùng lên với muôn vàn ánh pháo bông. Chàng lịm người, mê say như đang sống trên cõi tiên. Chắc hẳn trận hãm hiếp của phái Tung Sơn dành cho nàng đêm nào đã thay đổi con người nàng. Biến nàng thành một người phụ nữ hoang dại, cuồng nhiệt y như sư nương của chàng vậy, và còn nữa, nàng cũng xinh đẹp không kém gì sư nương của chàng, điều đó càng khiến cho Lệnh Hồ Xung bị kích thích.

Quả thật như vậy, kể từ sau hôm đó, Định Giật đã hoàn toàn biết mình là ai, thuộc về thế giới nào, nàng luôn luôn khao khát, thèm muốn tột độ, nhưng vì vẫn đang chấp chưởng phái Hằng Sơn nên không dám vọng động, nàng sợ các đệ tử sẽ coi khinh, miệt thị nàng, nhưng qua đêm nay, Lệnh Hồ Xung, chàng thiếu hiệp điển trai và tai hoa này sẽ không còn song hành cũng nàng nữa, nàng cảm thấy hụt hẫng, lo sợ một điều gì đó, suốt cả đêm không sao ngủ được, vì mậy mà nửa đêm, khi các đệ tử đã ngủ say hết, nàng mới mon men tới phòng chàng.

Cánh cửa hé mở, thật may Lệnh Hồ Xung không chốt cửa, nàng do dẫm bước từng bước, nghe theo hơi thở nhẹ nhẹ của chàng mà bước tới. Đứng trước mặt chàng một hồi lâu, Định Giật vẫn chưa dám làm gì, đánh thức chàng dậy, nhưng nàng phải nói thế nào, bắt đầu từ đâu? Hơi thở nàng mỗi lúc một trỗi dậy mạnh hơn vì cơn hãm muốn đang ngùn ngụt kéo đến. Nhưng trời ơi, hình như chàng tỉnh dậy, không biết phải làm thế nào, Định Giật làm liếu đặt tay lên bụng chàng, cảm thấy chàng đã nằm xuống, nàng bắt đầu di chuyển cánh tay lên ngực, cổ rồi dừng lại ở môi chàng, ra dấu cho chàng im lặng. Đoán rằng Lệnh Hồ Xung đã đoán ra nàng là ai, Định Giật không giấu diếm nữa, nàng cúi xuống thở một hơi thở thơm ngát lên mũi chàng mà kích thích. Rồi bằng một hành động táo tợn hơn, nhàng nhẹ nhàng đặt lên môi chàng một nụ hôn say đắm. Có nằm mơ Lệnh Hồ Xung cũng không Nghĩ ĐịnhGiật sư thái mà chàng quen biết lại có hành động bạo rạn như thế, chàng bất giác nằm im hưởng thụ nụ hôn ngọt ngào, kỳ lạ này…

Một thoáng trôi qua, đối với Lệnh Hồ Xung là một khoảng thời gian đăng đẳng, triền miên, sung sướng, môi nàng vẫn không rời môi chàng, Lệnh Hồ Xung không không cầm lòng được nữa chàng đưa một tay lên nắm chặt bàn tay của nàng trên má mình, một tay kia thì quàng lên cổ nàng, vít đầu nàng xuống, hôn nàng một hơi thật mạnh. Định Giật sung sướng hôn trả lại ngay. Hai người trao đổi với nhau một cái hôn nồng nàn. Nàng và chàng cùng hé miệng, đưa lưỡi vào miệng nhau mà bú nút một cách say mê. Nút lưỡi nhau một hồi lâu, Định Giật toan đứng thẳng người lên, rời khỏi môi chàng thì chàng ghì đầu nàng lại, há miệng ra mà hút lấy lưỡi nàng, tiếp tục nút cái lưỡi cũng thơm ngon không kém hơi thở của nàng. Hai người lại trao đổi cho nhau một nụ hôn dai dẳng. Càng hôn nhau, hơi thở của chàng và nàng càng dồn dập. Mặt sát mặt, môi dính môi, họ liên tục phà vào mặt nhau, thở vào mũi nhau một hương tình đắm đuối, nồng cháy.

Vừa nút lưỡi nàng, tâm thần chàng duờng như phiêu diêu nơi miền cực lạc, chàng còn ghì sát đầu nàng xuống thêm nữa, để môi chàng dính chặt thêm vào môi nàng, để lưỡi chàng quấn quyện, xục xạo sâu thêm trong miệng nàng. Chàng say mê bú nút bờ môi, cuống lưỡi của người con gái xinh đẹp và dâm đãng không hề kém cạnh sư nương và San Nhi của chàng. Sau một màn hôn môi nút lưỡi tưởng như không bao giờ dứt, môi của hai người vừa mới rời nhau ra là Lệnh Hồ Xung kéo nàng lên giường liền. Vẫn không lên tiếng, Định Giật không ngần ngại mà nằm ngay lên người chàng. Lệnh Hồ Xung sung sướng như được lên cõi tiên. Chàng cảm nhận ngay sự êm ấm của một tấm thân mềm mại đè lên người mình. Một người con gái tuyệt đẹp và khát tình.

Trong đêm tối đen như mực, hai người say sưa tiếp tục nút lưỡi nhau một cách hoang dại và say mê. Vừa hôn môi chàng, Định Giật vừa chồm dậy, nàng luồn tay lần vào người chàng mà cởi bỏ quần áo chàng ra. Hành động táo bạo của nàng khiến chàng gần như nín thở. Chàng, ngoan ngoãn trườn tay cho nàng thoát áo và co chân cho nàng tụt quần mà không nói một lời. Cởi quần Lệnh Hồ Xung xong là nàng cũng nhanh chóng lột bỏ tấm áo choàng bên ngoài ra và để gọn vào một góc, Định Giật không hề mặc quần áo nàng hoàn toàn trần truồng chỉ sau lớp áo choàng đầu tiên, thật quá ư dâm đãng, thật giống với sư nương của chàng, để áo choàng vào một góc, bàn tay của nàng lướt nhẹ trên bắp chân chàng, lên tới đầu gối, kéo lên đùi, rồi dừng lại ngay giữa háng chàng. Rồi không ngập ngừng, bàn tay mềm ấm đó nắm ngay lấy thân cu đang cương nứng của chàng mà bóp lại, sọc lên sọc xuống. Nàng mới sọc một vài lần là chàng đã thấy con cu của mình phồng lớn, cương cứng đến mức tối đa rồi.

Lệnh Hồ Xung như muốn rên lên một tiếng lớn trong đêm tối, nhưng chàng đã cố sức gằn nó xuống, chàng cảm thấy con cặc mình đang được bao trùm bởi một làn môi ấm áp, cái miệng thơm ngát của nàng. Phải rồi, nàng đang say sưa nút cặc chàng, nàng cố sức tận dụng chút kinh nghiệm ít ỏi của mình đẻ phục vụ chàng, nàng le lưỡi liếm và quấn quanh đầu khấc, thi thoảng lại nút mạnh một cái khiến chàng rùng mình. Dù không nhìn thấy nhau, nhưng cả hai đều có thể cảm nhận được rằng đối phương đang vô cùng sướng khoái. Nàng truonf lên trương xuống, đung đưa cọ sát bộ ngực căng tròn lên cơ thể chàng, cổ họng hơi khẽ phát ra tiếng rên nhè nhẹ đủ để cho chàng có thể nghe thấy. Lệnh Hồ Xung vẫn nằm im, tay nắm chặt lấy nệm, đầu vật qua vật lại để kiềm chế cơn dục vọng xuống, nếu như lúc này chỉ còn hai người, có lẽ chàng đã vật nàng ra mà ngấu nghiên xẻ thịt rồi. Làm như vậy một hồi thì nàng dừng lại, sau đó nàng ngồi người chàng rồi nàng làm một hành động một cách thuần thục, gọn ghẽ làm như nàng mới làm mấy hôm trước với lũ đệ tử của Tung Sơn,tay nàng vẫn nắm chặt lấy con cu to cứng mà nhướn người lên mà đút đầu con cu đó vào ngay lỗ lồn mình, cái lỗ lồn đã ướt nhẹp dâm thủy dù chưa hệ được chàng động đến. Rồi nàng bỏ tay ra mà ngồi thẳng dậy khiến con cu cương dài chui thẳng ngay vào lồn. Dưới sức nặng của người nàng, con cu đâm sâu tuốt vào lỗ, sâu tới tận gốc, thấu suốt tử cung.

Chỉ một động tác giao cấu tiên đó thôi là cả hai người đều chịu không nổi mà há miệng ra để hét lên một tiếng thật lớn. Nhưng cả chàng và nàng đều vội gằn lại để khỏi phải bật lên tiếng thét trong đêm tối câm lặng. Chàng nghe nàng rú lên một tiếng “Ô…” ngắn ngủi rồi im bặt ngay thì chàng biết nàng đã cắn môi ngậm miệng cố dằn lại tiếng la thẳng thốt. Riêng chàng thì chàng phải nghiến chặt răng lại cố chặn tiếng kêu sướng khoái trong cổ họng. Và cũng chỉ có thế thôi là chàng đã sung sướng đến mất hồn rồi. Chàng cảm thấy rõ ràng con cặc chàng đang bị lồn nàng bó chặt lại, vách lồn nàng bám chặt vào thân cu, khiến cho chàng cũng cảm thấy nhức nhối lạ thường. Sau cú giao phối đầu tiên khiến cả hai đầy sung sướng , Định Giật tiếp nhấc mông lên rồi lại đóng mạnh xuống, cứ thế, nàng hẩy mông liên tục, cưỡi lên người chàng dồn dập như đang ngồi trên lưng ngựa vậy. Nàng nằm bẹp trên người chàng, hai thân thể trần truồng chồng lên nhau, nàng cứ thế dập lồn xuống cặc chàng liên miên bất tuyệt. Nàng không để lồn nàng nhả hết con cặc ra mà luôn luôn để lồn mình bóp chặt vào khúc thịt đó. Khi nàng nẩy mông lên, nàng chỉ cho con cặc rút ra khỏi lồn một tí rối nàng lại dập hông xuống ngay, làm cho con cặc lại mất hút đi vào trong lỗ lồn. Động tác hẩy lên thì rất ngắn, và dập xuống thì rất mạnh. Nhịp độ đều đặn mà dồn dập, không ngừng. Lệnh Hồ Xung sung sướng nằm yên, để mặc cho nàng hùng hục trên người mình. Chàng nhắm mắt mê man hưởng thụ cái sướng khoái đang tăng dần theo nhịp đụ. Tiếng da thịt của hai bộ phận sinh dục va vào nhau vang lên bành bạch trong đêm khua, rất may là tất cả đều đã ngủ say nên không ai có thể nghe thấy.

Một lúc sau, nàng không nằm trên người chàng nữa mà nàng ngồi lên, chống hai tay lên ngực và quì hai chân ngang bên hông chàng mà đụ chàng. Nàng nhổng mông lên mà đụ xuống cặc chàng bằng cả sức nặng của thân người khiền cho mỗi cú đụ xuống là mỗi lận con cặc đâm thật sâu vào lồn. Và khác lúc nãy, mỗi lần nàng chổng mông lên cao là nàng cố ý để cho lồn mình nhả con cặc của chàng ra gần hết, tới tận đầu cu vì thế khi nàng địt xuống, lồn nàng lại bắt đầu ngậm hết con cu, bắt đầu từ đầu cu cho tới thân cu, cho tới khi nó lút tới tận gốc cu. Khi địt kiểu này thì tiếng bầm bập bắt đầu vang lên. Lúc đầu còn nghe khe khẽ, nhưng càng về sau, khi Định Giật gia tăng tốc độ, nàng dập lồn xuống cặc mỗi lúc càng mạnh hơn, thì tiếng dập bầm dập vang lên khắp phòng. Âm vang nhóc nhách nổi lên tưng bừng, chứng tỏ dâm thủy của nàng đã tuôn ra tràn trề, ướt đẫm. Khi nãy nàng còn cố giữ im lặng không rên la nhưng bây giờ thì hình như nàng không màng tới nữa, ra sức ngồi trên người chàng mà dập xuống bầm bập như ngồi trên một con ngựa chứng. Miệng đã phát ra tiếng rên lớn hơn:

– Ư…ư…ư….ôi…za…a..a…a….sướng…sướng quá…ta…sướng…ứ..ứ..ứ…

Nằm dưới, chàng sung suớng quá sức đến nỗi thở không nổi nữa. Con cặc của chàng được lồn nàng bóp ngặt, chà xát, bú vắt, lúc thì bị kéo dài ra, lúc thì bị bẹp dúm lại khiến cơn khoái lạc cứ càng tăng lên, không biết đến lúc nào mới hết sướng. Ban đầu chàng còn nằm yên cho nàng chủ động cưỡi, nhưng rồi một lúc sau thì chàng tự động nhồi nhắp, sàng sê theo nhịp độ dập của nàng. Chàng đưa hai tay lên mà bám vào hai bờ mông của Định Giật mà xoa, mà bóp, mà vần, mà đưa đẩy lên xuống, phụ nhịp cho màn hành dâm dữ dội của nàng trên người chàng.

Hai người hành lạc với nhau ở một tư thế như vậy, chàng nằm cho nàng cưỡi, trong một thời gia thật lâu và thật dài. Trong bóng tối mù đặc của căn phòng vưóng đầy dâm khí, tiếng bầm dập và hồn hển vang lên không ngừng.

Một lúc sau, dường như đã thầm mệt, Định Giật nằm dẹp xuống người chàng, ấy vậy mà nàng vẫn dập không ngừng xuống cặc của chàng. Bất chợt nàng ôm cứng lấy người chàng, Nàng ngừng dập và kẹp thật chặt hai chân vào hai bên hông của chàng mà thở hổn hển, rồi rên lớn một tiếng “a…a…a…”.. Nàng rùng mình xuất khi, dâm thủy trong lồn nàng tuôn ra nóng bỏng như nham thạc bao quanh lấy thân cặc của chàng. Nàng đã đạt tới cực đỉnh của sự sướng khoái rồi!

Suốt một thời gian dài dai dẳng trong trận làm tình đó, Lệnh Hồ Xung chỉ nằm im thụ động, mặc cho nàng làm chủ trong màn làm tình, nhưng khi chàng thấy nàng cứng người mà rên trên người mình thì chàng biết là nàng đang trong cơn cực khoái thì chàng mới bắt đầu hành động, vì chàng đã xuất tinh đâu. Chàng đưa một tay lên kéo mặt nàng về hướng mặt mình rồi đưa lưỡi mình vào cái miệng đang mở tròn vo mà xục xạo, tìm lưỡi nàng để nút. Một tay kia thì chàng đưa lên ngực nàng mà xoa bóp, vân vê không ngừng trên hai bầu vú căng tròn. Dưới hạ bộ, tuy bị kẹp cứng, nhưng chàng cũng cố hẩy lên xuống, nắc con cặc đang cương nứng đến mức tối đa vào lồn nàng.

Khi thấy cơn sung sướng đang dâng lên tới tột đỉnh thì chàng đưa cả hai tay xuống mà nắm lấy bờ hông trần trụi của Định Giật. Ngoài cái ấm áp và cứng cáp của cặp mông, chàng còn cảm thấy hai tay mình trơn nhợt vì dâm khí. Chàng không ngờ nàng lại có thể tiết ra nhiều nước nhờn đến thế. Chàng bám lấy cái mông đít ướt đẫm, trơn lu như được bao phủ bởi một lớp dầu mà nắc không ngừng vào cái lỗ cũng ướt đẫn không kém đó. Và chỉ sau một thời gian ngắn là chàng cũng cứng người ra, xối xả xuất tinh, bơm ngay từng vũng tinh trùng đượm đầy khoái lạc vào trong người nàng.

Hai thân thể trần truồng cuốn lấy nhau mà thở. Cuộc làm tình dai dẳng và dồn dập sau cùng cũng chấm dứt, với cả hai đều sung sướng tột cùng. Đây là cuộc làm tình ướt át nhất từ trước đến giờ. Tinh khí của chàng cùng với dâm thủy của nàng đọng lại làm ướt cả một khoảng rộng trên chiếc nệm. Suốt quá trình đó, từ đầu tới cuối của màn hành dâm, hai người vẫn không nhìn thấy nhau, vẫn không nói với nhau đến một lời. Nằm yên trong bóng tối một lúc thì chàng mới bắt đầu gọi khẽ:

– Sư thái…sư thái…

– Lệnh Hồ Xung…ta yêu chàng…

Định Giật sư thái nhẹ nhàng thốt ra lời nói trong đáy lòng nàng, quả thực là vậy, sau cái hôm nàng bị hãm hiếp bởi Lục Bá và lũ đẹ tử của phái Tung Sơn, nàng đã biết mình nên đi đâu, thuộc về thế giới nào, nàng cũng hổ thẹn và cảm thấy mình không xứng đáng làm chưởng môn nhân phái Hằng Sơn nữa, vì vậy mà nàng đã có dự định sau kh truyền lại võ công cho Nghi Ngọc thì sẽ để Nghi Ngọc lên làm chưởng môn, nàng sẽ hoàn tục, sẽ tìm một người đàn ông cũng yêu thương nàng, quy ẩn giang hồ, sống cuộc đời phong lưu tình ái, không màng thế sự. Rồi Lệnh Hồ Xung đến, bảo vệ cho nàng và phái Hằng Sơn, qua mấy hôm thôi là nàng đã biết trái tim nàng thuộc về ai rồi, nhưng nàng cảm thấy không xứng với chàng, nên chỉ dám giấu trong lòng. Nhưng đến hôm nay, khi chàng nói sẽ đi Linh Thứu tự cứu người, là nàng đã biết có thể chàng sẽ xa nàng mãi mãi, vì vậy mà đêm nay, nàng đã đánh liều tới tìm chàng. Nhưng lời nói đó của nàng khiến chàng bối rối:

– Sư thái…sư thái…người…ta…

Lệnh Hồ Xung định nói điều gì thì nàng đã đưa một ngón tay lên miệng chàng chăn lại:

– Suỵt…ta biết, trái tim chàng đã có người khác, ta cũng biết chúng ta không môn đăng hộ đối, ta còn là bề trên của chàng, nhưng ta không thể che giấu tình cảm của mình, nhất là ngày mãi chúng ta sẽ xa nhau, không biết có còn cơ hội gặp lại. Vì vậy ta mong chàng hiểu, ta sẽ không ép buộc chàng điều gì cả. Chúc chàng sẽ cứu được Thánh Cô và sống hạnh phúc bên cô ấy.

– Sư thái..cám ơn…nàng.. – Lệnh Hồ Xung bối rối, chàng bất giàng gọi nàng một cách thân mật và gần gũi hơn.

– Vậy thôi, ta về đây, chàng mau nghỉ sơm cho khỏe.

Nàng vừa cầm áo choàng định đi ra cửa thì bị chàng kéo lại. Cặp mông tròn lẳn của nangfngooif lên đùi chàng, Lệnh Hồ xung một tay xoa bụng, một tay vòng lên bóp vú nàng, vân về hai đầu vú, miệng thì thầm:

– Ở lại đây với ta một lát đã…nàng đẹp và dâm quá…hãy cho ta một lần nữa.

– Ưm….ư…thôi, trời sắp sáng rồi, để ta…ư..về phòng đi…kẻo để người khác bắt được…sẽ không hay…ư..ư..ư..

Lệnh Hồ Xung không nói thêm gì nữa, chàng vật nàng nằm ngửa ra giường, hôn ngấu nghiến lên môi nàng, hai người lại nút lưỡi nhau một cách say mê…
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.