“Tại sao thiếu phu nhân Sở gia có thể đi làm việc của người làm, có phải con
quên thân phận của chính hay không, Sở gia chúng ta muốn bao nhiêu người làm
cũng được, không phải để con làm! Mặt Sở Giang càng thêm đỏ lên, là bị tức
giận, Tống Uyển lại kéo quần áo ông một chút, trừng mắt liếc ông một cái, ánh
mắt Sở Giang hơi né tránh một chút, không có cách, bề ngoài nghiêm khắc, lại
có một khuyết điểm rất lớn, ông, sợ vợ.
Không đúng, không phải sợ, mà chính cực yêu.
Hạ Nhược Tâm chỉ mím môi không nói, bời vì cô biết hiện tại bất kể cô nói cái
gì, Sở Giang đều sẽ tức giận, chỉ là, sở thiếu phu nhân thật sự khác người làm
sao? Có lẽ ở trong mắt Sở Luật, Hạ Nhược Tâm còn không bằng một người làm.
“Cha, mẹ, mọi người ăn cơm chưa?” Cô miễn cưỡng cười một tiếng, chỉ là nhìn về
phía hai vợ chồng Sở thị lần đầu tiên tới nơi này, cũng là cha mẹ chồng của
cô.
“Không cần, chúng ta chỉ đến xem a Luật : ” Sở Giang vừa trừng mắt một chút,
trên lưng lại bị hung hăng nhéo một cái, ông bị đau thoáng nhìn qua vợ của
mình, bạo lực là bạo lực.
“Xin lỗi cha, mẹ, gần đây anh ấy thật sự là quá bận rộn, cho nên chúng con đều
không có thời gian đi thăm mọi ngời.” Hạ Nhược nói vô cùng chân thành, cũng
không có tận lực ý lấy lòng, thân là nàng dâu, để cha mẹ đến thăm, đúng là
không nên.
Mà Sở Luật đúng là bề bộn nhiều việc, bời vì, anh đang bận bịu nhục nhã cô,
tra tấn cô, tra tấn hung thủ hại chết vị hôn phu của anh.
Cô chỉ bi ai giương khóe môi của mình lên, có chút thất thần.
“Nhược Tâm, đến đây ngồi: ” Tống Uyển chỉ cảm giác có chút chua xót, đứa nhỏ
này, sống cũng không tốt, con trai của bà là hạng người gì, bà hiểu hơn bất kỳ
ai, là anh biết, anh muốn con gái lớn Hạ gia, không có ý tốt, xem đi, quả
nhiên là.
Hạ Nhược Tâm đứng ở một bên, không biết vì cái gì, lại có chút không biết làm
thế nào, giống như có rất ít người có thể nói chuyện với cô như vậy, ở Hạ
gia, cô chỉ có phần đứng.
Trong lúc nhất thời, cô không cách nào ứng đối.
Làm sao ngốc như vậy, để con ngồi con cứ ngồi. Tiếng Sở Giang trầm một chút.
Môi Hạ Nhược Tâm hơi động một chút, lúc này mới ngồi cạnh Tống Uyển, chẳng
qua, vẫn là có chút khó chịu.
“Nhược Tâm, nói cho ta biết, a Luật đối con tốt chứ?” Tống Uyển đột nhiên kéo
tay Hạ Nhược Tâm, lại phát hiện ngón tay của cô rất lạnh.
Cô là kinh hãi, hay là sợ hãi.
Thân thể Hạ Nhược Tâm hơi run lên một chút, lòng bàn tay được Tống Uyển cho sự
ấm áp, đây là một người mẹ mang đến. Mặc dù nói, đó cũng không phải mẹ sinh ra
cô, thế nhưng llại giống như tình thương của mẹ.
Cô khẽ gật đầu, miễn cưỡng cười một tiếng : “Anh ấy đối với con rất tốt: “Nói
xon, cô cố ý cúi đầu, dưới mi mắt thật dài, ẩn giấu một chút bất đắc dĩ.
Rất tốt. Đúng vậy, anh đối với cô, tốt tàn nhẫn.
“Vậy là tốt rồi : ” Tống Uyển vỗ vỗ tay Hạ Nhược tay, bất ngờ phát hiện mình
lại rất thích cô gái cười mang theo có chút ngượng ngùng này, tất cả mọi người
biết Hạ gia có một thiên kim Hạ Dĩ Hiên xinh đẹp đáng yêu, lại không biết cô
còn có một người chị, thì ra lại là cô gái vân đạm phong thanh như thế này.
Nhìn lấy thỏa mãn trong mắt vợ, Sở Giang chỉ mím chặt môi của mình, vẫn không
cách nào ưa thích nàng dâu Sở gia lại đi làm việc của người làm, chẳng qua,
nghĩ tới chỗ này, ông cũng rõ ràng, tất cả là do ai làm.
Vẫn là thằng nhóc ngốc kia.
Cửa truyền đến tiếng mở cửa, đẩy ra, Sở Luật mặc đồ tây đứng ở cửa ra vào, khi
nhìn thấy người bên trong, trong con ngươi lóe lên cái gì.