Quẳng điện thoại qua 1 bên, mình tập trung vào công việc, cố gắng hoàn thành cho xong nhất, dạo này sếp thúc giục ghê thật, tính sếp mình vui thì vui thật, nhờn thì nhờn thật, nhưng đụng đến công việc mà không nghiêm chỉnh chửi cho mát mặt luôn, nhiều lúc thấy sếp mình cũng thấy hãi hãi .
Hì hục cũng đến giờ ăn trưa, rủ mấy đồng nghiệp đi ăn cùng cho vui, lúc đi đường mình lấy điện thoại gọi cho em Y .
– Em à .
– Vâng ạ .
– Trưa em ăn uống thế nào ?
– Dạ lát em đi ăn với mấy bạn cùng chỗ làm .
À em Y cũng đi làm rồi các thím nhé, mình hay có thói quen đi làm sớm, chứ không phải em ấy dậy muộn đâu, nói thế lại oan cho em quá .
– Có cần a gửi cháo cho không ?
– A có lòng thì em nhận thôi, anh đi ăn rồi chứ ?
– A đang đi rồi, em thích chào nào vậy ?
– Cháo nào cũng được anh ạ, em không kén đâu .