Tán Gái 10k Sub Voz – 1 Lần gặp đầu tiên – Botruyen

Tán Gái 10k Sub Voz - 1 Lần gặp đầu tiên

Lần gặp đầu tiên]

Mọi chuyện bắt đầu từ khoảng 2 năm trước đây, hồi em mới bắt đầu vào làm nhân viên chính thức của một công ty sản xuất phim – chương trình truyền hình. Một ngày đẹp trời nọ, ông sếp bắt em vào studio quay phim để kiểm soát nội dung (thực ra là đi chơi, vì nội dung kịch bản có sẵn rồi, dẫn chương trình chỉ cần nói theo kịch bản là xong, nên thường chẳng có vấn đề gì cả! )
Hôm đó, ả mặc váy trắng, trang điểm nhẹ nhàng vào làm MC, còn em ngồi xếp bằng ở góc tường, hết ngoáy mũi lại chơi rắn săn mồi, chỉ thi thoảng mới liếc lên nhìn ả vài cái, tầm 5s/lần.
Lát sau, khi xong phần mình, ả tới đứng ngay góc tường nhỏ gần chỗ em đợi phần diễn tiếp theo. Chắc tại studio nhỏ nên không còn chỗ nào khác để đứng.
– Chào em – Mặt em vẫn cắm vào màn hình chiếc 1280 huyền thoại
– Dạ chào anh!
– …

Cuộc trò chuyện rơi vào khoảng không. Phần vì em chẳng quan tâm mấy tới mấy cô gái “người của công chúng” các kiểu, phần vì hôm đó em chơi rắn hơi bị siêu nên cố gắng tập trung phá kỷ lục . Sau này, cái thằng bày em cách tán gái có nói rằng, mấy đứa con gái hot hot kiểu đó thường sẽ khá ấn tượng với những thằng bơ nó. Vì tâm lý ngôi sao, đi đâu cũng được các anh săn đón, tìm cách trò chuyện nó quen rồi

Lúc đang “người nào việc nấy” thì ông đạo diễn gọi hỏi ý kiến em. Kịch bản ổng đang cầm với kịch bản hôm trước ổng đọc có khác vài chỗ. Em thì mới đi làm, cũng chẳng muốn thể hiện gì nhiều nên đẩy cho ổng sắp xếp, chỉ chỉnh lại vài chữ nho nhỏ cho có lệ thôi.

Vấn đề nằm ở chỗ này. Vì phải sửa lại vài chỗ, nên em phải nói với ả MC note lại kẻo nói nhầm. Thế là bỗng dưng định mệnh bắt em phải nói chuyện với em ấy mặc dù trong lòng không muốn
– Em ơi! Em note lại hộ anh mấy chỗ cần sửa lại phát.
– Dạ vâng! Anh nói đi!
– Ủa? Em là người Bắc?
– Vâng! Hà Nội gốc. Sao thế ạ?
– Vì ở đây là Sài Gòn nên anh hơi thắc mắc ấy mà!
– Do em đi học trong này nên…
– Giỏi ha? Con gái đi học xa một mình, lại còn làm việc ở đây luôn nữa.
– Dạ không! Em chỉ làm CTV thôi! Đến khi học xong em lại về Hà Nội.
– Nghĩa là em còn chưa ra trường?
– Chưa ạ! *Cười*

Hôm ấy, ả cười xinh ơi là xinh…

– …
– Em sinh năm nào ấy nhỉ?
– Dạ! Em 94.
Tới khúc đó thì ông đạo diễn nhảy vô họng. Chắc tại thấy bọn em “bàn kịch bản” lâu quá
– Xạo mày! Sao hồi 2 năm trước tao hỏi thì mày bảo mày sinh năm 92.

Em lườm ả?
– Mãi mãi tuổi hai mươi à?

Lần gặp đầu tiên của em và ả năm đó đã diễn ra như thế đấy.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.